Xuyên Thư: Đệ Đệ Ở Linh Võng Tới Chém Ta

Chương 11:




Lạc Minh Thù vừa nói xong, lập tức sắc mặt Thủy Tình Tư như dẫm phải phân.
Lúc này Lục Dao Dao vẫn luôn đứng phía sau Lạc Minh Thù đột nhiên linh quang chợt lóe, nàng cảm nhận được Thủy Tình Tư đối với Lạc Minh Thù có nồng đậm chán ghét.
Nàng hiện tại khẳng định còn không lọt vào trong tầm mắt Thủy Tình Tư.
Nhưng, nàng còn có một tuyệt chiêu....chính là....
"Đúng! Đây là sư tỷ của ta, nàng nói cái gì cũng đúng!" Lục Dao Dao đứng ở phía sau Lạc Minh Thù, lặp lại lời nói của Lạc Minh Thù, "Có tiền chính là có thể muốn làm gì thì làm."
Ánh mắt Thủy Tình Tư lập tức dừng ở trên người Lục Dao Dao, nàng (Thủy Tình Tư) còn chưa kịp nói điều gì thì Tạ Trường Minh đã chạy tới đứng ở giữa bọn họ, uy áp cường đại làm nàng không thể nói ra lời.
Lúc này, trong đầu Lục Dao Dao đã vang lên thanh âm không tình nguyện của hệ thống: "Chúc mừng ký chủ đạt được 99 giá trị chán ghét của đối tượng nhiệm vụ Thủy Tình Tư, đã đổi thành tích phân tùy ngài sử dụng."
Ý muốn của hệ thống là muốn làm Lục Dao Dao tự mình đối đầu với Thủy Tình Tư, nhưng chính là do Lạc Minh Thù đã đem thù hận kéo đến tận cùng, điều này làm Lục Dao Dao như nhặt được bug, chỉ cần nàng luôn đứng ở phía Lạc Minh Thù, hát đệm thêm vài câu là có thể đạt được kếch xù tích phân.
Nhiệm vụ còn có thể làm như vậy sao?! Như vậy hợp lý?! Hệ thống sắp điên rồi, nó hoài nghi Lục Dao Dao đã lây bệnh của Lạc Minh Thù.
Mà lúc này, Lạc Minh Thù thấy có người tiến lên, ánh mắt hơi lóe, nàng có thể cảm nhận hơi thở của người áo đen, cảm giác sâu không lường được, ít nhất là mạnh hơn so với nàng không ít.
Như vậy cũng đúng, tình huống lúc này có người dám đi lên, trừ bỏ thực lực của hắn có thể thắng được Chu Tử Vân, còn phải đảm bảo rằng hắn không e ngại thế lực của tiểu công chúa Yêu vực.
l
Lạc Minh Thù lui xuống nửa bước, đẩy linh thạch về phía trước, đem sân khấu nhường lại cho nam tử áo đen.
Tạ Trường Minh tuy rằng không phải người lương thiện gì, nhưng hắn làm việc có nguyên tắc, nếu hắn muốn lấy của Lạc Minh Thù 500 vạn linh thạch, vậy thì hắn phải giải quyết việc này xinh xinh đẹp đẹp để lấy tiền.
Hắn giơ tay, đem linh thạch thu lại, Lạc Minh Thù thấy được đầu ngón tay của hắn, màu sắc tái nhợt, móng tay cắt tỉa gọn gàng, khớp xương ngón tay rõ ràng chứng tỏ người này có một đôi tay cực kỳ đẹp đẽ.
Tạ Trường Minh không lên tiếng, ánh mắt Chu Tử Vân nhìn về phía hắn trở nên ngưng trọng, thiếu niên thường ngày lười biếng lúc này trong mắt có cảm xúc hỗn tạp kinh ngạc cùng hoảng sợ.
Ngay cả Lục Dao Dao vẫn luôn đứng phía sau Lạc Minh Thù không nhịn được dò hỏi hệ thống ở trong đầu: "Hệ thống, người này là ai?"
Bên này hệ thống cùng nàng trói định chỉ truyền đến tiếng nói lạnh băng.
"Xin lỗi ký chủ, người này vô pháp phân biệt, nó vượt qua phạm vi kiểm tra của ta."
Lục Dao Dao hít một hơi khí lạnh, lúc này âm thanh thanh thúy dễ nghe của Lạc Minh Thù vang lên: "huynh đệ tốt, còn thất thần làm gì, mau đánh cho ta!"
Tạ Trường Minh bước về phía trước nửa bước, Chu Tử Vân cúi người, bất đắc dĩ ứng chiến.
Khoảnh khắc Tạ Trường Minh giơ tay trong nháy mắt kia, hắn đột nhiên nhanh trí phản ứng lại.
Một đạo công kích hướng nơi hắn bay nhanh đến, Chu Tử Vân từ trong tay áo vung ra một vật, một kích của Tạ Trường Minh liền ngưng ở trước mặt hắn. Lúc này tốc độ của hắn đột nhiên tăng lên, hắn kêu một tiếng "Vương nữ" liền đem Thủy Tình Tư đang đứng ngốc lặng ở một bên ôm vào trong ngực.
Nói thì dài mà xảy ra thì nhanh, ngay sau đó công kích của Tạ Trường Minh bị hắn dùng pháp bảo ngăn lại đã lệch khỏi quỹ đạo hướng một bên khác đâm tới, đem mặt đất phá vỡ thành một cái khe dài.
Âm thanh vang lớn truyền đến, bụi mù nổi lên bốn phía, Chu Tử Vân ôm Thủy Tình Tư trực tiếp dựa vào bụi mù yểm hộ để rút lui, hắn thậm trí không dám dừng lại dù chỉ là một cái chớp mắt, bởi vì nếu hắn k chạy, Tạ Trường Minh có thể đem hắn giết chết.
Sau khi bụi mù tan ra, ánh mắt kinh sợ của mọi người.tập trung ở cái khe dài vài trăm thước kia, càng chứng tỏ là lựa chọn của Chu Tử Vân là chính xác. Có lẽ hắn tung ra pháp bảo mới tránh được một lần công kích của Tạ Trường Minh.
Tạ Trường Minh ra tay, tuy không cố tình đoạt người ta tính mạng, nhưng hắn một thân công pháp tu hành rất có tính phá hoại—huống hồ, hắn cũng không hoàn toàn để ý đến tính mạng Chu Tử Vân, giết hoặc là đánh bại hắn, đều xem như là hắn thắng, vậy là có thể thu tiền.
Thấy hắn vừa ra tay liền kinh thiên động địa, vậy mà đem Thủy Tình Tư cùng Chu Tử Vân dọa chạy mất, búng máu bị cản ở cổ họng của Lạc Minh Thù suýt chút nữa là phun ra ngoài, nàng cảm thấy 500 vạn linh thạch của nàng tiêu không được minh bạch cho lắm.
Lạc Minh Thù trầm mặc, nàng bắt đầu tự hỏi ý nghĩa mình tiêu 500 vạn linh thạch, cuối cùng nàng thậm chí còn hoài nghi hắc y tu sĩ này cùng Thủy Tình Tư có phải kết phường lừa tiền của nàng hay không. Chứ tại sao tu sĩ áo đen chỉ động nhẹ một ngón tay đã đem Thủy Tình Tư cùng Chu Tử Vân dọa chạy mất, cảm giác hắn căn bản không xuất lực.
Tạ Trường Minh đem số tiền hắn tiêu không lâu trước đây thu trở về, hắn lúc này cảm ứng được Canh Kim chi khí hỗn loạn trong cơ thể Lạc Minh Thù, đây là di chứng lúc nàng mạnh mẽ đi vào kết giới của Chu Tử Vân để lại, lúc này Lạc Minh Thù vẫn đứng yên một chỗ, trưng ra một tư thái của người thắng cuộc, kỳ thật ngay sau đó liền có khả năng đứng không vững.
"Đưa ngươi đi vào, nhân tiện đem Canh Kim chi khí trong cơ thể ngươi đẩy ra ngoài, lại cho ta linh thạch—-" Tạ Trường Minh chuẩn bị kiếm tiền, bởi vì nhìn Lạc Minh Thù thực sự rất dễ lừa.
Hắn suy nghĩ một lát, đang đinh nói ra giá mười vạn, nhưng Lạc Minh Thù lại mở miệng trước.
"Cho ngươi 100 vạn linh thạch, không cần cò kè mặc cả." Lạc Minh Thù vung tay lên, tiêu tiền thực sảng khoái, bởi vì hiện tại nàng đã không thể áp chế được kinh mạch tán loạn trong cơ thể, đến lúc đó trước mặt công chúng phung ra một búng máu, thực sự rất mất hình tượng.
Tạ Trường Minh không nói hai lời, trực tiếp một tay đem Lạc Minh Thù khiêng qua vai, tiến về phía trước, bởi vì Lạc Minh Thù ra tay hào phóng, cho nên hắn phá lệ ra sức.
Lạc Minh Thù: "???" Ngươi đang làm gì?!
Nàng giãy dụa muốn nhảy xuống, nhưng cổ họng truyền đến đau đến, một hơi nghẹn ở ngực làm cho nàng mất hết sức lực toàn thân—-nàng xác thật không có biện pháp tự mình đứng, ương ngạnh chịu hai đạo công kích của tu sĩ Độ Kiếp kỳ, nàng không chết có thể nói là cực kì may mắn.
Nhưng tư thế Tạ Trường Minh ôm nàng thực sự rất bất nhã, tay Lạc Minh Thù nhé nhéo lưng hắn, thấp giọng nói: "Ngươi đổi cái tư thế cho ta, phải là kiểu ôm công chúa."
Tạ Trường Minh: "..."Kiếm ít tiền còn rất khó.
Nhưng hắn vẫn thay đổi tư thế ôm Lạc Minh Thù, động tác rất là ghét bỏ.
Nhìn Tạ Trường Minh ôm Lạc Minh Thù đi phía trước, Lục Dao Dao đi theo phía sau, ôm ngực nói với hệ thống: "Nhìn như có chút lãng mạn."
Âm thanh vô tình lanh như băng của hệ thống đánh vỡ ảo tưởng của nàng: "Nếu ngươi có 500 vạn linh thạch cũng có thể làm như vậy."
Lục Dao Dao: "...." Cút đi chó má hệ thống.
Người trong nhà đấu giá ở Phong Sa Độ đã xem tới ngây người, ở lúc Lạc Minh Thù tiêu 500 vạn linh thạch thuê một cái tay đấm chất lượng tốt, hội trưởng Hồ càng đấm ngực dậm chân, mắt thèm không thôi, nói với thủ vệ bên canh: "Ngươi nhìn xem, 500 vạn linh thạch mà tiêu ở thương hội chúng ta thật là tốt biết bao!"
Lạc Minh Thù nằm ở trong ngực Tạ Trường Minh giá trị 100 vạn, bắt đầu tự hỏi nhân sinh, nàng mới vừa rồi ương ngạnh áp chết Canh Kim chi khí tán loạn trong cơ thể, hiện tại một búng máu ở cổ họng thực sự là không nhịn được nữa.
Nàng giơ tay lên, đè lại cổ họng, khụ một tiếng, thanh âm khàn khàn, cậy mạnh như vậy chính là phải trả giá đại giới.
"Phun một búng máu ở trên người ta cũng được, lại thêm 10 vạn." Âm thanh lương bạc vang lên trên đỉnh đầu Lạc Minh Thù.
Lạc Minh Thù liền dứt khoát lưu loát mà phun ra, nàng còn túm lấy tay áo của Tạ Trường Minh để lau lau khóe miệng, một ngụm trọc khí này phun ra, nàng đã cảm thấy thoải mái lên rất nhiều.
Sau khi lau đi vết máu liền lộ ra đôi môi tái nhợt, tuy rằng đem Thủy Tình Tư và Chu Tử Vân dọa chạy, nhưng đây là lần chật vật nhất nàng từng gặp, may mắn hiện tại nàng sử dụng dịch dung hoàn, còn chưa tới mức thân bại danh liệt.
Lạc Minh Thù nhìn xuống tay áo thấy Hoán Hồn Linh còn nhẹ nhàng kêu, chứng tỏ mục tiêu của nàng vẫn còn ở trong đấu giá hội, chỉ là không biết vì sao, bọn họ không có động thái muốn chạy trốn.
Lạc Minh Thù hoàn toàn không nghĩ tới, khi nhóm người ở trong xe ngựa màu đen nhìn thấy Thủy Tình Tư bị Chu Tử Vân mang chạy đi thì đã vỗ tay ăn mừng không biết bao nhiêu lần, bọn họ còn không ý thức được đang bị Lạc Minh Thù theo dõi.
Lạc Minh Thù là khách hàng cao cấp có ngọc bài màu tím, đương nhiên sẽ được sắp xếp vào phòng cao nhất, ở trong căn phòng này được dùng một pháp thuật đặc thù tạo ra tấm màng ngăn cách mỏng như thủy tinh, từ bên trong có thể thấy rõ ràng tình huống ngoài phòng đấu giá, nhưng ở bên ngoài lại không có cách nhìn thấy bên trong.
Hội trưởng Hồ của nhà đấu giá tự thân đưa đến cho Lạc Minh Thù thuốc chữa thương, hắn quan sát rất tinh tế, hắn đoán Lạc Minh Thù đã bị Chu Tử Vân làm cho bị thương.
Sau khi đưa thuốc tới, hội trưởng Hồ thức thời lui xuống, Lạc Minh Thù bị Tạ Trường Minh đặt xuống nệm giường trong phòng, một tay hắn đặt ở giữa trán Lạc Minh Thù, sau đó có một sợi tơ kim sắc từ trong thân thể Lạc Minh Thù bay ra, chúng hơi run rẩy quấn quanh ngón tay Tạ Trường Minh rồi biến thành một quả cầu kim sắc rơi xuống trên mặt đất.
Lạc Minh Thù thở phào một hơi, Canh Kim chi khí bị nàng cường ngạnh ép lại trong thân thể, nếu nàng tự mình luyện hóa chúng hẳn là phải cần một khoảng thời gian.
Nàng đem túi gấm của mình mở ra, lấy 110 vạn linh thạch, đưa cho Tạ Trường Minh.
Thời điểm Lạc Minh Thù lấy tiền liền chú ý tới hoán hồn linh, nàng bỗng nhiên nghĩ tới hiện tại xác định là Ngụy Thanh ở trong hội trường đấu giá này, cũng không biết tình huống hiện tại của hắn là như thế nào, nếu là lát nữa phải đánh nhau, thân thể nàng hiện giờ không thích hợp để ra tay.
"Huynh đệ, ngươi thiếu tiền sao?" Lạc Minh Thù ngước mắt hỏi Tạ Trường Minh.
Tạ Trường Minh không biết từ lúc nào đã vào trong phòng thay đồ thay một thân quần áo sạch sẽ, lúc này hắn đang rũ mắt sửa sang lại tay áo.
"Không thiếu." Hắn lạnh giọng nói, "Nhưng muốn càng nhiều."
Thời điểm nên tiêu tiền thì Lạc Minh Thù sẽ không nương tay: "Lại cho ngươi 300 vạn, thay ta lấy một kiện đồ vật ở đấu giá hội."
"Thứ gì?" Tạ Trường Minh hỏi.
"Ta không biết." Lạc Minh Thù hiện tại còn không xác định Ngụy Thanh ở nơi nào, "Nhưng nếu có mục tiêu, ta sẽ nói cho ngươi."
"Thành giao." Tạ Trường Minh ở phương diện kiếm tiền này phá lệ tích cực, hắn đi đến một bên, kéo thấp mũ choàng, dựa vào cây cột gần hành lang, an tĩnh nhìn phương xa, không nói chuyện nữa.
Lạc Minh Thù nghỉ ngơi tốt một hồi mới đứng dậy đem mâm trái cây được chuẩn bị tốt trên bàn kéo lại, đưa một miếng táo vào miệng cắn răng rắc.
"Lạc sư tỷ...." thanh âm tinh tế của Lục Dao Dao vang lên.
"Tại sao ngươi còn ở đây?" Lạc Minh Thù rất là khiếp sợ, "Ta tưởng ngươi đã đi tìm sư huynh của ngươi?"
"Sư huynh...." Lục Dao Dao cuối cùng cũng nhớ tới chính sự.
"Hắn hiện tại đang ở chỗ này." Lạc Minh Thù đem Hoán Hồn Linh lấy ra, "Chờ đấu giá hội bắt đầu, lúc bọn họ đều đem lực chú ý đặt ở vật phẩm, chúng ta lại trộm đi tìm hắn."
"Được" Lục Dao Dao gật mạnh đầu, xảy ra trò khôi hài ở cửa đấu giá hội vừa rồi, nàng hiện tại hoàn toàn không dám rời đi Lạc Minh Thù.
Lúc này khoảng cách đấu giá bắt đầu còn một khoảng thời gian, Lạc Minh Thù cúi đầu, đem giao diện Linh Võng mở ra, khi thời gian nhàn rỗi, các tu sĩ đều ở trên Linh Võng để giết thời gian.
Lục Dao Dao cũng cúi đầu coi Linh Võng của mình, ngay cả Tạ Trường Minh cũng bởi vì nhàm chán mà mở ra Linh Võng, tiến vào Tứ Phương Thủy Kính bắt đầu xem tin tức mới nhất.
Lạc Minh Thù ở Tứ Phương Thủy Kính thấy được một cái tiêu đề quen thuộc.
[Tin tức mới nhất Tu tiên giới: Yêu Vực xuất hiện trận đua xe kinh hoàng nhất trong lịch sử, truyền nhân của tộc Vũ Yến thế nhưng không địch lại xe ngựa phấn hồng?! Tiểu công chúa Yêu vực bỏ trốn cùng thuộc hạ, đến tột cùng là yêu tính chôn vùi hay là tình yêu vặn vẹo?]
Nhìn xuống bình luận của các tu sĩ ở phía dưới phần lớn là tán dương Lạc Minh Thù—-chỉ là bọn hắn đang khích lệ hình dạng khi dùng dịch dung hoàn của nàng, điều này làm cho Lạc Minh Thù tức giận đến đấm ngực dậm chân, biết thế ngay từ đầu không nên dùng dịch dung hoàn, bằng không hiện tại nàng nhất định sẽ nổi bật nhất ở Tứ Phương Thủy Kính.
Ở lúc nàng tức giận, liền trực tiếp để lại một bình luận.
[mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa: Cảm giác tốc độ không bằng.... Lạc Minh Thù.]
Nàng mới vừa phát ra không bao lâu, liền có một phản hồi tới.
[nặc danh tu sĩ: tốc độ của rùa đen cũng không biết xấu hổ cùng người khác đi so, ngươi phát tin tức ở Linh Võng chậm như vậy, có thể so sánh với nàng sao?]
Lạc Minh Thù: "?"
Nàng nhanh chóng phản hồi lại.
[mỹ nữ 300 tuổi Thủy linh căn siêu dễ lừa: Đệ đệ thúi ngươi tới Linh Võng tìm cảm giác tồn tại sao? Ngươi cũng thực liều lĩnh ở Linh Võng loạn ngôn, ngươi đánh thắng được hắc y tu sĩ kia sao?]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.