Vương Tôn Chiến Thần

Chương 238: Thiết Lịch thiên phú




“Ừ” Vương Tôn theo bản năng dùng hai tay ôm lên tiểu Thiết Lịch, hắn bắt đầu xem xét toàn thân Thiết Lịch, nó cũng chỉ nhỏ như một bàn tay người lớn, gai nhọn lúc này cũng không quá sắc bén, nó chỉ mềm mềm như gai thực vật non yếu
“Nhóc con, ngươi rất được!” Vương Tôn mỉm cười lại xoa xoa đầu Thiết Lịch nói
“Ba ba” Thiết Lịch cũng mừng rỡ, nó ngọa ngoạy liên tục tứ chi để thể hiện sự hưng phấn, đầu cọ cọ vào mặt Vương Tôn tràn đầy đáng yêu
Vương Tôn lúc này cơ thể xương tủy phát sáng, đỉnh đầu tại bay ra một đạo Tử Huyết Lôi Tủy, hắn cực lực khống chết cái này giọt tử huyết liền đút vào miệng Thiết Lịch: “Đặt cho ngươi là Tiểu Thiết đi, còn đây là Tử Huyết Lôi Tủy của ta nhiều năm mới dưỡng ra, nay điều cho ngươi làm quà gặp mặt”
Ngay khi giọt tinh huyết bị Tiểu Thiết uống lấy, mi tâm nó liền sinh ra một ấn ký tử sắc lôi điện, cả người điều lập lòe tử lôi khí tức, thân thể theo đó càng thêm sáng bóng tinh quang, so sánh vừa rồi yếu ớt, rõ ràng đã cường hơn không ít
“Ồ, tiểu thú này lại đáng yêu như thế, đầu gỗ, ta muốn ôm!” Tinh Uyển Uyển sáng mắt nhìn đến, lập tức liền đuổi qua bắt lấy Tiểu Thiết
Tiểu Thiết đầu nghiêng nhẹ, sau đó liền nhe răng trợn mắt nhìn nàng, tựa như chán ghét một dạng biểu hiện, cơ thể nó liền phóng ra một đạo hắc tơ khí tức liền vô thanh vô thức bám vào mi tâm Tinh Uyển Uyển, theo đó cả người nàng liền trở nên âm u một dạng
Chỉ là nàng nghi hoặc nhìn đến một chút điều không phát hiện, lại tiếp tục đuổi qua
Ngay khi bước chân nàng vốn không có gì trở ngại, nhưng nàng không hiểu vấp ngã đến sấp mặt: “Ui… hu hu!”
Vương Tôn nhìn đến điều muốn nhe răng biểu hiện, lại nhìn đến tinh nghịch Tiểu Thiết tại đang cười trộm, hắn không khỏi thầm nghĩ: “Tiểu tử này vừa sinh ra linh trí lại phát triển nhanh đến thế?”
Vương Tôn thầm gõ đầu nó thầm truyền âm nhắc nhở: “Tiểu tử, cái này thiên phú quá đặc biệt, tốt nhất nên ít dùng thì hơn!”
Tiểu Thiết: “…”
Vương Tôn bất đắc dĩ: “Là bảo mệnh mới được lấy ra sử dụng, biết không?”
Tiểu Thiết chợt ngẩn ngơ, lại gật gật đầu nhỏ
Vương Tôn xoa xoa đầu Tiểu Thiết tựa như khen ngợi, lại nhìn đến chật vật Tinh Uyển Uyển mà tiến đến đưa tay ra muốn hỗ trợ
Tinh Uyển Uyển ngước mặt lên nhìn Vương Tôn chợt có một tia cảm động, bàn tay nhỏ nắm tay hắn mà vùng dậy đứng lên: “Đầu gỗ, ngươi cũng biết giúp đỡ người khác sao?”
Tinh Uyển Uyển nói xong liền chớp chớp mắt long lanh nhìn đến xem hắn cảm xúc
Chỉ là Vương Tôn không để ý đến nàng, hắn khẽ đặt Tiểu Thiết lên vai liền hướng đỉnh núi bay lên, tốc độ thật nhanh khiến Tiểu Thiết vô cùng hưng phấn, nhưng vẫn sợ hãi khi thân hình nhỏ bé này cứ bay phất phới, nó liều mạng lắm mới có thể nắm vững mà không rơi khỏi người Vương Tôn, ánh mắt to tròn theo đó mà tò mò nhìn tứ phương phong cảnh kỳ lạ
Thanh phong càn quét cuồng động hồng y nữ tử, Vương Tôn lại không để ý bề ngoài tác phong, mái tóc phong trần đã bạc màu, ánh mắt tử quang lúc này lại dị thường tĩnh lặng
Đáp xuống đỉnh ngọn núi, hắn tùy tiện ngồi tại một vách đá chơi vơi trong mây, Tiểu Thiết thì thật chặt nắm lấy trang phục của Vương Tôn, từ từ thích nghi cái này phong bạo càn quét
Tinh Uyển Uyển cũng là tò mò đi theo, như hình với bóng mà xuất hiện tại Vương Tôn: “Đầu gỗ, ngươi nói gì đi, ngươi đến cùng là muốn làm gì, hay là ta đưa ngươi đi đánh nhau có được không?”
“Đầu gỗ…”
Vương Tôn nhìn đến nàng mà đáp: “Ta cũng không rõ, ngươi lại có hỏi bao nhiêu lần điều sẽ như thế!”
Tinh Uyền Uyển vươn tay sờ sờ trán hắn: “Không nóng, không lạnh, ngươi là bị ngốc sao, đến cùng mình làm gì điều không rõ!”
Tinh Uyển Uyển nhìn im lặng Vương Tôn mà tiếp tục nói: “Như thế này đi, ta sai bảo ngươi làm việc, ngươi sẽ làm sao?”
Vương Tôn: “Ta không biết!”
Tinh Uyển Uyển: “…”
Tiểu Thiết lúc này bụng khẽ kêu ọt ọt, vẻ mặt nó lại ũ rũ một dạng: “Ba ba…”
Tinh Uyển Uyển thấy Tiểu Thiết liền có chút yêu mến, lại lấy ra không ít đào tiên để trước mặt nó mà dụ dỗ: “Nhóc con, đến đây ta cho ngươi ăn!”
Tiểu Thiết nhìn đến đám trái cây trước mặt, nước bọt điều nhanh chảy ra theo bản năng, xong lại nhìn Vương Tôn với vẻ mặt hỏi thăm
Vương Tôn nhìn đến mà khẽ gật đầu ý bảo nó có thể yên tâm
Tiểu Thiết được sự đồng ý liền không nghĩ ngợi, trực tiếp liền dùng tiểu trảo cầm lấy một quả đào tiên mà tham ăn một dạng, Tinh Uyển Uyển thừa cơ liền bắt Tiểu Thiết vào lòng chơi đùa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.