Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình nhìn nhau, cườik hổ. Trong khoảnh khắc, các thắc mắc trong đầu ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình đều được giải đáp. Mặc kệ là âm mưu, quỷ kế gì vào phút cuối sẽ hiện hình, chỉ nhìn ai được íchl ợi lớn nhất là biết. Rõ ràng hoàng đế Vân Phi Dương thắng, Vân gia có được lợi ích lớn nhất.
Vân gia suy nhược mấy trăm năm. Thế hệ Tiêu Du thì hoàng thất gần như mất quyền lực, bốn siêu cấp thế gia, mười đại gia tộc cầm giữ triều chính, hoàng thất mệnh lệnh, thành chủ các thành bằng mặt không bằng lòng. Lúc hoàng đế Vân Phi Dương kế vị thì uy nghi danh vọng của hoàng thất đạt đến thấp nhất trong lịch sử. Từ việc tướng sĩ Bắc Cương chỉ nhận Quân Thần Độc Cô Hành, không biết hoàng đế Vân Phi Dương là hiểu rồi.
Hoàng đế Vân Phi Dương lâm nguy lên ngôi, tuy không biết tại sao gã che giấu việc mình có thánh giai thần hồn nhưng gã đã làm được rất thành công. Hoàng đế Vân Phi Dương ngụy trang thành một hôn quân, chọn thật nhiều mỹ nữ, hoàn toàn mặc kệ triều chính, chìm đắm trong tửu sắc. Hoàng đế Vân Phi Dương làm như vậy khiến bốn siêu cấp thế gia, mười đại gia tộc trước kia liều mạng muốn đánh sụp hoàng thất nay lại giúp đỡ, bảo vệ ích lợi của hoàng thất. Dù sao bốn siêu cấp thế gia không có dã tâm làm vua, Vân gia tiêu đời thì mọi người cũng đi theo bán muối.
Hoàng thất muốn vùng dậy, lại khống chế đại quyền Chiến Vương triều, uy chấn tứ hải, vạn dân thần phục thì phải có hai điều kiện. Thứ nhất, Vân gia xuất hiện cường giả mạnh mẽ đè ép bốn siêu cấp thế gia, thứ hai, Vân gia khống chế đủ quân đội.
Thế giới này vĩnh viễn tàn khốc như vậy, có nắm đấm cứng mới là chân lý.
Hoàng đế Vân Phi Dương rất thông minh, ẩn nấp mấy chục năm, che giấu mình có thánh giai thần hồn, trộm tu luyện, mãi đến phút chấu chết thế này mới ra tay. Hoàng đế Vân Phi Dương vừa ra chiêu liền giết đế vương Huyết Vương triều. Không biết hoàng đế Vân Phi Dương tu luyện chiến kỹ thần kỳ nào mà lừa được cả Đông Phương Bạch, luôn cho rằng sức chiến đấu của gã rất thấp.
Muốn khống chế quân đội thì trước tiên phải nắm bắt trăm vạn một trăm năm mươi vạn đại quân của Huyết Vương triều, vì vậy Tiêu Thanh Đế có tài hoa quân sự tuyệt thế phải chết, nếu không thì sẽ lại xuất hiện Tiêu Du thứ hai.
Tiêu Bất Tử ra khỏi Long Hổ sơn, điều tra về cái chết của Tiêu Thanh Đế, có được một vài manh mối, lão phải chết. Thực lực của Tiêu Bất Tử cường đại, là đứng đầu bốn quốc sư, lực kêu gọi của Tiêu gia tại Bắc Cương rất mạnh. Vân gia muốn khiến bốn siêu cấp thế gia thần phục thì Tiêu Bất Tử không thể không chết.
Rất rõ ràng.
Giờ phút này, hoàng đế Vân Phi Dương có đủ hai điều kiện, phối hợp với Quân Thần Độc Cô Hành, Ẩn tông đại bại Huyết Vương triều, không còn ngoại hoạn. Chỉ một trận chiến này, Huyết Vương triều nguyên khí đại thương, không có năng lực xâm nhập phía nam trong vòng mấy trăm năm. Chiến Vương triều có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, từng bước biến mạnh.
Cường giả mạnh nhất bốn siêu cấp thế gia, Tiêu Bất Tử đã chết, hoàng đế Vân Phi Dương có được thiên giai thần hồn, thêm vào lão thái giám, hoàng thất tương đương có hai Chiến Đế cảnh, ba đại gia tộc khác ai dám tranh phong? nguồn TruyệnFULL.vn
Giờ phút này, theo kế hoạch Quân Thần Độc Cô Hành nên bị nội gian Thượng tướng quân Kinh Lệ ám toán, đại quân Bắc Cương như rắn mất đầu, cuối cùng sẽ bị hoàng đế Vân Phi Dương hợp nhất từng bước, nắm giữ quân quyền, không còn nội ưu ngoại hoạn nữa.
Cho nên lúc này Vân Tử Sam cười rất tươi, tươi như hoa.
Huyết Y và Huyết Nô, Chiến Đế cảnh trấn thủ Tuyết Nhân tộc dùng tốc độ nhanh nhất lùi về phương bắc. Hoàng đế Vân Phi Dương đã chết, lúc này Tông chủ của Huyết tông chưa xuất hiện thì hiển nhiên Ẩn Đế cũng đến. Ba Chiến Đế cảnh đấu với năm Chiến Đế cảnh chỉ có một con đường chết.
Phía xa thổi tù và.
- U u u!
Các binh sĩ Huyết Vương triều cây đổ bầy khỉ tan, điên cuồng rút về phương bắc, không ai thèm nhìn vô số binh sĩ bị thương nằm dưới đất.
Đã định thắng thua, Huyết Vương triều thua hoàn toàn.
- Vân Phi Dương có thủ đoạn thật giỏi, Chiến Vương triều ở trong tay hắn sẽ nghênh đón thịnh thế, tiếc cho... Độc Cô Hành.
Mọi người không biết trên bầu trời có một lão nhân tóc bạc đứng, người bên dưới, bao gồmn hững Chiến Đế cảnh, không ai phát hiện ra lão. Lão nhân nhìn một bóng người biến mất ở hướng bắc, lão lại nhìn xuống dưới, lắc người rời đi.
Hoàng đế Vân Phi Dương đứng trên bầu trời, mắt như điện, bát trảo kim long sau lưng vô thanh gầm rống, uy thế kinh thiên, giống như thần linh không thể chiến thắng. Hoàng đế Vân Phi Dương không tủy đuổi Huyết Y và Huyết Nô, Chiến Đế cảnh trấn thủ Tuyết Nhân tộc, không ra mệnh lệnh gì, chỉ lạnh lùng liếc ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình.
Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình liếc nhau, quỳ một gối giữa không trung, rống to:
- Cung nghênh bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế!
Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình cao quý, sớm được hoàng đế Vân Phi Dương ra lệnh gặp mặt thánh miễn quỳ nhưng bây giờ họ biết rằng phải quỳ gối, nếu không thì chỉ có một con đường chết. Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình cần một loại thái độ, cần ba đại gia tộc toàn tâm toàn ý thần phục.
Các binh sĩ khác trong mắt đầy kinh ngạc, không ngờ cường giả bí ẩn trước mắt là vua Chiến Vương triều, là hoàng đế bệ hạ hôn quân trong truyền thuyết? Mọi người kinh khủng quỳ rạp dưới đất, liên tục bái, không dám thở mạnh.
Hoàng đế Vân Phi Dương mỉm cười nói:
- Ba vị quốc sư, các tướng sĩ hãy đứng lên đi!
Người hoàng đế Vân Phi Dương phát ra uy nghiêm đế vương ngạo nghễ thiên hạ, gã cười rất tươi, tươi như hoa. Hoàng đế Vân Phi Dương chờ ngày này đã đại ba mươi năm, tất cả... Đáng giá!
Hoàng đế Vân Phi Dương cười giây lát sau, định nói gì thì một cường giả Chiến Hoàng cảnh từ Thanh Y thành chạy nhanh đến, bay lên không trung, quỳ một gối xuống nói nhỏ với hoàng đế Vân Phi Dương.
Người hoàng đế Vân Phi Dương đầy sát khí, vẻ mặt tức giận quát:
- Trẫm mới nhận được tin, Độc Cô nguyên soái bị phản tặc Kinh Lệ ám sát. Đông phương quốc sư, ngươi lập tức dẫn Tử Sam đi tiếp quản Trấn Bắc quân, bắt phản tặc Kinh Lệ trở về, áp về đế đô lăng trì xử tử! Tả quốc sư, ngươi hãy đi Tinh Dạ thành ngay, dẫn dắt đại quân Tinh Dạ thành truy sát Huyết Man tử! Nghịch quốc sư, ngươi dẫn đại quân trong Long Diệu thành cũng lập tức đuổi theo giết địch quân, báo thù cho Độc Cô nguên soái, cũng trả thù cho mấy chục vạn dân chúng đã hy sinh!
Ồn ào!
Hoàng đế Vân Phi Dương vừa dưới lời, bên dưới như nồi chảo dầu sôi sùng sục, vô số người mắt bắn ra sát ý, sát khí tràn ngập.
Quân Thần Độc Cô Hành đã chết?
Mặc dù trong đại quân Bắc Cương có phe phái, Trấn Bắc quân trực thuộc Quân Thần Độc Cô Hành, mấy quân đội khác bị các đại gia tộc cầm giữ. Nhưng trong lòng các binh sĩ cấp thấp đều tôn kính, yêu thương Quân Thần Độc Cô Hành, cao hơn hoàng đế bệ hạ trước mắt rất nhiều. Trăm vạn tướng sĩ Bắc Cương chỉ nhận Quân Thần Độc Cô Hành, không biết hoàng đế Vân Phi Dương. Quân Thần Độc Cô Hành là vua trong lòng các tướng sĩ Bắc Cương.
Giờ phút này, vua Bắc Cương, nhất đại quân Thần áo trắng bay bay đã chết!
Chết trong tay người của mình, chết trong tay kẻ phản nghịch!
Vô số binh sĩ cao giọng khóc rống, vô số binh sĩ run bần bật, vô số binh sĩ nắm chặt chiến đao. Mấy chục vạn đại quân phát ra sát khí làm hoàng đế Vân Phi Dương đến trên bầu trời ngẩn ra, đáy mắt lóe tia nhẹ nhõm. May mắn Quân Thần Độc Cô Hành đã chết, nếu không thì ai có thể thu phục trăm vạn tướng sĩ Bắc Cương này?
Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình lại liếc nhau, mắt càng sợ hãi hơn. Ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình bóng dáng quen thuộc đứng trên bầu trời, nhìn hoàng đế Vân Phi Dương bọn họ nhìn gã từ bé xíu đến trưởng thành, bây giờ cảm thấy thật xa lạ.
Bên cạnh Quân Thần Độc Cô Hành có Thanh Minh bảo vệ, vậy mà bị ám sát trong Thanh Y thành có mấy chục vạn Trấn Bắc quân?
Điều này hiển nhiên không hợp với lẽ thường, ba quốc sư Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tả Bình Bình không cần đoán cũng biết bên trong có ẩn tình.
Liên tưởng đến người có ích lợi lớn nhất sau khi Quân Thần Độc Cô Hành chết, vị hoàng đế bệ hạ đang đứng kia, dùng đầu gối nghĩ cũng biết chắc chắn liên quan đến hoàng đế Vân Phi Dương.
Nghĩ lại hoàng đế Vân Phi Dương có thể hại chết Tiêu Bất Tử trung thành tạn tâm với Chiến Vương triều thì giết một Quân Thần Độc Cô Hành ủng binh tự trọng là bình thường.
Vân Tử Sam được hai Chiến Vương cảnh bảo hộ hơi rũ mi mắt, dường như thấy bi thương vì Quân Thần Độc Cô Hành đã chết. Nhưng nếu ai thấy tia sáng trong mắt Vân Tử Sam sẽ phát hiện thiếu nữ này giống con hồ ly, trong mắt tràn ngập đắc ý.