Edit: Ochibi
“Như Ý, không ngờ cậu rất lợi hại nha!” Trần Hạo Nhiên dịch lại đây, chủ động bắt chuyện với cô.
Đề này cậu thấy khó, Như Ý không chỉ giải ra, còn dùng cách mà cậu không nghĩ tới. Không thể tưởng tượng nỗi!
“Cậu đã quên sao? Trước đó, tớ đã nhờ Tiêu Vũ Triết giúp tớ học bổ túc mà!” Từ Như Ý cười giải thích.
“Thì ra là thế!” Trần Hạo Nhiên chợt nhận ra, hài hước nói, “Như Ý, tớ cho rằng cậu vì tiếp cận cậu ấy mà nháo khiến A Triết buộc giúp cậu học bổ túc. Hoá ra cậu thật sự muốn nâng cao thành tích!”
Tiêu Vũ Triết trước kia, đối với vị đại tiểu thư này chính là rất không kiên nhẫn. Cậu rất chán ghét có người chủ động tiếp cận mình, cũng không thích bị người ta ái mộ.
Lúc ấy Từ Như Ý cùng hoa si nữ sinh khác giống nhau, tìm mọi cách tiếp cận Tiêu Vũ Triết, thậm chí dùng lực lượng người lớn hai nhà, làm Trần Hạo Nhiên có chút khinh thường.
Cậu cảm thấy Từ Như Ý bắt Tiêu Vũ Triết hỗ trợ học bổ túc, hơn phân nửa là do cô xài thủ đoạn. Không nghĩ cô thật sự học tập, còn tiến bộ không ít!
Xem ra, cậu cần thiết nhìn nhận vị đại tiểu thư này một lần nữa.
Phương Thanh cũng không kiêu ngạo, nhắc đến Đường Khả Tâm, “Đó là đương nhiên, tớ nói rồi. Nếu Như Ý nỗ lực, những vịt con xấu xí đó sao so nổi chứ?”
Tiêu Vũ Triết một bên chỉ đem đôi tay đút vào túi quần, mặt vô biểu tình mà đứng thẳng. Ánh mắt anh xa xưa, như đặt mình trong thế ngoại, làm người ta nhìn không ra anh suy nghĩ cái gì.
Từ Như Ý biết, ấn tượng của anh đối với cô đã đổi mới.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +2, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 47, độ hảo cảm đối với Đường Khả Tâm là 25. Ký chủ, cô làm quá tuyệt nha! 】
Rất tốt sao. Từ Như Ý cười.
Tuy rằng độ hảo cảm của Tiêu Vũ Triết mỗi lần tăng không nhiều lắm, nhưng có thể làm một người tính cách lạnh nhạt động lòng vô cùng không dễ.
Nếu anh thụ động như vậy, vậy cô liền chủ động xuất kích!
Bên kia
Không “giúp” được Từ Như Ý, làm Đường Khả Tâm có chút phát điên.
Cô ta phát hiện, mình đối với Từ Như Ý không phải rất thích, thậm chí ẩn ẩn có chút địch ý. Cô ta cũng không hiểu rõ vì cái gì.
Ghen ghét sao? Cô ta vì sao ghen ghét Từ Như Ý chứ? Cô ta nghèo, nhưng ba mẹ đều rất yêu thương cô ta! Cô ta không xinh đẹp, không có nàng dáng người hoàn hảo như Từ Như Ý, nhưng thành tích cô ta rất tốt!
Lúc này, cô ta nhìn Từ Như Ý cầm bút, xoát xoát trên giấy, hình như đã hết mực.
“Bạn học Từ Như Ý, cần giúp đỡ sao?” Đường Khả Tâm tận lực làm bản thân có vẻ bình thản, mỉm cười nói.
Từ Như Ý nhìn cô ta một cái, đơn giản đáp: “Ừ.”
Đường Khả Tâm rốt cuộc có cơ hội trả lại ân huệ, lập tức quay người lại, đem bút của mình cầm tới.
Cô ta cười tủm tỉm mà mở miệng: “Vậy dùng của tớ……”
Lời còn chưa nói xong, liền nhìn thấy Tiêu Vũ Triết ấn đường trói chặt, vẻ mặt cùng bộ dáng ghét bỏ, ném một cây bút lên trên bàn Từ Như Ý.
“Bang!”
Đường Khả Tâm còn cầm bút ngây ngẩn cả người.
Phải biết rằng, Tiêu Vũ Triết có tiếng băng sơn vương tử. Đối diện với mọi chuyện đều rất thờ ơ, tuyệt đối sẽ không xen vào việc người khác!
Đường Khả Tâm ngực ê ẩm, cuối cùng cũng hiểu mình vì cái gì không thích Từ Như Ý.
Không phải đối phương gia thế tốt hơn cô ta, cũng không phải lớn lên xinh đẹp hơn cô ta, càng không phải năng lực mạnh mẽ. Mà là…… nam sinh kia đối với ai cũng rất lạnh nhạt, nhưng với cô lại rất đặc biệt.
Đường Khả Tâm có chút xấu hổ đứng ở nơi đó. Trên mặt nháy mắt ảm đạm thất sắc, trở lại bàn học.
Từ Như Ý nhặt bút lên, mỉm cười ngọt ngào với Tiêu Vũ Triết.
“Cảm ơn!”
7/12/2019