Yêu Họa Giang Hồ

Chương 20: Cực phẩm




Trong lòng Phong Linh Hiểu tức giận không thôi, trước giờ cô luôn là “Cô gái ngoan ngoãn”, cô thật sự không biết lấy đâu ra những lời mắng chửi người xấu xa thô bỉ, đành phải đánh ra hai chữ như bình thường.
【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Vô sỉ!
【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Hả? Vô sỉ ư? Nương tử, không phải em đã sớm biết vi phu vô sỉ đến cực điểm sao?
【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Anh─
【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử, không phải đúng ra em nên giải thích về việc lén dùng account phụ của anh sao?
Tức giận à? Anh ta còn chưa đủ tư cách! Phong Linh Hiểu hừ một tiếng, quyết định không thèm để ý tới anh ta nữa.
Tố Dạ Mặc Ảnh tự cảm thấy mất mặt, đành phải thở dài một tiếng, thản nhiên nói.
【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Chỉ giải thích một chuyện đã…..mà thôi…. Nương tử, vi phu có việc, out trước.
【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Em…..tự suy nghĩ kỹ đi…..
Vừa mới dứt lời, anh cũng không chậm chạp nữa. Xung quanh thân hình áo trắng như tuyết xuất hiện một vầng sáng nhu hòa, hình dáng của anh dần dần mờ đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất không thấy nữa.
Nhìn về phía Tố Dạ Mặc Ảnh biến mất, Phong Linh Hiểu tức giận đến suýt hộc máu!
Ý của anh ta là muốn bảo cô xoay mặt vào tường suy nghĩ sao?! Rõ ràng là anh ta liều chết quấn lấy cô, sau đó dùng tài khoản phụ dụ dỗ cô làm những chuyện vô bổ, cuối cùng còn dùng chuyện đó làm lý do để công khai uy hiếp cô……
Tên vô sỉ này thật sự làm cho người ta vô cùng kinh hãi!
Tổng kết một câu: Cô làm nhiều như vậy, kết quả đều là uổng phí công sức a …..
Tất cả mọi nỗ lực đều thành đổ sông đổ biển….rối rắm trong lòng cô cũng bắt đầu nổi lên…..
T_T Nụ cười lạnh cùng lời nói lạnh vừa rồi của Tố Dạ Mặc Ảnh cũng không lạnh giá bằng đáy lòng của cô a…..
Trong cơn giận dữ, Phong Linh Hiểu bất chấp tất cả di chuột sang danh sách bạn thân, chọn tên của Tố Dạ Mặc Ảnh rồi kéo vào danh sách đen!
Nhưng mà—
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiến hành thao tác này.
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiến hành thao tác này.
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiến hành thao tác này.
………….
Phong Linh Hiểu 囧.
Vì sao……..
Ngay cả hệ thống đại thần cũng muốn đối nghịch với cô vậy? Lý do cô không xóa bỏ Tố Dạ Mặc ảnh được lại là vì anh ta là “Phu quân vĩnh cửu”….mà đặc biệt là hai chữ “Vĩnh cửu” kia, rất giống sấm sét a……
Phong Linh Hiểu không tin là không được tiếp tục nhấn vào nút “Hủy bỏ bạn thân”—
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiến hành thao tác này.
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiên hành thao tác này.
【Hệ Thống Thông Báo】Xin lỗi, đối phương là phu quân vĩnh cửu của bạn, bạn không thể tiến hành thao tác này.
……
Bốn chữ “Phu quân vĩnh cửu” lại làm cho hai mắt như kim châm lần nữa.
Được rồi…..
T_T Cô chịu thua….
Phong Linh Hiểu nhụt chí, nhưng mà cô vẫn không cam lòng a! Chẳng lẽ tài khoản này của cô phải cả đời bị vây khốn trong lòng bàn tay Tố Dạ Mặc Ảnh sao?
Thế nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, Phong Linh Hiểu bất đắc dĩ thở dài một tiếng, kéo thiếu nữ áo đen di chuyển.
Cô quyết định, phải đi càn quét Boss để trút hết tức giận trong lòng ra!
Nghĩ như vậy, Phong Linh Hiểu điều khiển thiếu nữ áo đen một đường đi xuống sơn đạo. Cứ như vậy, bất kể trên đường gặp phải con quái nào, bất kể chúng nó có thể tự động công kích hay không Phong Linh Hiểu đều điều khiển thiêu nữ áo đen nhào tới, sau đó hung hăng chà đạp quái vật một phen.
Vì thế dọc theo đường đi đều là một đống thi thế quái vật đã chịu khổ bởi thủ đoạn độc ác của Linh Phong Hiểu Nguyệt…..
Mà đồng thời với số thi thể quái vật tăng, tâm tình Phong Linh Hiểu cũng tốt dần lên. Nhưng cô còn chưa kịp đắc ý thì tâm tình vui sướng nhờ giết quái của cô thoáng chốc liền hoàn toàn bị bóp nát từ trong nôi.
Bởi vì phía trước có một con Boss nhỏ nhọn hoắt, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu lam đậm đang chặn đường của cô!
Cô run rẩy.
Nếu hỏi cô: Vì sao run rẩy?
Đó là bởi vì, đây là một con Boss nhỏ biến dị…….
Nếu hỏi cô: Cùng lắm cũng chỉ là một con Boss nhỏ biến dị, vì sao ngay cả vậy cũng sợ?
Đó là bởi vì, cấp của bọn Boss nhỏ này lớn hơn cô.
Nếu hỏi cô: Cấp lớn hơn cô thì có thể giết nó từ từ, có gì phải sợ chứ?
Đó là bởi vì, con boss nhỏ biến dị này là một tiểu thần thú…..Đại Phong a.
Đại Phong là một loài chim dữ hung ác tàn nhẫn trong truyền thuyết của Trung Quốc cổ đại. Bởi vì nó làm hại nhân gian nên đã bị Hậu Nghệ bắn chết ở Đầm Thanh Khâu.
Đại Phong có lực công kích mạnh, phòng vệ cũng mạnh, lại có sở trường là công kích từ xa bằng gió, Linh Phong Hiểu Nguyệt căn bản không phải là đối thủ của nó!
……Về phần vì sao cô lại gặp phải Đại Phong ở đây, đó là bởi vì nơi đây căn bản chính là Đầm Thanh Khâu a! Thế mà cô lại quên mất ở Đầm Thanh Khâu chuyên xuất hiện Boss là thần thú, cho dù là một con thần thú nhỏ cũng đủ giết cô rồi a. Mà cô lại còn ngu ngốc đi dạo lung tung ở nơi này nữa chứ….
Linh Phong Hiểu Nguyệt xoay người bỏ chạy!
Thế nhưng Đại Phong đã phát hiện ra cô, lập tức vỗ đôi cánh trắng mạnh khỏe đuổi theo, cánh chim được viền một đường hoa văn màu hồng ở bên ngoài tạo nên những đường cong màu đỏ phát sáng trên không trung.
Trong giây lát, bốn phía nổi lên một trận lốc xoáy! Lá cây và tro bụi bay tán loạn.
Bởi vì có gió nên tốc độ và phòng vệ của Linh Phong Hiểu Nguyệt liên tục giảm xuống, bước chân chạy trốn thần tốc cũng bắt đầu chậm lại, cuối cùng lại chậm như một con ốc sên!
Phong Linh Hiểu cố gắng “kéo” thiếu nữ áo đen di chuyển nhưng lại không có cách nào khiến cho cô xê dịch nửa bước!
Đáy lòng Phong Linh Hiểu rên lên một tiếng.
Ngay lúc này, Đại Phong đã bổ nhào lên, vỗ cánh một cái, một trận cuồng phong cuốn lấy thiếu nữ áo đen.
Sau đó…..
Cô bị giết……..
Phong Linh Hiểu hồi sinh xong, bất lực kéo cô gái áo đen ra khỏi nơi hồi sinh ở thôn quê, trong lòng khóc không ra nước mắt.
Thần ơi! Vì sao ngay cả một con Boss nhỏ cũng bắt nạt cô chứ? Hãy cho một tia sét đánh chết cô đi cho rồi!
Nhưng mà, cô mới vừa cầu khẩn như vậy xong.
Lập tức có một tia chớp từ trên trời giáng xuống, “oanh” một tiếng sấm, chính xác không lầm đánh vào trên người thiếu nữ áo đen!
Phong Linh Hiểu lại 囧.
= = Quả nhiên thần RP (thần số mệnh) luôn muốn xem cô làm trò cười, còn thong thả bỏ đá xuống giếng (đồng nghĩa với châm thêm dầu vào lửa) nữa chứ…..
Việc này rất độc ác!
Nhìn thanh máu đang không ngưng giảm xuống, Phong Linh Hiểu mới bất ngờ tỉnh táo lại, vội vàng uống một bình màu đỏ để bố sung giá trị HP (đơn vị máu trong game).
Đang lúc máu dần hồi phục lại, cô rốt cục cũng biết được là tên khốn nào đã dùng sét đánh mình, bỏi vì cô chú ý tới kênh Lân cận……
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Ai da, ông xã à, em rõ ràng nhìn thấy một quái vật màu đen xấu xí mà? Sao lại đột nhiên biến thành người vậy?
【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Ừ, em nhìn nhầm rồi đó.
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Sao lại vậy chứ? Mắt của em tốt lắm mà!
Một nam tử áo đen và một nữ tử áo xanh đang đi về phía này, Phong Linh Hiểu ngoài kinh ngạc ra còn không khỏi có chút phát hỏa!
Kinh ngạc là vì bọn họ lại chính là đôi vợ chồng vô cùng cực phẩm – Hàn Thủy Không Lưu và Ám Vô Thương!
Mà phát hỏa là vì….Hàn Thủy Không Lưu không trò chuyện riêng với Ám Vô Thương mà lại cố ý nói những lời này ở kênh Lân cận, đây chính là cố ý muốn mỉa mai cô là một “quái vật màu đen xấu xí” a!
Cô mới là quái vật màu đen xấu xí, cả nhà cô đều là quái vật màu đen xấu xí! Phong Linh Hiểu phẫn nộ oán thầm, lại thấy Hàn Thúy Không Lưu giả vờ kinh ngạc nói.
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Ai da! Không phải là Linh Phong Hiểu Nguyệt đó sao?
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Hừ hừ, ông xã, là kẻ thứ ba Linh Phong Hiểu Nguyệt a.
【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Em không cần phải nói, anh nhìn thấy được.
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Này, Linh Phong Hiểu Nguyệt, tôi cảnh cáo cô, cô mau chóng ly hôn với Tố Dạ Mặc Ảnh đi! Đừng tưởng rằng cô có anh ta làm chỗ dựa thì tôi không dám giết cô!
Phong Linh Hiểu còn chưa lấy lại tinh thần từ cơn phần nộ vì ba từ “kẻ thứ ba” thì lại lại thấy những lời nói ngạo mạn của Hàn Thủy Không Lưu, không khỏi vừa tức giận vừa buồn cười.
Cô thật sự nghĩ không ra vì sao Hàn Thủy Không Lưu thà rằng mạo hiểm sinh mệnh của mình cũng phải bức cô ly hôn với Tố Dạ Mặc Ảnh.
Nghĩ đến lần trước, người nào đó cũng đã cảnh cáo Hận Thủy Không Lưu, cô dự đoán hiện tại cô ta cũng chẳng dám làm gì mình, Phong Linh Hiểu lớn mật trả lời.
【Lân cận】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Hả, dựa vào cái gì chứ? Cô cũng đã nói, Tố Dạ Mặc Ảnh là chỗ dựa của tôi. Nếu tôi ly hôn với anh ta, thì còn ai làm chỗ dựa cho tôi nữa chứ?
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Cô cô cô không biết xấu hổ mà! Làm kẻ thứ ba mà còn dám kiêu ngạo như vậy!
【Lân cận】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Kẻ thứ ba? Phiền Không Lưu tiểu thư giải thích rõ một chút xem từ “Kẻ thứ ba” này ý nghĩa là, ngữ văn không tốt cũng đừng nên tự làm mất mặt.
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Cô—
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Được, tôi biết rồi. Cô không chịu ly hôn với Tố Dạ Mặc Ảnh chẳng qua là vì sợ không có ai che chở cho cô chứ gì? Vậy nếu cô ly hôn với anh ấy, tôi bằng lòng nhường Ám Vô Thương cho cô!
Nhường? Nói cho cùng cũng là bố thí…..
Phong Linh Hiểu cười lạnh trong lòng.
Cô ta xem cô là gì chứ? Ăn mày sao?
Nhưng đồng thời trong lòng Phong Linh Hiểu cũng xẹt qua một tia nghi ngờ.
Chỉ có điều tên Ám Vô Thương kia sao lại có thể chịu đựng được “Bà xã” của mình hỏng não như vậy?
Hắn rõ ràng phải cự tuyệt chứ?
Nào ngờ Ám Vô Thương lại chậm rãi mở miệng nói.
【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Đúng vậy, tôi sẽ cưới cô.
Nếu Phong Linh Hiểu đang uống nước thì chắc chắn cô sẽ phun ra cái “phụt” ngay lập tức!
A a a, hóa ra không phải chỉ mình Thủy Không Lưu hỏng não mà cả Ám Vô Thương cũng là một tên hỏng não!
Cô rốt cục cũng hiểu được vì sao Ám Nguyệt Vô Biên luôn có những kẻ hỏng não rồi, thì ra là do có một bang chủ hỏng não như thế…….
Cô cuối cùng cũng gặp được một người còn JP hơn cả Tố Dạ Mặc Ảnh…….= =
Đúng là mở rộng tầm mắt a…….
Phong Linh Hiểu giống như bị sét đánh cháy khét một lúc lâu sau mới trả lời lại: “……Đầu các nguời bị đập vào đâu sao?”
Thật ra câu mà cô muốn trả lời là “Hai người các ngươi bị bệnh thần kinh sao”, nhưng lại cảm thấy quá thẳng thắn, vì thế liền sửa lại nội dung, có điều ý nghĩa cũng chả khác chút nào.
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Nè! Con nhỏ không biết tốt xấu kia! Tôi đã nhượng bộ vậy rồi! Sao cô còn không chịu đồng ý đi.
Phong Linh Hiểu thầm cảm thấy buồn cười, vì sao tôi phải đồng ý chứ? Tuy rằng cô rất muốn thoát khỏi tên Tố Dạ Mặc Ảnh vô cùng phiền phức kia……
【Lân cận】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Vì sao tôi phải đồng ý chứ? Hơn nữa, các người còn chưa ly hôn, ai biết được các người nói thật hay giả?
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Cô đừng có được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!
【Lân cận】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Tôi còn chưa được một tấc làm sao tiến thêm một thước?
【Lân cận】[Hàn Thủy Không Lưu]: Cô─
【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Được rồi.Linh Phong Hiểu Nguyệt, cô muốn chúng tôi ly hôn đúng không? Vậy tôi liền ly cho cô xem.
A? Hắn nói……ly cho cô xem ư?
Sự việc diễn ra quá nhanh, Phong Linh Hiểu còn chưa kịp phản ứng lại những lời mà Ám Vô Thương nói thì kênh Thế giới đã lập tức hiện ra một thông báo!
【Hệ thống】[Người chơi Ám Vô Thương và người chơi Hàn Thủy Không lưu tình cảm tan vỡ, tuyên bố ly hôn, từ nay về sau, nam hôn nữ gả không liên quan gì đến nhau, thật là khiến người ta tiếc hận, tiếc hận……]
……..
Thông báo này trực tiếp hóa thành ngủ lôi oanh đỉnh*, oanh tạc Phong Linh Hiểu thương tích đầy mình.
*ngũ lôi oanh đỉnh: nghĩa là năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.
Cô mất hồn nhìn màn hình máy tính.
Không phải chứ? Cô còn tưởng rằng Ám Vô Thương chỉ đang nói giỡn! Không ngờ…
Bởi vì Phong Linh Hiểu đã tắt kênh Thế giới, cho nên không thể thấy lời nói của những người chơi khác trên kênh Thế giới lúc này.
Nhưng cô có thể tưởng tượng được, giờ phút này kênh Thế giới đang náo động đến cỡ nào…….
Phong Linh Hiểu vô cùng hoài nghi có phải hôm nay bệnh viện tâm thần nghỉ làm hay không, cho nên mới xổng ra một cặp như vậy…..
Hai người bọn họ quả thực là một cặp bệnh thần kinh!
Trong lúc cô đang sững sờ, Ám Vô Thương đã gửi tin vào kênh Trò Chuyện Riêng của cô.
【Trò chuyện riêng】[Ám Vô Thương]: Thế nào? Tôi đã ly hôn với Hàn Thủy Không Lưu rồi, cô gả cho tôi đi!
Phụt─
Phong Linh Hiểu lại phun ra lần nữa.
Những lần này không phải phun nước, mà là phun máu.
Nói đúng hơn là cô bị nội thương
Phong Linh Hiểu bất lực, nằm bò lên trên bàn 囧, mặt đầm đìa nước mắt……
Trời ạ ……
Ai tới cứu vớt cô với……thần RP ơi, làm ơn làm phước đem hai kẻ bệnh thần kinh trước mặt này đi đi!
Một lúc lầu sau, cô mới run run gõ ra sáu chữ “Các người đúng là kẻ điên” một cách khó khăn.
Sau đó, cô kinh hoàng nhanh chóng tắt trò chơi đi, rồi vội vàng thoát luôn cả mạng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.