Yêu Chiều Tổng Giám Đốc Phúc Hắc

Chương 27: Phạt nặng




Sau khi sắp hai cô nhóc về vẽ mặt của Thê Thiên vẫn không đổi cái mặt làm cho người ta phải khiếp sợ cứ như rằng Tận Thế đang ở ngay trước mắt mình, Thế An liền nhăn răng cười trừ Giống như rằng chuyện mình làm là chẳng có gì mà đáng lo ngại hay là quá to tát, trước kia lão ba cũng trách mắng nhưng cái bản mặt cũng không đến nỗi tệ hại như vậy nó làm cho Thế An phải phát dung một hồi.
Đứng bên cạnh cô gái từ đầu đến cuối chỉ bị lôi đi và lôi đi giờ phút này cũng bị ánh mắt của anh làm cho sợ hãi, cô không phải sợ giống như Thế An mà ánh mắt này của anh là như kiếp trước anh đã luôn dùng ánh mắt này để đối xử với cô, da đầu của Song Y nổi lên từng rợn gai ốc.
Ánh mắt sắc bén của Thế Thiên liết một lượt nhìn từ trái sang phải, cứ như là sắp ăn tươi nuốt sống người đối diện của mình.
_ xem ra hai em đã chơi rất vui, Vậy thì bây giờ đến giờ phạt - Thế Thiên nhìn thẳng vào Thế An Đôi môi cười khinh bỉ
_ Anh hai! Chúng em chỉ dạo quanh một vòng ở công ty mà thôi đâu có làm gì to tát mà phải chịu phạt, Song Y cậu đứng đó làm gì không mau mở lời đi - giờ phút này giữ được mạng là điều quan trọng nhất đó là những gì mà hiện trong đầu của Thế An.
_Đúng vậy! Chỉ Dạo một vòng thôi Không làm gì cả - Song Y lấy hết can đảm để nhìn thẳng vào mặt ai kia lấy lại sự minh bạch cho mình.
Anh đứng đó nhìn bộ dạng có lỗi của cô có chút không kìm lòng được mà muốn nhào đến ôm cô gái vào lòng, nhưng lại nhìn ở kế bên cái đuôi nào đó vẫn ở trước mặt có muốn hành động cũng không được, mà nếu anh có hành động thì cô gái mặc mỏng kia giận anh nữa thì phải tính sao đây.
_Thế An! Từ nay sẽ cắt bỏ thẻ phụ của em trong vòng 1 tháng - Nếu nói đến đứa em gái này thì không có gì có thể làm khó được ngoại trừ cái thẻ tín dụng phụ mà lão ba cấp cho nó, nó coi như tính mạng của vì thế anh liền cắt đi thì xem như giết nó một mạng rồi.
_ anh Hai! Em đã biết sai rồi, đừng cắt thẻ của em có được không a! - nhắm đúng tâm đen liền hiện đúng nguyên hình quả thật không sai, Không uổng công Thế Tường rèn luyện Anh từ nhỏ nhìn qua người đều biết người cần gì như vậy mới có thể nắm lấy Thiên Hạ.
Song Y đứng kế bên từ nãy giờ chị dám lên tiếng một câu rồi em bật đi, nghe hình phạt của Thế An trong lòng ảo não. Thế An còn có thẻ tín dụng để cắt còn cô thì có gì? Không lẽ anh sẽ phạt cô hành hạ cô đến sáng ư? Lại mang một dáng vẻ là đồng phạm thì chỉ có thể im lặng mà đợi tới phiên mình bị xét xử,
Giải quyết xong chuyện của tiểu tổ tông của nhà lúc này Thế Thiên mới quay sang nhìn người con gái kia đang tự khép mình vào một góc, anh nhíu mày nhìn mọi hành động của cô thật sự rất đáng yêu. Ánh mắt thâm thúy cứ nhìn chằm chằm lấy Song Y, anh lại không nói lời nào quay lưng đi về phía bàn làm việc của mình và ngồi xuống.
Thế An mặt mày nhăn nhó cầm điện thoại đi ra ngoài gọi điện về cho lão ba mà khóc lóc than thở việc Anh trai xử phạt cắt thẻ tín dụng của cô đi.
Lúc này trong phòng chỉ còn lại mỗi cô và anh, Song Y nuốt nước bọt con mắt nai long lanh liếc nhìn về phía người con trai Hoàn Mỹ đang ngồi trên chiếc bàn làm việc đẹp đẽ kia.
Nhận thấy được ánh mắt của cô Thế Thiên không bỏ qua cũng thản nhiên ngước lên nhìn cô.
_ anh không phải em sao? - Song Y ngượng ngùng nói ra câu này.
_ anh nghĩ, em đã biết hình phạt của mình rồi chứ? - ánh mắt tà mị của Thế Thiên nhìn đắm đuối cô gái nhỏ kia đang thèm đến đỏ mặt điệu bộ này của cô làm anh rất hài lòng.
Thôi rồi! Những ngày qua anh rất thích giở trò biến thái. Nếu đã nói như vậy thì tối nay không biết rằng cô sẽ phải chịu hình phạt như thế nào đây. Tâm của Song Y không khỏi xao động khi nhớ những cảnh yêu thương của anh trong những đêm qua, nó làm cho cô sáng ra không tài nào có thể bước xuống giường ngay được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.