Editor: Ochibi
Mộ Hàm Phong dẩu miệng, vô cùng ủy khuất, “Như Ý, không cần lại nói những lời đó được không? Có chuyện gì chúng ta cùng nhau gánh vác được chưa? Anh tình nguyện em thọc anh một đao, cũng không cần em nói rời đi.”
Từ Như Ý gật đầu, “Được.”
Lục Sơ Vân sẽ làm thế nào, cô đại khái cũng biết.
Nhưng mà, anh thích chính là Từ Như Ý ích kỷ, kiêu căng kia, cho nên cô lưu lại, để anh một mình gánh vác tất cả.
“A, thật là cảm động vô cùng mà!” Giọng Thẩm Thường Hạo châm chọc truyền tới.
“Liên quan gì đến ông” Mộ Hàm Phong đầu óc đơn giản, nhưng tuyệt không phải ngốc. Lập tức đoán ra sự tình có liên quan đến hắn ta.
Thật mẹ nó thiếu đòn! Nếu không phải Như Ý ngăn cản, đã sớm đập hắn ta một trận!
“Vô tri, cuồng vọng!” Thẩm Thường Hạo hừ lạnh.
“Chú, đừng so đo với cậu ta.” Tiểu Lệ kéo kéo tay hắn ta.
Mộ Hàm Phong nhìn hành động hai người thân mật, bừng tỉnh đại ngộ.
Tiểu Lệ này, thông đồng Sơ Vân Ca không thành, xoay người chôn đầu vào ôm ấp của Thẩm Thường Hạo, bội phục!
Hắn khinh thường nói: “Chú? Hai người cũng thật không biết xấu hổ nha!”
“Các ngươi cũng không tốt hơn đâu.” Thẩm Thường Hạo khinh miệt mà cười, “Mỗi buổi tối 1 với 2, tưởng tượng đến hình ảnh kia, đúng là khiến cho người ta nhịn không được nhiệt huyết phun trào mà…… Mộ tiểu thiếu gia, khẩu vị của cậu thật nặng! Đặc biệt là, trong đó có một tên còn không được coi là người……”
“Câm miệng!” Mộ Hàm Phong tức giận, giơ tay đấm hắn ta.
Thân hình Thẩm Thường Hạo chợt lóe, không ngờ hắn vẫn bị đánh trúng sườn mặt.
Hắn ta hơi kinh ngạc. 𝗧hử đọc 𝘵𝗋u𝔂ện không quảng cáo 𝘵ại ( 𝘵𝗋 um𝘵𝗋u𝔂en.Vn )
Không có khả năng. Chính hắn nắm giữ quyền phân phối, lén khấu hạ không ít tinh hạch, đều là cấp bảy, tên nhị thế tổ này sao có thể đánh được hắn ta?
Nhất định là trùng hợp!
Thẩm Thường Hạo trong ngực có bực tức, cũng không hề bận tâm.
Hắn hôm nay muốn cho tên nhóc này thấy rõ, thế nào mới kẻ mạnh chân chính!
Một quyền đánh qua, hắn ta cũng không định lấy mạng Mộ Hàm Phong, cho nên chỉ nhắm ở nơi cách trái tim mấy centimet.
Mộ Hàm Phong chỉ cảm thấy một trận gió thổi tới, hắn duỗi tay, tiếp được nắm tay đang hướng chính mình.
Không có lực đạo như trong tưởng tượng, đánh giá về Thẩm Thường Hạo tiêu tán trong nháy mắt.
Thẩm Thường Hạo chỉ cảm thấy xương cốt tay mình như muốn nát. Cúi đầu, không thể tin được nhìn Mộ Hàm Phong.
“Không có khả năng……” Khóe miệng hắn ta chảy ra vệt máu, “Rõ ràng ta không do thám được năng lực gì trên người của ngươi.
Mộ Hàm Phong cười cười, “Chẳng lẽ không ai nói với chú, cấp bậc cao về sau, chú không có biện pháp phát hiện ra rất nhiều đối thủ mạnh hơn mình?”
“Không, không có khả năng.” Hắn ta thế nào cũng không tin, tên thiếu niên bất hảo này, người vẫn luôn bị hắn ta khinh thường, sao có thể lợi hại hơn hắn?!
“Ừ, có câu nói gọi là gì ta?” Mộ Hàm Phong làm bộ tự hỏi, ngay sau đó dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ, “Đúng rồi, mắt chó xem người thấp!”
“Ngươi……”
Thẩm Thường Hạo chỉ cảm thấy tay mình đau đến chết lặng. Trước mắt từng đợt biến thành màu đen.
“Chú?!” Tiểu Lệ một bên đại kinh thất sắc.
Đồng thời, trong lòng cũng nhảy nhanh không ngừng. Mộ Hàm Phong, thì ra lại mạnh như vậy! Phải biết rằng, Thẩm Thường Hạo chính là dị năng giả song hệ sức mạnh và tốc độ cấp bảy đấy!
“Tiểu Lệ, mau, mau đi gọi người tới……”
“Mơ tưởng!” Mộ Hàm Phong không nghĩ lại buông tha cho bọn họ.
Hai người này, hại hắn và Như Ý thiếu chút nữa tách ra. Giữ lại, chỉ biết hậu hoạn vô cùng!
Thẩm Thường Hạo nhìn ra hắn nổi lên sát tâm, không quan tâm mà chỉ muốn chạy.
Mộ Hàm Phong sao có thể dễ dàng buông tha hắn ta? Đặc biệt là câu vũ nhục vừa rồi, làm hắn quá tức giận.
Hắn đánh một quyền qua, chuẩn bị giải quyết dứt điểm hắn ta.
Thẩm Thường Hạo nóng nảy, xem ra tên nhị thế tổ này nói không sai. Không biết tại sao mà hắn cấp cao hơn mình nhiều.
18/3/2020