Yêu Giả Vi Vương

Chương 112: Chênh lệch




Giờ phút này, trên quảng trường bên ngoài Thần Hồn các toàn là người và xe ngựa, đều là các võ giả thiếu nữ, thiếu niên đến thức tỉnh, còn có tộc nhân, người thân đi theo. Mấy trăm Ngự Lâm quân ổn định trật tự, phía xa có nhiều người đứng xem náo nhiệt và vô số thám tử của các đại, tiểu gia tộc.

Bên trái quảng trường dựng mười mấy cái lều lớn, đặt ghế ngồi, toàn là võ giả thế gia. Đất trống bên phải là võ giả hàn môn, đứng hâm mộ nhìn các công tử, tiểu thư nhà giàu ngồi bên trái.

Võ giả hàn môn và võ giả thế gia phân biệt rõ ràng. Võ giả hàn môn hơi sợ võ giả thế gia. Võ giả thế gia thì chẳng ai tự hập thấp mình đi trò chuyện với võ giả hàn môn.

Tiêu Lãng, Tiểu Đao bước xuống xe ngựa, lập tức phát hiện vô số ánh mắt liếc qua, bám chặt vào người mình. Tiêu Lãng liếc mắt nhìn quanh, thấy nhiều người quen.

Trà Mộc, Tả Minh, Đông Phương Mạc Nhiên, Nghịch Thương, Đông Phương Hồng Đậu, Vân Tử Sam...

Gần như những người Tiêu Lãng từng gặp đều có mặt, họ mặc cung trang chắc là làm bạn đệ muội hay tộc nhân của mình đến đây, hoặc là vì quan sát nghi thức thức tỉnh thần hồn.

Trà Mộc là người thứ nhất đến gần chúc phúc:

- Lãng thiếu gia, Đao thiếu gia, chúc may mắn!

Nghịch Thương là người thứ hai tới gần:

- Lãng công tử, không ngờ công tử thề không làm thơ nữa, thật là quá tiếc. Nếu Lãng công tử có thể làm thêm vài kiệt tác tuyệt vời thì chắc có thể đứng ngang với Tống đại gia của Võ Vương triều.

Nghịch Thương phong độ phiên phiên, nụ cười ôn hòa thân thiết, lời nói chân thành khiến người có hảo cảm.

Mấy hộ vệ vây quanh Vân Tử Sam thong dong đi tới, nàng cười duyên nói:

- Ai dà, đây chẳng phải là Thiếu Niên Hầu sao? Bổn công chúa chúc ngươi thức tỉnh một thần hồn thánh giai, khi đó ta sẽ cầu phụ vương phong cho ngươi danh hiệu Thiếu Niên vương, thấy sao?

Thỉnh thoảng có các công tử, tiểu thư của đế đô hoặc quen hoặc không đến chào hỏi Tiêu Lãng. Tiêu Lãng nói mấy lời nhạt nhẽo với đám người, mắt liếc Đông Phương Hồng Đậu ngồi ở trận doanh Đông Phương gia.

Đông Phương Hồng Đậu đang trò chuyện với mấy tiểu thư của Đông Phương gia, mặt hây hây hồng, không thèm nhìn phía Tiêu Lãng. Nhưng Đông Phương Hồng Đậu chớp chớp mắt, cử chỉ mất tự nhiên, rõ ràng Tiêu Lãng đến làm nàng bứt rứt.

Thấy Đông Phương Hồng Đậu như vậy, tâm tình của Tiêu Lãng bỗng phấn khởi lên, không biết là vì nàng không gây chuyện hay bởi nàng chú ý đến hắn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.vn chấm c.o.m

Gia chủ, trưởng lão của các gia tộc ngồi cùng một chỗ, cao đàm khoát luận, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười sang sảng, ngẫu nhiên lướt các đệ tử của gia tộc mình lộ vẻ vừa lòng. Bọn họ đều hy vọng đệ tử nhà mình không kém cỏi gì, thức tỉnh thần hồn cường đại khiến gia tộc nở mày nở mặt.

Két két két két két!

Trong vô số cặp mắt tràn ngập mong chờ nhìn chăm chú, cửa Thần Hồn các rốt cuộc mở ra. Có sáu võ giả mặc trường bào màu đen phủ trùm toàn thân nối đuôi nhau đi ra.

Đám người Tiêu Thanh Long lập tức đứng dậy, vẻ mặt cung kính, cùng với đệ tử thế gia xa xa hành lễ hướng sáu vị Thần Sư:

- Bái kiến Thần Sư!

Võ giả hàn môn, Ngự Lâm quân, quần chúng đứng phía xa vây xem cũng chắp tay hành lễ.

Lão Thần Sư đứng ở chính giữa nhẹ gật đầu, mở miệng nói:

- Đã bắt đầu nghi thức thức tỉnh, lần này có tổng cộng ba trăm sáu mươi lăm người thức tỉnh. Quy tắc như cũ, mỗi lần thức tỉnh mười người, đọc đến tên ai thì mời người đó đi vào Thần Hồn các, những người khác đứng ngoài chờ.

Lão Thần Sư nói xong dẫn bốn người đi vào Thần Sư, để lại một Thần Sư lấy tờ danh sách ra, đọc:

- Phong Khinh Ngâm, Ngưu Tam, Mã Lợi Á, Trương tiểu Hoa...

Danh sách đã sớm được trình lên, Tiêu Lãng không cần quan tâm những điều này, trước Tiêu gia đã báo cáo lên Thần Hồn các. Vòng thức tỉnh thứ nhất toàn là võ giả hàn môn, mười võ giả hàn môn cực kỳ kích động, thấp thỏm đi theo Thần Sư kia vào trong Thần Hồn các.

Thiền lão đã nói trước cho Tiêu Lãng biết chuyện thức tỉnh thần hồn, chỉ cần đi theo vào trong, không cần quan tâm gì hết, làm theo lời Thần Sư nói là được. Thời gian sẽ không lâu, hôm nay có ba trăm người, trước khi mặt trời lặn là có thể thức tỉnh hết.

Xung quanh dần im lặng, mọi người nhìn chằm chằm cánh cửa lớn Thần Hồn các. Đám người Tiêu Thanh Long vẫn thoải mái uống trà tán gẫu, đối với cao tầng đại gia tộc như họ thì võ giả hàn môn thức tỉnh thần hồn không là chuyện lớn lao gì. Cho dù võ giả hàn môn thức tỉnh thần hồn cường đại thì cuối cùng sẽ bị các đại gia tộc mời chào ngay.

Thức tỉnh thần hồn rất nhanh, khoảng hai nén nhang là mười võ giả hàn môn đi theo Thần Sư ra ngoài.

Thần Sư mặt không biểu tình tuyên bố kết quả:

- Đám võ giả này không ai thành công thức tỉnh thần hồn, nhóm tiếp theo, Lý Phi, Liễu Doanh Doanh...

Thần Sư dẫn mười võ giả hàn môn khác đi vào. Mười đệ tử võ giả hàn môn ban đầu buồn bã rời đi.

- Xác suất thức tỉnh thần hồn thấp như vậy?

Tiêu Lãng thầm giật mình, trong mười người không có ai thức tỉnh thần hồn?

Trà Mộc đứng bên cạnh thấy ra Tiêu Lãng lo âu, hờ hững nói:

- Lãng thiếu gia, mỗi năm võ giả hàn môn được thức tỉnh thần hồn trước tiên, cơ bản không có hy vọng thức tỉnh. Hơn một trăm võ giả hàn môn này có mười người thức tỉnh thần hồn đã là rất khá.

Tiêu Lãng lại hỏi:

- Vậy thì xác suất thức tỉnh thần hồn của võ giả thế gia năm ngoái lớn cỡ nào?

Trà Mộc nhíu mày, trầm ngâm nói:

- Năm ngoái đại khái có hai trăm võ giả thế gia, hình như hơn bốn mươi người thức tỉnh thất bại đi? Thiên giai thần hồn thì khoảng bảy, tám người gì đó thức tỉnh.

- Cái này...

Tiêu Lãng há hốc mồm, cùng là con người mà sao khác biệt lớn như vậy?

Trà Mộc cười giải thích rằng:

- Thiếu gia hãy nhìn cảnh giới của các đệ tử võ giả hàn môn này đi, có ai đạt tới Chiến Tướng cảnh không? Đạt đến trung giai Chiến Sư cảnh đã là không tệ. Tố chất thân thể, di truyền từ phụ mẫu, các mặt đều kém rất nhiều nên cũng bình thường.

Tiêu Lãng thầm hiểu, quả nhiên mười người đi vào rất nhanh trở ra, vẫn không ai thành công thức tỉnh thần hồn.

- Lần này mười người thức tỉnh, có một người thành công thức tỉnh thần hồn. Tiếu Trường Căn, đê giai thượng phẩm thần hồn. Tổ tiếp theo!

Vòng thứ ba rốt cuộc có người thành công thức tỉnh thần hồn, là đê giai thượng phẩm, đẳng cấp khá cao. Thiếu niên đã thức tỉnh thần hồn vẻ mặt kích động đỏ rực, nắm tay siết chặt, người run run.

- Tiếu công tử, ta là chấp sự ngoại môn của Hà gia, ta đại biểu Hà gia mời ngươi gia nhập vào Hà gia. Hà gia bảo đảm sẽ cho ngươi...

- Tiêu công tử, ta là trưởng lão ngoại môn của Trà gia...

- Tiêu công tử...

Trong đám đông liền có hơn mười chấp sự mặc áo gấm thuộc các gia tộc vây quanh thiếu niên kia, cùng đưa ra cành ô liu, nêu điều kiện hậu đãi mời mọc. Còn đám thiếu nữ, thiếu niên chưa thức tỉnh thần hồn hoặc đang chờ thức tỉnh hâm mộ nhìn Tiếu Trường Căn. Bọn họ biết sau này thiếu niên kia sẽ là một bước lên mây, hoàn toàn cách biệt với họ, cá chép vượt long môn.

Khiến Tiêu Lãng kinh ngạc là không ai trong bốn siêu cấp thế gia chiêu lãm, nghi hoặc nhìn Trà Mộc.

Trà Mộc cười giải thích rằng:

- Bốn nhà các ngươi và vương thức nếu không thức tỉnh thiên giai thần hồn thì sẽ không ra tay. Một khi bốn nhà các ngươi và vương thất vươn tay ra thì mười gia tộc chúng ta không có cơ hội.

Tiêu Lãng ngộ ra, thì ra bốn siêu cấp thế gia, vương thất và mười gia tộc đế đô đạt thành ăn ý. Dưới thiên giai thuộc về mười gia tộc, từ thiên giai trở lên là bốn siêu cấp thế gia, vương thất dựa vào bản lĩnh của mình chiêu lãm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.