Xích Ái Sát Thủ

Chương 102: Cái gì nên đến thì cũng sẽ đến




Tiếng thở dốc phập phồng, tay chân va chạm, còng tay lạnh lẽo cũng bị lan truyền nhiệt độ nóng ấm, rèm che cửa sổ cách ly với thế giới bên ngoài, không gian nơi này giống như được ngăn cách hoàn toàn.
Không chỉ một mình Feston trầm luân, mà ngay lúc này Phong Triển Nặc rốt cục phát hiện vì sao Bob lại sầu lo như thế.
Hắn không thể kháng cự người đàn ông này.
Nguyên tắc của một sát thủ là tự hạn chế và kiểm soát chính mình, mà hiện tại hắn đã mất đi lực điều khiển, nếu Feston muốn bắt hắn thì hắn thật sự không thể thoát khỏi cạm bẫy do Feston bày ra, nếu cạm bẫy này chính là Feston thì e rằng hắn sẽ tự động nhảy xuống.
Feston sẽ nghĩ như thế nào, tự nguyện bị hắn còng tay trên đầu giường, người đàn ông này sẽ suy nghĩ ra sao….Phong Triển Nặc không thể suy nghĩ nhiều, hắn trầm mê vào những cuộc hoan ái càng ngày càng vui vẻ càng thích thú hơn trước kia, hiện tại hắn đang đối mặt với tình huống nguy hiểm nhất nhưng cũng là sự kích thích và kích động nhất mà từ trước đến nay hắn chưa từng được nếm trải.
Một buổi chiều kịch liệt, bên ngoài đang đổ mưa, nhiệt độ dâng cao trong phòng ngủ làm cho mồ hôi của người ta toát ra như mưa.
Cuối cùng bọn họ vẫn không rời khỏi chỗ này.
Trận bão táp mà bọn họ đang chờ đợi lại không đến, có lẽ là vì thế lực sau lưng Feston cho nên Kraft không làm cho người ta điều tra vùng này, dù sao việc phát hiện đặc vụ liên bang ở địa bàn của sát thủ cũng không phải là chuyện đẹp mày đẹp mặt gì, hơn nữa Feston không phải là ai khác, hắn là Caesar tiếng tăm lừng lẫy của FBI.
“Tập đoàn Kada nhất định quyên góp tiền cũng không ít, hiện tại có lẽ Kraft đang đau đầu không biết nên đối phó với anh như thế nào đây.” Nằm úp sấp xuống sàn để hít đất, Phong Triển Nặc cởi trần, cơ bắp trên người thả lỏng rồi lại buộc chặt theo động tác của hắn, giọng nói của hắn nghe có vẻ giống như vui sướng khi thấy người gặp họa.
“Hắn sẽ đến, cho nên trước đó chúng ta phải giải quyết mọi việc cho ổn thỏa.” Theo giọng nói, một bóng người đi đến bên cạnh hắn, Feston ngồi xuống rồi khoác chiếc khăn lên cổ của hắn, “Lau mồ hôi đi rồi nghỉ ngơi một chút, tôi gọi thức ăn giao hàng đến nhà rồi.”
Dừng lại động tác hít đất, Phong Triển Nặc bắt đầu lau mồ hôi, sau đó hắn giang hai tay hai chân nằm ra sàn nhà, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, “Giao hàng đến nhà? Anh không sợ lại có người mang bom đến à? Tôi không muốn nhà của mình bị nổ tung đâu.”
“Nếu muốn đến thì sẽ đến, tôi không sợ bom, chỉ sợ bọn họ không xuất hiện, mặc kệ là nhằm vào cậu hay là nhằm vào tôi, hay là có mục đích gì khác.” Người có thể khống chế nguy hiểm luôn có sự bình tĩnh vượt quá người thường, Feston chính là một trong số đó.
Đình chỉ công tác nhưng vẫn có thể tiến hành điều tra như cũ, tuy nhiên Feston lại không làm như vậy, Phong Triển Nặc đặt nghi vấn, “Tôi còn nghĩ là tạm thời cách chức chỉ là nói chơi mà thôi, bây giờ đã hơn nửa tháng, ngoại trừ vận dụng người của đội hung án, anh thật sự không làm gì hết hay sao? Anh không phải là người chịu nghe lời như vậy, những người anh hùng chống mafia sau khi bị cô lập đều sẽ không mạo hiểm một mình đi điều tra đâu!” fynnz.wordpress.com
“Cậu xem phim nhiều quá rồi đó.” Feston ngồi xuống bên cạnh Phong Triển Nặc, dường như cảm thấy lời nói của hắn thú vị mà cất lên tiếng cười khẽ khiến cho bầu không khí chấn động, trên thân của Phong Triển Nặc vẫn còn đổ mồ hôi, ***g ngực hơi căng vì hơi thở dồn dập, khóe miệng khẽ nhếch bỗng nhiên bị ngăn chặn.
Sau đó hắn nếm được hương vị nước khoáng từ trong miệng của Feston, mát lạnh mà ngọt lành, nước từ trên môi chảy xuống làm ướt cần cổ, nụ hôn của Feston cũng kéo dài xuống dưới, từ cằm đến xương quai xanh, giống như muốn cắn nuốt tất cả xương cốt của Phong Triển Nặc.
“Hey, chẳng lẽ anh muốn kiếm chuyện….” Phong Triển Nặc nắm lấy mái tóc của Feston, được đến một câu trả lời ngay bên tai, “Hiện tại cậu mới phát hiện hay sao?”
Bản chất con người của Feston hoàn toàn không giống với vẻ ngoài nghiêm túc của mình, Phong Triển Nặc cho rằng hắn nên biết điều này ngay từ ban đầu, kể từ lúc Feston làm cho người ta hiểu lầm quan hệ của bọn họ, kể từ lúc Feston cầm súng ép hắn ôm hôn thì hắn nên biết điều đó.
Nhưng hắn luôn quên, “Còn muốn bị tôi còng tay lên đầu giường hay sao, muốn thử lại một lần nữa hay không…” Feston trong trí nhớ của hắn luôn khơi mào dục vọng chinh phục của hắn.
“Cậu còn muốn thử nữa à?” Không từ chối cũng không đồng ý, nhưng ý cười dưới đáy mắt của Feston lại làm cho lời nói của mình trở thành một lời thách thức cao độ, hắn giam cầm tay chân của Phong Triển Nặc, đột nhiên dùng sức nặng để áp chế, người nằm dưới thân không có cách nào kháng cự, chỉ lộ ra nụ cười khiêu khích, “Vì sao lại không thể, nghĩ lại đi, đến khi chân chính làm thì anh có muốn nổi nóng cũng không muộn–”
Không để cho Phong Triển Nặc nói thêm nữa, Feston dường như đã mất kiên nhẫn, tay của hắn xuyên vào mái tóc của Phong Triển Nặc, bị mồ hôi thấm ướt làm cho nó càng mềm mại hơn ban đầu, sau khi tập thể hình khiến cho làn da trở nên sáng bóng rắn chắc, hắn đã nóng lòng muốn nhấm nháp nó.
Đầu lưỡi của Feston cuốn lấy Phong Triển Nặc, bàn tay sờ soàng trên làn da tràn ngập độ co dãn rồi dần dần trượt xuống, Phong Triển Nặc phối hợp mà ôm lấy cổ của Feston, mấy ngày nay hoạt động quen thuộc nhất chính là thế này, có đôi khi Phong Triển Nặc cũng cảm thấy vớ vẩn, hắn và Feston cũng có lúc không thể kiểm soát dục vọng của mình, luôn bị nó đột ngột khống chế.
Những ngày như vậy không biết sẽ liên tục đến khi nào, Phong Triển Nặc tự nhận là một sát thủ bình tĩnh, hắn cũng tin tưởng Feston là người thận trọng biết kiềm chế, có lẽ hai người bọn họ từng lo lắng đến sai lầm này, nhưng rốt cục sẽ như thế nào thì bọn họ chưa từng thảo luận cụ thể.
Hai người đàn ông, hai lập trường khác biệt, ở thời đại này, ở trong hoàn cảnh này rất khó duy trì trong thời gian lâu dài, mà ngoại trừ vấn đề này thì trước mắt còn có chuyện để bọn họ lo lắng hơn, đám sát thủ còn sót lại của tổ chức có đến Chicago hết hay không, bọn họ có tiến hành kế hoạch nào khác nữa hay không, “Có tin gì à?” Hôm nay Feston dùng máy tính của hắn, sự phát triển của mạng internet thật sự mang đến rất nhiều lợi ích, Phong Triển Nặc ló đầu ra từ phòng ngủ, người trong phòng khách đang chăm chú nhìn màn hình máy tính, không trả lời câu hỏi của hắn mà lại hỏi ngược một câu, “Không ngờ ở chỗ này của cậu cũng có mạng internet, dùng để tiếp nhận giao dịch à?”
“Nếu không phải là anh thì tôi sẽ xem câu hỏi này là đang dò hỏi tình báo.” Ai dám hỏi một sát thủ về chuyện dùng mạng internet để làm gì, hắn đi qua rồi nhìn vào màn hình, Feston đang xem thư điện tử.
“Nếu là dò hỏi tình báo thì sao, cậu có trả lời hay không?” Kéo Phong Triển Nặc đến bên cạnh, hít vào mùi xà phòng nhẹ nhàng khoan khoái trên người của hắn, sau đó Feston xốc tóc của hắn lên, “Tôi không đụng vào hộp thư của cậu, chắc là trong đó có không ít vụ giao dịch với khách hàng.”
“Cũng đủ làm chứng cớ, có muốn nhìn thử hay không, thuận tiện sao y một bản?” Nhướng lên hàng lông mày, hắn lướt qua hòm thư của Feston, ở mặt trên có dòng chữ to, trong lúc nhất thời hắn chưa kịp thấy rõ nội dung.
“Có tin tức.” Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Feston biết rõ hắn muốn biết cái gì, “Đội hung án điều tra được một vài điểm, vẫn chưa chắc chắn, nhưng có vài nhân vật khả nghi bị người ở chợ đêm xác định bọn họ muốn mua súng ống….”
“Đây là thói quen, chúng ta đều phải dùng vũ khí hợp với tay của mình, căn cứ vào khoảng cách khác biệt, đặt ra trường hợp sử dụng để lựa chọn loại vũ khí thích hợp nhất.” Bọn họ cũng không phải đang nói đùa, tình hình hiện tại không thích hợp để nói đùa.


“Cậu là người hiểu rõ bọn họ nhất, cậu thấy thế nào, có phải đã đến lúc hành động rồi hay không?” Sau khi kéo Phong Triển Nặc đến bên cạnh thì Feston không cho đối phương đứng dậy nữa, hắn tránh ra một chút, để cho Phong Triển Nặc ngồi lên tay vịn của ghế, hai người cùng nhau nhìn vào màn hình rậm rạp chữ cái. fynnz810

“Đây là thư của đội hung án, bọn họ điều tra theo phương hướng mà tôi đã căn dặn, quả thật tra được vài thứ, không riêng gì chợ đen, còn có vài ngân hàng đồng thời chuyển cho đám người đó một khoản tiền không nhỏ, tài khoản chuyển tiền ở nước ngoài, hơn phân nửa là tài khoản giả, đối phương không dễ dàng để cho tôi điều tra được nơi gửi tiền.”
Chỉ vào màn hình, Feston lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, ánh sáng màn hình hắt lên mặt hắn, hắn vẫn là Feston, ánh mắt kia vừa thản nhiên bình tĩnh lại có vẻ quyết đoán, “Một tháng thời gian sắp đến, tôi muốn giải quyết tất cả mọi chuyện trong một tháng này, dời đi tiêu điểm, như vậy cậu sẽ an toàn hơn nhiều.”
“Đừng nói cái gì là an toàn với tôi, tôi chưa bao giờ biết cái gì là an toàn, cho dù FBI theo dõi tôi thì bọn họ cũng không thể bắt được nhược điểm của tôi từ đám người kia, cho dù có chứng cứ, nếu muốn bắt tôi thì cũng không phải là chuyện đơn giản, chẳng phải anh là người biết rõ hay sao?” Khoanh tay dựa vào người của Feston, sự tự tin của Phong Triển Nặc làm cho hắn vô cùng chói mắt.
“Tôi chỉ muốn nói cho rõ, nếu không cần đến chứng cớ thì muốn bắt bất luận kẻ nào cũng không khó, chẳng qua lúc trước tôi không muốn làm như vậy với cậu mà thôi, đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều giống như tôi.” Feston nhắc nhở Phong triển Nặc.
“Giống như anh? Ai dám cơ chứ?” Hắn cố ý trêu chọc, “Chẳng lẽ anh đã sớm coi trọng tôi hay chỉ là muốn tìm cách tiếp cận tôi?”
“Tùy cậu muốn nói như thế nào cũng được, trong lòng cậu biết rõ là tốt rồi, là ai muốn tiếp cận ai.” Rốt cục là như thế nào thì Feston không muốn đi phân tích, kết quả đã nằm ở trước mắt, “Một khi có tin tức thì đội hung án sẽ hành động, đến lúc đó sẽ cho tôi biết kết quả, cậu muốn nhìn thấy anh hùng một mình chống mafia thì không chừng đến lúc đó sẽ có cơ hội.”
“Có thể điều động đội hung án, như vậy đình chỉ công tác anh thì có ích lợi gì, xem ra Kraft kiêng kị anh không phải chỉ vì tập đoàn Kada, vẫn là câu nói kia, Caesar chính là Caesar, nghỉ phép không hành động, cho dù không xuất hiện thì kỳ thật đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, có phải hay không?” Kề sát mặt vào Feston, Phong Triển Nặc thấp giọng hỏi.
“Rất muốn biết?” Nụ cười bí hiểm, Feston hôn lên tóc của hắn, Phong Triển Nặc hừ cười vài tiếng, “Không nói thì tôi sẽ thẩm vấn, anh thấy thế nào?”
Đứng lên từ tay vịn, Phong Triển Nặc đè thấp thân thể, nhốt Feston bên trong chiếc ghế sô pha đơn, còn chưa kịp hành động thì trong máy tính vang lên một tiếng thông báo có thư điện tử.
“Đến rồi!” Hai người cùng nhau nhìn vào hộp thư điện tử, Feston mở ra, người của đội hung án có tiến triển mới.
“Anh nói cho bọn họ rằng anh sẽ xuất hiện hay sao?” Kết quả là Feston vẫn đem mình ra làm con mồi, lần này Phong Triển Nặc rốt cục nhìn thấy rõ nội dung của thư điện tử.
“Người nơi đó đương nhiên không phải là tôi, là tìm người giả trang, nhưng tôi phải xuất hiện thì người của đối phương mới xuất hiện.” Đứng dậy từ ghế sô pha, Feston mặc áo khoác vào, “Cậu ở chỗ này chờ tôi.” Đây là phong cách trước sau như một của hắn.
“Anh cảm thấy điều này có khả năng hay sao?” Lấy ra một khẩu súng dưới gầm bàn, Phong Triển Nặc lạnh lùng mỉm cười, “Đây không phải là chuyện riêng của anh.” Đây là điểm không thể thay đổi của hắn.
…………..
P/S: Một tháng nghỉ dưỡng của anh Phê chả khác nào đang hưởng tuần trăng mật một tháng O_O.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.