*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếp trước, Âu Minh Triết anh đã mù quáng yêu Thẩm Như Ngọc, lại bỏ qua tình yêu của Mục Tử Yên nên sau khi trọng sinh, anh nhất định sẽ dùng cả đời mà bù đắp lại. Tuy vậy, khi anh nghĩ đến Thẩm Chi Ưu, anh liền nhớ lại, cũng vì kiếp trước do sự ngu xuẩn của anh mà đã giết chết Chi Ưu.
Sau khi Trình Tần cho người ăn cắp dữ liệu của công ty, sau đó những thông tin lại bị đồn thổi ra bên ngoài. Dưới sức mạnh của cộng đồng mạng, mọi người đều chỉ trích anh, cổ phiếu dần dần rớt giá, công ty anh ngày càng đi đến con đường phá sản.
Không dừng lại ở đó, khi ấy anh trở thành một kẻ đầu đường xó chợ, không nhà, không tiền bạc. Trình Tần lại một lần nữa tìm đến anh, hắn ta lệnh người giết cha mẹ anh và em gái anh, sau đó thì khử luôn cả anh.
Bị dồn đến bước đường cùng, con người ta thường mới biết hối hận là gì.
Đúng vậy, cũng vì vậy mà anh mới biết bộ mặt thật của Thẩm Như Ngọc, cô ta luôn lăm le để chiếm mọi thứ mà người khác hơn cô ta. Không chiếm được thì đạp đổ, đó chính là quy tắc của cô ta.
Năm ấy vì anh ngu muội mà vuột mất tình yêu, vì anh ngu muội mà mất đi đứa em gái do chính tay mình giết.
May mắn thay, trời không hề phụ lòng anh. Ông đã cho anh sống lại.
Và Âu Minh Triết anh thề từ nay về sau, dù chết cũng không đi vào vết xe đổ. Kiếp này anh nhất định sẽ phải bảo vệ Thẩm Chi Ưu, người mà kiếp trước chính tay anh đã giết!
Sau khi tâm trạng dần bình ổn trở lại thì Tử Hạ mới chịu bước vào đại sảnh. Thẩm Chi Ưu và Đàm Khang Dụ theo sau, vừa đảo mắt tìm Lâm Thành Long, vừa xem biểu hiện của Tử Hạ.
Đột nhiên một khung cảnh đập vào mắt Thẩm Chi Ưu, trong lòng cô liền như bị đá đè, ngay khoảng khắc ấy cô chỉ hận không thể chạy tới mà đẩy hai người trước mắt ra xa.
Nhìn thấy cô, Thẩm Trường An vẫy tay gọi. Chi Ưu mặc dù không muốn qua đó song cô vẫn phải đi tới. Khẽ hít thở sâu, Thẩm Chi Ưu đưa Tử Hạ cho Khang Dụ trông còn cô tiến tới chỗ Trường An.
Càng tới gần, tim cô gần như nứt ra, trong lòng giống như có hàng vạn tảng đá đè xuống.
Nhìn hai người trước mắt, một thân hình nhỏ nhắn lại nóng bỏng đang thân thiết ôm lấy cánh tay của người nam nhân kế cạnh mà sắc mặt Thẩm Chi Ưu không thể giữ nổi nụ cười.
Âu Minh Triết thấy cô thì mỉm cười chào, người đứng kế lại là chị của Mục Tử Hạ - chị gái cùng cha khác mẹ của Mục Tử Yên. Cô khẽ cười nhạt, đúng là cùng một bữa tiệc mà gặp tới tận hai tình địch thì có phải ông trời là đang trêu ngươi cô không?
Thẩm Chi Ưu cố gắng lấy lại tinh thần mỉm cười chào hỏi như lẽ đương nhiên, tuy nhiên khi nhìn vào cánh tay của anh đang bị ôm bởi người con gái khác, trong lòng cô không nhịn được mà khó chịu, cô âm thầm chửi rủa người đó.
Mau bỏ cái tay bẩn thỉu của cô ra khỏi cánh tay của Âu Minh Triết!!
Aaaa!!!
Cô ta đã là bạn gái của Âu Minh Triết đâu??!
Ơ khoan!
Nếu không phải là bạn gái thì tại sao lại khoác tay thân mật thế chứ?
Không thể nhịn nổi, Thẩm Chi Ưu liền tra hỏi "Chị Tử Yên là bạn gái của Anh Âu Minh Triết sao?"
Thẩm Trường An nghe được lời nói này liền biết em gái của mình bị ăn giấm chua quá nhiều rồi. Anh bất lực đỡ trán.
"K...không phải a!" Mục Tử Yên e thẹn phản bác.
Thẩm Chi Ưu vẫn không tin, liên tục nhìn chằm chằm vào cánh tay đang bị ôm của Âu Minh Triết.
Âu Minh Triết đột nhiên thấy ánh mắt của Chi Ưu liên tục nhìn lên bàn tay của Mục Tử Yên đang ôm cánh tay anh, trong lòng liền có cảm giác giống như bắt quả tang tại trận vậy, anh vừa khó hiểu vừa gỡ bỏ bàn tay của Tử Yên ra.
Hành động của Âu Minh Triết được thu hết vào mắt Chi Ưu, trong lòng cô lại nổi lên một nỗi vui không tên.
Mà Mục Tử Yên đứng bên cạnh, cô ta tức giận khi bị anh làm như vậy, vừa xấu hổ vừa bực tức, cô ta liền trừng mắt với Chi Ưu. Không cần phải nói cũng biết, trực giác của cô ta mách bảo rằng Thẩm Chi Ưu nhất định có ý gì đó với Âu Minh Triết!
"Triết...~" Tiếng nói nỉ non của Mục Tử Yên vang bên tai, cô ta lại một lần nữa ôm lấy cánh tay Âu Minh Triết.
Mà lúc này Thẩm Chi Ưu thật sự tức đến muốn thổ huyết. Cô nắm chặt tay lại thành nắm đấm, lửa giận trong người càng ngày càng muốn bùng phát.
Thẩm Trường An đứng ở cạnh sợ đến sống lưng lạnh buốt, sau đó vì sợ Thẩm Chi Ưu nhịn không được mà làm náo loạn nơi đây, anh liền kéo cô ra ngoài.
Thẩm Chi Ưu cũng biết rằng nếu ở lại đây, chỉ tổ khiến cô muốn cào xé cái bản mặt của ả ta ra. Người ngoài tuy không biết nhưng tính chiếm hữu của cô rất cao, tuy nhiên cái gì cũng có giới hạn, nếu như cô biết nam nhân mà cô thích mà anh ta không hề có tình cảm với cô dù cho cô có cố gắng đến đâu, cô cũng sẽ từ từ học cách từ bỏ anh ta.
"Bình tĩnh!" Thẩm Trường An vỗ vai cô, ra hiệu cho cô hít thở sâu.
Hít vào...
Thở ra...
Được rồi, bây giờ thì Chi Ưu cô đã lấy lại bình tĩnh.
Tuy nhiên khi nhớ lại, Thẩm Chi Ưu lại không nhịn được mà tức giận chửi thề một câu, Thẩm Trường An bên cạnh chỉ biết ngao ngán nhìn cô.
Đứa em gái của anh có lẽ bị yêu đương đầu độc đến ngu rồi!
"Mục Tử Yên bây giờ vẫn còn chưa phải là bạn gái của Âu Minh Triết, em vẫn còn có cơ hội!" Thẩm Trường An thở dài nói.
_________________
**Thật sự khi đọc comment của mọi người ta đã nhịn không được mà cười bò! Thật sự bức ta đến nỗi bây giờ đau hết cả ruột a~**
**Cám ơn mọi người đã ủng hộ ạ!**
**Chúc mọi người buổi tối vui vẻ a~**
**Love~**