Xuyên Thành Bạn Học Của Ba Mẹ

Chương 29: Cái Giá Của Sự Giả Dối




Thật ra người đã xóa đoạn video đó của Lý Gia Tuệ không ai khác chính là Lý Như Hồng.
Cuộc nói chuyện của Tần Sở và Thẩm Tuấn Hào đâu chỉ có mình Lý Gia Tuệ nghe thấy, lúc đó cũng chính là ngày trực ca của Lý Như Hồng vì thế cô cũng không cảm thấy quá khó hiểu khi Thẩm Tuấn Hào lo lắng cho Tần Sở đến như thế.
Lý Gia Tuệ vẫn còn ngậm ngùi trước đoạn video bị xóa, dù ả có tìm hết chỗ này đến chỗ khác nhưng vẫn chẳng thấy đâu. Lý Như Hồng thấy sự ngậm ngùi đó của Lý Gia Tuệ cô cũng chỉ biết cười thầm rồi quay sang nhìn Thẩm Tuấn Hào.
Một người xuất chúng như Thẩm Tuấn Hào không biết vì lý do gì mà anh lại yêu thích kẻ yếu đuối Tần Sở nữa.
Quả thật Lý Như Hồng cũng có chút tình cảm với Thẩm Tuấn Hào nhưng cũng chỉ gọi là rung động thời thanh xuân vẫn chưa tới mức yêu sâu đậm như tình cảm của Thẩm Tuấn Hào với Tần Sở.
“Sao thế? Sao lại nhìn mình như thế?” Thẩm Tuấn Hào quay ra nhìn Lý Như Hồng.
“Không có gì chỉ thấy hôm nay cậu có chút đẹp trai.”
Bất ngờ được gái xinh khen thông thường sẽ thấy chút ngượng ngùng nhưng với trái tim hoàng tử băng giá thì chỉ coi đó một lời bình thường, anh chỉ cười rồi quay về với sách vở trên bàn.

Tối đến lần này nhân lúc bà không để ý Tần Sở bèn lén lên nhà trên gõ cửa phòng của Thẩm Tuấn Hào.
Nhìn thấy Tần Sở tất nhiên Thẩm Tuấn Hào vui lắm bèn ngó trước ngó sau rồi kéo Tần Sở vào phòng.
Vừa bước vào phòng sự sạch sẽ, ngăn nắp đập thẳng vào mắt Tần Sở, nếu không ai nói đây là phòng con trai thì chắc chắc nhiều người sẽ nghĩ đây là phòng con gái. Tường được sơn màu hường rất dịu, cửa sổ được thả dèm tơ lụa trong cực sang, không đài, không game chỉ có sách vở ngăn nắp được đặt trên kệ và đặc biệt bước vào là đã ngửi thấy tinh dầu xông phòng mùi đặt chưng của phòng con gái.
So với căn phòng xa hoa trước đây của Tần Sở và căn phòng ngập mùi tiền của Tần Ca thì đây giống như lạc vào một thế giới mới, vừa lạ vừa sợ.
“Sao thế em tới gặp anh có chuyện gấp gì à?” Đôi mắt Thẩm Tuấn Hào long lanh “Chẳng lẽ em…” ánh mắt của anh vô thức nhìn xuống phía dưới, còn nhìn cái gì thì chúng ta tự hiểu.
Vốn dĩ Tần Sở đang ngồi dạng chân nhưng khi thấy ánh mắt có phần quỷ dị đó của Thẩm Tuấn Hào, anh bèn phải chụm chân lại ngồi khép nép.
“Nhà cậu giàu thế này chắc có laptop chứ nhỉ? Hay điện thoại kết nối wifi cũng được, tôi cần lên mạng gấp có gì thì lôi ra cho tôi mượn chút đi.”
Ở thời đại bây giờ lấy đâu ra những thứ tiên tiến như vậy nhưng Thẩm Tuấn Hào vẫn hiểu được lên anh bèn đưa Tần Sở tới chỗ máy tính.
“Có lẽ em đang cần thứ này nhỉ?”
Nhìn vào chiếc máy tính bàn khổ lớn cùng với đủ thứ dây điện, ổ cứng ổ đĩa lằng nhằng thế nhưng biết làm sao được, của nhà trồng được thì phải tận dụng thôi.
Mạng 2.5G ( gọi tắt là mạng E) chạy khá chậm nhưng biết làm sao được nên Tần Sở cũng đành ngậm ngùi mà chờ đợi. Trong thời gian chờ đợi anh nhớ tới mạng 5G của mình quá chỉ cần mấy giây là tải xong cả một bộ game nặng vậy mà nếu dùng 2.5G chắc phải đợi cả ngày mới tải xong được.
“Em định lên mạng làm gì?”
“Trả thù!”
Trả thù? Trả thù ai?
Thẩm Tuấn Hào đột nhiên khẽ cảm thấy lạ lẫm, người mà anh yêu đến cả con kiến cũng không dám giết vậy mà sao bây giờ lại có thể thốt ra hai chữ “Trả thù”
Thấy Thẩm Tuấn Hào cứ đứng cảnh lẩm bẩm Tần Sở bèn đuổi ra ngoài, dù sao việc anh định làm cũng không thể để người thứ hai biết được.

Khi đã lợi dụng Thẩm Tuấn Hào xong thì Tần Sở cũng muốn trở về căn nhà dưới của mình nhưng đột nhiên anh bị Thẩm Tuấn Hào ép vào tường dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi “Em rốt cuộc là ai?”
Bỗng trái tim nhỏ bé của Tần Sở ngưng đọng một nhịp, rất nhanh anh có thể quay trở lại bình thường bèn vội đẩy Thẩm Tuấn Hào ra “Là Tần Sở còn ai nữa.” Nói xong thì cúp đuôi rời đi bỏ mặc Thẩm Tuấn Hào vẫn còn ngây ngốc ở đó.
Thẩm Tuấn Hào bèn vội vào lại các lịch sử ở trên máy tính của mình nhưng toàn bộ dữ liệu ngày hôm nay đều bị Tần Sở xóa sạch. Mặc dù khi tìm chỗ lịch sử tìm kiếm có hơi khó khăn nhưng với một người thường xuyên tiếp xúc với công nghệ như Tần Sở thì chỉ cần một cú nhấp chuột thì cũng có thể xử lý được toàn bộ không để lại chút mảnh giáp nào cho kẻ địch.

Sáng hôm đó trên trang trường bùng nổ một vụ trấn động, người biết kể cho người không biết, người không biết thì thêm chút mắm chút muối rồi kể cho người tối cổ, cứ thể chỉ một bài status của Tần Sở không ngờ có thể đại náo trường học như vậy.
Tần Ca đi học như những ngày bình thường, vốn dĩ bản thân anh định trốn học nhưng khi nghe có tin đồn thất thiệt về mình nên bản thân anh phải đích thân tới để kiểm chứng cũng như tiêu diệt kẻ thù.
Lý Như Hồng vốn không có cơ hội tiếp xúc với mạng xã hội thế nên khi tới trường thấy mọi người tụm năm tụm ba cũng không khỏi tò mò.
Khi nghe được tin thì ra có kẻ dám đăng bài trên trang trường rằng “Tần Hảo trường Nhất Trung bị yếu sinh lý, bằng chứng là mỗi tháng đều phải tới bệnh viện để khám cái đó.”
Ngoài ra còn có hình ảnh chiếc xe hơi mà Tần Ca hay đi được chụp trộm rồi đăng cùng những dòng status đó.
Tần Ca tức giận đập bàn “Hàm hồ, vớ vẩn, thằng nào dám bôi nhọ tao?!!!”
Tần Sở bèn nín cười khẽ lắc đầu khi nhìn Tần Ca tức giận “Ai bảo chọc con làm gì…Cái giá của sự giả dối đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.