Xuyên Không Nữ Chủ Tu Tiên Chậm Thôi

Chương 50: Băng Ấn




Nham Vũ thần sắc khôi phục:” Xem ra là ta khinh thường ngươi rồi, lần tới sẽ không nương tay”
Sưu Sưu
Chưởng ấn hỏa diễm trực tiếp phá không mà tới. Uyển Ngưng nhanh chóng để Tiểu Hắc giúp đỡ Diệp Hải, còn nàng nhanh chóng thi triển phiêu miễu thân pháp né tránh đòn tấn công:” Không ngờ thực lực tên này là trúc cơ đỉnh phong”
Mắt thấy lực lượng cuồng bạo đánh tới, hai đóa băng liên trong tay nàng được thả ra. Kình phong lam sắc bay tán loạn, Uyển Ngưng bị đánh lùi lại. Linh khí trong cơ thể nhộn nhạo
Lúc này lục sắc quang mang từ tay trái phát ra, nhanh chóng xoa dịu linh khí trong cơ thể nàng. Thần thụ mặc dù chỉ là mầm cây nhỏ nhưng khả năng chữa trị vẫn rất lợi hại. Thần sắc ngưng trọng, nếu tiếp tục như thế này, nàng thua không thể bàn cãi
“Băng Ấn”
Một tiếng quát vang lên trong không gian, ngay khi linh khí ổn định nàng nhanh chóng ngưng tụ một đạo chưởng ấn chừng trăm thước, nhiệt độ không gian nhanh chóng giảm xuống. Khí tức lạnh lẽo khuếch tán
Năng lượng khổng lồ trong thủ ấn khiến Nham Vũ rùng mình, chỉ là một trúc cơ sơ kì lại có thể ngưng tụ ấn mạnh như vậy!!! Tay hắn nhanh chóng kết ấn, năng lượng hỏa hệ tụ tập lại, hét lớn một tiếng:” Viêm Thuẫn”
Chưởng ấn của nàng mang năng lượng ba động được đẩy đi, không mang theo âm thanh kinh thiên động địa, lại quỷ dị khiến cả không gian nó đi qua đóng băng. Diệp Hải cùng Tống Khương giao đấu bên cạnh không khỏi cảm thấy lạnh lẽo, hàn khí từ chân lông tiến vào cơ thể bọn họ
Phanh! Phanh!
Không gian vang lên tiếng ken két chói tai, Nham Vũ rốt cuộc cảm nhận được sự cường hãn của năng lượng kinh khủng này. Đạo năng lượng khiến tim hắn đập nhanh. Viêm Thuẫn xuất hiện vết nứt, hắn nhanh chóng lùi lại. Chỉ trong nháy mắt, năng lượng ba động trước người Nham Vũ càng thêm điên cuồng
Uyển Ngưng hét lớn:” Phá cho ta”, bàn tay hung hăng nắm lại. Trong khoảnh khắc sắc mặt nàng trắng bệch, phun ra ngụm máu
Ken Két.
Viêm Thuẫn bị đánh tan, kình khí trực tiếp đánh vào người Nham Vũ, trên khuôn mặt tuấn tú lúc này khóe miệng có máu tươi, hai mắt nhìn Uyển Ngưng là sự kinh ngạc không thể che giấu
Diệp Hải càng rung động, hơn một tháng Uyển Ngưng muội lại mạnh hơn rồi. Tống Khương dưới sự liên thủ của Tiểu Hắc cùng Diệp Hải cũng ăn không ít khổ. Hắn nhanh chóng lùi lại:” Nham Vũ cậu không sao chứ?”
“Không sao”
Nham Vũ lau khóe miệng dính máu, nhìn bóng dáng thiếu nữ:” Thanh Ngân Thành, ngươi tên là gì?”
Môi ngọc hé mở:” Uyển Ngưng”
“Được, ta sẽ nhớ kĩ. Thứ các ngươi có được hôm nay, giữ cẩn thận, các thành khác đều đang truy tìm nó. Hẹn gặp các ngươi ở Phong Vực”
Nham Vũ cùng Tống Khương nhanh chóng rời đi. Diệp Hải cũng phi thân đến bên cạnh nàng:” Uyển Ngưng muội muội, muội thế nào rồi?”
Uyển Ngưng lại phun ra ngụm máu:” Không sao, ta chỉ tiêu hao quá nhiều thôi”
Nàng truyền âm gọi Tiểu Linh thu lại mê trận, lúc nãy từ xa nàng đã cảm nhận được ba động linh lực, liền bảo Tiểu Linh tạo mê trận giữ chân bọn họ:” Chúng ta đi nhanh”
Diệp Hải và nàng không dừng lại, trực tiếp chạy về khách đi3m.
Một lúc sau đám người Hoàng Khải đến nơi chỉ thấy cây cối bị đánh tan tác:” Đáng chết, đến muộn một bước rồi, đều tại mê trận kia”
Du Nhiên thắc mắc:” Rốt cuộc là ai lập ra mê trận? Tại sao mê trận này lại đột ngột biến mất?”
“Huynh cũng không rõ, thông tin chúng ta có được người của các thành đều không có năng lực này. Chìa khóa không biết đã rơi vào tay ai”
“Bây giờ phải làm sao?”
Hoàng Khải nhìn bóng đêm bao trùm, ánh mắt lóe lên:” Chỉ là một chiếc chìa khóa không ảnh hưởng nhiều. Dù sao tất cả chìa khóa đều phải tụ hợp tại Phong Vực chúng ta vẫn còn cơ hội”
Uyển Ngưng và Diệp hải trở về khách đi3m, nàng vào phòng ăn đan dược điều tức. Diệp hải đứng ngoài giúp nàng hộ pháp
Đám người Nam Cung Trạch cũng về đến nơi, thấy Diệp Hải ngay lập tức hỏi:” Có chuyện gì xảy ra?”
Uyển Ngưng nghe được tiếng đám người liền gọi bọn họ:” Vào trước hãy nói”
Diệp Hải nhanh chóng kể lại mọi chuyện từ việc đi theo huynh đệ Hỏa Vũ đến lấy được chìa khóa di tích, rồi bị người đại thành Thương Dục chặn cướp.
Nam Cung Trạch cùng mọi người nghe được Uyển Ngưng đánh thương Nham Vũ cực kì bất ngờ, phải biết tên Nham Vũ này một trong những ứng viên sáng giá vào tông môn, thế nhưng muội ấy có thể đánh bị thương hắn. Quá cường hãn rồi
“Uyển Ngưng muội không sao chứ?”
“Không sao. Điều tức một chút liền ổn”
Nam Cung Liêm uống cạn chén trà:” Người đại thành cũng hay thật, còn chặn cướp chúng ta. Lần sau gặp nhất định đánh cho bọn chúng kêu cha gọi mẹ”
Lâm Hoành nhìn Uyển Ngưng:” Chìa khóa di tích nằm trong tay chúng ta Thương Dục Thành đã biết, tiếp theo nên làm thế nào?”
Nàng nhàn nhạt mở miệng:” Không sao. Bọn họ sẽ không đến nữa”
Diệp Hải nói tiếng lòng của mọi người:” Tại sao?”
“Câu nói ‘giữ cẩn thận’ của tên Nham Vũ kia chứng tỏ hắn sẽ không tranh chìa khóa này với chúng ta”
Nam Cung Trạch lúc này mới lên tiếng:” Tối nay Uyển Ngưng muội để lộ thực lực, đám người đó nhất định đề phòng”
Uyển Ngưng nhàn nhạt nói:” Không sao, có thêm Tiểu Linh chúng ta có thể đối đầu với đám người đó. Không cần phải e ngại bọn họ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.