Yêu Giả Vi Vương

Chương 239: Bắt giết hoàng tử!




- Cái gì?

Ma Giáp, Ma Thằng Chiến Vương cảnh biểu tình nghiêm túc.

Long Nha Phỉ Nhi vẻ mặt mờ mịt hỏi:

- Sao ngươi khẳng định?

Vù vù vù vù vù!

Mới rồi Thiên Tầm nhận được ám thị của Tiêu Lãng liền lẻn ra đằng sau tra xét, giờ phút này đã hóa thành tàn ảnh bay trở về.

Từ xa Thiên Tầm đã hét to:

- Toàn quân rút lui, mặt sau có mấy ngàn đại quân sắp đến!

Toàn bộ Hồng Y Vệ biến sắc mặt. Long Nha Phỉ Nhi còn muốn nói điều gì, lại bị Ma Giáp Chiến Vương cảnh vác lên chạy nhanh ra xa. Ma Thằng Chiến Vương cảnh không chút do dự đi theo Ma Giáp Chiến Vương cảnh rút lui. Đại quân Huyết Hồng Nguyệt chắ chắn là vệ một vạn người, hơn nữa Huyết Hồng Nguyệt là hoàng tử, bên cạnh có ít nhất hai Chiến Vương cảnh bảo vệ. Một khi gặp phải, tuyệt đối chỉ có một con đường chết!

Tiêu Lãng hét to với một Hiệu úy:

- Hoắc Quân, mang mọi người đi theo tiểu thư, các ngươi trực tiếp rút khỏi Mê Huyễn sâm lâm!

Hiệu úy kia vội vàng dẫn theo Hồng Y Vệ chạy nhanh hướng Long Nha Phỉ Nhi chạy trốn, đi vài bước phát hiện hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không nhúc nhích.

Hiệu úy quay đầu lại, nghi hoặc hỏi:

- Hai vị phó Thống lĩnh sao không đi cùng?

Tiêu Lãng vận Huyền khí vờn quanh, mặt đầy sát khí, tức giận quát:

- Chúng ta đoạn hậu, nếu không thì các ngươi không tốn thoát được. Trốn mau, muốn chờ chết sao!?

- Phó Thống lĩnh!

Vô số Hồng Y Vệ tim run lên, cùng ngoái đầu lại. Có mấy người thậm chí đứng lại, muốn cùng hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đoạn hậu hoặc nên nói là cùng chịu chết.

Tiêu Lãng lại lạnh lùng quát:

- Cút!

Tiêu Lãng mang theo Thiên Tầm vẻ mặt nghi ngờ chạy hướng khu cạm bẫy.

Nhìn bóng lưng hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng, các Hồng Y Vệ cảm động nước mắt lưng tròng. Trước kia bọn họ khinh thường hai Man di này, không ngờ hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng lại có nghĩa khí đến thế. Vì tọa cơ hội chạy trốn cho Hồng Y Vệ mà sẵn sàng chịu chết.

Hiệu úy Hoắc Quân quát to: Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Còn không đi? Muốn hai vị phó Thống lĩnh chết vô cíh sao?

Huyền khí vòng quanh Hiệu úy chạy nhanh ra xa, các Hồng Y Vệ khác mắt đỏ lên, cắn răng theo cùng.

- Được rồi, đừng đi nữa, tiếp tục diễn kịch thì chúng ta sẽ chết hết. Bên kia thật sự có mấy ngàn đại quân đến.

Chạy đến bên ngoài khu cạm bẫy, Thiên Tầm phóng Huyền khí ra giết một binh sĩ may mắn lao ra khu cạm bẫy. Thiên Tầm túm lấy Tiêu Lãng định chạy hướng khác.

Tiêu Lãng kéo Thiên Tầm lại, nghi hoặc hỏi:

- Diễn kịch? Diễn kịch cái gì? Ta thật sự quyết định đoạn hậu!

Thiên Tầm luôn cho rằng Tiêu Lãng diễn kịch, thật ra muốn chạy sang hướng khác. Giờ phút này, nghe Thiên Tầm nói, Thiên Tầm ngơ ngác, chớp chớp mắt, nhíu mày, mặt mếu.

Thiên Tầm liên tục cầu xin:

- Công tử đừng đùa, sẽ chết người!

Tiêu Lãng cười bí hiểm liếc phía xa, cảm giác mặt đất rung rinh, đại quân sắp vọt tới, con ngươi đột nhiên bắn ra hai luồng sáng, sáng đến Thiên Tầm không dám nhìn thẳng.

Tiêu Lãng cười gian nói:

- Đúng là sẽ chết người nhưng chúng ta thì không. Thiên Tầm, Huyền khí hóa giáp đi, ta mang ngươi đi chơi!

Thiên Tầm sửng sốt Huyền khí hóa giáp, nghi hoặc hỏi:

- Cái gì?

Thiên Tầm chưa nói hết câu đã cảm giác cơ thể bị thảo đằng thần hồn màu tím quấn lấy, cùng Tiêu Lãng bị kéo xuống đất.

- A...

Thiên Tầm giật nảy mình, phát hiện thân thể trôi tuột xuống dưới, trước mắt tối đen, có cảm giác nghẹt thở. May mà Huyền khí chiến giáp của Thiên Tầm tỏa ánh sáng mờ có thể thấy Tiêu Lãng cột chung với gã, điều này làm gã yên lòng.

Một lát sau, địa hình trước mắt chợt biến rộng rãi, Thiên Tầm phát hiện mình ở ttrong hang đá dưới lòng đất, mặt đất còn có vết máu.

- Trước tiên nghỉ ngơi đi. Chỗ này là ổ Sa Nghĩ, chút nữa chúng ta sẽ phải chạy trốn, ngươi chuẩn bị chiến đấu!

Tiêu Lãng phủi cát đá trên mặt, khoanh chân ngồi dậy. Thảo đằng thần hồn màu tím lặng lẽ vươn tới trước.

- Ổ Sa Nghĩ? Chạy trốn? Chiến đấu?

Thiên Tầm vuốt đầu trọc, mờ mịt không biết Tiêu Lãng muốn làm cái gì.

Một lát sau, mắt Thiên Tầm lồi ra, giật mình kêu lên:

- Đừng nói là ngươi muốn săn giết võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh!

- Sai rồi!

Tiêu Lãng trợn to mắt nhìn Thiên Tầm, cười gian nói:

- Nói chính xác hơn là ta định giết... Tam hoàng tử kia!

Thiên Tầm muốn rớt tòng mắt, không dám nói câu nào sợ ảnh hưởng Tiêu Lãng. Thiên Tầm ngồi xổm xuống bên cạnh Tiêu Lãng, căng thẳng nhìn hắn, trán toát mồ hôi lạnh ròng ròng.

Tiêu Lãng quá to gan, muốn giết hoàng tử?

Tuy không biết hoàng tử này có cảnh giới gì nhưng chắc chắn bên cạnh gã có võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bảo vệ. Thực lực của cường giả Chiến Vương cảnh mạnh mẽ, tuy hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đang ở dưới đất nhưng lấy thực lực của bọn họ, phá đất truy sát không phải khó. Hèn chi Tiêu Lãng nói chuẩn bị chạy trốn, ròi còn chuẩn bị chiến đấu!

Thật ra Tiêu Lãng rất căng thẳng.

Không phải ngày hôm nay Tiêu Lãng mới có suy nghĩ này. Từ cái này Thanh Minh tìm Tiêu Lãng, hắn ở dưới lòng đất chui ra quân doanh thì đã nung nấu kế hoạch này.

Nhưng khi thực hành thì Tiêu Lãng thấp thỏm, lỡ như không bắt được Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, ngược lại bị mấy Chiến Vương cảnh truy sát dưới đất thì... Tổ cha nó!

Có gan mới làm giàu!

Khó được gặp một hoàng tử, Tiêu Lãng quyết định đánh cuộc một phen.

Thảo đằng thần hồn màu tím đã lén ẩn núp dưới mặt đất nửa thước, Tiêu Lãng thông qua thảo đằng cảm ứng được đại quân đi tới dẫn đến chấn động. Tiêu Lãng mơ hồ cảm giác vô số người la hét.

Quả nhiên là đại quân Huyết Hồng Nguyệt đến.

Người đến chính là đại quân Huyết Hồng Nguyệt!

Gần vạn Huyết Man tử như châu chấu vọt tới, cạm bẫy trong khu cạm bẫy lập tức bị san bằng. Tuy rằng lại lần nữa đánh chết mười mấy Huyết Man tử nhưng đa phần cơ quan đã bị phá hủy.

Một thiếu niên công tử phong độ phiên phiến giống trong đế đô Chiến Vương triều cưỡi chiến mã nhanh chóng chạy tới, có ba nam nhân vạm vỡ giáp đen theo bảo hộ.

Thiếu niên môi hồng răng trắng, cực kỳ anh tuấn, nhưng con ngươi không phải màu đen mà là đỏ khiến gã có hơi thở tà mị.

Lúc ba cường giả Chiến Vương cảnh xuất hiện thì người Tiêu Lãng run lên, hắn có thể thông qua thảo đằng thần hồn màu tím cảm giác rõ ràng ba hơi thở cươngf địa hơn cả Ma Giáp, Ma Thằng Chiến Vương cảnh. Giữa ba người còn có một chiến mã?

Trong khoảnh khắc!

Tiêu Lãng xác định người ngồi trên chiến mã chính là Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt. Có thể được ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh bảo hộ, lại cưỡi chiến mà thì hiển nhiên thân phận cực kỳ tôn quý.

Công tử trẻ tuổi thấy khắp nơi là xác chết thì tức giận quát:

- Có chuyện gì?

Ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh nhìn bốn phía tìm kẻ thù ẩn núp.

- Bẩm Tam điện hạ... A!

Hiệu úy Huyết Man tử đỉnh Chiến Tôn cảnh tiên phong lật đà lật đật chạy tới, đang chuẩn bị giải thích. Nhưng giây tiếp theo Hiệu úy Huyết Man tử đỉnh Chiến Tôn cảnh bị biến cố độ ngột làm sợ hãi xụi lơ ngã xuống, phát ra tiếng hét chói tai.

Ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tỉnh tóa lại, đưa mắt nhìn sang, kinh khủng hét to:

- Điện hạ!

Một thảo đằng màu tím như quái thú ẩn núp trong sông bỗng chui ra từ dưới chân chiến mã, nhanh như chớp quấn người Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt kéo xuống đất.

Ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh sợ hãi hồn lìa khỏi xác, tay cầm Huyền khí nhanh như chớp chém vào thảo đằng. Nhưng thảo đằng quá nhanh, xuất hiện quá đột ngột làm ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh phản ứng chậm một nhịp.

Khi Huyền khí quét qua thì thảo đằng đã chui xuống đất, nếu ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tiếp tục chém xuống thì Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt sẽ thành đống thịt nát.

- Tam điện hạ!

Mọi người ngẩn ngơ nhìn hố sâu đen, có vài ngàn người mà không khí lặng ngắt như tờ, ngay cả binh sĩ bị thương cũng không dám phát ra tiếng rên đau đớn.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh tỉnh ngộ lại, lập tức huyền hoá khí giáp, thân hình vạm vỡ chui vào trong hố sâu, tốc độ nhanh như một con Huyền thú chui xuống đất. Hai võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh khác cũng tỉnh ngộ lại, lập tức học theo chui xuống đất.

Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt có thân phận tôn quý, nếu gã chết thì ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh chết chắc. Bởi vậy ba võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh phải cứu Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt ra cho bằng được, hoặc là mang theo xác người hoặc Huyền thú hại Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt trở về Huyết Đế thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.