Xuyên Nhanh Công Lược: Tiến Lên Đi, Pháo Hôi!

Chương 2: Trùm Giải Trí Chưa Kết Hôn Đã Có Thai (2)




Edit by Lemon
Beta: Dal
________________
Lợi dụng Phùng Miểu ngây thơ không biết gì, Liêu Vân Húc lừa hết số tiền tiết kiệm của cô, còn dùng vô số lý do để lừa thêm tiền từ chỗ cha mẹ cô, nói muốn xoá bỏ rào cản cho bản thân, 'mượn' một bộ phim thần tượng mà 'bạo hồng'.
Nói chỉ là "Mượn", nhưng chưa từng trả.
Nếu chỉ như vậy, Phùng Miểu cũng không đến mức quá thảm, ai khi tuổi trẻ không từng yêu một tên cặn bã chứ? Sẽ có một ngày phải tỉnh mộng.
Nhưng tai nạn bất ngờ xảy ra, vào sinh nhật 18 tuổi của Phùng Miểu, cha mẹ cô gặp tai nạn.
Thương trường vô tình, công ty lớn như vậy sau khi cha mẹ cô qua đời nhanh chóng bị người xâu xé.
Theo lý thuyết trong tay Phùng Miểu nắm cổ phần, cuộc sống cũng không đến mức quá quẫn bách. . Xi𝗇 ủ𝗇g hộ chú𝗇g 𝘵ôi 𝘵ại # 𝙏𝘙ÙM𝙏𝘙𝐔YỆ𝐍.V𝐍 #
Nhưng ai bảo bên cạnh còn có một con sói mắt trắng như hổ rình mồi luôn chực chờ?
Tài sản bị "Mượn" đi mà không có ngày không trở lại, di sản cha mẹ để lại đều bị lừa hết sạch, mà hoạ vô đơn chí là, trong bụng cô còn có một đứa nhỏ.
Phùng Miểu đã không còn giá trị lợi dụng, bị Liêu Vân Húc một chân đá đi. Vì không để sự nghiệp của mình phải chịu ảnh hưởng, Liêu Vân Húc thậm chí quăng cho cô mấy trăm đồng ép buộc cô phá thai, cũng cảnh cáo cô không được tiếp cận hắn nữa.
Mấy trăm đồng kia sao đủ để đi một cái bệnh viện tốt phá thai?
Cô gái nhỏ mất đi cha mẹ đồng thời cũng mất đi người yêu, Phùng Miểu từ nhỏ không trải qua sóng gió gì cũng cũng chỉ có thể giống như đà điểu, chôn đầu làm bộ không tồn tại, một chút ý nghĩ trả thù cũng không dám nghĩ.
Kéo dài mãi thẳng đến sơn cùng thủy tận, một xác hai mạng chết ở trong phòng cho thuê, chờ đến thi thể bốc mùi hôi thối mới được chủ nhà phát hiện.
Mà tên tra nam Liêu Vân Húc kia lại một bước lên trời, không chỉ có tiền đồ sáng lạng, còn kết hôn với một nữ đạo diễn nổi tiếng. Một người là diễn viên, một người là đạo diễn, trở thành đôi vợ chồng hạnh phúc có tiếng trong giới, dã tâm bừng bừng lấn sân sang phim trường quốc tế.
Nếu có thể làm lại một lần nữa, Phùng Miểu chỉ hy vọng lấy lại tài sản của cha mẹ, bình an mà sinh đứa nhỏ trong bụng ra.
Còn Liêu Vân Húc, cũng không biết là vì bị thương tổn quá sâu hay là nguyên nhân khác, căn bản không có nhắc tới.
Dựa theo tính cách của Phùng Miểu, cho dù thật sự sống lại một lần nữa, phỏng chừng vẫn là ngồi ăn chờ chết, hoàn toàn không có dũng khí trả thù.
Vì thế, Dư Miểu liền tiến vào thế giới này hoàn thành tâm nguyện giùm cô ấy.
Nhìn nửa thùng mì thịt bò dưa chua ở trước mặt, Dư Miểu ưu thương thở dài một hơi.
Không thể trách được, mặc kệ là ai một ngày trước còn đang ở nhà hàng cao cấp thưởng thức bữa ăn kiểu Pháp, ngày hôm sau liền phát hiện tài sản của mình chỉ còn lại nửa thùng mì ăn liền cùng sổ tiết kiệm có hai con số, có thể vui vẻ mà cười sao?
Tình huống hiện tại không phải cô có thể kén ăn, cho dù bản thân không ăn, đứa nhỏ trong bụng cũng không thể bị đói.
Tuy nói mì ăn liền chẳng có dinh dưỡng gì, nhưng so với việc ăn đóng thực phẩm rác rưởi kia còn tốt hơn là để bụng đói!
Dư Miểu cũng không phải người vừa sinh ra đã là thiên kim tiểu thư, từng hưởng qua phú quý, cũng ăn qua đau khổ.
Cô vùi đầu ăn vài miếng mì, lúc này mới đứng lên kiểm tra căn phòng của mình một chút -- đây là căn phòng nhỏ một phòng ngủ một phòng khách.
Căn phòng không tệ.
Chủ nhà là một bà lão tốt bụng, thấy Phùng Miểu là chỉ có một mình còn mang theo cái bụng to, thật sự đáng thương đến làm người ta đau lòng, mới cho cô thuê phòng với giá rẻ.
Tuy có chút chật hẹp, nhưng đồ đạc cơ bản đều đầy đủ.
Chỉ là, một cô gái nhỏ vừa mới thành niên, cuộc sống lúc trước quá tốt, bị cưng chiều đến mức không thể tự chăm sóc bản thân.
Sau này có thai thì bị bỏ rơi, chỉ có thể tự sa ngã, thu dọn phòng ốc cũng không làm.
Hiện tại căn phòng cho thuê nhỏ lộn xộn, quần áo còn bốc mùi.
Cả người Dư Miểu đều không tốt.
Cô cho dù thời trẻ từng trải qua nghèo khổ, cũng là người ngăn nắp, làm gì có lúc lôi thôi như vậy?
Cho nên, trước khi hoàn thành nhiệm vụ chuyện đầu tiên phải làm là thu dọn căng phòng này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.