“Đại tràng còn kẹp cả phân, hai người các ngươi qua ăn đi? Nhanh qua mang về cho khuất mắt ta.”
Bạch lão phụ rống lên một hồi, sau đó lưu lại ánh mắt cảnh cáo, tiếp theo lão nhân gia mới nổi giận đùng đùng rời đi.
Bạch lão nhị chỉ cần nghĩ tới buổi tối hôm nay chuyện gì đang chờ đón mình ở nhà, đã cảm thấy da đầu tê dại, hắn cuống quít quay đầu xin đại ca giúp đỡ.
“Đừng nhìn ta, lúc ta nói thì ngươi không chịu nghe. Bây giờ đã xảy ra chuyện, ngươi tìm ta cũng vô dụng. Ta khuyên ngươi bây giờ nhanh chóng kéo đám thịt hầm kia qua trả Tống gia đi, thuận tiện thu lại đống tiền đặt cọc của ngày mai lại đi. Số tiền đó không nhỏ đâu, nếu phụ thân mà biết, cẩn thận cái m.ô.n.g của ngươi.”
“Đại ca…… Tiền đã đưa ra ngoài, làm gì có đạo lý đòi lại……”
Bạch lão đại bị những lời này của đệ đệ làm cho tức quá mà bật cười.
“Ngươi đừng có nói với ta, ngươi về mà nói với phụ thân ấy. Rồi xem lão nhân gia có nghe ngươi nói hay không. Bây giờ chúng ta không thể bán nổi món thịt hầm của Tống gia kia, ngươi vẫn còn giữ nguyên thái độ vịt c.h.ế.t rồi cái mỏ còn cứng à? Đương nhiên, nếu ngươi không dám làm, để ta qua nói giúp ngươi.”
“Đừng đừng đừng, để ta tự đi là được.”
Bạch lão nhị cực kỳ hiểu tính nết của lão đại nhà mình, nếu để lão đại qua bên đó, chắc chắn lão đại sẽ tuôn ra một đống những lời cực kỳ khó nghe.
Tống Tiểu Nương tử người ta đã cực cực khổ khổ làm ra nhiều thịt hầm như vậy, chắc mệt mỏi lắm đây, vậy mà bây giờ hắn phải mang trả hàng, chắc nàng ấy sẽ khóc mất.
Hắn lại nghĩ, kiểu gì mình cũng có chút tiền riêng, lần này bù vào chỗ thiếu cũng được. Còn chỗ thịt kia… kéo ra chợ bán rẻ một chút chắc có thể bán đi được.
Sau khi nghĩ ra ý tưởng ‘tuyệt hảo’ đó, Bạch lão nhị lập tức ra cửa.
Bạch lão đại chẳng thèm quan tâm tới đệ đệ ngốc nghếch nhà mình, kiểu gì khi trở về cũng có lão phụ thân ra tay xử lý tên đó. Hiện giờ hắn chỉ có chút lo lắng về Lê nha đầu bên kia. Nhà hắn huỷ một đơn hàng lớn như thế, nhưng trong nhà nàng lại gió êm sóng lặng, chẳng có chút ý tứ nào muốn tới nhà hắn đàm phán.
Rốt cuộc hắn nên tìm cái cớ gì để tới cửa Lê gia đây…
Bạch lão đại đang phát sầu trong cửa hàng, Bạch lão nhị cũng cất bước đi tới Tống gia.
Tuy hàng đã mua hôm nay không thể trả lại được, tiền đặt cọc cũng có thể không cần, nhưng chắc chắn không thể tiếp tục mua thịt hầm của Tống gia nữa.
Bên phụ thân hắn đã gây khó dễ rồi, nếu hắn dám tiếp tục đặt hàng bên này nữa chắc thiệt hại lớn, cũng bởi tiền trong tay hắn đâu có bao nhiêu. Rốt cuộc trong nhà còn chưa phân gia, tiền lớn tiền bé đều nằm trong tay phụ mẫu của hắn.
“Cái gì?! Bạch nhị ca, ngươi vừa nói là không mua thịt hầm nhà ta nữa?!”
Tống nương tử lập tức hướng ánh mắt đầy ủy khuất, đáng thương vô cùng nhìn Bạch lão nhị.
“Bạch nhị ca, chẳng lẽ món thịt hầm nhà ta có gì đó không ổn ư?”
“Cái này…… Tống nương tử, ta nói thật. Tuy rằng ta rất thích thịt hầm nhà ngươi, nhưng những khách nhân của cửa hàng phụ thân ta lại không thích. Nghe nói ở đại tràng vẫn còn phân. Phụ thân ta tức giận lắm, không cho bán nữa. Nhưng ngươi yên tâm, ta không tới trả hàng đòi tiền, chỉ là sau này chúng ta không thể tiếp tục đặt hàng nữa.”
Mặt Tống nương tử biến sắc, nàng ta không thể tươi cười được nữa, chỉ có thể nhẹ nhàng đưa người ra khỏi cửa hàng.
Người ta đã không trả hàng đòi tiền, nàng ta còn có thể nói cái gì nữa?
Chỉ là……
“Tống Tiểu Ngưu! Ta đã bảo ngươi chịu khó làm sạch lòng lợn cơ mà?! Tại sao bên trong vẫn còn phân?”
“Tỷ…… Mấy thứ lòng lợn kia vừa thối vừa tanh, ta phải rửa đi rửa lại rất nhiều lần mới sạch được. Nhưng hai trăm cân quá nhiều, chắc là có vài nơi nào đó bị sót.”