Yêu Thần Lục

Chương 39: Lá Gan Quá Lớn!




Nàng nhớ lại trước đây khi ra bên ngoài phường thị, nhìn đến một con Yêu Trư thịt khá ngon, nàng cũng rất thích ăn, nhưng lại không có tiền để mua, giờ đây có tiền, phải là mua về ăn một cái đủ mới được.
Ân, phải nói là để cho thiếu gia ăn tẩm bổ mới đúng. Như mua về để cho nàng ăn mà nói, vậy hoàn toàn là không được, một nha hoàn như nàng sao có thể có ý nghĩ kỳ lạ như thế được.
“Cứ vui vẻ như vậy mới đúng! Ngươi an tâm, sau này không ai có thể khi dễ ngươi!” Nhìn Ngô Tiểu Diễm rời đi với nụ cười rạng rỡ, Trần Vân Thanh không khỏi ấm lòng.
Hắn muốn chính là nha đầu này luôn vui vẻ như thế, không chỉ có vậy, hắn còn muốn giúp nha đầu này trừ đi cái bớt bỏng trên gương mặt.
Với y thuật của Trần Vân Thanh hắn hiện tại, đừng nói Ngô Tiểu Diễm vết thương trên mặt là do người làm ra, dù nó có là thiên sinh, hắn cũng là có cách đem nó xóa đi.
Không những vậy, Trần Vân Thanh trong lòng còn là muốn để Ngô Tiểu Diễm trở thành một phương cường giả, sau này không còn người nào có thể ức hiếp được nàng ta nữa.
Không sai, Trần Vân Thanh hắn liền là muốn đưa Ngô Tiểu Diễm đi vào con đường tu hành, thậm chí là đột phá Yêu Vương trở lên cường giả nữa, có như vậy mới có thể báo đáp được những cái hy sinh mà Ngô Tiểu Diễm đã dành cho hắn trong những năm tháng qua. Cũng như Liệu Thương Đan, Nội Khí Đan các loại Đan Dược mà nàng ta đã đưa cho hắn nữa. Đây là tất cả dự tính trong lòng của hắn.
“Như dùng một chút tiểu phẫu cũng không phải là không được!” Trần Vân Thanh ve cằm.
Chờ Ngô Tiểu Diễm đột phá Yêu Vương này nọ có vẻ có chút lâu, vết bỏng kia cũng không thể để nó đi theo Ngô Tiểu Diễm thời gian dài như vậy được, phải sớm đem nó giải quyết đi thôi.
Phẫu thuật thẩm mỹ thời hiện đại, có thể đem nó nhanh chóng biến đi mất, đây cũng là một biện pháp không tồi a.
“Có điều trước mắt cũng là nên giải quyết cái cửa ải khó khăn trước mắt đi cái đã!” Thu lại những suy nghĩ dự định trong tương lai đối với lại Ngô Tiểu Diễm, Trần Vân Thanh đem tất cả tài nguyên cất lại một nơi bên trong gian phòng, liền là rời khỏi nơi này, nhìn về một cái phương hướng, hắn liền là gằn giọng lên tiếng.
Như có người tại nơi đây mà nói, nhất định sẽ nhìn ra được phương hướng mà Trần Vân Thanh vừa rồi nhìn đến là một gian phòng khá lớn nằm tại trung tâm của Chứa Củi Thất nơi này.
...
“Rầm rầm!”
“Trần An! Ngươi nói cái gì? Trần Vân Thanh đánh các ngươi ra nông nổi như thế này, còn đem trên người các ngươi tài nguyên cướp đoạt sạch sẽ!” Trần Khánh Ly một mét tám thân cao, gương mặt đầy râu, đang nỗi giận đùng đùng đối với lại đám người Trần An lên tiếng, khí tức bá đạo của một tôn Yêu Giả thất trọng hậu kỳ chi cảnh phát ra, làm cho mấy chục người có mặt tại nơi đây không khỏi kinh sợ cúi mặt xuống.
Trần Khánh Ly hắn đang giận, còn là cực kỳ giận dữ như muốn sát nhân nữa là đằng khác, nguyên nhân không lâu trước đây, đám người Trần Phú hắn phái ra bên ngoài thu gom một đám người đi đến bên ngoài Đại Mộc Lâm đốn củi liền tay không trở lại, mình còn dính đầy thương tích, cái kia tâm phúc thủ hạ của hắn Trần Phú còn thảm hơn, bị người ta đánh đến giờ vẫn còn nằm bất tỉnh bên kia.
Hỏi ra thì mới biết, những cái này chuyện đều là do Trần Vân Thanh, tên mạt rệp trước giờ bị hắn khi nhục đánh, không những là như thế, tất cả tài sản của đám người kia đều bị Trần Vân Thanh trấn lột sạch sẽ.
Trần Vân Thanh làm như thế, đây không khát gì hướng Trần Khánh Ly hắn quất một cái bạt tai, đau tận tâm can, nơi này Ngoại Viện đệ tử khu, như ai cũng biết Trần Phú đám người này chính là tâm phúc thủ hạ của hắn.
Người khác muốn dạy dỗ cũng liền là nhìn đến sau lưng bọn chúng có hắn đây liền sẽ nể mặt cho qua. Lần này Trần Vân Thanh ra tay tàn nhẫn đến như thế này, đây là không cho hắn mặt mũi, như không đi tìm về mà nói, sau này hắn làm sao còn mặt mũi nào nhìn người, còn có cái gì uy tín để lãnh đạo đám người này đây.
“Khánh Ly sư huynh! Không những như vậy, tất cả tiền để dành mua Nội Khí Đan cho huynh đều là bị Trần Vân Thanh kia cướp đoạt sạch sẽ, huynh nhất định phải diệt đi hắn lấy lại tài sản a!”
Tiếng gầm rú của Trần Khánh Ly cũng liền là đã làm cho Trần Phú giật mình tỉnh giấc, nhìn quanh nơi này quen thuộc hoàn cảnh, hắn cũng liền là hiểu được, rất lớn khả năng mình liền được Trần An đám người đưa về lại căn phòng của Trần Khánh Ly nơi đây.
Không có quan tâm đến thương thế hiện tại của mình còn đang khá đau nhói, Trần Phú liền là nước mắt nước mũi chảy ròng ròng cướp lời của Trần An lên tiếng tố cáo.
Tổn thất thảm trọng, đây là những gì có thể nói để hình dung Trần Phú hắn hiện tại, người bị thương nặng không nói, sau này còn là không thể làm được chuyện khoái hoạt của đàn ông được nữa, dĩ nhiên cũng liền không thể nào có thể nối dõi tông đường rồi.
Đối với lại người gây ra tất cả hậu quả thảm khốc này cho hắn là Trần Vân Thanh, hắn đây liền là hận cực kỳ, nhất định phải đem Trần Vân Thanh diệt, phải làm cho Trần Vân Thanh hối hận vì đến với thế gian này, Trần Khánh Ly này chính là hy vọng đầu tiên của hắn, phải làm cho tên này đi đối phó với lại Trần Vân Thanh mới được.
“Rầm rầm!”
“Trần Vân Thanh! Ngươi phải chết! Ngươi nhất định phải chết!” Trần Khánh Ly hủy đi chiếc ghế mình đang ngồi, ánh mắt của hắn đỏ như màu máu, như muốn thôn phệ tất cả, âm thanh khàn khàn, đây là biểu hiện của sự giận dữ đến mất kiểm soát biên giới.
Trần Vân Thanh như chỉ đem đám người Trần An đánh trọng thương cũng như cướp đi tại nguyên của bọn họ thì cũng thôi, đám người kia có ít tài sản cũng không sao, hắn đây liền sẽ nghĩ đến thực lực của Trần Vân Thanh bỗng nhiên tăng đột biến, sánh ngang với lại Yêu Giả thất trọng liền sẽ suy nghĩ thiệt hơn về vấn đề tìm Trần Vân Thanh lấy lại mặt mũi.
Nhưng mà hiện tại thì là không được, thứ mà Trần Vân Thanh lấy là hơn chín ngàn đồng bạc, là thứ hắn dành nửa tháng thời gian để mua thêm Nội Khí Đan tiếp tục đột phá Yêu Giả bát trọng, giờ đây đã không còn, nó như là triệt đường tu luyện của hắn, bằng mọi giá hắn cũng là phải diệt cho bằng được Trần Vân Thanh, lấy lại toàn bộ tài sản của hắn.
“Đi! Chúng ta đi tìm cái tên Trần Vân Thanh kia, xem hắn sau khi bị thương liền có ba đầu sáu tay gì?” Trần Khánh Ly phất tay một cái, đối với lại đám thuộc hạ của mình lên tiếng nói.
“Vâng! Khánh Ly sư huynh! “
Đám người Trần An cung kính lên tiếng nói, ngay cả đang bị thương không nhẹ Trần Phú, cũng liền là cố gắng nén đau đứng lên, chuẩn bị đi theo Trần Khánh Ly, đây là một cái cố gắng rất lớn của hắn đây rồi, muốn chứng kiến kết cục bi thảm của Trần Vân Thanh tên kia.
‘Dám lấy đi Ngọc Bội của chúng ta, Trần Vân Thanh, ngày tàn của ngươi đã đến rồi!’ Nhìn đến một bộ muốn đem Trần Vân Thanh ăn tươi nuốt sống Trần Khánh Ly, đám người Trần An trong lòng không khỏi cười lạnh không thôi.
Vốn muốn hồi lại báo cáo cho gia tộc chuyện mình bị Trần Vân Thanh đoạt đi Ngọc Bội, có điều nghĩ đến Trần Vân Thanh chỉ là một cái Yêu Giả lục trọng, đám người mình liền là tạm thời từ bỏ đi cái ý định đó.
Cùng là Yêu Giả trung kỳ với nhau, bọn họ có đến hơn mười người, nhưng lại bị Trần Vân Thanh đánh cho không còn manh giáp, chuyện này như truyền đến gia tộc, các đại nhân vật cũng sẽ phái người ra tay đem Ngọc Bội lấy về cho bọn họ, nhưng một chầu trách phạt cùng khinh bỉ là không hề thiếu.
Nghĩ lại vẫn là đem chuyện này nói cho Trần Khánh Ly, nhờ tên này ra tay trợ giúp bọn họ tìm lại công đạo mới là chuẩn xác hơn cả, thực lực của Trần Khánh Ly cũng đủ cao, Yêu Giả thất trọng hậu kỳ, cũng là có mối hận không nhẹ với lại Trần Vân Thanh, để tên này diệt đi Trần Vân Thanh, là hợp lý hơn cả, đám người bọn họ chỉ việc chờ đến lúc Trần Vân Thanh bị hạ đo ván, xông lên lấy lại những thứ thuộc về mình là được rồi.
“Không cần thiết! Ta là đã đến rồi!” Trần Vân Thanh một bộ nhàn nhã đi vào bên trong căn phòng rộng rãi lớn hơn của mình đến gấp năm lần của Trần Khánh Ly nơi này, bình tĩnh lên tiếng đối với lại Trần Khánh Ly nói.
“Trần Vân Thanh! Lá gan của ngươi càng ngày càng lớn a!” Trần Khánh Ly hơi có chút khựng lại, nhìn trước cửa phòng mình Trần Vân Thanh không sai mà nói, liền là lên tiếng nói.
Trần Vân Thanh trước mắt này, là khác quá xa so với lại trước đây người mà hắn thường hay ức hiếp, khí thế kia là không hề kém gì hắn đây, nhất là không có còn tự ti khi cùng hắn đối mặt nữa.0

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.