Xích Ái Sát Thủ

Chương 129: Phương pháp khai thông thâm thúy




“Nếu muốn cho tôi không đành lòng rời đi….thì như vậy vẫn chưa đủ.” Nhìn ánh mắt này, giọng điệu của Phong Triển Nặc cũng trở nên bất ổn, hắn nhéo ngực của Feston, làm cho đối phương cũng cảm nhận được sự khó chịu mới ban đầu, tuy đã làm rất nhiều lần nhưng lần nào cùng với Feston cũng giống như khiêu chiến sinh lý đến cực hạn.
Nếu có thể thì hắn đương nhiên muốn ở phía trên, nhưng Feston cũng muốn như vậy, cho nên bọn họ chỉ có thể không ngừng tranh đoạt chủ quyền, bất quá lúc này xem như Feston rất dịu dàng, “Tôi nghe thấy cậu nói là vẫn chưa đủ?”
Ngón tay vuốt ve trên khuôn mặt của Phong Triển Nặc, Feston cố ý xuyên tạc lời nói của hắn, lại làm cho hắn không có thời gian để mở miệng giải thích, phương pháp sử dụng đương nhiên chỉ có một cách, trong tình huống như vậy thì người đàn ông thông thường chỉ biết dùng cách này.
Tiếng rên rỉ trầm thấp, tiếng thở dốc khàn khàn càng khiêu khích dục hỏa dưới đáy lòng của Feston, lần này rốt cục không thể khống chế được nữa, tiếng thở dốc nặng nề, mùi hương nam tính quấn quanh bọn họ, tay chân đan vào nhau, Phong Triển Nặc ôm chặt Feston, mút vào vết thương mà hắn đã cắn ở trên cổ của Feston, vài giọt máu khô hòa tan trong miệng.
“Chưa đủ cái gì, chưa đủ trả nợ hay sao?” Phong Triển Nặc tiếp tục khiêu khích, “Mấy ngày nữa có lẽ chúng ta sẽ không có thời gian làm như vậy….chờ đi, trong chốc lát sẽ đến tôi….không để anh cầu xin tha thứ thì không được…” Liếm khóe miệng dính máu, nụ cười ma mị là thuốc kích tình tốt nhất.
“Ai làm cho ai cầu xin tha thứ?” Tóc của Phong Triển Nặc bị kéo lên, trước ngực là một nụ hôn cực nóng, hắn đột nhiên siết chặt tay, tấm thảm ở dưới tay hắn hình thành nếp uốn, nghe thấy Feston tiếp tục thở ra hô hấp dồn dập ở bên tai, “Tôi quá dung túng cho cậu, cậu không thích bị người ta ràng buộc, cho nên tôi để mặc cậu, cậu lại chế giễu, cậu cảm thấy cậu nợ tôi, dù sao cậu cảm thấy bản thân mình mắc nợ nhiều lắm….vậy hiện tại cậu trả nợ đi, tôi phải thu cho đủ lợi tức.”
Không phải ai cũng có thể trả được loại lợi tức này, Phong Triển Nặc phải trả bằng một cái giá rất đắt, nhưng người đòi nợ hắn cũng chẳng thoải mái hơn bao nhiêu, Feston rốt cục đã toại nguyện, hoàn toàn xơi sạch Phong Triển Nặc, nhưng đổi lại hai người tiêu hao thể lực quá độ, chẳng có ai chịu động đậy để đi gọi thức ăn. fynnz.wordpress.com
Feston chính là Feston, trở thành kẻ thù thì sẽ là loại kình địch mạnh nhất, trợ thành tình nhân thì sẽ là loại ràng buộc sâu nhất, Phong Triển Nặc nằm trên giường châm một điếu thuốc, “Đừng tưởng là tôi không phát hiện, anh luôn thử nghiệm để cho tôi rời đi, ngoài miệng tuy rằng không nói, nhưng anh vẫn hy vọng tôi rời khỏi có phải hay không.”
Trong khách sạn, chiến tranh giữa đàn ông lấy phương thức cùng sống cùng chết để kết thúc, tình hình chiến đấu kịch liệt, từ dưới thảm chuyển lên giường, mái tóc của Feston trở nên bù xù, bên môi còn có một chút gợn sóng vì được thỏa mãn ***, “Đây là xuất phát từ an toàn, tôi không hy vọng cậu xuất hiện ở trước mặt tôi với toàn thân đầy máu và bị trọng thương.”
Hắn nâng tay cầm lấy điếu thuốc của Phong Triển Nặc, hút sâu một ngụm, bên trong tối tăm có hương vị tao nhã đầy nam tính, lúc này cũng rất dễ dàng nhìn ra hắn quả thật là một người sinh ra từ gia đình giàu có quyền quý, “Phải nói trước, đây là để đánh lạc hướng, đến lúc đó cậu phải quay trở về cho tôi.” Giọng điệu nghe có vẻ không cho thương lượng, một tay của Phong Triển Nặc vắt lên trán, mắt nhìn lên đồng hồ đặt trên đầu giường, “Sắp đến giữa tháng, thời gian ở lại Monte Carlo đã vượt quá kế hoạch của tôi, chờ đến ngày lễ cũng nên giải quyết xong xuôi, đến lúc đó có thể nói khích được Bailey Olivia thì tôi sẽ rời khỏi Monaco, thuận tiện điều tra xem là ai muốn giết thân phận giả của tôi, cái tên nam tước kia. Còn anh, quay vềChicagoà?”
“Có lẽ người nhà muốn tôi trở về, tôi phải đi nói rõ một lần, đương nhiên là sau khi xử lý hết chuyện ở nơi này đã.” Nói ra kế hoạch của mình, Feston cũng hỏi Phong Triển Nặc một chút, “Cậu định đến đâu, tôi biết trên thế giới có rất nhiều nơi để cậu có thể dừng chân, nhưng cậu phải nói cho tôi biết là nơi nào thì tôi mới có thể cho cậu đi.”
“Lo lắng cho tôi à? Nói thật, có rất nhiều người chờ tôi thăm bọn họ, tôi còn chưa quyết định sẽ đến nơi nào trước.” Phong Triển Nặc nói đến mấy người bạn này thì vẻ mặt hơi lóe lên một chút, Feson xoay người nhéo cổ của Phong Triển Nặc, “Quá nhiều tình nhân, nói thêm nữa thì cho dù chỉ là một chỗ tôi cũng không cho cậu đi.”
Hắn biết Phong Triển Nặc cố ý, là tên sát thủ này cố ý nói như vậy, mặc dù bị lên án là kẻ thích khống chế nhưng hắn vẫn không thể không lộ ra sự bận tâm của mình, “Cắt sạch sẽ mấy cái đuôi lung tung đi, mặc kệ là nam hay là nữ.” fynnz810
“Hey hey, tôi không có bừa bãi như anh nghĩ đâu nhé, làm gì mà có nhiều nam lẫn nữ như vậy.” Phong Triển Nặc tự giải thích cho mình, hắn kéo tấm trải giường để đắp cho hai người bọn họ, “Kỳ thật trước kia tôi không tin vào tình yêu, cho nên tuy rằng tôi đã từng nói yêu với không ít người nhưng chẳng có ai là thật cả…”
“Cậu tự rước lấy phiền phức cho mình, tôi không chắc chắn là có muốn nghe tiếp nữa hay không, tôi sợ tôi sẽ nhịn không được mà bóp chết cậu.” Feston nheo mắt lại, giọng nói lạnh lùng tràn ra từ kẽ răng.
Sức nặng của cánh tay đặt trên ngực càng thêm trầm trọng, Phong Triển Nặc cảm thấy hắn sắp bị bóp chết, “Nghe tôi nói xong đã, tính kiên nhẫn của anh để đâu rồi, ngài Kada–”
Giọng nói bị nuốt hết, Feston hung hăng cắn một miếng trên môi của Phong Triển Nặc, giống như ở trên xe, cắn đến chảy máu, hô hấp gần trong gang tấc, trong hơi thở của Feston còn lưu lại mùi thuốc lá, “Tôi vẫn nhớ rõ cái tên Adam kia, cậu cũng đã từng nói yêu hắn hay sao?”
Feston sắp nhịn không được mà muốn dạy dỗ Phong Triển Nặc một chút để trừng phạt, nhưng người ở trước mắt chỉ trầm mặc, vết thương trên môi làm cho tên sát thủ này có vẻ thật vô tội, nhưng đồi thời cũng lạnh lùng mà tàn nhẫn, “Tôi đã nói, nhưng kết quả như anh đã thấy, tôi giết hắn, tình yêu à? Chỉ có lúc đó tôi mới tin tưởng tình yêu của hắn, bởi vì nó hoàn toàn thuộc về tôi, chỉ có cái chết mới chứng minh nó là chân thật.”
Lấy lại điếu thuốc trong tay của Feston, khói trắng lượn lờ trên khuôn mặt, giọng nói của hắn vô cùng bình thản, “Người khác gọi tôi là U Linh, cho dù anh nhìn thấy phần nhân tính trong tôi thì đó cũng chỉ là một bộ phận rất nhỏ, nói thật, Feston, anh quả thật không phải là người đầu tiên mà tôi nói yêu, nhưng anh lại là người đặc biệt nhất, tôi không thể nào ra tay đối với anh.” Hắn dường như cảm thấy kỳ lạ đối với chính mình, đây là vì sao, khi mới bắt đầu thì hắn lại dễ dàng bị kích thích dục vọng, nếu muốn bấm cò súng thì lại không dễ dàng như trước, đồng hồ kêu tích tắc, sự hờn dỗi nặng nề của Feston bắt đầu được hòa tan. fynnz.wordpress.com
“Tôi vẫn hay nói là cậu xảo quyệt, nhưng tôi đã sai, có lẽ cậu rất thông minh đối với những chuyện khác nhưng trong chuyện tình cảm….” Feston lắc đầu, “Cậu muốn chứng minh là cậu đang khống chế nó mà không phải bị nó khống chế.
Feston vén mái tóc của Phong Triển Nặc sang một bên rồi hôn lên trán của đối phương, “Chúng ta là minh chứng tốt nhất.”
Phong Triển Nặc đẩy khuôn mặt của Feston ra rồi cười khẽ, “Tôi cũng không có hứng thú ở trong này làm mấy chuyện buồn nôn với anh, cho tên quản lý khách sạn bợ mông anh một cơ hội đi, gọi thức ăn lên đây, nhanh lên.”
Dập tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn, Phong Triển Nặc đá Feston một cái.
Feston đứng dậy, “Tôi gọi điện thoại, cậu đi tắm trước đi?”
Toàn thân trần trụi cao lớn tuyệt đẹp, đáng tiếc hiện tại có muốn thì cũng hơi lực bất tòng tâm, Phong Triển Nặc tính nhắm mắt làm ngơ, đem tấm lót trải giường úp lên mặt, “Anh tắm trước đi, tôi nằm một chút nữa.”
“Hiếm khi thấy cậu cũng có lúc chịu không nổi như vậy, nếu khó chịu thì tôi có thể giúp cậu đứng lên.” Feston nói một cách tốt bụng.
Khả năng tự điều khiển của hắn vượt quá người thường, nhưng có đôi khi cũng bị trục trặc, nhất là nhìn thấy Phong Triển Nặc xoay người nằm trên giường một cách lười biếng, tấm trải giường che khuất cơ thể cùng phần mông rắn chắc nhưng lại khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa, hắn nhanh chóng nhớ đến mới vừa rồi, ánh mắt trở nên tối sầm, bước chân bất giác đến gần.
“Rất thoải mái, tôi cũng tính cho anh thoải mái giống như vậy, có muốn tiếp tục hay không, tôi sẽ đáp ứng.” Nụ cười âm trầm tối tăm, tên sát thủ trên giường lộ ra hàm răng trắng noãn, thản nhiên ngồi dậy.
Nhịn xuống đau nhức, trên người của Phong Triển Nặc rãi đầy dấu vết sau khi hoan ái, dấu vết trên người của Feston thì ít hơn một chút nhưng hắn cũng không ngại Phong Triển Nặc lưu lại một chút kỷ niệm cho hắn, “Tôi phát hiện sau mỗi lần cãi nhau thì anh đặc biệt mạnh mẽ, lần sau cơ hội này đến tay tôi thì tôi sẽ đền lại gấp bội.”
“Không phải là cãi nhau, mà là khai thông và trao đổi, muốn cậu nói ra những lời thật lòng cũng không hề dễ dàng.” Cắn răng, dùng tấm trải giường quấn lấy toàn thân của Phong Triển Nặc rồi ném trở lại trên giường, động tác của Feston rất nhanh, “Để tốt cho cả hai chúng ta thì tốt nhất cậu nên mặc quần áo vào đi, bằng không thì phải đi tắm một chút, tóm lại đừng đứng như vậy ở trước mặt tôi.”
“Lý trí, lý trí của anh vứt đi đâu rồi?” Tiếp tục trêu chọc, Phong Triển Nặc liếc nhìn trạng thái bị quấn thành xác ướp của mình, có một chút buồn cười, rốt cục vẫn cười thành tiếng, “Tôi vẫn chưa biết là mình lại có lực hấp dẫn lớn như vậy đối với anh.”
“Bởi vì cậu xem nhẹ sức ảnh hưởng của mình đối với tôi.” Feston cầm lấy điện thoại để gọi tiếp tân phục vụ thức ăn, Phong Triển Nặc cởi bỏ tấm khăn trải giường, tầm mắt lại nhìn lên người của Feston, tiếng cười bị thu hồi, hắn phát hiện hắn cũng xem nhẹ sức ảnh hưởng của Feston đối với mình.
Xoay đầu đi, tốt nhất là vào phòng tắm, mặc dù trong phòng có sẵn một bồn tắm siêu lớn, nhưng tắm rửa ở trước mặt Feston thì hiển nhiên sẽ trở thành khiêu chiến đối với bọn họ, căn bản là đổ thêm dầu vào lửa.
Lúc tắm, hắn cảm giác được cái đau trên môi, bị người ta nhìn thấy thì chắc sẽ nghĩ rằng hắn vừa mới ẩu đả với ai đó, Phong Triển Nặc lắc đầu bật cười, cãi nhau cũng được, làm tình cũng được, sau mỗi lần như vậy thì hắn cảm thấy thật thoải mái và thả lỏng, có lẽ đây là một trong những lý do vì sao hắn không thể vứt bỏ được người đàn ông kia.
Khi tắm rửa xong rồi đi ra thì thức ăn đã được đưa lên, “Giờ này mà còn làm cấp tốc như vậy, quả nhiên là khách quý, bọn họ chẳng dám sơ suất với anh, ưm….mùi vị khá ngon, chỉ là hơi ít một chút.” Hắn dùng tay bốc một miếng cá hồi.
Cảm nhận cái vị của cá hồi nấu trên lửa liu riu, chấm vào nước sốt, có cà chua, mùi táo và lá húng quế, hắn liếm liếm ngón tay, quấn khăn trên thắt lưng, nhưng những giọt nước vẫn không ngừng nhiễu xuống, Feston bật thiết bị lò sưởi lên, “Lau khô nước trên người đi, nhớ chừa cho tôi một chút.”
Ném cho Phong Triển Nặc một bộ áo choàng tắm, khi Feston đi ngang qua người của Phong Triển Nặc thì đồng thời cũng kề sát vào, thuận tiện liếm một chút nước sốt dính nơi khóe miệng của đối phương, “Quả thật cũng khá ngon, gọi tiếp tân mang thêm một phần nữa đi.”
“Anh và tôi ở trong này gọi thức ăn giữa đêm khuya, bọn họ có báo chuyện này với người nhà của anh không đó?” Nhìn Feston đi vào phòng tắm, Phong Triển Nặc lại nếm một miếng sườn cừu, trên bàn có rất nhiều món ăn.
“Cái gì nên biết thì hiện tại đều đã biết.” Feston sắp trở về để đối mặt với không ít vấn đề, nhưng Phong Triển Nặc biết rõ chính mình cũng không thể giúp được gì, hắn nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, sau đó hắn bắt máy rồi gọi thêm một phần cá hồi chiên.
Rốt cục cũng quyết định rõ phương hướng, chiếm được thỏa thuận, tuy nhiên bọn họ chỉ thảo luận vài câu về vấn đề chính, kế tiếp là chờ Bailey Olivia quyết định, dường như bọn họ chưa từng nghĩ đến cô ta sẽ từ chối lời dụ dỗ kia, trước khi trở thành sự thật thì bọn họ đã sớm đoán được kết cục, cũng thuận tiện vạch sẵn kế hoạch cho bước kế tiếp.
Sự ăn ý này đã hiện diện ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, cho nên bọn họ mới thích hợp tác với đối phương khi gặp phải rắc rối, cho dù có tranh chấp thì cùng lắm sẽ dùng cú đấm và hàm răng sắc bén để giải quyết rồi làm ra suy đoán chính xác, nếu bọn họ có thể lý trí với tình cảm của mình thì ngay cả tranh chấp cũng sẽ không có.
Nhưng ai có thể khống chế được tình cảm của mình cơ chứ, sau khi ăn khuya thì bọn họ nằm lên giường, Phong Triển Nặc suy nghĩ như vậy, hắn nghiêng người lại, đối diện với ánh mắt cua Feston, đôi mắt màu xám tro khi nhìn gần sẽ cho cảm giác u ám, hắn vươn tay ôm lấy Feston, sau đó nhắm mắt lại rồi cọ vào chóp mũi của Feston, “Ngủ thôi.”
Đúng vậy, bọn họ đều cần nghỉ ngơi, chờ phản ứng của Bailey Olivia, mà cô ta cũng không để bọn họ chờ đợi quá lâu, vài ngày sau, cô ta tự mình xuất hiện, nhưng cô ta lại mang đến một tin tức không mấy tốt lành.
…………
P/S: Đôi khi thích cái cảm giác yên bình của 2 vợ chồng, tắm rửa, ăn uống, ngủ nghỉ :>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.