Yêu Giả Vi Vương

Chương 302: Tàn Hồn Của Quân Thần Độc Cô Hành




Ẩn tông.

Thanh Minh cõng một quan tài trở về, nhưng trừ Ẩn Đế và hai trưởng lão ra không ai biết.

Thanh Minh đã hứa với Tiêu Lãng là cố gắng giấu Tiêu Thanh Y, Tiểu Đao, nên gã trở về lúc nửa đêm. Thanh Minh quay về liền mang quan tài vào Ẩn Đế cung, nơi Ẩn Đế cư ngụ.

Ẩn Đế và hai trưởng lão đã chờ sẵn. Ẩn Đế, hai trưởng lão nhìn quan tài gỗ đen, trong mắt lộ ra bất đắc dĩ.

Đây là vị thiếu sử của Ẩn Đế, vị thiếu sử xuất sắc nhất, dựa vào sức của một người ngăn cản Huyết Vương triều hơn mười năm, dùng trí tuệ như yêu nghiệt giúp Chiến Vương triều thắng trận đại chiến kinh thiên, một hơi đảo điên cách cục Thần Hồn đại lục. Sau trận chiến này, chắc chắn Chiến Vương triều sẽ trở thành bá chu Thần Hồn đại lục.

Nhưng Quân Thần Độc Cô Hành đã chết. Lúc trước Ẩn tông và Quân Thần Độc Cô Hành có thỏa thuận phải bảo vệ gã an toàn, cho nên Ẩn tông đã vi phạm thỏa thuận, vì vậy Thanh Minh mang Quân Thần Độc Cô Hành trở về.

- Tông chủ, người thật sự muốn làmn hư vậy sao? Người có biết làm như vậy sẽ tổn thương lớn như thế nào đến người không? Cho dù người sử dụng bí pháp nghịch thiên, hao tổn nhiều công lực tạm giữ được một chút hồn phách của hắn thì sao? Không lẽ hắn có thể sống lại?

- Đúng vậy! Tông chủ, mặc dù bây giờ Huyết Vương triều nguyên khí đại thương nhưng thực lực Huyết tông không hao tổn chút nào. Lỡ như hoàng đế Vân Phi Dương muốn diệt Huyết Vương triều, Huyết tông bị buộc ra tay thì chỉ dựa vào hai chúng ta không thể đánh lại Huyết tông!

hai trưởng lão của Ẩn tông bỗng lên tiếng khuyên nhủ khién Thanh Minh không hiểu ra sao nhìn Ẩn Đế, mắt chớp lóe ánh sáng.

Tàn hồn? Sống lại?

Ẩn Đế muốn làm cái gì?

Ẩn Đế lắc đầu, nói:

- Không cần nhiều lời, thật ra có rất nhiều chuyện các ngươi không hiểu. Cứu Độc Cô Hành chính là giúp đỡ Ẩn tông. Đừng nói là hao phí một nửa thực lực của ta, dù bị phế thì cũng đáng giá. Sau này các ngươi sẽ hiểu. Còn về có thể sống lại Độc Cô Hành được không thì ta cũng không biết, nhưng có thể giữ lại một chút tàn hồn của Độc Cô Hành là ân tình lớn. Sau này ân tình đó có thể cho Ẩn tông phát triển lớn mạnh, vạn năm bất diệt. Huyết tông? Nếu ta không đoán sai thì Chiến Vương triều không diệt Huyết Vương triều được, sẽ có người ra tay ngăn cản!

Thanh Minh hơi hiểu, hình như Ẩn Đế định thi triển bí pháp nghịch thiên giữ lại một chút tàn hồn của Quân Thần Độc Cô Hành? Vấn đề là Quân Thần Độc Cô Hành đã chết một ngày, tàn hồn còn không?

Thanh Minh không hiểu, gã nghi hoặc hỏi:

- Sư phụ, thiếu sẽ đã hoàn toàn chết, có thể giữ tàn hồn của hắn không?

Ẩn Đế giải thích rằng:

- Lúc hắn chết nửa canh giờ thì đã dùng bí pháp phong hồnp hachs của Độc Cô Hành lại, bây giờ tàn hồn của hắn vẫn còn.

Ẩn Đế không nói thêm, trầm giọng quát:

- Nhị đệ, tam đệ, ta đã quyết định rồi, hãy ra tay giúp ta!

Ẩn Đế nói xong pjhát ra khí thế cường đại, Huyền khí nhanh như chớp chui ra khỏi người lão hóa thành một bàn tay to trực tiếp phủ lên quan tài. Thật nhiều Huyền khí như áng mây tầng tầng bao vây quan tài.

hai trưởng lão của Ẩn tông bất đắc dĩ dặn Thanh Minh:

- Thanh Minh, đi ra ngoài ngăn không ch oai tiến vào. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Hai trưởng lão của Ẩn tông vạn Huyền khí vờn quanh, vỗ ra một chưởng nhưng không phải hướng về quan tài mà là đánh tới Ẩn Đế.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Không cần hai trưởng lão của Ẩn tông dặn dò Thanh Minh đã bị khí kình cường đại đánh bay ra ngoài. Áp lực mạnh mẽ trong cung điện khiến nguyên Ẩn tông cảm nhận được. Phía xa có hai người bay lên kinh khủng nhìn hướng này.

- Ủa? Đại sư huynh đã trở về rồi?

- Đại sư huynh, xảy ra chuyện gì? Sư phụ, sư thúc đang làm gì vậy?

Hắc Minh, Tử Minh bay tới, thấy Thanh Minh thì vẻ mặt vui mừng sau đó nghi hoặc nhìn Ẩn Đế cung.

Vù vù vù vù vù!

Một thân hình to lớn bay ra từ một cung điện. Thân thể to lớn khiến Hắc Minh, Tử Minh, Thanh Minh thấy áp lực, khuôn mặt non nớt, mặt cười ngây thơ, không phải Tiểu Đao thì là ai?

- Thiếu Tông chủ!

Ẩn tông rất chú trọng quy tắc nên ba người Thanh Minh, Hắc Minh, Tử Minh trông thấy Tiểu Đao liền hành lễ.

Tiểu Đao xấu hổ gãi đầu, cười nói:

- Thanh Minh, ngươi trở về khi nào vậy? Cô Cô kêu ta đi hỏi đã xảy ra chuyện gì, Cô Cô cảm thấy thân thể khó chịu.

- Không có gì.

Tim Thanh Minht đau nhói, không dám để lộ ti ntức gì qua ánh mắt.

Thanh Minh trầm giọng nói:

- Các sư phụ đang luyện chế đan dược, kêu ta trở về hộ pháp.

Tiểu Đao ừ một tiếng:

- A!

Tiểu Đao xoay người định đi, chợt nhớ ra điều gì, vỗ đầu nói:

- Phải rồi Thanh Minh, đại ca cả ta khỏe không? Có rảnh thì dẫn ca trở về gặp mặt được không? Ta và Cô Cô rất nhớ ca.

- Ca của ngươi?

Thanh Minh con ngươi co rút, nếu gã không đoán sai thì chắc bây giờ Tiêu Lãng đã đuổi giết Kinh Lệ. Mặc dù Thanh Minh không biết Tiêu Lãng sẽ làm như thế nào nhưng nghe giọng nói của hắn có thể đoán ra hắn sẽ đuổi giết Kinh Lệ trước, xách đầu gã về tế bái Quân Thần Độc Cô Hành. Thanh Minh nhớ đến thực lực tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, chỉ có thể sống vài năm là tim Thanh Minh như bị dao cắt, trong phút chốc không biết nên trả lời như thế nào.

Thấy mắt Tiểu Đao lóe tia sợ hãi, Thanh Minh nhanh chóng phản ứng lại.

Thanh Minh nói:

- Bây giờ Tiêu Lãng đang bế quan, hắn nói là cần cố gắng đạt đến Chiến Hoàng cảnh. Ài, hắn tu luyện điên cuồng làm ta không dám nhìn.

- A!

Nghi ngờ tan biến trong mắt Tiểu Đao, gã cười nói:

- Ca của ta chính là như vậy. Cô Cô nói tính của ca như con lừa, đã nhận định một việc là mặc kệ tất cả. Ài, Tiểu Đao vô dụng, tốc độ tu luyện chắc chắn không nhanh hơn ca. Không được, ta phải đi tu luyện, nếu không thì thực lực thấp, sau này ca sẽ không mang ta đi chơi!

Tiểu Đao nói xong chạy hướng Tiêu Thanh Y cư ngụ. Thanh Minh nhìn bóng lưng vạm vỡ của Tiểu Đao, tim gã lại đau nhói.

Có lẽ chờ khi thực lực của Tiểu Đao cường đại cũng vĩnh viễn không có cơ hội chơi cùng Tiêu Lãng.

Thanh Minh xua Hắc Minh, Tử Minh quay về, một mình gã ngồi trên bậc thang bên ngoài Ẩn Đế cung, lòng cực kỳ phức tạp, bóng lưng tiêu điều.

Thỉnh thoảng trong Ẩn Đế cung vang tiếng Huyền khí rít gào, khí thế phát ra đánh thức Thanh Minh.

Thanh Minh nghi ngờ:

- Sư phụ nói muốn giữ lại một chút tàn hồn của thiếu sử, sư phụ làm như vậy vì cái gì? Không lẽ giữ tàn hồn lại thì sau này có thể sống lại sao?

Thiên đạo luân hồi, sinh lão bệnh tử!

Đây là pháp tắc của thiên địa. Thanh Minh chưa từng nghe nói người chết có thể sống lại. Dù là các đời Tông chủ Ẩn tông, có người thực lực mạnh hơn cả Ẩn Đế nhưng cuối cùng không thể thoát khỏi chữ chết. Nếu vậy thì giữ tàn hồn của Quân Thần Độc Cô Hành có ý nghĩa gì? Ẩn Đế không nói, Thanh Minh không tiện hỏi, đành chờ đợi mấy người thi pháp xong.

Lúc trời sáng, khí thế bên trong chậm rãi yếu bớt. Thanh Minh bước nhanh chạy vào trong, thấy mặt Ẩn Đế tái nhợt, già cả chục tuổi, người lắc lư. Thanh Minh vội chạy tới dìu Ẩn Đế.

Thanh Minh hỏi:

- Sư phụ có sao không?

- Không có việc gì, không chết được. Khiêng quan tài này xuống mật thất dưới lòng đất, việc này trừ chúng ta ra không được lộ cho ai. Nhớ kỹ, là bất cứ ai! Bà nội nó! Độc Cô Hành, lão tử phế một nửa tu vi, xem như không thẹn với tiểu tử nhà ngươi!

Ẩn Đế cười khổ lắc đầu, nhắm mắt điều dưỡng. Hai trưởng lão của Ẩn tông chưa từng mở mắt ra. Thanh Minh thấy hơi thở của Ẩn Đế, hai trưởng lão của Ẩn tông ổn định mới tra xét quan tài, con ngươi co rút.

Vì Thanh Minh tra xét trong quan tài đều là khối băng, bên trong ẩn chứa năng lượng cực kỳ cường đại. Khối băng do Huyền khí ngưng kết thành, trong quan tài có văn tự màu xanh lấp lánh kỳ diệu, không biết Ẩn Đế sử dụng văn tự bí ẩn nào. Khiến Thanh Minh giật mình nhất là mặt Quân Thần Độc Cô Hành biến hồng hào như đang ngủ say bên trong, nhưng không có dấu hiệu sự sống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.