[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 74: Nha Đầu Nghịch Ngợm VS Băng Sơn Vương Tử (13)




Edit: Ochibi
Tan học, hai người trực tiếp đi Tiêu gia.
Đột nhiên có một người khác xâm nhập, Tiêu Vũ Triết lúc mới bắt đầu, còn có chút không quen.
Nhưng mà Từ Như Ý rất hiểu quy củ, đi theo phía sau anh vào phòng đã chuẩn bị cho cô. Trên đường, cô rất yên tĩnh, cũng rất ngoan ngoãn. Không nhìn loạn khắp nơi, càng không có lòng hiếu kỳ hỏi đông hỏi tây.
“Tiêu Vũ Triết, vì cảm ơn cậu trợ giúp, còn có vì quấy rầy nơi này, về sau việc nấu cơm cứ giao cho tớ hết đi!” Sau khi tự mình bố trí phòng, Từ Như Ý chân thành nói.
Tiêu Vũ Triết vẫn cứ không nói chuyện, Từ Như Ý coi như anh đã đồng ý.
Vào phòng bếp, cô từ chối người hầu hỗ trợ, một người chuẩn bị, một mình làm tốt một bàn món ngon màu sắc hương vị đầy đủ.
Lúc ăn cơm, cô gắp thêm thức ăn cho Tiêu Vũ Triết: “Cậu gầy như vậy, ăn nhiều một chút.”
“Đây là món tớ mới học, cậu nếm thử đi!”
“Cái này hương vị không tồi, ha ha thử xem!”
Nhìn anh ăn nhiều một chút, Từ Như Ý thập phần vui vẻ. Chỉ cần anh nói một chữ ngon, cô lập tức liền tươi cười rạng rỡ.
[ “Thật là cô gái đơn thuần dễ thỏa mãn.” ] Tiêu Vũ Triết cảm thán, khóe miệng không tự giác lộ ra một tia cười.
Ăn cơm xong, hai người bắt đầu làm bài tập.
Từ Như Ý lấy ra sách vở mở ra, nghiêm túc làm bài.
Tiêu Vũ Triết ngồi đối diện cô.
Bình thường trong nhà, ngoại trừ người hầu, anh chỉ sống một mình. Thói quen cái gì cũng là một người, hôm nay nhiều thêm một người, dường như cũng không bài xích như tưởng tượng?
Anh lẳng lặng ngồi nhìn cô gái. Da thịt cô trắng nõn oánh nhuận trơn bóng, lông mi nồng đậm nhẹ nhàng bao trùm mí mắt, dưới ánh đèn chiếu xuống nhu hòa tạo ra một mảnh cắt hình.
Mũi cô tiểu xảo cao thẳng, môi đỏ hơi vểnh lên, đáng yêu cực kỳ.
Biểu tình nghiêm túc kia, giống như cả người đều đắm chìm trong thế giới sách vở.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +2, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 52, độ hảo cảm đối với Đường Khả Tâm là 25. Làm không tồi nha! 】
Dường như cảm nhận được tầm mắt anh, Từ Như Ý ngẩng đầu.
Tiêu Vũ Triết lập tức liếc sang chỗ khác, hơi mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng.
“Tiêu Vũ Triết, có thể giúp tớ giảng bài này được không?” Từ Như Ý đánh vỡ bầu không khí có chút xấu hổ, vờ như không phát hiện anh nhìn trộm, cười tủm tỉm hỏi.
Tiêu Vũ Triết cầm sách, giảng cho cô nghe.
Chỉ có lúc giúp cô học bổ túc, nam sinh này mới có thể nói nhiều một tí.
Lúc anh nói chuyện Từ Như Ý cũng luôn tập trung tinh thần.
Cô thích nghe thanh âm của anh, giọng nói thiếu niên mười sáu tuổi lạnh nhạt hơi trầm, mang theo từ tính đặc biệt của tuổi trẻ. Lời anh nói không làm người khác có cảm giác lạnh băng; cô thích xem biểu tình tự tin của anh, bộ dáng thần thái sáng láng, không xa cách giống ngày thường.
Hơn hai giờ sau, bọn họ hoàn thành xong.
Từ Như Ý trở lại phòng, sau khi rửa mặt xong cô nằm trên giường nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Cô đặc biệt chọn hôm nay dọn đến đây, là bởi vì xem dự báo thời tiết, buổi tối sẽ có dông tố. Tiếng sét đầu tiên đánh, cô lập tức rời khỏi giường.
Con ngươi giảo hoạt chớp động, Từ Như Ý mặc áo ngủ phim hoạt hình gõ vang cửa phòng Tiêu Vũ Triết.
Tiêu Vũ Triết vừa mới ngủ lập tức tỉnh lại, nghe tiếng đập cửa có chút không vui. Ngay sau đó nhìn thấy bên ngoài có sấm sét ầm ầm, rất nhanh hiểu được.
Cô sợ sét đánh sao?
Anh mang giày đi mở cửa, nhìn Từ Như Ý đứng bên ngoài.
“Xin, xin lỗi.” Cô xin lỗi, “Tớ đi ra uống nước, tự nhiên đi nhầm phòng…… Tớ, tớ lập tức trở về ngay!”
Lúc này, lại một tiếng sấm vang lên, Từ Như Ý bịt hai lỗ tai đứng cuộn tròn.
10/12/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.