Yêu Thần Lục

Chương 115: Đồng Quy Vu Tận!




Hắn tuy khâm phục Trần Vân Thanh thực lực, nhưng là hắn không thể nào bỏ qua việc diệt sát Trần Vân Thanh cho được.
Trần Vân Thanh hiện tại đã được xếp vào hàng Tam Tất Sát của Nguyệt Ảnh Lâu, bất kỳ người nào nhận nhiệm vụ diệt Trần Vân Thanh, liền là nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, như không mà nói, để cho Trần Vân Thanh chạy thoát, trở lại Nguyệt Ảnh Lâu hắn đây sẽ phải chịu đựng cực hình vô cùng tàn khốc. Thế nên dù bất kỳ giá nào, hắn cũng liền phải đem Trần Vân Thanh sát tại nơi đây, tên này không chết, người chết chính là hắn đây.
“Tốt! Ngươi ra tay trước đi!” Trần Vân Thanh gật đầu, chỉ là tinh thần của hắn chưa bao giờ ngơi nghỉ qua, đều là tập trung tối đa vào đối thủ của mình.
Quy tắc của Nguyệt Ảnh Lâu không phải hắn không có biết, muốn nhận được sự tôn trọng cũng như là hủy bỏ truy sát là chuyện không dễ dàng gì. Một lần cuối cùng này, bọn chúng sẽ không để cho hắn có có hội tồn tại, trận này chiến đấu hy vọng sống của hắn không cao, nhưng hắn sẽ làm hết sức mình có thể.
“Được! Ngươi chú ý..!”
Từ Thiếu Đông gật đầu một cái, chỉ có điều tuy là nói ra tay, nhưng Từ Thiếu Đông lại vẫn đứng im bất động liên tục truyền Chân Khí vào Linh Huyền Kiếm, đưa Chân Khí không nhiều trải rộng toàn thân, nhìn chằm chằm Trần Vân Thanh đề phòng, mà không có dấu hiệu sẽ tấn công trước.
Bên kia Trần Vân Thanh cũng là một dạng như thế, Nội Lực trải rộng đều khắp, một thân tinh khí thần tập trung, nhưng là không có vội ra tay.
Từ Thiếu Đông có lợi thế của mình, đó là tu vi Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ cảnh giới, thực lực vượt rất xa Trần Vân Thanh, còn có một môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ kiếm Pháp tiểu thành, trong khi Trần Vân Thanh thực lực cũng chỉ là Yêu Giả cảnh giới, có thể nói là chiếm toàn bộ ưu thế.
Nhưng hắn không dám ra tay trước, vì hắn biết Trần Vân Thanh cũng là cũng có lợi thế nhất định, đó là hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ cùng tu luyện đến tiểu thành cảnh giới, hai môn Yêu Kỹ kết hợp, cùng với lại một cổ tử chiến không lùi kia, làm cho hắn không dám ra tay. Đơn giản là vì hắn không muốn cùng cái này Trần Vân Thanh đồng quy vu tận.
Hắn cũng là không dám quay đầu rời đi, vì hắn biết, một khi mình cử động, liền sẽ có sơ hở, đang vận sức chờ phát động Trần Vân Thanh sẽ là không bỏ qua cái cơ hội này, khi đó phần lớn khả năng hắn liền sẽ chết, mà Trần Vân Thanh chỉ là bị thương mà thôi.
— QUẢNG CÁO —
‘Kỳ lạ! Nội Lực tên này làm sao có thể hùng hậu chèo chống lâu như thế!’ Từ Thiếu Đông chờ đợi Trần Vân Thanh xuất chiêu trước, từ đó nhìn ra sơ hở trong chiêu thức một kích tất sát, sẽ giảm thiểu thương vong cho bản thân mình.
Cũng là chờ cho Trần Vân Thanh này Nội Lực chống không nỗi thi triển hai môn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ cùng một lúc liền là ra tay.
Nội Lực của Yêu Giả cửu trọng cảnh giới hắn là biết, nó sẽ là không thể nào chèo chống được Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ bao lâu, nhưng qua một khắc thời gian, tên này vẫn là không có dấu hiệu suy kiệt, đây là vì cái gì nguyên nhân?
‘Thần Bí Ngọc Bài năng lượng là sắp hết rồi, ta phải làm như thế nào đây?’ Trần Vân Thanh bên ngoài thủ thế chờ phát, gương mặt như bình tĩnh như hồ nước, nhưng không có ai hiểu, trong lòng của hắn hiện tại khá là bất an đến.
Có thể cầm cự đến hiện tại, có thể dùng khí thế đối đầu với lại một đại cường giả như Từ Thiếu Đông tên này suốt một khắc thời gian mà không ngã, tất cả đều là dựa cả vào Thần Bí Ngọc Bài màu xanh năng lượng, như không có nó mà nói, hắn là đã gục ngã ngay sau khi thi triển Nhất Đóa Tam Ảnh thân pháp mất rồi.
Chỉ là cái gì cũng có hạn độ của nó, Thần Bí Ngọc Bài công dụng có nghịch thiên đến đâu thì cũng cần phải có năng lượng cho nó hoạt động mới được, hiện tại trải qua một loạt biến cố, vì trợ giúp cho Trần Vân Thanh hắn khôi phục thương thế cũng như lĩnh ngộ Yêu Kỹ, năng lượng tích trữ bên trong nó đã đi đến tận cùng mất rồi, không đến vài phút thời gian nữa, nó liền sẽ hao hết.
Mà không có màu xanh năng lượng của Thần Bí Ngọc Bài chống đỡ, hắn là không thể nào duy trì trạng thái dằng co với lại tên sát thủ trước mắt đây được, lần này thật sự hắn có phiền toái rất là lớn đây.
Đúng lúc này...
“Ong...Rít...Rít...!”
Một loại âm thanh ríu rít trên bầu trời cách Trần Vân Thanh cùng Từ Thiếu Đông đại chiến không xa, âm thanh bên trong là chứa đầy phẫn nộ cùng khát máu, cái này làm cho đang tại tập trung đối phó cùng đối thủ Trần Vân Thanh cùng Từ Thiếu Đông chú ý đến.
— QUẢNG CÁO —
“Là Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ đàn!” Nhìn lên bầu trời, cả Từ Thiếu Đông cùng Trần Vân Thanh không khỏi thất thanh kêu lên.
Chỉ thấy xung quanh bọn họ không biết khi nào đã xuất hiện một đàn hơn ngàn con Thạch Dực Nghĩ, cấp bậc lên đến Nhất Giai bát phẩm, toàn một màu như thế này, có nhiều khả năng là khi hai người bọn họ tập trung tinh thần cùng đối phương chém giết, Thạch Dực Nghĩ này đã tiến đến nhưng bọn họ lại không có phát hiện ra, vì tất cả chú ý của bọn họ đều đã tập trung cả vào đối phương mất rồi. Nếu đám Thạch Dực Nghĩ này không xuất hiện quá gần, còn là phát ra âm thanh cực lớn, cũng là không có người nào phát hiện ra cả đâu.
‘Lần này có nguy hiểm!’ Từ Thiếu Đông nhìn cái này trận thế sắc mặt của hắn là xanh như tàu lá chuối, chỉ là tại bên trong chiếc mặt nạ, không người có thể nhìn thấy mà thôi.
Với thực lực của hắn hiện tại, Nhất Giai bát phẩm yêu Thú trong mắt hắn chỉ là cặn bã, một kiếm đưa ra có thể diệt cả chục tên cùng một lúc. Dùng hết sức có thể đem mấy chục con thậm chí là cả trăm con tiêu diệt cũng không có vấn đề gì. Nhưng nếu số lượng lên đến mấy trăm, hoặc giả cả ngàn con trở lên, hắn cũng chỉ có một con đường chết.
Yêu Sĩ lợi hại thật, nhưng Chân Khí bên trong cơ thể cũng có hạn, không thể nào dùng hoài không cạn được, nhất là hắn chỉ là một cái Yêu Sĩ nhất trọng cường giả, chỉ mới thông được một đầu Chân Mạch, Chân Khí trong cơ thể là không nhiều, như đám này Thạch Dực Nghĩ liên miên bất tuyệt tiến lên tấn công, chỉ qua vài ba lượt, hắn chắc chắn là phải chết.
Đây là còn chưa tính đến loại nọc độc của Thạch Dực Nghĩ, như để cho đám khốn kiếp Yêu Thú này đốt phải, dù chỉ là một chút, liền sẽ phải hóa đá khả năng, cái này thật sự quá đáng sợ.
“Trần Vân Thanh! Chúng ta tạm thời ngưng chiến, cùng nhau đối phó với đám này Thạch Dực Nghĩ trước, ngươi thấy như thế nào?” Từ Thiếu Đông nhìn bên kia Trần Vân Thanh thần sắc cũng là không có khá hơn hắn là bao, liền là lên tiếng đề nghị nói.
Nhưng mà chú ý kỹ, kiếm trong tay hắn vẫn luôn chỉ về Trần Vân Thanh, dù là phát hiện Thạch Dực Nghĩ vây quanh, vẫn là chưa bao giờ thu lại qua.
Cái này không có gì khó hiểu, cả hắn cùng Trần Vân Thanh đều là đang đề phòng lẫn nhau, đều không có tin tưởng lẫn nhau, chỉ cần thấy đối phương thu lại chiêu thức hay là có ý lui về, ngay lập tức liền sẽ toàn lực công kích đối phương.
— QUẢNG CÁO —
Chính vì cả hai đều sợ hãi như thế, cho nên dù nhìn đến xung quanh đầy rẫy Thạch Dực Nghĩ, nhưng không có người nào chịu thu lại sát thế đối với đối phương cả. Tình cảnh hiện tại rất là không có xong, như cứ tiếp tục đề phòng lẫn nhau, một khi Thạch Dực Nghĩ tiến đến, cả hai người bọn họ đều sẽ là phải chết cả.
“Có thể!” Trần Vân Thanh không có nói nhiều, chỉ gật đầu phun ra hay chữ, còn là chủ động thu lại sát thế đối với lại Từ Thiếu Đông trước.
Tình cảnh hiện tại đối với lại hắn cực độ nguy hiểm, thực lực của hắn còn kém xa Từ Thiếu Đông, nếu bị đám kia Thạch Dực Nghĩ tập trung, người đầu tiên bị giết chính là Trần Vân Thanh hắn mà không phải ai khác, hiện tại biện pháp tốt là cùng Từ Thiếu Đông giảng hòa, như có thể liền cùng Từ Thiếu Đông này hợp tác chống lại Thạch Dực Nghĩ thì là tốt nhất. Có một đại cường giả như tên Từ Thiếu Đông này ngăn cản đại lượng Thạch Dực Nghĩ cho hắn, cơ hội sống của hắn sẽ cao hơn, cơ hội chạy trốn cũng là cao hơn.
Chỉ có điều không ai để ý đến, khi cúi xuống đầu xuống đồng ý với lại Từ Thiếu Đông, Trần Vân Thanh ánh mắt liền là hiện lên một vệt tàn nhẫn thoáng qua, cũng là không ai biết trong lòng Trần Vân Thanh hiện tại đang là suy tính cái gì.
“Ong..Ong...Long...Rít..!”
“Linh Ảnh Phiên Quang! Sát!”
“Xẹt...Xẹt... Xẹt..Rào rào... Rầm rầm...! “
“Quả thật đáng sợ!”
Trần Vân Thanh nhanh chóng dùng Nhất Đóa Tam Ảnh tránh thoát năm con Thạch Dực Nghĩ vây sát, liếc mắt nhìn qua bên kia Từ Thiếu Đông một cái, trong lòng không khỏi rùng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.