Xuyên Không Được Thú Nhân Cưu Mang

Chương 2: Sư tử




XUYÊN KHÔNG ĐƯỢC THÚ NHÂN CƯU MANG
TÁC GIẢ: KHUYẾT DƯỠNG ĐÍCH KIM NGƯ
EDIT: YANNIE
ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W. A. T. T. P. A. D: yanniemaiyewotp1310
Chương 2
Celtic tính toán mình đã ra ngoài rèn luyện được 10 ngày, bây giờ nên trở về thôi, hắn đem con mồi cùng da lông ném lên lưng chuẩn bị rời đi".
Đi chưa được mấy bước hắn đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu ngửi ngửi, trong không khí xuất hiện một mùi hương nhàn nhạt của giống cái. Kỳ quái nơi này rõ ràng là rừng rậm làm sao giống cái sẽ xuất hiện ở nơi đây được, hắn phải mau nhanh chân chạy lại xem nếu không mùi máu trên người giống cái sẽ thu hút dã thú trong rừng rậm như vậy rất là nguy hiểm.
Chỉ thấy trong rừng rậm u ám có một con sư tử, mạnh mẽ đang chạy như điên về một hướng. Cách đó không xa cũng có một con quái vật khổng lồ đang đi về hướng đó.
Bạch Mục cảm thấy cả người đau nhức, thân thể lạnh lẽo. Còn mơ hồ nghe được tiếng sư tử rống lên, cậu cố gắng mở to 2 mắt, mơ hồ thấy được một con quái thú màu đen đang lao về phía cậu, trái tim cậu đập một cái thật mạnh, không lẽ đây là ảo giác trước kia chết sao?
Con quái vật ấy chạy như bay lại thời điểm sắp chạm vào cậu xuất hiện một con sư tử, đẩy con quái vật đi sau đó nhảy lại cắn vào cổ nó một cái thật sâu. Con quái vật màu đen đau đớn, không ngừng run rẩy mà rống lên vài tiếng sau đó liền bất động. Thấy con quái vật đã chết, con sư tử mới xoay người đi về phía Bạch Mục.
Bạch Mục lại mơ hồ thấy một con sư tử thật lớn bước về phía cậu, không lẽ cậu sẽ bị nó ăn thịt sau? Mắt cậu càng ngày càng nặng, cả người nặng nề sau đó ngất đi.
Celtic nhìn thấy giống cái đã hôn mê, trên người mặc bộ đồ rách rưới bị máu tươi thấm đỏ hết, hắn quan sát thật kỹ nhưng bộ đồ mà giống cái này mặc không phải da thú. Giống cái nhìn thật là yếu ớt, cần phải có người mạnh như hắn che chở. May mắn là hắn chạy nhanh nếu không giống cái này đã bị Ai Lỗ Thú ăn rồi.
Giống cái trên người bị thương cực kỳ nghiêm trọng, hình thú của hắn không tiện hoạt động. Celtic biến trở về hình người nhẹ nhàng bế giống cái lên, hắn thấy giống cái này thật nhẹ và mềm mại sợ chỉ dùng sức một chút giống cái này liền bể.
Celtic ôm giống cái chạy thật nhanh về phía hang động, đi vào cái sơn động mà mấy nay hắn ở, dùng trong quá trình luyện tập. Hắn cẩn thận đặt cậu xuống một tảng đá lớn được mài nhẳn nhụi được trải đầy da thú mềm mại.
Lúc sau hắn biến thành nguyên hình chạy ra ngoài. Chỉ chốc lát sau hắn đem thảo dược hái được cùng vật phẩm thu hoạch được cõng trở về. Hắn lại lần nữa biến thành hình người trong một mớ đồ dùng lấy một cái chén đá, đem thảo dược bỏ vào sau đó giả nguyễn, chuẩn bị đắp thuốc cho giống cái trước mắt.
Celtic đỏ mặt run rẩy đưa tay ra xé bỏ bộ đồ kỳ quái của giống cái, không phải hắn dê đâu do hắn không biết cởi bộ đồ này làm sao thôi. Lột sạch sẽ đồ đạc hắn liền nhìn da thịt trắng trẻo không chút tỳ vết, không kìm được nuốt nước miếng, hắn nghĩ chắc sờ vào sẽ mềm mụp lắm đây. ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W. A. T. T. P. A. D: yanniemaiyewotp1310
Thấy mình suy nghĩ bậy bạ hắn lắc đầu liên tục để ý nghĩ kia biến mất. Cầm lấy chén đá, đem thuốc đã giã nhuyễn đắp lên vết thương của giống cái. Khi đắp thuốc hắn phát hiện cơ thể của giống cái rất lạnh, trong miệng đang lẩm bẩm gì đó. Đắp thuốc xong hắn đem giống cái ôm vào trong ngực, rồi lấy da thú đắp lên, dùng cơ thể chính mình ủ ấm người này.
Lúc này Celtic mới bắt đầu tinh tế đánh giá giống cái này, sau em ấy lại đột nhiên xuất hiện trong rừng rậm. Cũng không biết là giống cái của bộ lạc nào, mà để em ấy một mình trong rừng không ai bảo vệ thế này. Mà em ấy thật xinh đẹp, da dẻ trắng nõn, mái tóc đen mượt, gương mặt cũng thật thanh tú, tuy bây giờ có mất đi ít máu nên gương mặt trắng bệch nhưng vẫn khiến cho người ta không nhịn được muốn hôn lên. Còn cơ thể nhỏ nhắn này nữa ôm vào trong ngực thật thoải mái. (Mê rồi, mê rồi)
Nghĩ đến đây Celtic cổ họng có chút khô khốc, thân thể nóng lên. Hắn vội vàng đem suy nghĩ kéo trở về, hắn bắt đầu tự hỏi sao một giống cái lại ở nơi nguy hiểm này 1 mình, trên người còn đầy máu. Nhìn qua thì miệng vết thương không phải của động vật mà giống một vật sắc bén tạo thành. Hơn nữa ở đại lục Bách Nhi Tư, mỗi giống cái đều rất trân quý, thú nhân đều bảo vệ họ rất kỹ, sẽ không cho họ đi lại trong rừng rậm nguy hiểm một mình được.
Bạch Mục cảm thấy cơ thể mình thật lạnh, giống như đang ở trong tủ lạnh vậy, cậu cảm giác được bên người có một thứ gì đó thật ấm áp giống như cái bếp lò vậy, không tự giác dựa vào ấy vậy mà lại hết lạnh, sau đó cậu lại chìm vào giấc ngủ.
Có lẽ là thảo dược mà Celtic tìm tới có hiệu quả, Bạch Mục đêm nay không phát sốt, chỉ ngủ rất say. Celtic ôm cậu ngủ đến nữa đêm, cảm thấy một luồng ánh sáng chói mắt, hắn ngay lập tức mở mắt ra. Chỉ thấy giống cái trong lòng ngực khắp người đều được vầng sáng bao lấy, giống như truyền thuyết về thần thú mà hắn được tư tế kể lại, hắn ngạc nhiên tới mức muốn chạy vài vòng để bình tĩnh lại. Không lẽ giống cái này chính là thần thú mà tư tế nhắc đến?
Celtic trong lòng tuy rằng rất kinh ngạc, nhưng bên ngoài biểu hiện lại bình tĩnh, không hề hoảng loạn, chỉ nhìn chằm chằm vào luồng sáng phát ra từ trên người giống cái. Celtic phát hiện miệng vết thương của giống cái mau chóng khép lại như chưa có chuyện gì xảy ra. Chờ đến khi cơ thể hồi phục luồng sáng kia mới biến mất.
Mà lúc này Bạch Mục mơ thấy đang đứng trên một vùng thảo nguyên rộng lớn không thấy điểm cuối. Ở đây một mảnh xanh biếc rừng rậm bao quanh tạo thành một không gian riêng biệt. Kế bên cậu có sáu khối đất, bốn khối được trồng các loại rau dưa khác nhau, còn dư hai khối đất trống. Bên tay trái có một ngọn núi có một dòng suối nhỏ chảy xuống dưới đây tạo thành một cái hồ nhỏ. Phía sau lưng cậu là một ngôi nhà nhỏ.
Bạch Mục cảm thấy nơi này rất quen, hình như đã thấy ở đâu rồi. Đúng rồi, nơi này không phải rất giống bức tranh sơn dầu cậu được người bạn tặng sao? Nhớ tới lúc bị tai nạn, lúc cậu sắp hôn mê hình như đã thấy bức tranh đó sáng lên rồi biến mất. Lúc này cậu mới để ý xa xa có một đống than đá, còn có chiếc xe tải đã đè xe của cậu bây giờ nó biến nhỏ lại thành một cái xe nhỏ.
Bạch Mục tràn đầy nghi hoặc, đây là chuyện gì? Đây là nơi nào? Cậu còn nhớ rõ có một con vật rất lớn màu đen chạy lại cậu, sau đó xuất hiện một con sư tử rất lớn. Suy nghĩ một lúc cậu cảm thấy rất mệt, hai mắt nhíu lại, thì ra nằm mơ cũng mệt nữa hả?
Lúc cậu tỉnh lại đã phát hiện mình đang nằm trong một cái sơn động. Chóp mũi ngửi được một mùi hương đặc trưng trong sơn động, còn có mùi hương của canh thịt. Cậu nhìn quanh đánh giá khắp sơn động, cách cậu không xa có một người con trai rất cao, chắc là hơn 2 mét, nhìn rất cường tráng đang ngồi trên một tảng tá, dùng một cái cây khuấy canh thịt trong bình gốm.
Bạch Mục tinh tế đánh giá người trước kia mắt. Người con trai này thật đẹp, hắn giống như một tác phẩm nghệ thuật được một nghệ thuật gia chăm chút từng ly từng tý vậy. ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI W. A. T. T. P. A. D: yanniemaiyewotp1310
. Mái tóc và mắt là màu vàng, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt nhìn có chút uy hiếp làm người sợ hãi, mũi cao thẳng, khuôn môi tuyệt đẹp, dáng người thì khỏi nói không chê vào đâu được, còn có 8 múi cơ bụng. Khoan..khoan đã, sao hắn lại lấy da thú làm quần vậy chứ!
Celtic cảm giác được hô hấp của giống cái thay đổi, biết cậu đã tỉnh. Hắn nhìn về phía giống cái nở một nụ cười vô hại: "Ngươi tỉnh rồi".
Tác giả có lời muốn nói:
Ngày hôm qua viết xong 2 chương gửi đi rồi có việc đi ra ngoài, khuya về mới biết 2 chương chưa có gửi %>_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.