Xuyên Không Rồi Ta Gánh Môn Phái Còng Lưng

Chương 15:




...----------------...
Ngay sau đó cao tầng Vấn Đạo tông được Nguy Thần triệu tập tới đại điện nghị sự để thông qua môn quy mới. Gọi là thông qua nhưng đây là Nguy Thần thông báo và ép phải làm theo không có quyền ý kiến.
Ba tiếng chuông đồng được đánh lên từ Thái thượng trưởng lão tới nội môn trưởng lão cùng các hạch tâm, thân truyền đại đệ tử đều có mặt đầy đủ. Người người trong đại điện đều là bộ mặt thắc mắc khó hiểu không biết chuyện gì đang xảy ra. Ba tiếng chuông đồng của Vấn Đạo tông vang lên tức là có chuyện gấp quan trọng cần bàn bạc. Các đệ tử hỏi nhau:
- Khinh sư huynh ( đại đệ tử của đại trưởng lão)chuyện gì vậy?
Người họ Kinh này cũng không biết chuyện gì chỉ đành lắc đầu " ta cũng không rõ".
Trưởng lão cũng như vậy đến việc người đánh chuông là ai cũng không biết.
Nhị trưởng lão là người thông tin linh thông nhất được nhiều người chú ý tới, có người hỏi:
- Nhị lão người biết ai đánh chuông này không?
Nhị trưởng lão một mặt mờ mịt lắc đầu.
Trong khi tất cả đang nháo nhác trong đại điện Nguy Thần xuất hiện cùng với môn quy mới vừa ráo mực trong tay. Tất cả đều chắp tay thủ lễ hô " Thiếu chủ" sau đó là bất ngờ không thôi bởi chưa bao giờ Nguy Thần tới sớm như này bình thường đều cần người đi gọi. Người khác còn đang thắc mắc về sự tới sớm của mình thì Nguy Thần đã lên tiếng:
- các vị chuông này do bản thiếu chủ đánh chính là muốn thông báo một chuyện với trên dưới Vấn Đạo tông.
Lão tông chủ bây giờ mới lững thững đi đến. Nhìn bộ dáng thong dong của đại tu sĩ lão phô ra Nguy Thần cảm thấy rất ngứa mắt. Nguy Thần dùng ánh mắt âm trầm nhìn lão ho một tiếng rồi nói:
- phụ thân à, ngài đúng là quý nhân nhiều việc a.
Lão cha tiện nghi này nghe xong mà lòng hoang mang lo sợ, cả đời này lão đội vợ lên đầu giờ vợ lão lại để thằng con lên trên hết, có thể làm tông chủ Vấn Đạo tông người người kính ngưỡng nhưng địa vị trong nhà thấp đến đáng thương. Ông già chỉ biết ngượng cười một cái rồi đi lên chủ vị " để mọi người phải đợi lâu rồi ", câu này là nói cho Nguy Thần nghe chứ người khác không có cửa.
Nguy Thần cũng chả thèm quản lão làm gì chỉ nói rõ mục đích của mình. Một tấm bảng từ trong tay Nguy Thần bay ra lơ lửng chính giữa đại điện. Bên trên ghi lại từng mục từng mục rõ ràng.
Người khác đọc xong đều không thể hiểu tại sao lại có những quy định khác thường như này. Tam trưởng lão là người đầu tiên thắc mắc kéo theo sau là một loạt người khác. Nguy Thần lười nhất giải thích với bọn họ mấy cái này mà dù có nói cũng chưa chắc đã có người hiểu được nên trực tiếp bỏ qua phần bàn luận cường liệt một câu:
- Bản thiếu chủ không hỏi ý kiến các vị ta đây là thông báo từ nay về sau đệ tử Vấn Đạo tông kể cả trưởng lão làm trái những điều ghi trong môn quy này lập tức sử phạt.
" thiếu chủ những môn quy này quá... quá.. " một đệ tử lên tiếng.
" không có quá chuyện gì hết lẽ nào các ngươi quen với việc bắt nạt người khác rồi? " người kia chưa nói xong câu thì trực tiếp bị Nguy Thần đánh gãy. " Từ giờ trở đi cứ theo đây mà làm ".
Lão cha tiện nghi giờ cũng nói một câu nhằm vớt vát lại tình cảm của con trai "ta thấy quy định này rất ổn không cần bàn cãi gì thêm nữa." sau đó phóng uy áp ra cho người khác ngạt chơi.
Ở tu chân giới thực lực chính là quy tắc, chỉ cần có sức mạnh siêu viết kẻ khác thì bản thân nói cái gì cái đó chính là quy tắc. Quả nhiên sau luồng uy áp kia không có một ai ý kiến về mấy môn quy mới ra của Nguy Thần.
Nguy Thần nhìn một màn này thầm khen 'Quả là thực lực vi tôn nha có người cha như này liền có thể tiết kiệm mấy trăm năm cố gắng ở đây rồi'.
Mọi chuyện giờ đã xong xuôi Nguy Thần lập tức giải tán quốc hội ai về nhà lấy:
- được rồi xin lỗi làm lỡ thời gian của mọi người, các vị trở về phổ biến lại sau này cứ áp môn quy mà làm.
Tất cả người đứng dậy đồng thanh " DẠ THIẾU CHỦ " rồi lục tục rời khỏi đại điện.
Trong đại điện chỉ còn Nguy Thần và lão cha già đang ngồi hối lỗi. Nguy Thần từ trong lòng cảm kích tu vi một đời này của ông ta nên cũng không định làm khó gì. " Cha người trở về nghỉ ngơi đi ". Nghe tiếng "cha " từ miệng Nguy Thần giống như nghe thấy người khác đọc lệnh ân xá vậy, ông già nghìn tuổi phấn khởi mày rời khỏi đại điện. Trước khi đi còn để lại một câu " con trai ngoan, ở Vấn Đạo tông này muốn làm gì cứ việc tùy ý làm không cần phải lo lắng, cha chống lưng cho con". Trong lòng Nguy Thần đương nhiên tự hiểu 'không cần nói lão tử tự nhiên không lãng phí tài nguyên '


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.