Xét về mức độ hóng hớt, Hạ Kỳ Như tuyệt đối không kém bất cứ ai, hơn nữa dựa theo mấy thông tin mà cô thu thập được trong nhóm chat, vậy mà lại thật sự mò ra một cái địa chỉ nhà thật.
Hà Kỳ Như lập tức thẳng tiến đến cái địa chỉ nhà kia.
"Tiểu chủ nhân, cô nghiêm túc chứ? Nếu bọn họ nói sai thì sao?"
"Sẽ không."
Đừng xem thường sức mạnh của cộng đồng mạng.
Họ mà muốn tra cái gì, dù ngươi có chôn sâu mười tấc đất họ cũng đào lên được bằng sạch.
...
Thế nhưng có vẻ lần này giang cư mận đã nhầm rồi.
Hoặc có thể là do tiểu chủ nhân cô lại lạc đường nên mới đi nhầm nhà cũng nên.
"..."
Nói chung dù là nguyên nhân gì thì lúc Hạ Kỳ Như trèo tường đột nhập vào căn nhà mà cô cho là của người thần bí kia, thì đối mặt với cô lại là một người đàn ông xa lạ, khác biệt hoàn toàn với người được miêu tả trong nhóm chat kia, đau đớn hơn cô còn bị người ta bắt tại trận lúc bản thân đang trèo tường.
Hạ Kỳ Như nín thinh, sau vài giây yên lặng liền quyết đoán nhảy vào sân nhà người đàn ông kia, bình tĩnh nói.
- xin lỗi vì đã làm phiền, tôi bị rơi đồ ở đây nên mới vào nhặt.
Nói xong còn cúi xuống đất giả vờ tìm đồ thật, người đàn ông kia hứng thú nhìn cô, muốn chờ xem cô có thể diễn kịch đến khi nào, nhưng hắn không ngờ tới Hạ Kỳ Như lại thật sự nhặt được đồ.
Thiệu Huy hơi nhướn mày nhìn cô.
Hắn vốn luôn đứng ở đây quan sát cô, hoàn toàn không nhìn ra cô lấy đồ ra từ khi nào.
Giống ngư ảo thuật vậy, rất thú vị.
- xin lỗi vì đã làm phiền.
Hạ Kỳ Như nói xong lại trèo ra ngoài, từ thế vô cùng đẹp trai tiêu sái, cho đến khi người đàn ông ở phía sau đột nhiên lên tiếng.
- Hà tiểu thư, nhà cô ở bên này cơ mà.
Hạ Kỳ Như nghe vậy liền trấn tĩnh nói.
- tôi đang đi dạo mà thôi.
Mặc kệ ngươi tin hay không nhưng ta tin.
Nói chung ai mặt dày hơ...khụ khụ...ai bình tĩnh hơn người đó thắng.
- ồ, vậy Hà tiểu thư nhớ cẩn thận nhé.
Thiệu Huy nói xong liền đứng đó nhìn cô, Hạ Kỳ Như cũng đứng đó nhìn hắn.
Ánh mắt hai người đều bình thản, nhưng nếu Thiệu Huy rõ ràng đang nhìn Hạ Kỳ Như thì đôi mắt cô lại giống như không có tiêu cự, khiến người khác cảm thấy dường như cô không phải đang nhìn hắn mà là nhìn thứ bên cạnh của hắn vậy.
- Hà tiểu thư vì sao còn chưa đi?
Cuối cùng Thiệu Huy là người chịu thua trước, Hạ Kỳ Như không trả lời hắn mà hỏi lại.
- vậy sao anh còn chưa vào nhà?
- tôi muốn ngắm cảnh.
Thiệu Huy vừa nói xong, Hạ Kỳ Như cũng tự nhiên tiếp lời.
- tôi cũng vậy.
- ồ, không biết nhà tôi có thứ gì để hấp dẫn cô vậy?
Thiệu Huy hơi nhướn mày thích thú nhìn cô, muốn thấy cô lúng túng, ai biết Hạ Kỳ Như lại phun ra một câu khiến hắn đơ người luôn chứ.
- chó nhà anh.
Chó nhà hắn?
Nhưng hắn làm gì nuôi chó đâu?
Thiệu Huy phát giác ra điểm này liền ngẩng đầu lên, người đối diện đã không thấy bóng dáng.
Thiệu Huy nhíu mày tiến đến gần xem thử, không thấy bóng dáng cô đâu thì đột nhiên cười ra tiếng.
Hắn bắt đầu thích cô gái này rồi nha.
...
- tiểu tỷ tỷ, cô lại lạc đường rồi hả?
Hạ Lăng vừa đúng lúc đi chợ về, thấy Hạ Kỳ Như lòng vòng quanh nhà thì đi tới gọi cô.
Hạ Kỳ Như im lặng nhìn cậu ta, lại tiếp tục bịa chuyện.
- không có, ta chỉ đi dạo thôi.
- à, vậy bây giờ cô muốn về nhà chưa?
Hạ Lăng rất thức thời, không hề cố vạch trần cô, còn bắc thang cho cô đi xuống.
Dù sao tình trạng cô đi lang thang quanh nhà nhưng lại cứ ngỡ mình đang ở một nơi khác, cậu đã quá quen rồi.
Hạ Kỳ Như chỉ chờ có thế liền gật đầu.
Thế là Hạ Lăng liền tự nhiên dẫn Hạ Kỳ Như trở về nhà.
...
Sau khi trở về nhà, Hạ Kỳ Như liền chui vào phòng, mãi tới khi Hạ Lăng gọi cô ra ăn cơm cô mới chui ra khỏi ổ chăn của mình.
- tiểu tỷ tỷ, ta đã qua xem thử nhà mấy người kia rồi, là do người họ Triệu làm, nếu tỷ muốn ta có thể giúp tỷ dạy dỗ bọn họ một trận.
Hạ Lăng đợi Hạ Kỳ Như ăn cơm xong mới nói, cậu rõ ràng rất tôn trọng ý kiến của cô, Hạ Kỳ Như rất hài lòng về điểm này, lại âm thầm cộng thêm cho cậu ta một điểm.
- không cần, cứ kệ họ đi.
Ông Hà có lẽ đã nhờ Triệu gia giúp đỡ, nhưng điều kiện đưa ra có lẽ hơi chát.
Nếu trước đây chỉ cần một mình Hà Nguyệt Vy thì bây giờ Hà gia sẽ phải bỏ thêm một khoản nữa để lấy lòng Triệu gia.
Cho nên việc cô cần làm bây giờ chính là trốn thật sâu, Hà gia không tìm được cô sớm muộn gì cũng phải giao Hà Nguyệt Nhi ra thôi.
Đến lúc đấy cô mới quay trở lại bắt đầu sự nghiệp trở thành nữ hoàng giải trí của Hà Nguyệt Vy cũng không muộn.
Thực ra Hạ Kỳ Như có thể không cần thực hiện nguyện vọng này của Hà Nguyệt Vy, nhưng chấp niệm của cô ấy rất lớn, lớn đến mức Hạ Kỳ Như cũng bị ảnh hưởng, khiến cô muốn ngó lơ nó cũng không được.
Hơn nữa chỉ là diễn xuất thôi mà, không có gì có thể làm khó được cô cả.
Hạ Kỳ Như nghĩ vậy lại vui vẻ nhón lấy một thanh kẹo dẻo cho vào miệng nhai.
Tiểu Hắc thật sự rất nghi ngại cho tiểu chủ nhân nhà mình.
Tiểu chủ nhân, diễn viên là phải có dáng đẹp, cô ăn vậy rồi không sợ bị mập à?
Phá dáng thì sao?
- đến lúc đấy tính sau.
Hạ Kỳ Như nói thì nói thế nhưng cũng không ăn thêm viên kẹo nào nữa.
Hạ Lăng thấy kẹo mình làm cho cô bị ghẻ lạnh thì xụ mặt cả ngày, thường xuyên lượn lờ trước mặt cô nói đông nói tây, Hạ Kỳ Như nhịn không được nữa mà phải giải thích.
Kẹo ngươi làm rất ngon, nhưng ta còn phải giảm cân.
Hạ Lăng nghe vậy liền nở nụ cười trở lại, sau đó bắt đầu nghiên cứu nấu ăn làm sao để giảm chất béo xuống thấp hết mức nhất có thể để Hạ Kỳ Như có thể ăn thỏa thích.
Hạ Kỳ Như cảm giác dạ dày bản thân sắp bị cậu nhóc này thu phục rồi.