Yêu Thần Lục

Chương 51: Miến Điện Vương Quốc!




Ba ngày thời gian tại Chứa Củi Thất kia, Trần Vân Thanh hắn tuy bế quan, nhưng nếu muốn, vẫn có thể âm thầm diệt trừ đi mấy con cá nhỏ mà mình không muốn nhìn thấy.
Khi ấy hắn không có định ra tay với lại Trần Phú tên này, nghĩ đến dạy cho y một bài học lần trước đã là quá đủ rồi, không nghĩ đến tên kia lại không có biết điều, một hai muốn tìm người đối phó với lại hắn, xem ra cái tên âm hiểm tiểu nhân này giữ lại không có được rồi, phải nghĩ cách đưa tên này diệt đi sớm thôi.
“Không đúng! Trần Phú tên kia không có cái gì lớn bản lĩnh, như thế nào có thể ra lệnh cho các ngươi đến diệt ta?” Trần Vân Thanh nghĩ một chút, cảm thấy có chút không đúng, liền là lên tiếng hỏi lại ba người này.
Trần Phú tên này thông qua ký ức của tiền nhiệm chủ nhân hắn cũng có hiểu biết qua, tên này mới gia nhập Trần Phủ hai năm trở lại đây, không có nghe nói y có hậu trường gì lớn cả, hai năm nay cũng chỉ theo Trần Khánh Ly làm chân chạy, thực lực cũng không có hơn hắn là bao. Như tên kia có bản lĩnh hay hậu trường lớn mà nói, hai năm qua cũng không phải lăn lộn thảm đến nhưng thế này.
“Vân Thanh sư huynh! Có thể sư huynh không biết, bên trong Chấn Nam Thành Trần Phú gia tộc là làm buôn bán Ngọc Thạch gia tộc. Tiền tài bên trong rất là phong phú, có thể được xếp vào hàng trăm đại phú hào gia tộc của Chấn Nam Thành này, nghe nói phụ thân của Trần Phú là Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ Cường Giả. Thực lực khá là cường đại, còn vì cái gì Trần Phú không được gia tộc bồi dưỡng, cái này ta cũng không được rõ!” Trần Đại Dũng là người đối với lại tin tức bên trong Chấn Nam Thành một số gia tộc khá là tinh thông, hắn là lên tiếng giải thích cho Trần Vân Thanh được biết.
Những cái như Ngọc Bội, Ngọc Bài cùng các loại tượng làm bằng Ngọc các loại tại Chấn Nam Thành nơi đây, có đến một phần ba là xuất xứ từ Trân Bảo Các của Trần Phú gia tộc.
Ngọc thạch chính là một môn buôn bán một vốn bốn lời, lợi nhuận vô cùng cao, nên Trân Bảo Các giàu có liền có thể thấy lốm đốm. Ông chủ của Trân Bảo Các là phụ thân của Trần Phú, ông ta được xếp hàng một trăm người giàu có hàng đầu Chấn Nam Thành, cũng không có người nào phản đối cả.
Nói thật như ba ngày trước không phải một cái gia đinh của Trân Bảo Các mang theo mật lệnh của phụ thân Trần Phú muốn bọn họ ba người diệt đi Trần Vân Thanh, bọn họ ba người đến hiện tại cũng liền không có biết được đến Trần Phú người này liền là có hậu trường cường đại như thế này.
“Ngọc Thạch mua bán?” Trần Vân Thanh nghe đến mấy từ này, ánh mắt của hắn liền là có chút sáng lên.
Ngọc Thạch tại thế giới này, chính là xuất xứ từ Miến Điện Vương Quốc, một quốc gia nằm tại phía tây của Lạc Việt Quốc này.
Lãnh thổ của cái Miến Điện Vương Quốc này nghe nói rộng gấp nhiều lần Lạc Việt Vương Quốc nơi này hắn sinh sống một dạng.
Lục lại trí nhớ, hắn cũng có một cái định hình đại khái về Nam Hoang Chi Địa nơi này. Nơi này địa thế khá là giống với lại Địa Cầu thời cổ đại mà hắn biết, khác nhau điểm là nơi đây diện tích là lớn hơn tổng diện tích của Địa Cầu hơn mấy chục lần, các quốc gia cũng liền là không có ngăn cách với các đại dương như là tại Địa Cầu bên kia một dạng, biên giới rất nhiều quốc gia liền tiếp giáp với nhau bằng đất liền, mà không phải là biển cả. Thành ra Nam Hoang Chi Địa này là một khối địa vực vô cùng lớn.
Theo như Trần Vân Thanh hắn biết là như thế, còn bên ngoài thế nào, hắn liền không được biết rồi, các sách sử từ thời đại Lạc Hoàng Đại Đế nhất thống Nam Hoang Chi Địa xong, liền là biến mất tất cả.
Có điều phần lớn địa vực nơi này Nam Hoang Chi Địa là từ Sơn Mạch đại ngàn cùng các hiểm địa, nó là chiếm đi một nữa diện tích đất liền. Còn lại một nửa chính là các quốc gia hiện tại đang tranh đấu dành dật thôn tính lẫn nhau.
Miến Điện Vương Quốc, nơi phát ra các loại Ngọc Thạch phần lớn của Nam Hoang Chi Địa nơi đây cũng là một cái đại quốc, luận về diện tích mà nói, Miến Điện Vương Quốc có đến hai mươi cái Quận, tất là nhiều gấp hai lần Lạc Việt Quốc hiện tại, tại Nam Á khu vực nơi này chỉ kém hơn Chân Lạp Quốc có bốn mươi cái Quận mà thôi, thực lực tổng thể của quốc gia này cũng khá đáng sợ.
Nhiều năm qua Đại Hán Vương Quốc hùng mạnh bên kia cũng không dám phát binh đánh chiếm Miến Điện Vương Quốc, cũng đủ để thấy Vương Quốc này hùng mạnh.
Còn Ngọc Thạch được đưa đến Lạc Việt Quốc nơi này, đa số liền là thông qua con đường buôn lậu, vì là Lạc Việt Vương Quốc bọn họ cùng Miến Điện Vương Quốc không có đường biên giới tiếp giáp, những cái Ngọc Bội mà Lạc Việt Vương Quốc bọn họ đang dùng, phần lớn đều là thông qua con đường này để được đến.
‘Hắc hắc hắc..! Cái này Trân Bảo Các a!’ Trần Vân Thanh trong lòng âm thầm cười lạnh không thôi, như người nào quen thuộc với lại Trần Vân Thanh liền hiểu, mỗi khi trên miệng hắn xuất hiện loại cười mỉa này, cái kia chắc chắn sẽ có người phải gặp xui xẻo.
Không sai! Trần Vân Thanh hắn chính là muốn đánh chủ ý lên Trân Bảo Các cái này địa danh.
Nghĩ lại hắn chỉ đem mười mấy khối Ngọc Bội của đám người Ngoại Viện đệ tử kia cho Thần Bí Ngọc Bài của hắn nuốt, nó liền là bớt đi một ít màu xám, có đôi chút sắc xanh, năng lượng tích lũy bên trong trợ giúp cho hắn dung hợp nhiều loại Yêu Quyết cùng Yêu Kỹ lại tạo thành tuyệt học cái thế giúp đỡ hắn không ít.
Nơi kia Trân Bảo Các là nơi buôn bán Ngọc Thạch nơi phát ra, nghĩ đến Ngọc Thạch bên trong sẽ nhiều vô cùng, như có thể đem tất cả nơi đó Ngọc Thạch cho Thần Bí Ngọc Bài cắn nuốt, nó liền sẽ tích lũy được biết bao nhiêu điểm năng lượng, biến hóa đến cái loại gì tình cảnh, hắn đúng là có một chút chờ mong a.
‘Vẫn nên thực tế một chút hay hơn!’ Nghĩ đến thực lực hiện tại của Trân Bảo Các bên kia, Trần Vân Thanh liền như lò lửa bị tạt cho một chậu nước lạnh, tỉnh táo lại rất là nhiều.
Ngọc Thạch bên kia Trân Bảo Các là tốt, tài phú của Trân Bảo Các cũng liền làm cho hắn vô cùng động tâm, nhưng đừng có quên, Trần Đại Dũng này vừa rồi nói bên kia Trân Bảo Các phụ thân Trần Phú có Yêu Sĩ Tứ trọng hậu kỳ tu vi, còn không biết bên kia Trân Bảo Các ẩn giấu bao nhiêu lực lượng nữa.
Lấy Trần Vân Thanh hắn hiện tại thực lực, đừng nói là Yêu Sĩ cường giả, dù một cái Yêu Giả bát trọng lợi hại Cường Giả vẫn có thể nhẹ nhàng OK hắn.
Đánh chủ ý lên Trân Bảo Các bây giờ, không có khác gì tự đi nạp mạng, bọn họ không phái ra Cường Giả diệt đi hắn, liền đã là phúc đức mấy đời tích lũy của hắn rồi.
“Ba người các ngươi muốn toàn mạng, liền là giao lên đây tấy cả tiền bạc cùng tài nguyên, nếu như dám tàng tư, các ngươi nên hiểu đến hậu quả!”. Trần Vân Thanh tạm thời bỏ qua suy nghĩ không thực tế trong lòng của mình về Trân Bảo Các kia một chuyện, quay trở lại hiện thực, nhìn xuống Trần Bái Bì ba tên này, lạnh lẽo lên tiếng nói.
Diệt đi ba người này, đây mới là sâu thẳm trong lòng của Trần Vân Thanh hắn muốn hiện tại, dám làm súng cho người khác đối phó hắn, trước giờ không có người nào có thể thoát được cái chết.
Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ đến, hắn để lại ba người này ngoài việc không muốn cho nhiều người quan tâm quá mức đến mình ra, còn là có thêm mục đích riêng của mình, tạm thời để đám người này lại, chờ một thời gian nữa liền ra tay sau cũng không muộn, hắn cũng không có tin tưởng, với tốc độ phát triển của mình hiện tại, tương lai còn có thể kém ba tên này nhiều ít.
“Vân Thanh sư huynh! Nơi đây có ba viên Nội Khí Đan cùng hai trăm đồng vàng chi phiếu, mong sư huynh vui lòng nhận cho!” Chỉ chờ Trần Vân Thanh này nói như thế, Trần Bái Bì liền là nhanh chóng đi đến, cắn răng nén đau từ vết thương mang lại, dâng lên tất cả tài nguyên mà bọn họ có trong tay hiện tại cho Trần Vân Thanh.
Còn có thể sống sót, đây là ba người bọn họ cũng không có nghĩ ra đến, cái này Trần Vân Thanh trong lúc này lại trở nên mềm lòng như thế, dù là vì cái gì nguyên nhân, đây là đối với lại ba huynh đệ bọn họ là chuyện tốt mà không phải chuyện xấu, qua được kiếp nạn ngày hôm nay liền sẽ tính sau.
Hơn nữa số kia tài nguyên vừa dâng lên tất cả cho Trần Vân Thanh, nó vốn cũng không phải là của bọn họ, đây là tiền của Trân Bảo Các kia dâng đến cho bọn họ làm thù lao để diệt cái này Trần Vân Thanh, hiện tại liền là đưa ra cho Trần Vân Thanh, xem như đám người mình chưa từng thấy qua loại này tài nguyên mà thôi.0

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.