Yêu Giả Vi Vương

Chương 440: Đột Kích Tâm Ma Lần Thứ Hai




Thanh Minh dẫn theo Tiểu Bạch tiến vào trong thông đạo, thuận lợi đóng kín cửa động, đề phòng nước biển ngấm vào. Hắn rất nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Tiêu Lãng, không biết Tiêu Lãng lao nhanh vào bên trong như vậy làm gì? Lẽ nào hắn còn có huyền thạch nữa sao?

- Tiểu Bạch, đi cảnh giới phía trên. Có chuyện gì xảy ra lập tức cho ta biết!

Tiến vào địa đạo, Tiêu Lãng lập tức nói với Tiểu Bạch, thuận tiện lại ném cho Tiểu Bạch mười mấy viên huyễn thạch nữa. Tiểu Bạch Chít kêu chít một tiếng, phóng lên phía trên, rất nhanh đã tới bên trong bụi cỏ trên hoang đảo cảnh giới.

- Đây là chiến kỹ trong Tu Di Giới của thành chủ Thần Hồn Thành. Có người nói bên trong ẩn chứa công kích linh hồn. Thanh Minh đại nhân thử tu luyện xem sao?

Tiêu Lãng thoáng nhìn qua Thanh Minh, biết hắn vẫn kẹt ở trong bình cảnh, thuận lợi lấy ra chiến kỹ Hoàng phẩm lần trước đã được Long Uyên các định giá năm mươi huyễn thạch, ném cho hắn.

Thanh Minh vừa nhìn, gật đầu bắt đầu cân nhắc. Lúc này Tiêu Lãng mới lấy ra viên huyền thạch có kích cỡ tương đương quả trứng ngỗng, chuẩn bị bắt đầu luyện hóa!

- Cái này cũng là huyền thạch sao? Tại sao nó lại lớn như vậy?

Khí tức năng lượng tràn ngập bên trong động. Thân thể Thanh Minh chấn động. Cảm giác này giống như linh mạch phun trào đợt cuối cùng vậy. Hắn kinh dị nhìn huyền thạch trong tay Tiêu Lãng, cũng không dám hỏi gì nhiều. Hắn nín thở, huyền khí bao quanh than thể tự động hộ pháp cho Tiêu Lãng.

Thật ra trong lòng Tiêu Lãng kỳ có phần không dám luyện hóa huyền thạch này, trong lòng hắn cũng không biết bây giờ chiến kỹ Thiên Ma này cách nhị trọng đỉnh phong thế nào? Nếu chẳng may luyện hóa huyền thạch này, trực tiếp đạt được nhị trọng đỉnh phong, tâm ma phát tác thì mệt.

Đối với tâm ma, giờ phút này trong lòngTiêu Lãng vẫn có chút run sợ. Tâm ma lần đầu tiên đã kinh khủng như vậy, lần thứ hai khẳng định càng biến thái hơn. Nơi đây không thực sự an toàn. Nếu chẳng may tâm ma phát tác, linh hồn tiến vào trong không gian hư vô kia mấy tháng, gặp phải nguy hiểm sợ là sẽ trực tiếp quy thiên!

Chỉ có điều huyền thạch trong tay có sức mê hoặc quá lớn. Tiêu Lãng cũng chịu đủ những tháng ngày bị người đuổi chạy đông trốn tây. Cuối cùng trầm ngâm một lát, hắn phát ra huyền khí bao quanh trực huyền thạch tiếp luyện hóa!

Viên huyền thạch to bằng quả trứng ngỗng chậm rãi tan ra. Một năng lượng khổng lồ lập tức tràn ngập trong gân mạch của Tiêu Lãng, thậm chí còn nồng đậm gấp mười lần so với linh khí khi nãy, lại tràn ngập trong địa đạo.

Con ngươi của Thanh Minh co lại, lập tức vận chuyển huyền khí hấp thu linh khí thiên địa trong địa đạo. Bằng không để linh khí thiên địa nồng đậm như vậy lọt ra ngoài, rất dễ dàng kinh động hải thú và võ giả ở gần đó.

Đan điền của Thanh Minh gần như đã đầy huyền khí. Giờ phút này hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cắn răng hấp thu. Cũng may huyền thạch tan rã rất nhanh. Tuy rằng Thanh Minh cảm giác gân mạch và đan điền căng ra sắp nứt, nhưng chỉ có thể tiếp tục liều mạng hấp thu.

Nếu như hình ảnh Tiêu Lãng luyện hóa huyền thạch Thiên phẩm giờ phút này bị cường giả Thiên Châu nhìn thấy, khẳng định sẽ nổi giận cho Tiêu Lãng một chưởng, mắng to phá gia chi tử, ngu xuẩn!

Phung phí của trời!

Trên thực tế phương pháp luyện hóa huyền thạch của Tiêu Lãng từ trước cho tới nay đều không đúng. Luyện hóa như hắn ít nhất có non nửa năng lượng tinh thuần tiêu tán ở trong không khí. Cấp bậc huyền thạch càng cao, năng lượng bên trong càng tinh thuần càng cường đại, Tiêu Lãng luyện hóa huyền thạch Thiên phẩm này lãng phí năng lượng, tuyệt đối có thể so sánh với mấy chục viên huyền thạch Hoàng phẩm.

Tiêu Lãng không có thời gian suy nghĩ về việc này. Hắn sắp bị năng lượng khổng lồ kia làm gân mặt căng ra sắp nổ tung. Ban đầu luyện hóa một viên huyền thạch Huyền phẩm, năng lượng nhiều nhất chỉ đầy một gân mạch chủ. Giờ phút này ba gân mạch chủ lớn, mười hai gân mạch nhỏ đều bị tất cả bị năng lượng kia tràn vào chật ních...

May là đã luyện hóa tất cả huyền thạch, không có năng lượng tiếp tục truyền vào nữa, bằng không Tiêu Lãng chỉ có thể tuyên bố mình quy thiên, thân thể trực tiếp nổ tung mà chết...

Tuy rằng thân thể không nổ tung, nhưng Tiêu Lãng lại không biết làm sao để luyện hóa năng lượng khổng lồ này. Bởi vì Thiên Ma Luyện Thể cần năng lượng va chạm, khiến thân thể chậm rãi hấp thu. Giờ phút này năng lượng đã bị đổ đầy làm sao va chạm? Một khi làm không tốt thân thể có thể lại nổ tung mà chết!

Thảo Đằng đã sớm được thả ra, chuẩn bị trị liệu bất kỳ lúc nào, Tiêu Lãng suy nghĩ rất lâu vẫn không biết làm sao để luyện hóa, chỉ có thể chờ đợi năng lượng chậm rãi tiêu tán ra ngoài, lưu ra một chút không gian để luyện hóa.

- Đáng tiếc, năng lượng mạnh mẽ tinh thuần như thế, lại phải lãng phí một cách vô ích!

Tiêu Lãng thầm than một tiếng, thân thể cũng không dám động đậy. Muốn năng lượng này tiêu tán cũng không phải là chuyện có thể diễn ra trong thời gian ngắn. Hắn có chút buồn bực.

- Đúng rồi! Sao không để Thảo Đằng nuốt chửng một chút năng lượng?

Tiêu Lãng nghĩ đến một chủ ý. So với để năng lượng như vậy tiêu tán ra, không bằng tiện nghi cho Thảo Đằng. Dù gì Thảo Đằng vẫn là huynh đệ trong nhà. Hắn vội vàng khống chế Thảo Đằng chậm rãi hóa thành hư ảnh, va chạm vào một phần nhỏ năng lượng, xem có thể hấp thu hay không.

- Thảo Đằng, hấp thu phần năng lượng này!

Tiêu Lãng thử ra lệnh cho Thảo Đằng. Kết quả Thảo Đằng thật sự bắt đầu chậm rãi hấp thu năng lượng. Rất nhanh, Thảo Đằng đã hấp thu được tất cả năng lượng trong một đoạn nhỏ gân mạch.

- Tốt

Tiêu Lãng lập tức thu hồi Thảo Đằng, bắt đầu thôi thúc từng phần nhỏ năng lượng tiến vào gân mạch nhỏ kia, chậm rãi luyện hóa.

Kết quả... Hắn phát hiện những năng lượng này cho dù chỉ là từng chút một, vẫn cực kỳ khủng bố. Ít nhất nó cường đại gấp trăm lần so với huyền thạch Hoàng phẩm.

Cảm nhận thân thể nhanh chóng trở nên cường đại, Tiêu Lãng vừa muốn khóc lại vừa muốn cười. Thực lực trở nên mạnh mẽ là chuyện cực kỳ tốt. Chỉ có điều theo tiến độ như bây giờ, sợ là chờ mình luyện hóa xong, chắc hẳn tâm ma lần thứ hai đã tới rồi!

Thời gian lần luyện hóa này rất lâu. Tiêu Lãng đã luyện hóa suốt nửa tháng, vẫn không tỉnh lại. Mà bên trong thân thể của hắn không ngừng tiêu tán linh khí thiên địa nồng đậm. Thanh Minh rốt cuộc không hấp thu được nữa. Hắn chỉ có thể khẩn trương cảnh giới xung quanh, vừa chờ đợi Tiêu Lãng tỉnh lại.

Ngày thứ mười tám, khí tức nồng đậm trên người Tiêu Lãng rốt cuộc biến mất, giống như đã luyện hóa xong năng lượng bên trong thân thể. Nhưng vô cùng quỷ dị chính là Tiêu Lãng vẫn không tỉnh lại, hơn nữa nhìn khí tức trên người đều đặn, dường như đã ngủ thiếp đi?

- Chít chít!

Ngay thời điểm Thanh Minh nghĩ mãi không ra, cảm thấy có chút đau đầu, huyễn ma thú ở phía trên mặt đất lại sợ hãi kêu lên. Sau đó Tiểu Bạch nhanh chóng chạy từ trong thông đạo xuống, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, liên tục kêu loạn.

- Ừm?

Thanh Minh lập tức khẩn trương, lén lút tiềm hành lên phía trên. Khi đi tới một nửa đường, thân thể hắn lập tức bắn mạnh quay về. Bởi vì hắn cảm nhận được phía trên có bảy, tám đạo khí tức mạnh mẽ, toàn bộ đều là võ giả Chư Vương cảnh!

- Tuyệt đối đừng phát hiện ra địa đạo!

Trong lòng Thanh Minh thầm cầu khẩn. Hiện tại Tiêu Lãng còn chưa tỉnh lại, chút thực lực của hắn so với võ giả Chư Vương cảnh giới mà nói chỉ giống như một đứa trẻ. Lại nói nữa, cho dù Tiêu Lãng tỉnh lại thì có thể làm được gì? Phía trên có tới bảy, tám võ giả Chư Vương cảnh. Trong đó có một người có khí tức cường đại, chắc hẳn ít nhất phải là Chư Vương tứ trọng, ngũ trọng.

- Lão đại, mau xem này! Ở này có địa đạo. Linh khí thiên địa nồng đậm tuôn ra chính từ chỗ này!

- Linh khí thiên địa nồng đậm như vậy sao? Chẳng lẽ có trọng bảo? Đi. Các huynh đệ, đi xuống xem một chút!

Điều khiến Thanh Minh tuyệt vọng chính là cuối cùng đám võ giả phía trên đã phát hiện ra địa đạo thông gió, bắt đầu không nhanh đi xuyên qua lòng đất tới chỗ này.

- Tiểu Lãng Lãng, nhanh tỉnh lại. Có kẻ địch đến!

Thanh Minh nhanh chóng lui trở về, dùng sức lung lay thân thể Tiêu Lãng định đánh thức hắn. Nhưng điều khiến Thanh Minh khiếp sợ chính là, mình lay mạnh như vậy, cho dù là đầu heo cũng phải tỉnh dậy, nhưng Tiêu Lãng giống như đã ngất đi, hoàn toàn không có phản ứng.

- Tiểu Bạch, trốn thôi!

Thanh Minh lập tức vác Tiêu Lãng lên vai, phóng về phía địa đạo thông vào trong lòng biển.

Không biết thân thể Tiêu Lãng xảy ra vấn đề gì, giờ phút này chỉ có dựa vào chính mình!

Thân thể Tiêu Lãng thực sự xảy ra vấn đề. Hơn nữa còn là vấn đề lớn!

Chiến kỹ Thiên Ma của hắn đạt đến nhị trọng đỉnh phong, tâm ma đột nhiên phát tác. Linh hồn của hắn tiến vào trong không gian hư vô. Linh hồn không ở bên trong thân thể hắn, Thanh Minh làm sao có thể đánh thức hắn dậy được?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.