Xuyên Thành Bạn Học Của Ba Mẹ

Chương 30: Trở lại vị trí




Đầu nấm xòe tay ra “Trả điện thoại của mình đây.”
Tần Sở bèn trả lại điện thoại cho đầu nấm. Chính hôm qua ngay sau khi học về anh đã nghe được cuộc điện thoại của Tần Ca hẹn bác sĩ tới khám gì đó vì thế anh bèn mượn điện thoại đầu nấm rồi đi theo, tiền taxi cũng là tiền của Thẩm Tuấn Hào.
Dù không biết Tần Ca vào bệnh viện làm gì nhưng chỉ cần chụp cảnh Tần Ca vào bệnh viện là cũng có 77 49 cái kịch bản để có thể bôi nhọ anh rồi.
Tần Ca chạy vào bệnh viện khá nhanh nên khi chụp bằng chiếc điện thoại cùi bắp nên bị nhòe vì thế Tần Sở bèn vội chụp lại hình chiếc xe hơi đang đỗ trước cửa bệnh viện.
Đầu nấm kiểm tra lại điện thoại nhưng toàn bộ hình ảnh cũng đã bị xóa nên chẳng có chút nghi ngờ gì, bèn lẳng lặng về chỗ ngồi của mình.
Thế nhưng chẳng biết đi đứng thế nào lại vấp phải bàn học của Tần Ca, đang trong đơn điên của Tần Ca nên đầu nấm bèn trở thành bao cát bị Tần Ca đánh đập ngay trong lớp học.
Tần Sở vội vã tới cứu đầu nấm nhưng không thành, anh bị nhóm Tiền Lăng giữ lại. Nếu là trước đây với cơ thể vạm vỡ thì chắc chắn Tiền Lăng này không phải người có thể giữ nổi anh nhưng với cơ thể ốm yếu hiện giờ này thì dù anh có vũng vẫy ra sao thì cũng chỉ có thể dương mắt nhìn đầu nấm bị đánh.
Giáo viên nghe tin bèn chạy tới, thầy lôi tất cả lên phòng hành chính.

Không liên quan về vụ ẩu đả nên Tần Sở chỉ có thể nhòm ngó con mắt vào khe cửa sổ, cố gắng tận dụng đôi mắt tinh như cú của mình quan sát vào bên trong.
Nhưng lại bị cô Vu tóm được “Sao em còn ở đây hả? Đang là giờ tự học mà?”
Không thể bàn cãi Tần Sở bèn ba chân bốn cẳng chạy về lớp nhưng ánh mắt không muốn rời khỏi đi, cố ngước cái cổ nhưng bị cô Vu đuổi về.

Chiều đó trong lúc lớp 11-5 tập thể dục thì loay hoay một hồi Tần Sở phát hiện Tần Ca, Tiền Lăng và chúng đệ tử chẳng thấy tăm hơi đâu.
Sợ rằng họ sẽ phát hiện ra bản thân là người ở phía sau nên Tần Sở bèn nén đi tìm, nghe ngóng.
Không uổng công đi tìm thì thấy họ đang lén hút thuốc ở khu đất trống để đồ, để không bị phát hiện Tần Sở chỉ còn cách nấp đi.
“Tần Ca anh yên tâm để tôi về nhờ anh họ làm hacker điều tra thông tin ID đã đăng bài, kẻ đứng sau chắc chắn sẽ bị bắt thôi.” Tiền Lăng nói
“Tao mà bắt được thằng đấy thì nó chết với tao” Vừa nói Tần Ca vừa hít hà điếu thuốc lá.
Quả thật Tần Sở quên mất Tần Ca giàu có, có thể làm bất cứ điều gì. Định nén chạy về tiêu hủy chứng cứ thì tên Trương Hàn bỗng phát hiện thấy anh.
“Ố kia chẳng phải là Tần Sở sao?”
Biết rằng bản thân đã bị phát hiện nên anh bèn phải bước ra.
“Mày lấp ló ở đấy làm gì thế?” Tần Ca hỏi
Tần Sở gãi gãi đầu cố gắng suy nghĩ thật nhanh để trả lời nhưng chưa để anh mở miệng đáp thì Lý Như Hồng từ đâu tiến tới giải vây.
“Tần Sở đã bảo cậu phải nhổ hết cỏ ở đây rồi cơ mà, sao lại trốn việc thế hả?”
“Ờ đúng đúng!” Tần Sở cũng lương theo lời nói dối
“Chưa nhổ xong thì lát nhổ tiếp, thầy thể dục đang gọi cậu kìa.”
“Ờ ờ…”
Lý Như Hồng và Tần Sở biến mất như một cơn gió làm chúng Tần Ca ngơ ngác chẳng hiểu gì, dẫu sao không phải việc của mình thì chúng cũng chẳng quan tâm.
Tần Ca im lặng nhìn theo bóng lưng rời đi vội vã của hai người họ.

Tần Sở vẫn tưởng thật những lời Lý Như Hồng nói “Thầy thể dục tìm mình thật à?”
“Không!” Lý Như Hồng lắc đầu “Tôi thấy cậu gặp nguy hiểm nên vội tới giải cứu thôi, khỏi cần cám ơn.”
Nói xong thì cô cũng rời đi bỏ mặc Tần Sở đứng đó chẳng biết làm gì.
Ủa thế rồi công cuộc nghe lén của Tần Sở đổ sông đổ bể à?

Tối đến Tần Sở cố gắng xóa đi bài viết của mình đi tưởng rằng người không biết quỷ không hay ấy vậy mà Tiền Lăng vẫn điều tra ra ID xuất phát từ nhà của Thẩm Tuấn Hào.
Sáng hôm đó toàn trường được trận kinh thiên động địa, toàn bộ nhóm người Tần Ca tụ tập ở lớp 11-1. Tần Ca đứng đối diện với Thẩm Tuấn Hào dành cho Thẩm Tuấn Hào ánh mắt tức giận. Trong ánh mắt đó nếu người đối diện là đầu nấm hoặc một người khác thì chắc chắn có thể giết người.
Thầy cô giáo cũng chạy tới xem xét tình hình, thấy không thể động chân động tay trong lớp nên Tần Ca kéo Thẩm Tuấn Hào đi ra ngoài tính sổ. Tất nhiên giáo viên không đồng ý nhưng chỉ với cái chừng mắt của Tần Ca thì thầy cô cũng phải nhượng bộ.
Tần Sở vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh nam, vừa kéo được khóa quần thì đầu nấm bất thình lình ở đâu chạy tới hớt hải vồ vập lấy Tần Sở “C…có chuyện hay cực…”
“Sao thế?” Tần Sở vừa rửa tay vừa chỉnh trang lại mái tóc của mình vào nếp theo ý muốn, ngắm nhìn bản thân trong gương anh không khỏi xuýt xoa vẻ mặt khả ái này.
“Còn ở đây mà soi gương nữa hả ngoài kia đánh nhau tới nơi rồi…”
“Ai đánh nhau?”
“Tần Ca và Thẩm Tuấn Hào!”
Tần Sở vừa nghe dứt câu giống như sét đánh ngang tai, anh nhớ rõ ràng bản thân đã nhanh tay nhay chân xóa bài viết đó rồi mà, vậy mà vẫn điều tra ra nhà Thẩm Tuấn Hào.
Bồn chồn xen lẫn lo lắng, dù không muốn lộ diện ngay lúc này nhưng anh cũng không thể nhắm mắt làm ngơ, không thể giả mù chứ nếu không đã không phải là anh – đại ca trường Nhất Trung năm 2025.
“Tần Sở này phải quay trở lại vị trí của mình thôi!!!” Tần Sở đút tay vào túi ưỡn ngực tràn đầy tự tin

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.