Thú lưỡi dài vảy giáp nhanh chóng chạy. Tiêu Lãng tiếp tục thông qua Thảo Đằng tra xét. Tốc độ của tên cường giả Chiến Đế kia rất nhanh, so với tốc độ của hải thú còn nhanh hơn nhiều. Chỉ có điều, khí tức của hắn quá mức cường đại, hải thú cá tôm xung quanh đều sợ hãi trước khí tức của hắn bỏ chạy tán loạn, thật ra không đặc biệt lưu ý tới con thú lưỡi dài vảy giáp kia.
Tinh thần Tiêu Lãng căng thẳng tới cực điểm. Hắn không phải sợ hãi cường giả Chiến Đế này. Vấn đề là một khi khai chiến, nhất định sẽ thu hút nhiều võ giả hơn tới.
Một khi hắn rời khỏi thân thể của hải thú chỉ có thể kiên trì ở trong nước nửa canh giờ. Tới lúc đó, hắn ở đáy biển cho dù không bị đám võ giả kia giết chết, cũng sẽ bị hết dưỡng khí mà chết.
Cảm nhận được cường giả Chiến Đế này bắn mạnh qua phía trên, càng ngày càng xa, tinh thần Tiêu Lãng liền thả lỏng ra. May là cường giả Chiến Đế này chỉ tùy ý đi dạo qua, cũng không công kích con hải thú nào.
Con thú lưỡi dài vảy giáp tiếp tục đi. Tinh thần Tiêu Lãng khẩn trương cao độ, kết quả chỉ đi được mấy trăm dặm nữa, lại gặp phải một tên cường giả Chiến Hoàng.
Điều khiến Tiêu Lãng khó hiểu chính là, tên Chiến Hoàng này nhìn thấy con thú lưỡi dài vảy giáp lại chủ động né tránh. Từ phía xa hắn đã quay đầu, bơi lên trên mặt biển.
Chỉ một lát sau lại gặp phải một tên Chiến Hoàng nữa. Hắn cũng từ phía xa đã tránh đi. Tiêu Lãng buồn bực.
Con thú lưỡi dài vảy giáp mạnh như vậy sao? Tại sao ngay cả Chiến Hoàng cũng e ngại? Tại sao mình không cảm thấy con thú lưỡi dài vảy giáp cường đại ở chỗ nào vậy?
Thật ra Tiêu Lãng không hiểu, con thú lưỡi dài vảy giáp này có thể trở thành bá chủ khu vực biển nông, tất nhiên là cực kỳ cường hãn. Đầu tiên là vảy giáp của chúng, võ giả Chiến Hoàng bình thường không thể xuyên thủng. Một khi chúng dùng cái lưỡi dài của mình quấn lấy võ giả, võ giả nhất thời sẽ bị nuốt vào trong bụng.
Trong thân thể Tiêu Lãng không có huyền khí, không cảm nhận được niêm dịch trong bụng con thú lưỡi dài vảy giáp khủng bố ở chỗ nào. Những võ giả khác lại sợ như ôn dịch. Bởi vì niêm dịch này có thể làm cho võ giả không thể ngưng tụ ra huyền khí được, toàn thân vô lực. Huyền khí đã không ngưng tụ nổi, một khi bị nuốt vào trong bụng, đó chính là kết cục chắc chắn phải chết.
Thần hồn của bọn họ hoàn toàn khác hẳn Thảo Đằng của Tiêu Lãng. Chiến kỹ Thần Hồn cũng cần huyền khí mới có thể phóng thích. Huyền khí còn không ngưng tụ nổi, làm sao có thể phóng thích chiến kỹ Thần Hồn?
Thảo Đằng của Tiêu Lãng căn bản lại không cần chút huyền khí nào, hơn nữa năng lực cắn nuốt khủng bố, mới có thể trở thành khắc tinh của loài hải thú này.
Trên đường đi, Tiêu Lãng không ngừng gặp phải cường giả Chiến Hoàng, nhưng một đường hữu kinh vô hiểm. Tiêu Lãng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tiếp tục đi như vậy, hẳn là sắp tới biển sâu?
Đến biển sâu, hải thú bên kia khẳng định cường đại hơn rất nhiều. Đám võ giả này cũng không dám lục soát nữa chứ?
Tiếp tục đi, Tiêu Lãng tính toán mình đã đi được 7 ngàn, 8 ngàn dặm. Hắn không dám ở di chuyển ở dưới đáy biển nữa. Hải thú cường đại cơ bản đều ở dưới đáy biển. Hắn vội vàng khống chế con thú lưỡi dài vảy giáp này bơi lên trên mặt biển.
Trong lúc bơi lên trên, Tiêu Lãng lại gặp phải hai tên Chiến Hoàng. Hai người này nhìn thấy con thú lưỡi dài vảy giáp cũng lập tức chạy trốn. Điều này khiến Tiêu Lãng mừng thầm. Khi tới gần mặt biển chừng ngàn mét, lúc này Tiêu Lãng mới khống chế hải thú tiếp tục bơi về phía tây.
Bởi vì ở gần khu vực biển sâu, người lục soát rõ ràng đã ít hơn. Trong một canh giờ Tiêu Lãng không gặp phải một tên võ giả nào. Hắn đã hoàn toàn yên tâm. Chỉ có điều rất nhanh hắn lại trở nên khẩn trương hơn. Bởi vì nơi này bất kỳ lúc nào cũng có thể sẽ xuất hiện hải thú cường đại!
Vèo!
Ngay lúc Tiêu Lãng lo lắng không yên, phía sau đột nhiên có một bóng người bắn mạnh đến. Khí tức cường đại này lại là của một cường giả Chiến Đế. Tiêu Lãng lập tức khống chế hải thú trốn đi. Điều khiến hắn khiếp sợ không gì sánh nổi chính là, tên cường giả Chiến Đế phía sau kia sau khi ngây người một chút, lại... đuổi theo!
Vèo!
Một đao quang huyền khí phá tan mặt nước, giống như một con kiếm cá công kích về phía con thú lưỡi dài vảy giáp, rất nhanh đã đuổi kịp con thú lưỡi dài vảy giáp này, đập trúng vào lớp vảy ngăm đen của nó.
Thân thể của con thú lưỡi dài vảy giáp lăn vài vòng bên trong biển. Có mấy mảnh vảy giáp bị bóc ra. Máu đỏ tràn ra. Hải thú theo bản năng nổi giận lên muốn xoay người liều mạng với tên cường giả Chiến Đế kia.
Tiêu Lãng bị chấn động đến mức choáng váng đầu óc. Chờ sau khi Tiêu Lãng tỉnh táo lại, phát hiện hải thú đã quay đầu, lập tức thầm mắng thầm một tiếng. Hắn sai Thảo Đằng khống chế hải thú lập tức bỏ chạy.
Cường giả Chiến Đế mạnh tới mức nào, Tiêu Lãng hiểu rất rõ ràng. Hải thú này xông lên tuyệt đối chính là tìm lấy cái chết!
Tên Chiến Đế này là một trong năm đại Chiến Đế của Thần Hồn Thành. Ban đầu hắn chỉ thấy hải thú này bơi cách mặt biển gần như thế, có chút ngạc nhiên, tùy ý công kích một chút. Hiện tại thấy hải thú này quay đầu vọt về phía mình, sau một khắc lại quay đầu bỏ chạy, khiến trong lòng hắn lập tức nghi ngờ. Lông mày hắn nhíu lại, lập tức đuổi theo.
- Thảo Đằng, bảo con hải thú này dùng tốc độ nhanh nhất bơi đi! Mụ nội nó. Con hải thú này sao lại ngốc như heo vậy, lại còn muốn chiến đấu với cường giả Chiến Đế sao?
Cảm nhận được khí tức của cường giả Chiến Đế phía sau lưng càng lúc càng mạnh mẽ, Tiêu Lãng âm thầm chửi bới. Nếu như con thú lưỡi dài vảy giáp này bị giết, hắn sẽ bị bại lộ. Cho dù hắn có thể may mắn trốn thoát, không có con hải thú nàyđể ẩn thân, hắn làm sao có thể tránh thoát được truy binh?
Vèo!
Lại một đao quang huyền khí phá nước biển phóng tới. Thân thể của con thú lưỡi dài vảy giáp to lớn như vậy hoàn toàn không tránh né được, lại bị đánh văng ra mấy trăm mét, lăn lộn kịch liệt trong nước biển. Mấy miếng vảy giáp tróc ra, máu tươi bắn mạnh ra.
- Không được. Nếu tiếp tục như vậy, con hải thú này sẽ bị giết chết. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Tiêu Lãng gấp đến mức đi loạn trong bụng của hải thú. Ánh mắt hắn liên tục lóe lên những tia sáng lạnh lẽo âm trầm. Tốc của con hải thú này căn bản không thể nhanh bằng Chiến Đế. Tuy rằng lực phòng ngự của nó mạnh, nhưng so với lực công kích của Chiến Đế, nếu tiếp tục nữa con hải thú này chỉ có một con đường chết.
Ầm!
Không ngừng có huyền khí phóng tới. Rõ ràng tên Chiến Đế này muốn giết chết con thú lưỡi dài vảy giáp. Mỗi lần công kích, con thú lưỡi dài vảy giáp sẽ bị thương, tốc độ cũng trở nên chậm đi mấy phần.
Tiêu Lãng cắn răng sai Thảo Đằng truyền tin cho con thú lưỡi dài vảy giáp, xoay người lại khai chiến với tên Chiến Đế.
Mặc kệ có công kích tên Chiến Đế này hay không, Tiêu Lãng căn bản không có cách nào trốn thoát. Hắn chỉ đành phải mạo hiểm.
Tên Chiến Đế này nhìn thấy con thú lưỡi dài vảy giáp quay đầu lại phóng về phía hắn, ánh mắt hắn lộ ra một tia trêu tức. Thân thể hắn dừng lại. Tu Di Giới trong tay lóe lên, một huyền khí xuất hiện ở trong tay. Hắn ngạo nghễ không sợ hãi chờ đợi con thú lưỡi dài vảy giáp này vọt tới.
Thủ đoạn công kích của con thú lưỡi dài vảy giáp chỉ là cái lưỡi dài mấy chục mét của mình. Đối với cường giả Chiến Đế mà nói, tốc độ đầu lưỡi của nó bắn ra mặc dù nhanh, cũng đủ cứng cỏi, nhưng vẫn không đáng chú ý!
Vèo!
Con thú lưỡi dài vảy giáp nổi giận vọt tới. Thời điểm chỉ còn cách tên Chiến Đế mấy chục mét, một cái lưỡi dài lập tức bắn ra, hóa thành một tàn ảnh vọt về hướng cường giả Chiến Đế.
- Hừ!
Cường giả Chiến Đế lạnh lùng hừ một tiếng, thân thể lóe sang bên cạnh tránh thoát. Hắn rót huyền khí vào vũ khí trong tay chém xuống cái lưỡi dài kia.
Tốc độ của cường giả Chiến Đế nhanh tới mức nào?
Ngay lập tức, cái lưỡi thật dài kia lập tức bị chém đứt một đoạn, máu tươi bắn mạnh ra, khiến nước biển ở khu vực gần đó bị vẩn đục.
Chính vào giờ phút này!
Thảo Đằng đang ẩn ở trong cái lưỡi dài lại đột nhiên động, hóa thành thực thể, nhanh như tia chớp quấn chặt lấy Chiến Đế, sau đó lập tức kéo hắn vào trong miệng của hải thú!
- Ừm?
Con ngươi của cường giả Chiến Đế này lại, phát ra một tiếng kêu nghi ngờ. Nhưng hắn quên mất mình đang ở trong biển. Nước biển tràn vào trong miệng khiến nước mắt nước mũi hắn chảy ròng ròng. Chờ tới lúc hắn phản ứng lại, đã phát hiện mình rơi vào trong bụng tối đen của hải thú.
Mà thân ảnh vừa vọt vào, thị lực của hắn không tồi, đã mơ hồ nhìn thấy một đôi mắt lãnh lẽo, và một thiết quyền đang không ngừng phóng to trước mắt!
Tiêu Lãng!
Điều đầu tiên cường giả Chiến Đế nghĩ tới không phải là tránh né, mà dùng sức bóp nát ngọc phù trong tay.
Đây là ngọc phù Hắc Thạch cho bọn họ. Hắc Thạch đã nhấn mạnh rất nhiều lần, một khi phát hiện Tiêu Lãng lập tức bóp nát ngọc phù!