Edit: Ochibi
Từ Như Ý mười lăm tuổi, trên mặt treo nụ cười nhẹ nhàng. Hai má lúm đồng tiền nho nhỏ làm cô trông xinh xắn đáng yêu.
Tóc dài qua vai tùy ý rối tung, vài chỗ hơi hơi xoăn.
Tóc cô mềm mại, màu tóc cũng không đen thuần giống những người khác, mà là phiếm màu vàng nhạt, dưới ánh mặt trời sẽ phản chiếu ra ánh sáng nhu hoà.
Hơn nữa trải qua quá trình hệ thống cải tiến làn da với dáng người, làm cô đáng yêu giống búp bê Tây Dương.
Lúc này, giọng cô vẫn chưa phát dục thành thục, vẫn mang theo âm thanh hơi trẻ con. Phối hợp cùng đạo cụ “Tiếng nói ngọt ngào”, làm giọng cô nghe mềm mại vô cùng.
Trần Hạo Nhiên sửng sốt một chút, sau đó cười ha hả.
“Ra là Như Ý, lần đầu tiên tớ phát hiện cậu thú vị như vậy!”
Hôm nay cô không giống thường ngày trang điểm già dặn không hợp tuổi, mà là một khuôn mặt giản dị, trắng nõn như pha lê, nhìn vào rất thoải mái.
Không có lớp phấn nền dày, lông mi cao khoa trương, môi đỏ như bồn máu, lộ ra tướng mạo chân thật của cô, nhưng lại có vẻ tươi mát dễ chịu, làm người ta muốn che chở thật tốt.
[ “Thì ra, cô đáng yêu như thế!” ] Trần Hạo Nhiên nghĩ trong lòng.
Hiện tại mới biết, vị thiên kim đại tiểu thư này không chỉ ngoan ngoãn tốt bụng, tính cách cũng hợp với khẩu vị của cậu, Trần Hạo Nhiên bỗng nhiên có hảo cảm với cô, không khỏi nhìn cô nhiều lần.
Tiêu Vũ Triết vẫn luôn không lên tiếng tầm mắt nhàn nhạt, cũng lơ đãng thoáng nhìn cô.
Từ Như Ý mặc một áo sơ mi màu trắng, cổ áo đính một cái nơ bướm màu nhạt. Kết hợp với tây trang xanh biển thu eo nhỏ.
Cắt may khéo léo, vị trí ngực thiếu nữ vừa mới phát dục rất hoàn chỉnh, cùng với eo nhỏ uyển chuyển không được ôm đủ chặt bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Hạ thân là váy dài cùng màu. Phía dưới là một đôi vớ dài màu đen, kề sát đôi chân duyên dáng. Trên chân một đôi giày công chúa đế bằng màu đen, khiến cho cô khí chất mười phần.
Ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người cô sinh ra đã có sẵn khí chất công chúa, khiến cho quần áo bình phàm cô mặc vào phá lệ bất phàm.
Trần Hạo Nhiên đẩy tay cô ra, nửa thật nửa đùa: “Như Ý, cậu có hôn ước với A Triết, sao có thể dễ dàng đưa đồ cho tớ?”
Từ Như Ý trên mặt vẫn luôn duy trì mỉm cười, cô hào phóng trả lời: “Hôn ước là do cha mẹ quyết định, cũng không hỏi qua ý kiến chúng tớ nhiều. Thời nay đã không còn lưu hành ép duyên nữa. Tớ có muốn, bạn học Tiêu Vũ Triết cũng sẽ không đồng ý.”
Nói xong, cô tỏ vẻ hảo hữu nhìn thoáng qua người không lên tiếng bên kia.
Ánh mắt cô thẳng thắng, không hề có dáng vẻ kệch cỡm, làm lòng người nảy sinh hảo cảm.
Tiêu Vũ Triết và cô liếc nhìn nhau, ngay sau đó liền dời tầm mắt. Anh vẫn lạnh mặt, không trả lời cô.
Thế nhưng, Từ Như Ý lại nhận được thông báo.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 35, độ hảo cảm đối với Đường Khả Tâm là 30. Tiếp tục nỗ lực! 】
Thì ra công lược anh đơn giản như vậy. Chỉ cần ngoan ngoãn đáng yêu, khéo hiểu lòng người, không dây dưa anh là có thể.
Từ Như Ý cười.
Cô tiếp tục bổ sung: “Không chỉ có Tiêu Vũ Triết, tớ cũng không đồng ý lắm cha mẹ chỉ dựa theo mong ước của họ, đem hai người chúng tớ mạnh mẽ cột vào nhau.”
Trần Hạo Nhiên nhanh nhẹn nói: “Sao có thể! Như Ý, cậu đáng yêu thế này. Quả thực là một đôi trời sinh với A Triết……”
Trần Hạo Nhiên còn chưa nói xong, đã bị khuỷu tay Tiêu Vũ Triết đánh một cái. Cậu nhanh chóng dừng miệng.
Nhưng mà, vẫn kiên trì ý nghĩ của mình, cảm thấy chỉ có Như Ý mới xứng đôi anh em tốt của cậu!
29/11/2019