Kế Hoạch Cứu Vớt Hậu Cung

Chương 2: Bị biến thành trứng!!!



Edit: Meiyan

" Đúng vậy ký chủ, ngài đang ở trong 《 Tứ giới chinh phạt 》thân phận là bạch nguyệt quang đã chết nhiều năm của nam chủ. "

Một giọng nói máy móc từ trong không khí truyền đến càng khẳng định suy đoán của nàng.

Lâm Thiên Sương lúc nghe được âm thanh nhắc nhở, đồng tử co chặt, sau lưng ẩn ẩn phát ra mồ hôi lạnh, toàn thân da gà toát ra, nàng có chút sợ hãi khi nghe thấy giọng nói khẳng định như vậy.

Âm thanh cổ quái này, nàng đã nghe thấy được khi đang ở văn phòng, hơn nữa một lúc sau khi tới tiểu thuyết 《 Tứ giới chinh phạt 》nàng cũng nghe thấy giọng nói này.

Nói đến cũng phải nói Lâm Thiên Sương là một người công dân tốt làm việc trong lĩnh vực thiết kế. Việc hằng ngày phải cùng khách hàng giằng co, luôn luôn nghe yêu cầu của họ, đã sớm rèn luyện cho nàng một ý chí nghị lực thép, rất nhanh nàng đã bình tĩnh lại cùng với âm thanh trong không khí đối thoại: "Ngươi là ai, ngươi đem ta tới đây với mục đích gì. "

" Ký chủ, hiện tại việc ngài phải lo lắng đó chính là phải làm như thế nào để { sống sót }, mà không phải hướng hệ thống liên tục đặt câu hỏi. "

Lâm Thiên Sương đã xem qua nội dung, không cần hệ thống nhắc nhở thì nàng cũng hiểu hiện tại bây giờ không thể ung dung lạc quan, pháp trận tru sát Thương Lan thú đã khởi động, nếu không nghĩ ra biện pháp giải quyết thì nàng sẽ giống bạch nguyệt quang sư tỷ trong nguyên văn cùng với con ma thú chết chung trong này.

Thương Lan ma thú lắc lư thân hình cao lớn trầm trọng bước tới chỗ Lâm Thiên Sương đang muốn chạy, mở ra cái miệng như chậu máu mà cắn tới.

Lâm Thiên Sương nhìn thấy con thú đang hướng mình tấn công không khỏi hốt hoảng, nàng liều mạng chạy nhảy thoát khỏi tập kích của con quái vật này. Trong lòng cảm thán, thật là đại ca này chúng ta cùng nhau chết tại đây rồi, trước khi chết còn muốn ăn no bụng sao? Ta thật sự một chút thịt cũng không có để ăn.

Hệ thống một đầu hắc tuyến nhìn Lâm Thiên Sương bị Thương Lan thú đuổi quay vòng vòng nhắc nhở nói: " ký chủ, bản mạng kiếm của ngài đang dưới chân kìa. "

Lâm Thiên Sương cúi đầu nhìn xuống, một cây linh kiếm thượng phẩm lập lòe linh quang đang lẳng lặng nằm dưới chân, nàng lưu loát cầm lấy linh kiếm, lại tiếp tục số khổ mà chạy trốn

Nàng cũng không phải là người tu luyện nào biết sử dụng linh kiếm này, dù cầm trong tay cũng vô dụng thôi khác gì phế liệu có thêm sợi len đâu mà!!!!

Tru ma trận dần dần khởi động, phù văn màu vàng dưới chân một người một thú hiện lên, văn quang linh chú một đường hướng tới trung tâm nổi lên.

Thương Lan ma thú vốn đang chấp nhất đuổi theo Lâm Thiên Sương muốn nuốt nàng vào bụng, nhưng ý thức của nó báo hiệu có linh cảm không ổn. Nó ngừng lại tại chỗ, chân thú nôn nóng dẫm đạp lên mặt đất, phát ra tiếng tru uy hiếp.

Lâm Thiên Sương nhìn Thương Lan ma thú bỗng nhiên yên lặng bất động, đúng lúc nàng chạy trốn mệt rã bước chân hư nhuyễn, hơi thở nặng nề. Lúc nàng dừng lại, cảm giác mệt mỏi vô lực nảy lên toàn thân.

Lâm Thiên Sương một mông ngồi ở trên mặt đất, đem linh kiếm ôm ở trước ngực, vẻ mặt cảnh giác đề phòng nhìn chằm chằm Thương Lan ma thú động tĩnh, trong lòng lặng lẽ suy tính.

Mà giờ phút này, Thương Lan ma thú cũng bỗng nhiên xoay người đối diện nàng, cặp kia huyết hồng thú đồng thẳng tắp đối thượng nàng đôi mắt.

Nàng biết trận pháp lập tức sẽ đem mọi thứ đều hủy diệt hết thảy, liền tính nàng nếu muốn chết ngay bên trong trận pháp này thì cũng không muốn bị con quái này ngũ mã phanh thây mà chết đâu.

Mà giờ phút này, Thương Lan thú bỗng nhiên xoay người đối diện với nàng, đôi đồng tử dựng thẳng đỏ như máu nhìn nàng chằm chằm.

Đối mặt với tầm mắt của ma thú, Lâm Thiên Sương ngây ngẩn cả người, nàng thế mà cảm nhận được con thú này có nhân tính giống con người, bởi vì từ cặp mắt của ma thú kia nàng có thể thấy được chỉ có nhân loài mới toát ra dáng vẻ xem xét cùng quan sát kia thôi.

" Phàm nhân, ngươi muốn tiếp tục sống ư?"

Thanh âm này, là từ trong biển thức thần của nàng truyền đến, cũng không giống như âm thanh của hệ thống.

Lâm Thiên Sương ý thức được đây là âm thanh của Thương Lan thú muốn thông qua thức thần mà giao tiếp với nàng.

Nhưng quang trọng là nàng không biết làm cách nào để sử dụng thức thần trả lời ma thú cả!!

Thương Lan thú cũng không nghĩ sẽ nghe câu trả lời từ Lâm Thiên Sương mà trực tiếp đi đến trước mặt nàng.

Lâm Thiên Sương hoảng sợ, vội vàng lùi về phía sau cầm linh kiếm hướng về nó tưởng như vậy sẽ bức lui được ma thú. Nhưng Thương Lan thú cũng không tổn thương nàng mà là mở miệng bên trong che kín răng nhọn có một quả gì đó ánh sáng tím lập lòe là Ma Đan.

" Nuốt vào, tru ma trận sẽ đem thi thể của ngươi và ta thiêu hủy, nhưng ngươi thể chất là nguyên âm, linh căn tư chất thượng thừa, nuốt vào bổn tọa Ma Đan, bảy hồn sáu phách sẽ được bảo tồn một lần nữa được trùng tố thân thể, có được cuộc sống mới."

Thương Lan ma thú đôi mắt đỏ đậm mà theo tràn đầy thành ý, để Ma Đan rơi vào tay Lâm Thiên Sương.

Lâm Thiên Sương cầm Ma Đan, nhìn trận pháp trên mặt đất, nàng biết thời gian đã không còn nhiều.

Tầm mắt nàng nhìn chằm chằm vào ma thú, nàng cũng không tín nhiệm cái này hung thú, cho nàng Ma Đan ngàn năm, thậm chí còn giữ được sinh mệnh của nàng, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.

" Bổn tọa là bị tiểu nhân hãm hại, ta muốn ngươi thay bổn tọa báo thù, giết Ma Hoàng. Ma Hoàng một ngày không chết, nguyền rủa ta gieo trên người ngươi sẽ không thể giải trừa, ngươi sẽ giống như ta mỗi tháng phải chịu đựng nỗi đau ăn mòn thấu xương. "

Thương Lan thú đắc ý, đôi mắt đỏ đậm nhìn thẳng vào Lâm Thiên Sương, thân hình cao lớn bị trận pháp trói buộc dần trở nên trong suốt " Ngươi không cần phải hoài nghi bổn tọa, bởi vì ngươi đã không còn lựa chọn nào khác. "

Lâm Thiên Sương nhìn Thương Lan thú dần dần biến mất, nàng cũng cảm nhận được thân thể mình bị một cỗ liệt hỏa vây quanh, thêu đốt thân thể đến hồn phách đều bị bỏng.

Hiện tại toàn thân nàng dần dần vô hình, sau cùng hồn phách cũng sẽ bị tiêu tan vĩnh viễn không thể nhập vào luân hồi.

Lâm Thiên Sương nhanh chóng đem Ma Đan nuốt xuống, nàng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, hiện tại sống sót mới là điều quan trọng!

Một đoàn ánh sáng mạnh mẽ đem tru sát trận bao trùm, chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, ánh sáng tím xuyên qua rừng cây chíu thẳng lên bầu trời.

Mây đen mờ mịt phủ khắp chân trời, tại một khắc lúc này mặt trời mất đi ánh sáng chói chan của nó.

Tứ giới cảm nhận được dị tượng khác thường, các tu sĩ ngẩng đầu sôi nổi nhìn về phía dị tượng xuất hiện trên màn trời kia, một loại dự cảm không lành tràn lan trong lòng, nhất định là có một ma vật đáng sợ sắp giáng thế!

Pháp thuật luân chuyển bên trong tru sát trận biến mất trong không khí, một lúc sau tử khí tan hết, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một viên trứng trắng tròn không ngừng lay động nhảy nhót.

Nếu có người nghe hiểu được thú ngữ thì nhất định có thể nghe ra tại sao quả trứng lại kích động nhảy tới nhảy lui như vậy.

Ta tại sao lại bị biến thành như vậy a???

Thân thể ta đâu? Mắt cùng với miệng của ta biến đâu mất rồi??

Lâm Thiên Sương mờ mịt trên mặt đất lăn lộn, nàng mơ hồ ý thức được chính mình đã biến thành một cái đồ vật hình tròn.

Nhưng nàng không có mắt không thể quan sát được tình hình xung quanh, nàng cũng không có miệng chỉ có thể dựa vào thức thần để phát ra âm thanh.

" Ký chủ."

Thức hải làm quen với hoàn cảnh trong chốc lát, Lâm Thiên Sương nhảy nhót trong bóng đêm không biết bao lâu thì nhận ra giọng nói của hệ thống, nàng dừng lại hành động, dò hỏi nói "Trên người ta xảy ra chuyện gì, hiện tại tình huống như thế nào?".

" Linh hồn của ngài cùng Ma Đan đã dung hợp thành công, hiện giờ ngài đã biến thành một viên Ma Đản. "

Gì... biến...biến thành một quả trứngggg?????

Lâm Thiên Sương hai mắt tối thui, suýt nữa thì chết ngất lần nữa. Cuộc sống trải qua nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên nàng bị biến thành quả trứng như thế này

Nàng đã xem qua nhiều người xuyên thư như vậy, những người đó không phải bàn tay vàng to đùng, thì cũng là thân phận lão đại nổi danh. Còn nàng vừa mới xuyên tới đã phải chết còn bây giờ lại phải trở thành một quả trứng.

Viên trứng mềm trắng như bông cảm thán về nhân sinh của mình, ghé sát mặt đất nhụt chí không muốn động đẩy.

" Ký chủ, ngươi không cần phải giả chết, xin hãy dũng cảm đối mặt với trứng sinh* của ngươi"

*ở đây để trứng sinh vì nó ghép từ nhân sinh tại bạn Sương đã biến thành trứng rồi nên tác giả ghép vậy mình edit sát câu thì nghe không hay nên để nguyên vẹn.

Lâm Thiên Sương buồn bực bò trên mặt đất, lúc nói chuyện quả trứng nhỏ lại nhảy nhảy lên, mềm mại phồng lên đứng thẳng " Ta đây phải làm như thế nào mới có thể biến về thành người được?"

" Điều này vượt qua phạm vi nhận biết của hệ thống, hệ thống vì ngài chỉ có thể đưa ra mục tiêu công lược cùng cứu vớt nữ chủ trong hậu cung của 《 Tứ giới chinh phạt 》. Còn mặt vấn đề khác thì không có trong chương trình, nên hệ thống không thể phản hồi được câu hỏi của ngài."

Vậy cái hệ thống này còn làm được gì, chuyện gì đều không giúp được, thật vô dụng mà.

Lâm Thiên Sương hừ một tiếng, kéo thân hình trắng nõn tròn vo của mình đi về phía trước, trong lòng âm thầm tính toán hiện tại nàng là một quả trứng, như vậy chính là nói nàng giống với động vật đẻ trứng phải đợi ấp trứng đến thời kì thì mới có thể phá lớp màng cứng mà bò ra ngoài, nhưng phải làm như thế nào mới được ấp đây????

Trong nguyên văn thôn xóm này có tên là Thiên Phục Sơn, là nơi mà yêu quái thường xuyên lui tới.

Lâm Thiên Sương ở trong lòng tự mình an ủi, nhảy nhót mà đi tới phía trước, nàng đi tới đó không chừng sẽ gặp được một con yêu quái thành tinh có thể giao tiếp để thử hỏi về phương diện này xem sao.

Cổ thụ to lớn, bóng râm trải dài trên mặt đất có một cái nữ tử mặc áo đỏ nhan sắc kinh diễm tuyệt luân ngồi trên nhánh cây dài, nàng thưởng thức cây sáo sắc đỏ trong tay, vòng eo quấn lụa mỏng phát họa nên chiếc eo mềm mại dẻo dai, đôi chân trắng nõn kẽ đong đưa, dải lụa đỏ như lửa theo sự lay động giữa không trung mà nhẹ nhàng phất phơ mang theo một tia mị hoặc say mê lòng người.

Đây là Cửu Trọng Ma Cung thánh nữ Hàn Thánh Dao. Y hôm nay đến đây là vì tuân theo mệnh lệnh của Ma Vương đến để điều tra dị tượng giáng thế. Hàn Thánh Dao đã ở thôn Thiên Phục Sơn một hồi lâu rồi mà vẫn không phát hiện ra gì bất thường, lại ngoài ý muốn mà tìm được viên Ma Đản đang nhảy nhót dưới tàng cây.

Bình thường ma vật sau khi hạ sinh Ma Đản, đều sẽ bảo vệ con của nó một bước không rời, vì phòng ngừa những ma vật khác cướp con của chúng.

Ma Đản mới sinh đối với tất cả ma vật đều là đồ ngon đại bổ.

Nhưng viên Ma Đản trước mắt này lại không giống bình thường trông có vẻ lăn lộn vui sướng không lo lắng việc bản thân rời đi mẹ sẽ bị những con yêu quái khác nhòm ngó. Còn dũng cảm dám một mình đi vào rừng nơi có nhiều ma vật như vậy.

Hàn Thánh Dao ánh mắt sâu thẳm nhìn vào viên trứng không ý thức được nguy hiểm tới gần đang còn quay cuồng trên bụi cỏ, khóe miệng gợi lên một độ cong thâm trầm, tiểu gia hỏa này thật là thú vị.

Quái vật ẩn núp trong rừng cây nhiều vô kể tất cả đều đang không nhịn được mà chảy nước dãi nhìn vào quả tròn tròn không ngưng ríu rít nói lời cổ quái đó. Nhưng chúng nó không dám làm ra hành động ngu xuẩn bởi vì nó nhận ra Hàn Thánh Dao có luồng uy áp cường đại của y áp đảo, chúng không dám ra tay với viên tròn vo này.

Quả trứng tròn vo dùng sức nhảy lên đến gần đám ma vật kia. Những con quái vật đó ngửi được một cổ mùi hương mê người non nớt phát ra từ quả trứng, một con ma vật nhịn không được vương nanh răng từ lùm cây nhảy ra nhào đến hướng Ma Đản.

Lâm Thiên Sương buồn bực lăn trên cỏ, nàng đã đi lâu như vậy rồi tại sao đến một con quái vật nho nhỏ vẫn chưa thấy, chẳng lẽ nội dung tiểu thuyết nàng đọc là giả, Thiên Phục Sơn vốn dĩ không có yêu quái như trong truyện nói đến.

Một tia ma khí từ phía sau chạy đến.

Rốt cuộc đồng loại cũng xuất hiện rồi sao?

Vậy cơ hội biến thành người cuối cùng cũng có hy vọng rồi.

Lâm Thiên Sương vui sướng đến đánh nhảy trên mặt đất, tính toán cùng đồng loại chào hỏi một tiếng. Nhưng một giây kế tiếp, nàng cảm thấy có chút không thích hợp cổ hơi thở này làm nàng cảm thấy nguy hiểm cần kề.

Một loạt chất lỏng rơi xuống lớp vỏ ngoài của quả trứng. Lâm Thiên Sương biết được kẻ đến đây có vẻ không có ý tốt, nhưng vì nàng không có mắt cho nên cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào ma khí của đối phương mà xác định phương hướng để chạy trốn.

Đám ma vật nhìn con quái vật kia xông đến hướng Ma Đản tấn công, cũng không nhịn được sôi nổi ngo ngoe muốn xông lên. Nhưng ngay lập tức bị ma tu ẩn giấu trong khu rừng sử dụng cường đại uy áp cảnh cáo.

Hàn Thánh Dao vẻ mặt hứng thú mười phần nhìn ma vật trên mặt đất cùng với Ma Đản đang chạy trốn, cảm giác như tìm được một loài vật thú vị mới. Thì ra Ma Đản mới sinh cũng có thể thông minh như vậy.

Trận mèo vờn chuột này thực mau đến hồi kết, Ma Đản linh hoạt tránh né hết thảy công kích của quái vật, nhưng sau cùng vẫn là một cái Ma Đản mới sinh còn yếu ớt nên vẫn bị tên đó bắt được.

Lúc nhìn thấy kết quả, đáy mắt Hàn Thánh Dao hiện lên vẻ không vui, y đem cây sáo thon gọn nắm trong tay, thả người từ trên cây nhảy xuống một bộ dạng phiêu dật hồng sa quay cuồng, trên người y xuất hiện muôn vàn sương mù hoa.

Hàn Thánh Dao dáng người thướt tha tùy tiện bước trên mặt đất, dải lụa sa mỏng theo ma khí bên người y mà tán loạn.

Y lười biến nâng lên đôi mắt u tím, chỉ một cái ánh nhìn lạnh nhạt như phán quết được sinh tử của đối phương, y búng nhẹ tay ma vật liền biến thành tro tàn.

Lâm Thiên Sương bị nanh răng kẹp lấy, trong lòng nàng bi ai, ra sức nhảy đánh hòng thoát khỏi tên ma vật kia tìm cho mình một con đường sống.

Bỗng nhiên đau đớn trên thân thể biến mất, thân thể nàng rơi vào một đôi tay thực ấm áp.

"Cùng ta quay về Ma Cung, về sau ngươi chính là đệ tử của bổn tọa. "

Lâm Thiên Sương bị đôi bàn tay kia bắt lấy sờ tới sờ lui một phen khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên, mà đối phương thì tựa hồ cảm thấy rất thú vị, lại sờ sờ vỏ ngoài mềm mại tinh tế Ma Đản.

Hàn Thánh Dao ngón tay thon dài đụng phải vỏ ngoài của Ma Đản, Ma Đản đáng thương nhịn không được mà run lên một trận, bộ dạng run rẩy bần bật rơi vào mắt y phá lệ mà đáng yêu.

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!