Xuyên Nhanh "Tình" Thâm Một Tấc

Chương 54: Công tử thứ xuất VS Trạng nguyên lang (52)




Hạ Tình Tình trở lại phủ quận chúa, Khương Hạo đã hạ triều đuổi tới. hắn đứng ở cửa phủ, sắc mặt bình tĩnh, nhưngquyền nắm chặt sau lưng cho thấy nội tâm khẩn hắn trương và bất an, nhìn thấy nàng từ trên xe ngựa xuống, cục đá đè nặng trong lòng rốt cuộc mới rơi xuống.
hắn buông nắm tay ra đón, trên mặt mang theo ý cười, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong lòng, cúi đầu hít sâu một hơi trên tóc nàng: "Nàng đã về rồi."
"Ừ." Hạ Tình Tình gật gật đầu, sự việc vẫn luôn rối rắm nay có tin tức, cả người nàng đều nhẹ nhàng không ít. Liếc thấy nha hoàn bà tử ngoài cửa, nàng có chút thẹn thùng mà đẩy đẩy hắn, Khương Hạo nhướng mày, buông lỏng vòng tay bên hông nàng, lôi kéo nàng vào phủ.
Hoàng đế phá lệ ưu đãi nàng, tòa phủ đệ này là mẹ đẻ hắn đã từng mua, tuy nhiều năm qua chưa từng có người cư trú, nhưng trong phủ ngày ngày có người dọn dẹp, thậm chí xử lý hoa hoa cỏ cỏ, các loại trần thiết đầy đủ mọi thứ, không gì không đẹp. Châu báu gấm vóc ngự tứ cũng nhiều đếm không xuể.
Hạ Tình Tình đứng ở đại sảnh, nhìn kim quang lấp lánh trên bàn, trên mặt đất, rất có cảm giác trong một giây đã biến thành phú bà.
Khương Hạo sờ sờ đầu nàng, gọi Chu ma ma đã từng ở Khương phủ tới, nói ngày sau bà ở chỗ này hầu hạ cuộc sống hàng ngày của nàng. Hóa raChu ma ma là người của hắn, lúc bà ở Khương phủ từng có nhiều quan tâm Hạ Tình Tình, Hạ Tình Tình cũng rất có hảo cảm vớibà.
một phen sửa sang dàn xếp xong, đã tới gần chạng vạng, hiện giờ thân phận có khác, Khương Hạo không thể cùng nàng ngày ngày ngấy ở bên nhau. hắn ấn nàng vàotrong ngực hung hăng hôn một lúc, hôn nàng đến môi sưng đỏ, hai mắt đầy nước, hắn càng không muốn buông tay, hắn nhìn nhìn tiểu huynh đệ kiên quyết ở hạ thân, cười khổ một tiếng, khẽ cắn một ngụm ở chóp mũi nàng, lại lôi kéo nàng cọ xát một hồi lâu, mới lưu luyến không rời mà đi, trong lòng âm thầm quyết định, ngày mai đi tìm bệ hạ tứ hôn.
Trạng Nguyên đại nhân Lý Tấn rời đi, trong triều lại xuất ra một con hắc mã, người này là Khương Hạo. Thứ xuất công tử này ngày xưa thanh danh không tốt lắm, hiện giờ rất được hoàng đế trọng dụng, không ít người cảm thán đã nhìn lầm, cũng đều âm thầm suy tư mượn sức hắn như thế nào. Biện pháp tốt nhất đương nhiên là liên hôn, nhưng mà, không đợi bọn họ tính toán làm thế nào đưa nữ quyến nhà mình sang, Định Viễn Hầu mới ra lò này đã thả một đại chiêu.
Giờ phút này, Khương Hạo vẻ mặt trấn định quỳ gối trên đại điện, cao giọng cầu thú An Hòa quận chúa.
Hoàng đế thật ra sửng sốt một chút, sau đó nhớ tới thân phận An Hòatrước đây, trong lòng thật ra minh bạch vài phần, hắn nhìn thiếu niên quỳ phía dưới, hơi hơi híp híp mắt, nói việc này đểnghị luận sau, rồi tuyên bố bãi triều.
Khương Hạo đứng ở ngoài điện không rời đi, quả nhiên không đến nửa khắc, một công công chạy tới đưa tin, nói là bệ hạ triệu kiến.
hắn lại một lần quỳ gối xuống, hoàng đế đang lo lắng cái gì hắn nhiều ít có thể đoán được ra. Là lo lắng hắn cầu thú vì nhìn trúng thân phận quận chúa củanàng, có tâm tư gì khác. Bởi vậy hắn gọn gàng dứt khoát biểu đạt suy nghĩ trong lòng mình, hứa hẹn cuộc đời này chỉ cưới một mìnhquận chúa, nhất định trânái, tuyệt không lợi dụng thân phận của nàng mưu đồ nửa phần.
trên mặt Hoàng đế bất động thanh sắc, trong lòng lại âm thầm gật đầu. Từng nhiều lần nghe Khương Du nói về đứa con trai này, tính tình quạnh quẽ, bất cận nhân tình, nhưng hắn lại cảm thấy không hẳn như vậy, hắn thực thưởng thức hắn ta, ở trên người hắn ta thậm chí có thể nhìn thấy vài phần bóng dáng của mình. Lúc này, người lãnh tình đó, đang nói đến An Hòa, trong mắt không tự giác phát ánh sáng nhu hòa, tình nghĩa bên trong không lừa được ai.
Hoàng đế không cho đáp án ngay tại chỗ, mà phất tay cho hắn lui ra. Khương Hạo đứng dậy, chắp tay thong dong cáo lui.
Hoàng đế nhìn bóng dáng hắn rời đi, rốt cuộc lộ ra một tia cười.
Thông minh ẩn nhẫn, lại thức thời, có uy hiếp, làm hắn cực vừa lòng.
Ba ngày sau, thánh chỉ hạ, An Hòa quận chúa tứ hôn với Định Viễn Hầu. Hôn kỳ định vào hai tháng sau.
Lúc trước không thấy tin tức, cho rằng đã thất bại một đám đại thần đang ngo ngoe rục rịch, hoàn toàn buông tâm tư.
Tuy nói An Hòa quận chúa lúc trước thân phận không cao, nhưng hôm nay toàn bộ trong cung chỉ mình nàng là quận chúa, thật quý giá, ai dám đoạt hôn phu với nàng.
Tháng mười mùa thu, Khương Hạo cả người mặc hỉ phục đỏ thẫm, cưỡi con ngựa trắng, từ trong cung, đóncô nương hắn âu yếm.
Lúc bái đường, Khương Du ngồi xuống dưới hoàng đế, nhìn lúc này nhi tử trong mắt mang theo vui sướng, khóe miệng mỉm cười, lại cảm thấy có chút xa lạ.
Nguyên lai hắn cũng có thể vui mừng giống hài tử như thế. Ông chưa từng hiểu biết hắn, mà hắn mộtlần lại một lần dùng năng lực chứng minh chính mình, làm ông kinh hỉ ngoài ý muốn. hiện giờ, thân phận Hạ Tình Tình làm ông không nói ra một câu bắt bẻ. Cũng thôi, con cháu đều có phúc của con cháu, chung quy, là hắn thua thiệt rất nhiều.
trong hôn phòng, ánh nến bập bùng, ý mừng kéo dài.
Khương Hạo ngăn chặn trái tim điên cuồng nhảy lên, đi bước một đến với nàng, khẽ run tay, đẩy ra hỉ khăn.
một bộ hồng y kiều mềm, hai lúm đồng tiềnthơm mượt.
hắn nhịn không được lộ ra một mạt cười hơi ngu đần, cùng nàng uống rượu hợp cẩn. một lát sau đứng dậy, rơi xuống một cái hôn ở trên trán nàng, thanh âm là ôn nhu bất tận: "Chờ ta."
Hạ Tình Tình ngượng ngùng gật đầu, đợi hắn rời đi, thị nữ hầu hạ gỡ trâm cài đầu, tháo trang sức, đitắm gội. Nàng tắm gội xong mới ăn chút điểm tâm, Khương Hạo đã được người đỡ vào hôn phòng.
Trong phòng người hầu hạ thấy vậy ào ào lui ra. Cửa mới vừa đóng, Khương Hạo một giây trước còn say đi không nổi, trong mắt lập tức khôi phục thanh minh, ôm nàng cuồng hôn.
mùi rượu đầy miệng hunHạ Tình Tình nhíu mày, nàng ghét bỏ đẩy đẩy hắn, hắn sờ sờ mũi, đành phải ngoan ngoãn đi tắm rửa.
Chờ khi hắn đầy người hơi nước đi ra, sớm đã mắt sáng xanh lè.
hắn bế nàng lên đặt ngã vào trên giường, hai cánh tay chống ở hai bên nàng, ánh mắt si mê nhìn nàng, hô hấp thô nặng phun ở trên mặt nàng. Bởi vì quy củ trước khi xuất giá, hắn đã lâu chưa thấy nàng, càng đừng nói chạm vào nàng, hắn và tiểu huynh đệ nhớ nàng sắp phát điên, phía dưới sớm đã tinh thần phấn chấn đứng thẳng lên.
"Tình Tình, nàng thật đẹp."
nói xong hắn hít sâu một hơi, cúi đầu, từngnụ hôn nhỏ vụn dừng ở cần cổ nàng, bàn tay to từng chút cởi quần áo nàng ra. Lúc hắn duỗi tay sờ ngực nàng, tay lại bị nàng bắt lấy, sau đó nàng mang theo nó từng chút dời về phía bụng nhỏ. hắn sửng sốt, có chút không hiểu rõ nhìn nàng, nàng cười mà khôngnói, trong mắt thoáng hiện ánh sáng ôn nhu nhỏ vụn.
hắn lại một lần nhìn phía bụng nàng, sau đó hô hấp ngưng lại, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm, hắn đột nhiên từ trên người nàng bò lên, ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.