Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính

Chương 20: Mỹ thiếu nữ quốc dân (5)




Edit by emmaai1234
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
" A a a a, nam thần của ta phát Weibo, Cmn, nam thần lại còn có em gái?"
"Đậu đen rau muống, ta nói gen của nhà nam thần cũng quá tốt đi, em gái cũng quá xinh đẹp rồi QAQ."
"....Ta có dự cảm, rất nhanh thôi, lão công nhà ta liền có thêm không ít em rể a?"
"Ta cũng cảm thấy như vậy, liệu ta có thể chen vào làm một trong số em rể của nam thần không nhỉ?"
Độ nóng của Vệ Quảng và Vệ Chiếu đều không phải trò đùa, ảnh chụp của Vệ Tâm Bảo rất nhanh liền được lưu truyền rộng rãi ở khu bình luận.
Nói thế nào thì Vệ Tâm Bảo cũng là nữ chính dựa vào mỹ mạo kiếm cơm, giá trị nhan sắc có thể thấp được sao?
Tổ tiết mục của «mỹ thiếu nữ quốc dân» cũng không ngốc, lúc này liền mua cho Vệ Tam bảo cái hot search, thừa cơ tuyên truyền tiết mục của mình một lượt.
Lần này tới tham gia tiết mục, không chỉ có em gái của Vệ Quảng đang nổi, tương tự cũng có một ít thiếu nữ có họ hàng xa gần gì đó với nhà của các Ảnh Đế Ảnh Hậu, còn có một số công ty chuyên về lĩnh vực thần tượng đưa thực tập sinh của mình vào.
Nói thế nào, thì người tham gia đều có quan hệ dây mơ dễ má gì đó với những người không thể trêu vào, vì vậy tổ tiết mục muốn gian lận cũng không được, chỉ có thể đối xử công bằng với mọi người.
Để tránh khỏi chuyện đắc tội với người khác, liền dứt khoát đối xử với tất cả mọi người như nhau.
Mấy người muốn làm sao bỏ phiếu, làm sao tuyên truyền là chuyện của mấy người, nhưng tổ tiết mục muốn làm thế nào thì đó là chuyện của tổ tiết mục.
Sau khi Vệ Tâm Bảo xuất hiện, người của tổ tiết mục đều ẩn ẩn có một loại dự cảm, tiết mục năm nay của bọn họ sẽ vô cùng hot!
Quả nhiên, từ khi Vệ Tâm Bảo bước xuống xe, không ít thiếu nữ đến tham dự xung quanh đó cũng cảm nhận được một cỗ uy hiếp.
Vệ Tâm Bảo này quả thực rất đẹp, cộng thêm khí chất trên người cô tương đối đặc biệt, người như vậy sẽ nổi ngay ở giai đoạn đầu, là một đối thủ khó mà dây dưa.
Đương nhiên, cũng có không ít cô gái thật sự có mỹ mạo cũng không thèm để ý loại chuyện này.
Trong vòng giải trí nhiều người đẹp như vậy, tùy tiện có thể kiếm ra một đống. Không ít người cũng đã có tài nguyên tiếp tế, họ đến tham gia chỉ đơn giản là mượn nhờ danh tiếng của tiết mục này để gia tăng sự nổi tiếng của mình mà thôi.
Ban giám khảo do tổ tiết mục lựa chọn đều là những người có tiếng tăm lừng lẫy trong ngành giải trí, chẳng những già đời, mà ánh mắt cũng rất độc, tính chuyên nghiệp là không thể nghi ngờ.
Vì một cái đội hình như thế, tổ tiết mục cũng phải bỏ ra không ít tiền.
Mẹ Vệ có chút đắc ý.
Nhìn đi, ánh mắt của những người này đều hướng đến con gái bà ta, đây còn không phải chứng tỏ bà ta nuôi con tốt sao!
Lúc này, trừ Vệ Chiếu ra, hoàn toàn không có ai phát hiện ở một góc khác, còn có một thiếu nữ xinh đẹp đang dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn về bên này.
Kia.....Kia là Vệ Tâm Bảo?
Trương Hiểu Khiết nhìn lại váy của mình, lại nhìn một thân lễ phục trên người Vệ Tâm Bảo, nhịn không được so sánh một phen, tư vị trong lòng rất là khó chịu.
Hóa ra Vệ Tâm Bảo căn bản không nghèo.
Hóa ra Vệ Tam Bảo căn bản cũng không xấu.
Mà người vừa nghèo vừa xấu thật ra lại là cô!
Cô tưởng Vệ Tâm Bảo ăn tương ớt là bởi vì trong nhà nghèo, nhưng lại không biết tương ớt kia xuất ra từ tay của Vệ Chiếu. Cô chỉ nhìn thấy quần áo Vệ Tâm Bảo mặc rất là bình thường, không có gì nổi bật, nhưng lại không biết đó đều là tác phẩm thủ công.
Trương Hiểu Khiết cảm thấy bản thân vô cùng buồn cười.
Hiện tại Vệ Tâm Bảo tựa như một nàng công chúa hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của đám người, căn bản không nhìn thấy cô.
Hôm qua, cô vì chuyện mình có thể tham gia tranh tài kích động đến không ngủ được, vừa vặn nghe thấy cha mẹ cãi nhau, lúc đó mới biết nhà mình có thể sắp phá sản, lần này cô có thể tham gia tiết mục cũng là trợ lực tốt nhất cho nhà mình.
Nghe người phụ trách báo danh nói, nếu như có thể tiến vào trận chung kết, có thể sẽ được các loại công ty đồng ý ký kết, đến lúc đó liền có thể xuất đạo, có thể thu hoạch được không ít tiền, như vậy trong nhà sẽ không phải vì chuyện phá sản mà khổ não. Dù sao cha mẹ cô chỉ buôn bán nhỏ, cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền lời.
Trương Khiết Hiểu dùng hết tiền mừng tuổi của mình mua thêm các loại quần áo và đồ trang điểm, cách ăn mặc cũng thay đổi hoàn toàn, so với những minh tinh mới xuất đạo cũng không kém, so với người mới bình thường thì tốt hơn một chút, trong lòng cũng có thêm mấy phần tự tin. Nhưng bây giờ trông thấy Vệ Tâm Bảo, cỗ tự tin kia biến mất không còn chút nào cả.
"Ai, thật là cho dù mình cố gắng bao nhiêu cũng không bằng người ta đầu thai tốt." Bên cạnh có một nữ sinh không nhịn được cảm thán, "Hiện tại cô ta đã lên hot search, cô ta nhất định có thể tiến vào trận chung kết, hơn nữa còn có nhiều anh trai lợi hại như vậy, thật sự không thể so sánh."
"Đương nhiên không thể so sánh, cô có biết một thân váy kia của cô ta bao nhiêu tiền không? Khẳng định cũng phải hơn năm trăm ngàn, mà cơ bản không thể giặt, mặc hai ba lần là bỏ thôi."
Năm trăm ngàn.
Trương Hiểu Khiết âm thầm siết chặt bàn tay.
Sở dĩ trong nhà gặp phải nguy cơ phá sản, chính là bởi vì thiếu mất năm trăm ngàn vốn lưu động. Nhà cô chỉ mở một cửa hàng buôn bán nhỏ, thời gian dài cũng được coi là tốt, bây giờ làm ăn khó khăn, cộng thêm tiền hàng hóa lúc trước chưa kịp thanh toán, cửa hàng lập tức rơi vào nguy cơ phá sản.
Thế nhưng nguy cơ nhà mình chỉ bằng một cái váy trên người Vệ Tâm Bảo?
Trương Khiết Hiểu cắn chặt môi, vốn muốn lên chào hỏi Vệ Tâm Bảo, cuối cùng lại không thể nhấc nổi chân.
Bấy giờ đi lên, nhất định sẽ bị người ta nói là cô muốn lôi kéo làm quen, mình vẫn nên dựa vào sự cố gắng nỗ lực của bản thân thôi.
Sau khi báo danh xong, chính là phần tuyển chọn.
Đừng nhìn hiện tại người đến báo danh nhiều, ít nhất cũng lên tới hàng vạn, nhưng có thể thông qua tuyển chọn nhiều lắm cũng chỉ có ba trăm người. Video tuyển chọn sẽ không truyền bá trên đài truyền hình, mà bình chọn trực tiếp trên internet. Người xem chẳng có bao nhiêu kiên nhẫn để xem như thế, cơ hồ đều là trực tiếp xem khi đã qua công tác biên tập đặc biệt.
Thế nhưng loại biên tập đặc biệt này, mỗi người chỉ cần có một hai giây được lên ống kính là tốt rồi.
Trương Hiểu Khiết suy nghĩ hồi lâu, vẫn không đi lên.
Cô cũng có lòng tự trọng.
Vệ Tâm Bảo không nói rõ ràng mọi chuyện với cô, cô vẫn có chút oán hận.
Sự tình trong nhà mình từ trước cho tới bây giờ đều chưa từng giấu diếm Vệ Tâm Bảo, nhưng Vệ Tâm Bảo như vậy, rõ ràng không coi mình là bạn bè.
Bởi vì tức giận, Trương Hiểu Khiết báo danh xong liền lập tức đến chỗ bắt đầu tuyển chọn, không gọi điện thoại cho Vệ Tâm Bảo.
Mà Vệ Tâm Bảo cũng không nhớ tới chuyện này, đến một cuộc điện thoại cũng không gọi cho Trương Hiểu Khiết.
Thế là, Trương Hiểu Khiết càng thêm tức giận.
Nếu cô không tham gia, có phải là đợi đến khi Vệ Tâm Bảo trúng tuyển rồi cô cũng không biết?
Vệ Tâm Bảo thật sự coi mình là bạn bè sao?
Buồn cười nhất là, trong lớp học có rất nhiều bạn học cũng không biết Vệ Tâm Bảo chính là "em gái thứ chín của Vệ gia" trên hot search kia, Vệ Chiếu và Vệ Quảng đều không nói ra tên cô ta, tất nhiên mọi người cũng không biết.
Ngược lại chuyện Trương Hiểu Khiết đi báo danh lại bị mấy nữ sinh học cùng cũng đến báo danh lan truyền đi.
"Trương Hiểu Khiết thế mà cũng đi? Tuy cô ta nhìn cũng đẹp, nhưng không nhất định có thể qua tuyển chọn nha, đúng là lãng phí tiền."
"Ha ha, đây cũng là không biết tự lượng sức mình."
"Ai, các cậu có biết không? Vệ Tâm Bảo xin nghỉ, lý do là muốn tham gia « mỹ thiếu nữ quốc dân » ha ha ha
"Ông trời của tôi ơi, một người quái dị như thế mà cũng dám đi tham gia? Vậy thì tớ đây có thể trực tiếp xuất đạo luôn rồi."
...
Trương Hiểu Khiết nghe thấy thanh âm chế giếu của bọn họ, không thay Vệ Tâm Bảo giải thích như trước kia.
Dù sao cô nói những lời này thì có lợi ích gì đâu?
Đợi đến khi thân phận của Vệ Tâm Bảo lộ ra, bọn họ tự khắc sẽ biết.
Rất nhanh, thời gian tuyển chọn đã đến.
Vệ gia tự nhiên là lại một trận người ngã ngựa đổ.
Vệ Tâm Bảo chuẩn bị một bài hát thiếu nhi, đây là bài hát mà Vệ Quảng và người đại diện chọn cho cô. Giọng của Vệ Tâm Bảo còn mang theo chút trẻ con, hát nhạc thiếu nhi rất thích hợp. Hơn nữa nếu là tiết mục của mỹ thiếu nữ, chắc chắn sẽ có rất nhiều người hát tình ca, Vệ Tâm Bảo hát nhạc thiếu nhi ngược lại có thể biểu lộ ra điểm đặc biệt của mình.
Bởi vì tính cách của bản thân cô, Vệ Quảng và người đại diện liền muốn tạo cho cô hình tượng "công chúa nhỏ". Nhưng cân nhắc đến chuyện về sau cô còn phải ở ký túc xá, chỉ có thể đổi thành hình tượng "tiểu tiên nữ"
Như thế và lộ tuyến của kịch bản ban đầu có chút khác biệt.
Ở kịch bản ban đầu loại hình của Vệ Tâm Bảo là "công chúa nhỏ". Kỳ thật so sánh với "em gái quốc dân" thì càng thêm thu hút, nếu Vệ Tâm Bảo có thể dùng loại hình này sẽ càng thêm xuất sắc. Đáng tiếc Vệ Tâm Bảo chỉ có cái mã ngoài, bên trong thì tuyệt đối không thể dùng được, chỉ có thể lấy lùi làm tiến chọn loại hình khác.
Ngày tuyển chọn, cơ hồ hơn phân nửa người đều đang rất khẩn trương nên cũng không có thời gian phân tâm để ý đến Vệ Tâm Bảo. Nếu biểu diễn sau cô, tám phần là phải kém hơn một chút, còn không bằng sớm đến phiên bọn họ đi!
Thời điểm ở bên ngoài đợi lên sân khấu, Vệ Tâm Bảo tất nhiên cũng nhìn thấy Trương Hiểu Khiết đang đứng cùng mấy nữ sinh khác học cùng trường với mình.
"Tiểu Khiết, cậu cũng tới." Vệ Tâm Bảo kinh hỉ đi về phía Trương Hiểu Khiết, rất nhanh, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía bên này.
"Ừ." Trong lòng Trương Hiểu Khiết vẫn có chút cao hứng, ít nhất thì Vệ Tâm Bảo cũng không làm bộ như không hề trông thấy cô.
"Tiểu Khiết, số của cậu là bao nhiêu?" Vệ Tâm Bảo đặc biệt vui mừng vì ở thời điểm này nhìn thấy bạn tốt của mình, cho dù là ai thì cũng cảm thấy rất vui.
"Tớ số 199, còn cậu." Trương Hiểu Khiết nói mã số của mình ra.
"Tớ số 200." Vệ Tâm Bảo cười ngọt ngào, "Vậy tốt quá rồi Tiểu Khiết, anh tớ nói người biểu diễn trước tớ đều tương đối may mắn, Tiểu khiết, vận khí của cậu thật tốt."
Sắc mặt Trương Hiểu Khiết cứng đờ.
Mặc dù cô đã sớm quen với phương thức nói chuyện "bộc tuệch" này của Vệ Tâm Bảo, nhưng hiện tại Vệ Tâm Bảo là đối thủ của cô, mà lại nói với cô như vậy, cũng quá đả kích người ta.
Chẳng lẽ cô thi sau Vệ Tâm Bảo thì nhất định sẽ thua sao?
Lần tuyển chọn này trừ nhìn vẻ bề ngoài, còn xét cả năng lực.
Khỏi phải nói, tối thiểu trình độ ca hát và khiêu vũ của Trương Hiểu Khiết vẫn rất được.
"Tiểu Khiết, cậu biểu diễn cái gì thế?" Vệ Tâm Bảo tựa hồ không chú ý tới vẻ không vui trên mặt Trương Hiểu Khiết, tự hỏi tự nói, "Tớ muốn hát nhạc thiếu nhi."
" Thật là khéo, tớ cũng thế." Tâm tư Trương Hiểu Khiết bỗng nhúc nhích, "Cậu hát bài gì?"
"« Lan Hoa cỏ »." Vệ Tâm Bảo không chút do dự nói.
« Lan Hoa cỏ » là một ca khúc rất kinh điển, mặc dù là nhạc thiếu nhi, nhưng thực chất được xưng tụng là một bài dân ca. Cao thủ từng hát bài này đều đếm không xuể, muốn hát tốt cũng không phải dễ dàng. Nhưng tương tự, nếu có thể biểu diễn xuất sắc trong một đống tình ca, thì thành tích nhất định sẽ cao hơn một chút.
Dù sao cũng là tuyển chọn giọng ca.
Trương Hiểu Khiết vốn chuẩn bị một ca khúc khác, nhưng thời điểm nghe tới « Lan Hoa cỏ », cũng cảm thấy hát bài này sẽ tốt hơn.
" Kế tiếp, số 199." Bên trong có người đang gọi.
" Tớ đi trước, cậu chuẩn bị một chút." Trương Hiểu Khiết vội vàng cáo biệt Vệ Tâm Bảo, đi theo nhân viên công tác đang chờ ở cửa.
" Xin chào, xin hỏi bạn muốn biểu diễn cái gì?"
Đợi đến khi Trương Hiểu Khiết bước vào, ban giám khảo mới bắt đầu hỏi.
" Tôi... Tôi muốn biểu diễn một bài hát." Tim Trương Hiểu Khiết đập thình thịch.
" Vậy thì bắt đầu đi."
" Bài hát tôi mang đến là bài « Lan Hoa cỏ »."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.