Yêu Giả Vi Vương

Chương 437: Tiêu Lãng Nổi Điên




- Huyền thạch?

Thanh Minh bị tiếng hét lớn của Tiêu Lãng đánh thức. Hắn tất nhiên đã từng nghe nói qua về huyền thạch. Đây chính là chí bảo vô thượng để tu luyện. Sở dĩ Đại lục Thần Hồn chưa từng xuất hiện võ giả Chư Vương Cảnh chính bởi vì không có huyền thạch. Giờ phút này nghe thấy Tiêu Lãng hét lớn tiếng như vậy, Thanh Minh nhất thời mắt trợn tròn, ngạc nhiên hỏi:

- Chỗ nào có huyền thạch?

Tiêu Lãng không nói gì, nhắm mắt khống chế Thảo Đằng nhanh như tia chớp quấn lấy huyền thạch kia.

Chỉ có điều hắn phản ứng quá muộn. Huyền thạch kia đã bị một con hải thú cực lớn phía trên nuốt vào trong bụng. Hải thú nuốt huyền thạch vào xong, tiếp tục vọt về phía Thảo Đằng. Tiêu Lãng chỉ có thể khống chế Thảo Đằng hóa thành hư ảnh nhanh chóng thu hồi lại.

- Đáng tiếc, một viên huyền thạch lại bị hải thú nuốt mất!

Tiêu Lãng vỗ đùi. Hắn vẫn không giải thích với Thanh Minh, trên mặt đầy vẻ kích động tiếp tục khống chế Thảo Đằng kiểm tra xung quanh. Bây giờ hắn không đi hứng huyễn thạch nữa, bắt đầu tra xét huyền thạch ở xung quanh.

Huyền thạch!

Đây cũng là thứ hắn rất muốn có được. Mười vạn huyễn thạch mới giá trị bằng một viên huyền thạch. Viên huyền thạch vừa nãy cũng có thể so sánh viên huyền thạch thứ hai hắn đã luyện hóa. Nếu như thu được mấy viên huyền thạch, hắn không hẳn không có khả năng đột phá Chúng Sinh cảnh, tổng hợp thực lực đạt được Chư Vương cảnh!

Từng viên huyễn thạch bay lên phía trên, nhưng không phát hiện có huyền thạch. Thần kinh Tiêu Lãng căng thẳng tới cực điểm. Thảo Đằng mấy vạn dặm hóa thành thực thể bay loạn xung quanh, không để ý tới vô số huyễn thạch. Cũng may hải thú gần đó đều đang tranh đoạt huyễn thạch, không có con hải thú nào lưu ý tới Thảo Đằng nhìn giống hải đằng cả.

- Huyền thạch!

Rốt cuộc, Tiêu Lãng hết sức chăm chú tìm kiếm, lại phát ra một viên huyền thạch cùng với mười viên huyễn thạch đồng thời phun trào lên phía trên. Hắn lập tức mừng như điên khống chế Thảo Đằng lao về phía đó hứng.

Nhưng mà, bên cạnh có một con hải thú với tốc độ nhanh hơn so với hắn gấp vài lần, thân thể lóe lên nuốt cả viên huyền thạch cùng mười viên huyễn thạch vào trong bụng.

- Đại gia ta!

Tiêu Lãng nhảy dựng lên mắng to, khiến Tiểu Bạch và Thanh Minh nhìn thấy đều sửng sốt, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Đợt phun trào thứ hai rất nhanh liền ngừng lại. Tiêu Lãng không có một viên huyền thạch nào. Huyễn thạch cũng chỉ lấy được gần một trăm ngàn viên mà thôi. Hắn bất đắc dĩ lấy tất cả huyễn thạch lại. Hắn thu hồi hơn nửa, còn lại non nửa đưa cho Tiểu Bạch.

- Chít chít!

Tiểu Bạch bắt đầu di chuyển xung quanh đống huyễn thạch, đôi mắt giống như trân châu đầy vẻ vẻ tò mò. Nó chậm rãi thè lưỡi ra, ngậm mấy viên huyễn thạch ở trong miệng.

Tiêu Lãng cũng không để ý tới nó, giải thích với Thanh Minh về chuyện vừa phát sinh lúc này. Thanh Minh nghe xong thở dài thở ngắn, thậm chí còn tiếc hơn cả Tiêu Lãng. Hắn không ngừng than thở:

- Đáng tiếc, đáng tiếc. Đây chính là chí bảo.

Tiêu Lãng cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng không xoắn xuýt như Thanh Minh. Hắn đã từng có huyền thạch, cũng không quá quý như Thanh Minh tưởng tượng.

Hai người tiếp tục ẩn nấp ở trong thi thể hải thú, nhưng phía trên lại vô cùng hỗn loạn.

Đợt phun trào lần thứ nhất có mấy trăm vạn huyễn thạch. Thật ra bọn họ cũng không tranh giành. Bốn thế lực mỗi người dựa vào thủ đoạn của mình để thu hoạch. Nhưng đợt phun trào lần thứ hai, lại phun ra mấy chục viên huyền thạch. Trong đó còn có hơn mười viên huyền thạch Huyền phẩm, chính là huyền thạch có kích cỡ to bằng viên huyền thạch thứ hai Tiêu Lãng đã luyện hóa.

Thiên Châu và biển Thần Hồn phân loại cấp bậc đối với bảo vật và huyền thạch là như nhau, Thiên Địa Huyền Hoàng. Một viên huyền thạch Huyền phẩm có thể đổi mười viên huyền thạch Hoàng phẩm. Vậy có thể thấy được huyền thạch Huyền phẩm này trân quý tới mức nào?

Ngay lập tức phía trên hỗn chiến. Gần vạn võ giả, thấp nhất đã là võ giả Chư Vương Cảnh. Võ giả Nhân Hoàng cảnh còn có mấy chục người. Nhiều võ giả như vậy hỗn chiến, tình cảnh có thể tưởng tượng ra được. Đủ loại đao quang kiếm ảnh quyền phong chưởng ấn đan đủ màu sắc và hình dạng đan xen. Uy áp cường đại bao phủ toàn bộ hải vực.

Trên mặt biển thỉnh thoảng còn có những cột nước dâng cao tới mấy ngàn mét. Nước biển cuộn trào. Cũng có rất nhiều võ giả bị giết chết, thi thể rơi xuống biển, bị đám hải thú dưới biển xông tới nuốt vào...

Cuộc chiến đấu chỉ kéo dài một lát, đã lưu lại mấy trăm thi thể, cũng có gần nghìn người bị thương. Các thế lực xung quanh đều rất ăn ý ngừng chiến đấu. Bọn họ oán hận căm tức nhìn ba phía còn lại. Bọn họ chữa thương, nghỉ ngơi. Không có người nào động thủ nữa.

Bởi vì đợt linh mạch phun trào lần cuối cùng sắp đến. Đợt thứ hai đã xuất hiện nhiều huyền thạch như vậy, còn có nhiều huyền thạch Huyền phẩm như vậy. Đợt cuối cùng nhất định sẽ xuất hiện huyền thạch Địa phẩm trở lên. Còn có khả năng xuất hiện huyền thạch Thiên phẩm trong truyền thuyết.

Một viên huyền thạch Thiên phẩm có giá trên trời. Không nói mình luyện hóa, cho dù nộp lên gia tộc, cũng sẽ nhận được phần thưởng cực kỳ phong phú.

Mọi người đều biết, trận chiến đấu tiếp theo nhất định sẽ càng thêm ác liệt. So với lúc này chém giết vì một vài huyền thạch cấp thấp, không bằng đợi lát nữa dự trữ lực lượng gắng sức lần cuối cùng.

Tại Thiên Châu và biển Thần Hồn, chuyện linh mạch phun trào cũng không tính là chuyện đáng ngạc nhiên. Thiên Châu tại một vài cấm địa sinh mệnh sẽ ngẫu nhiên có chuyện linh mạch phun trào chuyện. Chỉ có điều lần này tại bốn hải đảo gần nhau đã sớm bị cường giả trong đảo tra xét được, thật sự là cơ duyên xảo hợp.

Tiêu Lãng ở dưới biển cũng trở nên khẩn trương. Bởi vì hắn cảm giác linh khí thiên địa càng thêm nồng đậm. Dường như sắp có một lần phun trào lớn!

- Thanh Minh đại nhân, Tiểu Bạch, đợi lát nữa không cần quan tâm xảy ra bất kỳ chuyện gì, các ngươi ở trong này không nên lộn xộn!

Tiêu Lãng căn dặn một phen, sau đó lặng lẽ xuyên qua thi thể của hải thú rời đi. Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy lần này nhất định sẽ có rất nhiều huyền thạch rất lớn phun ra. Có thể nhận được hay không phải xem lần này thế nào. Cho nên hắn chuẩn bị trước.

Ẩn nấp ở trong thi thể hải thú, Thảo Đằng đã sớm ra ngoài tra xét. Ở bên ngoài hải thú Thảo Đằng không chém giết, đi khắp nơi, trong con mắt huyết hồng đầy vẻ hưng phấn.

Vèo!

Lại có vô số huyễn thạch từ đáy biển bắn tới. Giờ phút này, mắt Tiêu Lãng sáng tới mức dọa người. Thảo Đằng nhanh chóng lóe lên, tìm kiếm huyền thạch.

- Bên kia có một viên!

Trong vô số huyễn thạch, Tiêu Lãng tìm được một viên huyền thạch. Hắn nhanh chóng kéo huyền thạch trở lại, lập tức thu vào trong Tu Di Giới, che dấu khí tức huyền thạch. Điều khiến hắn có chút tiếc nuối chính là, huyền thạch này có kích thước nhỏ nhất, chỉ tương đương bằng hạt gạo.

Chỉ có điều giờ phút này Tiêu Lãng đã không thời gian cảm khái. Hắn lại bắn ra Thảo Đằng, tiếp tục tra xét.

- Lại một viên huyền!

Lại phát hiện một viên huyền thạch, Tiêu Lãng vừa định hành động, xúc tu của một con hải thú bạch tuộc đã sớm duỗi ra cuốn lấy nó. Tiêu Lãng tức giận tới mức chửi ầm lên. Nhưng hắn chỉ có thể tiếp tục tra xét.

- Oa oa, bên này có hai viên, vẫn là huyền thạch tương đối lớn!

Lần này quả nhiên phun trào nhiều huyền thạch. Hải vực gần đó rộng như thế, Thảo Đằng của Tiêu Lãng chỉ có thể tra xét khu vực mấy vạn mét. Trong thời gian ngắn như vậy đã phát hiện được bốn viên, giờ phút này còn có thể phát hiện đồng thời hai viên huyền thạch?

Hai viên huyền thạch này lập tức bị Tiêu Lãng vô cùng kích động cuốn lên. Nhưng nó cũng khiến một con hải sư chú ý. Con mắt huyết hồng của nó quét tới, nhanh như tia chớp đuổi theo Tiêu Lãng.

- Bà nội nó, liều mạng!

Vì huyền thạch Tiêu Lãng liều mạng, không để ý tới hải sư nhanh chóng thu hồi huyền thạch thu vào Tu Di Giới. Thân thể Tiêu Lãng phóng vào trong thi thể hải thú. Toàn thân hắn vận dụng chiến kỹ Thiên Ma. Nếu như con hải sư này dám một đường gặm nhấm thi thể đi vào, hắn sẽ chiến đấu với hải sư!

Điều khiến Tiêu Lãng cảm thấy may mắn chính là, con hải sư này bị khí tức của một viên huyền thạch phía xa thu hút. Hai viên huyền thạch vừa nãy cũng bị thu vào Tu Di Giới mất đi khí tức. Nó quay đầu phóng về hướng bên kia. Tiêu Lãng lại lập tức xông ra ngoài, tra xét.

Huyễn thạch bay đầy trời. Rất nhiều huyền thạch cũng lóe lên một cái rồi biến mất. Nhưng phần lớn huyền thạch bị hải thú cắn nuốt, khiến Tiêu Lãng đấm ngực giậm chân thở dài không ngớt...

- Ồ, bên kia lại xuất hiện mấy viên huyền thạch? A... Có rất nhiều hải thú đã xông qua đó!

Tiêu Lãng bị khí tức huyền thạch nồng đậm bên trái thu hút. Nhưng đáng tiếc. Đám hải thú gần đó cũng bị hấp dẫn xông qua. Hắn không dám tới gần.

Ngay trong nháy mắt này, một viên huyền thạch lớn bằng quả trứng ngỗng chợt lóe lên ở bên phải Tiêu Lãng sau đó vọt về phía mặt biển.

Trong nháy mắt thân thể Tiêu Lãng run lên. Huyền thạch to bằng quả trứng ngỗng có? Có thể tương đương với một trăm huyền thạch Hoàng phẩm!

Ngay lập tức, Tiêu Lãng liền đỏ mắt. Thân thể hắn bắn mạnh. Trước tiên hắn lấy chiến xa Thiên Cơ ra, điên cuồng lao nhanh về phía huyền thạch kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.