Vương Tôn Chiến Thần

Chương 64: Cuộc chiến này khó tránh khỏi (1)




“Tiểu tử, tại đây có 189 vạn linh thạch, còn có một vật trấn gia chi bảo của Vương Gia ta, Bạch Hổ Găng Tay, so với 325 vạn linh thạch là quá lời cho ngươi đi” Vương Chính Hùng ném qua túi trữ vật cùng Bạch Hổ Găng Tay qua, mặc kệ Vương Tu có đồng ý hay không
“Tốt, thành giao!” Vương Tu vươn tay tiếp nhận
Lúc này lập tức Hoa Ngũ cùng Lục Khiếu bên dưới đồng loạt thả người
“Phụ thân, mẫu thân!” Vương Mộc Thành đau đớn quay về
“Tiểu Thành của ta!” Bạch Tú Ngọc đau thương ôm trầm lấy nhi tử
“Khổ cho con rồi!” Vương Chính Hùng xoa đầu Vương Mộc Thành nói
“Ta không sao, phụ thân, người nhất định phải giúp ta đòi lại công đạo!” Vương Mộc Thành giọng nói mang theo sát khí nhìn về phía Vương Tu nói
“Tốt, trước trở về trị thương rồi nói!” Vương Chính Hùng khoác tay, lập tức đoàn quân ầm ầm thối lui
“Thiếu gia, vì sao bọn chúng vẫn chưa công đánh chúng ta?” Hoa Ngũ đi lên nghi ngờ hỏi
“Vậy thì phải hỏi chủ nhà, Quang thành chủ, ngươi thấy thế nào?” Vương Tu nhìn đến Quang Hiên bên cạnh
“Haizz… thật ra Vương Chính Hùng hắn ta đã từ lâu ra tay với chúng ta rồi!” Quang Hiên thở dài
“Cái này, làm sao có thể?” Hoa Ngũ không tin, đám người đi tới cũng là tròn mắt lắng nghe
“Chuyện là tháng trước, cảm tử quân ta phái đi thám tín tình hình, gần như toàn bộ điều đã chết, may mắn còn một người có thể giữ lại một tia hơi tàn trở về cấp báo, hắn nói, bên dưới Quang Lâm Thành đã bị Vương gia người bày ra Huyết Ma Đại Trận, khi trận này mở, toàn thành người dân điều sẽ bị tế luyện thành Huyết Ma Đan” Quang Hiên giọng nói có chút câm phẫn, hắn là chủ nhà, ngay cả có người vào nhà tự tiện lấy đồ vật, hắn lại phản kháng điều không được
“Huyết Ma Đại Trận, trận thành máu chảy thành sông, con dân Quang Lâm Thành ít nhất cũng phải 80 ngàn vạn, vậy chúng ta chẳng phải sẽ theo đó chết…” Hoa Ngũ sợ hãi
“Huyết Ma Đan, nếu để hắn thật luyện được, khi trận mở ra e là sinh linh đồ thán, Quang thành chủ, ngươi nói trận kia tình hình hiện tại thế nào?” Lý Sơn hít sâu hỏi
“Không đến hai ngày!” Quang Hiên siết chặc nấm đấm nói
“Không tới hai ngày!” đám người sắc mặt vô cùng xấu
“Nếu không phải như vậy, ta thực sẽ không gấp như thế tìm Lâm Vũ nhờ hỗ trợ, lại là không như thế kiêng kỵ Vương Chính Hùng, hiện tại nếu mọi người đã biết, tiếp theo không biết các vị có đối sách như thế nào?” Quang Hiên chân thành nhìn một vòng
Đám người lắc đầu, Hoa Ngũ cũng là trầm ngâm rồi nói: “Nếu như có thể trước khi trận thành, chúng ta có thể phá trận!”
“Đúng a, vậy thì chúng ta hiện tại liền đi phá trận” đám người đồng loạt gật đầu, hùng hổ muốn rời đi
Quang Hiên khoát tay cản lại rồi lạnh nhạt nói
“Khó, các ngươi có biết vì sao hôm nay dễ dàng như thế bắt được con tin?”
“Đó là bởi vì cao thủ của Vương Chính Hùng điều tập trung bên dưới Quang Lâm Thành trung tâm, tại đó có hơn trăm tên Dung Hồn cảnh đỉnh phong bảo vệ đại trận, chúng ta hiện tại thực lực không thể nào tấn công vào đó được!”
“Hơn trăm Dung Hồn cảnh đỉnh phong…” đám người có chút ngốc trệ
“Thiếu gia, người nói xem, chúng ta tiếp theo nên làm thế nào?” Hoa Ngũ vội quay qua Vương Tu
Đồng loạt ánh mắt tại đây điều là tập trung đến hắn
“Trước mắt, trận này đã được phá” Vương Tu mỉm cười nói
“Đã phá?” đám người nhất thời ngu muội
“Các ngươi nhìn người dân đi” Vương Tu nhìn xuống bên dưới người dân ồ ạt tiến tới thung lũng Hắc Long
“Đây… ha ha… đúng, quả nhiên tuyệt diệu, ta lúc đầu còn không hiểu thiếu gia ngươi tại sao bắt chúng ta di tản người dân trong thành, hiện tại đã hiểu, nếu không có người dân, Huyết Ma Đại Trận mở ra điều vô dụng!” Hoa Ngũ đầu óc linh hoạt, rất nhanh liền hiểu
“Thì ra là thế, thiếu gia, ngài thật là thiên tài a!” đám người hưng phấn không thôi
“Đừng vội mừng, ta nói chỉ là trước mắt mà thôi!” Vương Tu lời nói lập tức dội một gáo nước lạnh vào mọi người
“Cái này… thiếu gia, ngươi đừng dọa chúng ta được không?” Nhạc Ninh lúc này thật không nhịn được rồi
“Đúng a, thiếu gia, ngươi nhìn ra được cái gì, xin một lần chỉ điểm bọn ta đi” đám người nháo nhào luôn, trước đã phá, vậy sau là thế nào?
“Đễ ta nói đi!” Quang Hiên đứng ra thở dài
“Các ngươi hẳn là biết dưới trướng Vương Chính Hùng có bao nhiêu quân?” Quang Hiên ánh mắt âm trầm nhìn qua từng người
“Cái này ta biết, không nói Thiết Nhật Quân nhiều năm hồi sức, hiện trú đống bên ngoài có đến 100 vạn, chỉ nói thế lực theo Vương Chính Hùng đám thương gia, gia tộc lâu đời từ nhỏ đến lớn cũng có hơn 100 vạn người, tại hắn trong tối cũng có ít nhất mười vạn, hơn nữa toàn là cao thủ” Lý Sơn lấy ra bàn tính bắt đầu tính
“Nếu tính tất cả, cũng phải 210 vạn người” Lục Khiếu sờ cằm nói
“Ngươi…” Lý Sơn chưa kịp mở miệng đã bị cướp lời, nhất thời đen mặt lại không thôi
“À, ngươi tiếp tục tính, xem như ta chưa nói gì” Lục Khiếu một bộ ta vô tội

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.