Xuyên Sách Mạt Thế Chỉ Làm Người Qua Đường Giáp

Chương 47: Mạt Thế giáng lâm




Oa! Cuối cùng cũng đến Mạt Thế rồi, sau bao ngày mong chờ....
Chúc độc giả một ngày tốt lành!
=================================
Một tuần sau, An Nhạc, Mặc Hàn và người Mặc gia ngốc ở căn cứ Mặc gia, người Lưu gia ngốc ở căn cứ Lưu gia, mà người Triệu gia thì chắc chắn sẽ ở căn cứ Triệu gia. Thật ra từ hai tuần trước, lúc An Nhạc còn chưa kết hôn, quốc gia lại tìm ba Lưu bọn họ họp một lần, nội dung hội nghị đại khái là Mạt Thế sắp đến, hãy mau chóng dời đến căn cứ, sau đó cũng không có ai chậm trễ, mấy đại gia tộc dời qua, chẳng qua là lúc An Nhạc tổ chức hôn lễ thì nơm nớp lo sợ mà tham gia hôn lễ, chỉ sợ Mạt Thế đến bọn họ không có cách trở về căn cứ.
Đêm hôm đó, An Nhạc liền thông tri cho bọn Ám Nhất để bọn họ dừng việc thu thập vật tư, sau đó nàng dẫn theo hai mươi tâm phúc và các thành viên trong "Ám" đến căn cứ Nhạc Hàn mà nàng xây dựng, ở bên trong, chờ Mạt Thế đến, mà Mặc Hàn cũng trong lúc đó mang theo thủ hạ chính là các huynh đệ đợi ở trong căn cứ An Hàn.
Nàng thành lập căn cứ Nhạc Hàn ở T thị, Mặc Hàn thì thành lập căn cứ An Hàn tại W thị, căn cứ Lưu gia ở S thị, căn cứ Triệu gia ở H thị, căn cứ Mặc gia ở N thị, căn cứ chính phủ ở B thị, căn cứ Trương gia ở Q thị, căn cứ Lâm gia ở D thị. Trong đó,T thị, W thị, S thị, H thị, N thị, là các thành thị gần nhau, cho nên cách nhau không xa.
An Nhạc và Mặc Hàn quyết định, căn cứ Nhạc Hàn và căn cứ An Hàn là thế lực che dấu của bọn họ, cho nên đều ở dưới tay phái một người có năng lực mạnh ra quản lý căn cứ, làm trưởng căn cứ bên ngoài, mà những thủ hạ khác thì sống ở trong căn cứ để bảo vệ căn cứ, hoặc là đi ra ngoài thu tập vật tư, sau đó thả mấy kho hàng các loại vật tư, liền phủi tay mặc kệ.
Căn cứ Lưu gia và căn cứ Triệu gia còn có các nhóm ám vệ tử sĩ, những người này đều là phục vụ vì gia tộc, tuyệt đối sẽ không bán đứng gia tộc, tứ đại gia tộc và Mặc gia đều truyền thừa mấy ngàn năm, cho nên, trong gia tộc đều sẽ có bồi dưỡng người như vậy.
Buổi tối, An Nhạc dựa và trong ngực Mặc Hàn, nhìn thiên thạch rơi xuống từ trên bầu trời, trầm mặc không nói, nàng biết, Mạt Thế đã đến, không biết tại sao, cảm thấy có chút nhức đầu.
Lúc này, ám vệ tiến đến nói với Mặc Hàn: "Gia chủ, ám vệ và các tử sĩ gần như tất cả đều đã lên cơn sốt." Mặc Hàn chỉ trù phòng đặt hơn mười rương nước khoáng, nói với ám vệ trưởng: "Lấy mấy thứ đó ra, phát cho các ám vệ uống đi, mỗi người một chai, không đủ lại đến lấy."
Trong những nước này có một vài giọt nước linh tuyền, dị năng giả cũng sẽ không có rõ hiệu quả, nhưng đối với người sốt sắp thức tỉnh dị năng mà nói, thì sẽ gia tăng xác suất thức tỉnh dị năng, những thứ nước này đều là An Nhạc đưa, Triệu gia và Lưu gia cũng có đưa cho một ít, cho biết cách dùng, mà trong căn cứ Nhạc Hàn và trong căn cứ An Hàn đều là dị năng giả và giác tỉnh giả, cho dù đêm nay lại lên cơn sốt thì cũng chỉ là thức tỉnh dị năng mà thôi, bởi vì dị năng giả sẽ không bị biến thành tang thi, cho nên cũng không có đưa cho bọn họ.
Mặc Hàn ôm cả người An Nhạc vào trong lòng, nhìn người trong lòng rầu rĩ không vui, nhịn không được mở miệng nói: "Yên tâm đi, Mạt Thế đến cũng không cần lo lắng, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt, ngươi chỉ cần phục vụ gia thật tốt là được." An Nhạc trở mình xem thường nói: "Đi chết đi, ta sẽ bảo vệ tốt bảo vệ tốt chính mình, về phần hầu hạ ngươi, ngươi chắc chắn?" Nói xong, An Nhạc nhíu mày, tự dưng làm cho người ta cảm thấy một tia nguy hiểm, Mặc Hàn lập tức thức thời nói: "Ngươi nghe lầm rồi là ta phải hầu hạ ngươi thật tốt." Một bộ trong chúng ta, ngươi là lớn nhất, ngươi nói đúng, ngươi nói cái gì chính là cái đó.
Bộ dáng chuẩn thê nô này, các ám vệ đang sốt và các ám vệ cầm nước khoáng tiếp đón các ám vệ không bị sốt ở phía sau nhìn thấy khóe mắt liền run rẩy, thầm nghĩ: bộ dạng này của gia chủ thật sự là cực kỳ giống hia chủ tiền nhiệm, đều là thê nô, ân, làm cho hắn ngẫm lại, gia gia của hắn đã nói qua, Mặc gia đều là chủng loại si tình thê nô, không có con riêng, không có chuyện gì khác ngoài hôn nhân, còn đều là tự do luyến ái, hiện giờ xem ra, quả nhiên không có sai.
Ân, ngươi hỏi tại sao gia gia của hắn lại biết được? Chỗ này đã loại bỏ vô số câu giống như ở dưới, sau đó gia gia của hắn của gia gia của gia gia của gia gia, nói với gia gia của hắn của gia gia của gia gia, sau đó gia gia của hắn của gia gia của gia gia nói với gia gia của hắn của gia gia, tiếp nữa là sau đó gia gia của hắn của gia gia nói với gia gia của hắn. (Nguyệt: Dựa vào, rốt cuộc là mấy đời, nói mấy đời là được rồi nói dài như vậy để làm gì, hả!)
Bất quá, trưởng ám về nhìn chủ mẫu trong lòng gia chủ, ánh mắt tối sầm lại, hi vọng người này không trở thành nhược điểm của gia chủ, nhưng là, chỉ sợ là nhược điểm, gia chủ cũng sẽ cam tâm tình nguyện đi, đột nhiên, ám vệ trưởng bị người đẩy một cái, hồi thần, phát hiện, một rương nước khoáng cuối cũng đã dùng xong rồi, ám vệ trưởng lại nhìn khung cảnh hài hòa cách đó nó giống như không có người nào có thể xen vào thế giới của hai người, lắc đầu, đây không phải là chuyện hắn nên quan tâm, hắn chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được rồi, không có lỗi với Mặc gia là tốt rồi.
Lúc sau, Mặc Hàn và An Nhạc tuy không nói gì, nhưng không khí thực ấm áp, bất quá, chỉ chốc lát sau, Mặc Hàn cũng cảm giác được làn da dưới tay vô cùng nóng, cảm thấy không đúng, vội vàng đem người trong lòng quay lại, quay mặt về phía hắn, lúc này mới phát hiện mặt nàng ửng hồng bất thường, mồ hôi tẩm ướt hai bên má, mồ hôi cũng chảy ra rậm rạp trên trán.
Mặc Hàn cực kỳ sợ hãi, vội vàng ôm An Nhạc trở về phòng ngủ, sau đó lấy ra một chai nước linh tuyền An Nhạc để lại trong không gian, đút cho An Nhạc uống, sau đó lấy xuất ra một cái khăn lau mặt, dùng Thủy hệ dị năng làm ướt, lau người An Nhạc mấy lần để hạ nhiệt độ, sau lại sử dụng Băng hệ dị năng tạo ra một mảng băng mỏng ở trên cái khăn, để ở trên trán An Nhạc.
Mà An Nhạc lại cảm giác mình vô tri vô giác, đầu óc không rõ ràng, nhiệt đặc biệt trên người, sau đó lại cảm giác có cái gì bám vào trên môi, băng băng lành lạnh, làm cho nàng nhịn không được liếm liếm, sau đó cũng cảm giác được miệng bị cạy ra, một dòng nước lạnh không biết từ nơi nào chảy ra, khiến nàng không nhịn được mà hút càng nhiều, nhưng mà rất nhanh lại không có, sau đó, An Nhạc cũng cảm giác được thân thể của chính mình thân thể của mình bị thứ gì đó băng băng lành lạnh chà lau, thực thoải mái, cuối cùng, thứ gì đó băng băng lành lạnh kia ở trên trán của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.