Khi Độc Giả Cùng Tác Giả Đồng Thời Xuyên Vào Sách

Chương 9: Làm phiền rồi



Edit: Lune

Hoạt động tiếp ứng trên tòa nhà Cố thị vẫn tiếp tục, sự phấn khích xung quanh cũng không ngừng tăng lên. Cùng lúc đó, trên Weibo lần lượt xuất hiện ba hot search.

#Tiếp ứng trên Tháp Bầu Trời#

#Ân Mạc Thù ở tòa nhà Cố thị#

#Fan bự của Bách Tâm Vũ đồng loạt chuyển sang làm fan của Ân Mạc Thù#

Độ nóng của hai hot search đầu tiên đương nhiên không phải bàn.

Tòa nhà Cố thị là công trình kiến trúc biểu tượng cho thành phố S, nổi tiếng khắp cả nước.

Du khách từ khắp nơi khi đến tham quan thành phố S đều muốn tới đây để check-in, lần đầu tiên họ được chứng kiến cảnh tượng tiếp ứng cho một ngôi sao là như thế nào.

Gần như bất cứ ai khi nhìn thấy hai hot search trên đều bấm vào.

Nền kinh tế của thành phố S vô cùng phát triển, ánh sáng phát ra từ máy bay không người lái phủ kín bầu trời, rực rỡ lấn át cả ánh sao đêm, trong đó nơi bắt mắt nhất vẫn là tòa nhà Cố thị cao 826 mét kia.

Ở tòa nhà cao nhất thành phố, một người đàn ông trẻ tuổi đang mỉm cười quan sát biển đèn phía trên.

Dưới hiệu ứng bầu không khí như vậy chắc chắn sẽ để lại ấn tượng vô cùng đặc biệt cho những cư dân mạng lần đầu tiên nhìn thấy Ân Mạc Thù.

Trên bảng hot search, fan cũng nhân cơ hội tung bức ảnh gốc đã chiếu trên màn hình ngoài trời của tòa nhà Cố thị ra, bức ảnh này còn tinh xảo hơn hình ảnh khổng lồ kia nhiều. Thời điểm toàn bộ cư dân mạng biết đến cái tên Ân Mạc Thù đã có vô số người mê mặt rớt hố.

Đương nhiên cũng có người nghi ngờ nhưng điều đó không quan trọng.

Thương hiệu quay quảng cáo tối nay đã tận dụng triệt để cơ hội để quảng bá cho hình ảnh của mình. Có người nói rằng hoạt động tiếp ứng lần này do cha đẻ của thương hiệu kia bày ra... nếu đúng như vậy thì người phát ngôn cũng được cưng chiều thật đấy.

Không phải người phát ngôn.

Nhưng bên thương hiệu không đính chính lại mà chỉ tranh thủ cơ hội này để quảng bá.

Quảng cáo vốn là để tuyên truyền, tự nhiên có hot search như vậy mà không lợi dụng để tuyên truyền thì quá lãng phí.

Bọn họ không nói lời nào nhưng Cố thị lại bất ngờ lên tiếng.

Khi toàn bộ mạng đều đang đổ dồn ánh mắt vào họ, trang Weibo chính thức của Cố thị đăng hai chữ: "Không phải."

Không phải là sao?

Điều này làm dấy lên một loạt các suy đoán.

Nhưng cho dù là chuyện gì thì hai hot search đầu tiên cũng đều mang đến độ hot cực lớn cho Ân Mạc Thù.

Hot search thứ ba khá thâm sâu làm cho người ta phải suy nghĩ.

Trước giờ chưa từng có hot search như vậy xuất hiện nên sau khi nhìn thấy nó, cư dân mạng không nhịn nổi tò mò mà bấm vào.

Không ít người đã nghe qua tên của Bách Tâm Vũ, biết đây là thần tượng nổi tiếng được rất nhiều người yêu thích, nhan sắc cùng dáng người càng khỏi phải bàn, cứ xem trình độ fan cuồng của anh ta là hiểu.

Vậy tại sao lại rủ nhau chuyển sang làm fan người khác?

Rất nhiều người không biết rõ chuyện trong giới nên trong hot search này còn giải thích cực kỳ chi tiết.

Là fan bự của Bách Tâm Vũ đương nhiên bọn họ đã từng tham gia rất nhiều hoạt động tiếp ứng nên cũng có kha khá ảnh chụp công khai.

Phía trước là hình ảnh bọn họ tham gia tiếp ứng cho Bách Tâm Vũ, bỏ tiền bỏ sức, thậm chí còn vì Bách Tâm Vũ mà mắng đồng đội của anh ta.

Trong đó bao gồm cả Ân Mạc Thù.

Nhưng trong video mới nhất của hot search này, ngay trước tòa nhà Cố thị bọn họ lại len lén chạy tới trước mặt Ân Mạc Thù hô "Ân Mạc Thù em yêu anh", còn hăng hái hơn cả fan của Ân Mạc Thù.

Fan của Bách Tâm Vũ: "???"

Fan của Ân Mạc Thù: "? Ha ha ha ha ha ha!"

【Chửi chán xong quay ra yêu à, sức hút của Ân Mạc Thù quá kinh khủng!】

【Làm gì thế, tôi cười sắp vỡ bụng mất, cứu!!】

【Đây là năng lực dùng mặt để kéo fan nhà khác sang nhà mình trong truyền thuyết đấy hả?】

【Điều này nghĩa là Ân Mạc Thù còn quyến rũ hơn cả Bách Tâm Vũ phải không?】

【Fan nhà Bách Tâm Vũ chắc đang hoang mang lắm, ha ha ha!】

Cư dân mạng nhìn rõ tất cả những chuyện này thì hi hi ha ha, fan của Ân Mạc Thù còn bận tranh thủ giới thiệu tuyên truyền cho hắn, chỉ có fan của Bách Tâm Vũ là phát điên không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Một trong những fan bự của Bách Tâm Vũ đăng Weibo:【Mẹ kiếp, tôi không thích con cáo hay cười đó!】

Bình luận bên dưới nhiều nhất đều là【Đồ ăn ở hai lòng】cùng【Đây là yêu?】.

Rất nhiều fan của Bách Tâm Vũ náo loạn bên dưới.

Một loạt fan đổ xô ra chất vấn họ đang làm gì.

【Đừng nói là bọn cậu cầm tiền của chúng tôi góp vào hậu viện hội để đi tiếp ứng cho Ân Mạc Thù đấy nhé?】

【Cậu có xứng đáng với lòng tin của bọn tôi không, có xứng đáng với Bách Tâm Vũ không?】

【Từ bỏ vị trí quản lý rồi cút khỏi fandom đi!】

Không chỉ dưới Weibo, nhiều fan trong các nhóm fan bự cũng tranh cãi và thắc mắc tạo thành một mớ hỗn độn.

Fan đang kích động thì rất khó để nói chuyện với nhau.

Lần đầu tiên họ cảm nhận được bạo lực ngôn ngữ đáng sợ đến mức nào, đặc biệt là khi họ bị oan, vừa nghẹn khuất lại vừa đau khổ.

Một bên là fan của Bách Tâm Vũ mắng bọn họ là kẻ phản bội, yêu cầu họ phải xin lỗi Bách Tâm Vũ, một bên là cư dân mạng ào vào cười nhạo Bách Tâm Vũ, mỉa mai anh ta - ngay cả fan bự cũng trốn sang làm làm fan của Ân Mạc Thù.

Họ thật sự rất thích Bách Tâm Vũ, cũng vì Bách Tâm Vũ cùng hậu viện hội mà trả giá rất nhiều nên bọn họ lại càng ức.

Có một fan bự nhỏ tuổi không giữ được bình tĩnh đã đăng kế hoạch của họ cùng ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện trước đó vào nhóm để chứng minh sự chân thành của họ.

Vài fan chấp nhận, biết rằng đã đổ oan cho họ.

Nhưng lại có rất nhiều fan cảm thấy lý tưởng trước đó của mình sắp sụp đổ đến nơi rồi, họ không thể chấp nhận được chuyện như vậy nên rất nhiều người đã rời khỏi fandom ngay lập tức.

Bọn họ thích Bách Tâm Vũ nhưng không muốn làm bạn với những người như vậy.

Một fandom đông người như thế làm sao có thể cam đoan không có người hai lòng hay giữ kín miệng được? Vì vậy chuyện này nhanh chóng bị tuồn ra ngoài.

Ai cũng không ngờ phía sau hot search #Fan bự của Bách Tâm Vũ đồng loạt chuyển sang làm fan của Ân Mạc Thù# mang tính giải trí này lại có chuyện như vậy.

Hot search này chậm rãi leo lên hai bậc.

Hiện giờ có nhiều người quay sang mắng chửi fandom này, thậm chí "fan của Bách Tâm Vũ" cũng trở thành một từ tiêu cực trên mạng.

Hot search lại chuyển hướng lần nữa, vô cùng náo nhiệt nhưng những người bên kia lại không biết gì hết, bọn họ vẫn đang chìm đắm giữa cảm xúc vui sướng cùng bàng hoàng.

Giám đốc quan hệ công chúng đích thân đưa Ân Mạc Thù, Lê Lan cùng đoàn đội quay phim lên tầng.

Đạo diễn còn chưa kịp bình tĩnh lại, đi gần đến thang máy nhận thấy bầu không khí im lặng quá mới vội vàng mở miệng, "Ngài không phải tự mình dẫn chúng tôi đi đâu. Cứ để chúng tôi tự lên, tranh thủ quay chụp xong rồi đi luôn, không cần làm phiền tới mọi người đâu!"

"Không sao, tối nay tầng cao nhất đều dành cho mọi người", giám đốc quan hệ công chúng cười tủm tỉm.

Đạo diễn: "......"

Ông lại nhìn về phía Lê Lan cùng Ân Mạc Thù lần nữa... cuối cùng thì bọn họ có quan hệ gì với Cố thị!!

Biết trước thì làm gì có chuyện ông thúc giục bọn họ chứ?

Thang máy vừa mở ra, đạo diễn buồn bực đang định tiến vào lại bị giám đốc quan hệ công chúng chặn lại, ông cười nói: "Chờ một người nữa."

Người đó tất nhiên là Cố Cẩm Miên bị tụt lại phía sau.

Cậu chủ nhỏ nhà họ Cố luôn u ám tự kỷ nên rất hiếm khi xuất hiện ở công ty, hôm nay là lần đầu tiên giám đốc quan hệ công chúng gặp cậu, toàn bộ quá trình đều nơm nớp lo sợ, vừa nhìn thấy vẻ mặt vô cảm của cậu từ xa đã sợ run rẩy, giờ thấy cậu đang đi về phía này, cả người lập tức căng thẳng.

Tuy nhiên, khi Cố Cẩm Miên đứng bên cạnh họ lại giống như một mặt trời nhỏ ấm áp, cậu nói rất nhẹ nhàng: "Làm lãng phí thời gian của mọi người rồi, chúng ta cùng lên thôi."

Cậu dẫn đầu vào thang máy, tiếp theo là Ân Mạc Thù.

Đạo diễn muốn đi theo vào nhưng lại bị giám đốc quan hệ công chúng kéo ra, vẻ mặt đạo diễn dại ra quay đầu lại thấy người kia nở nụ cười hòa nhã: "Cậu cứ lên trước đi. Thang máy không chứa được nhiều người như vậy, hơn nữa thang máy bên cạnh cũng sắp xuống rồi."

Đạo diễn cảm thấy người làm việc trong tập đoàn lớn toàn là một đám giỏi nịnh nọt.

Cố Cẩm Miên không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.

Cửa thang máy đóng lại, trong không gian rộng rãi khép kín chỉ có hai người bọn họ.

Cố Cẩm Miên lặng lẽ nhìn Ân Mạc Thù.

Gương mặt Ân Mạc Thù được trang điểm rất tỉ mỉ, đường nét trên khuôn mặt được phác họa càng thêm sắc nét, chiếc đinh tán bên tai phải lấp lánh dưới ánh đèn khẽ chạm vào đường cong dưới cằm.

Đẹp đến không tưởng.

Cố Cẩm Miên ngắm đến ngây người, đôi mắt sâu thẳm của Ân Mạc Thù bỗng liếc về phía này.

Cố Cẩm Miên bị người ta phát hiện cũng không thèm chột dạ, thậm chí còn bước gần đến Ân Mạc Thù, sau đó ngẩng đầu lên cười với hắn.

Nụ cười của cậu tuy vẫn hơi cứng và mất sức nhưng phần nào đã có tác dụng làm người khác vui vẻ khi nhìn thấy.

Ân Mạc Thù cũng mỉm cười, "Sau cậu lại tới đây?"

Cố Cẩm Miên xoay vành mũ về phía sau, nói: "Em đến làm hiệp sĩ của anh."

Ân Mạc Thù hơi sững sờ.

Mũ lưỡi trai đội ngược là một bài kiểm tra khá khó với phần lớn gương mặt, nhưng các đường nét trên khuôn mặt của cậu vẫn vô cùng mượt mà, mũ dán chặt trước trán, không những không bị mất điểm mà còn làm nổi bật đôi mắt sáng ngời trong trẻo kia.

Trên thế giới hỗn loạn này rất khó có được một đôi mắt sạch sẽ như vậy.

Cậu lại cười, không còn vành mũ che chắn nữa nên nụ cười lần này cũng trọn vẹn hơn nhiều.

"Em sẽ đuổi kẻ xấu và bảo vệ anh."

Lông mi của Ân Mạc Thù cụp xuống, hắn khẽ cười, hầu kết lăn nhẹ, "Tôi không cần người bảo vệ."

Cố Cẩm Miên không đồng ý: "Cần chứ, làm gì có ai chiến đấu một mình mãi được. Ai trên thế giới này cũng đều cần hiệp sĩ cả."

Ân Mạc Thù im lặng một lúc, nhìn chằm chằn vào người cậu, cảm xúc nhất thời không phân biệt được.

Cố Cẩm Miên nghĩ, hiện giờ có lẽ Ân Mạc Thù đã tiếp nhận mình được phần nào rồi... nhỉ?

Đang nghĩ như vậy, Ân Mạc Thù bỗng nhiên lùi về phía sau một bước.

Tòa nhà cao như vậy nên thang máy cũng không nhỏ, chân của Ân Mạc Thù lại dài nên một bước lùi về sau này khá xa.

Cố Cẩm Miên còn đang thắc mắc, bỗng có một nắm đấm mang theo luồng gió sắc bén lao thẳng vào mặt mình. Cậu vô thức đưa tay ra chặn, bàn tay kia lại đột nhiên chuyển hướng, giữ chặt cổ tay cậu kéo ra phía sau rồi đè cả người cậu lên vách thang máy.

Tay kia của Cố Cẩm Miên ngoặt về phía sau, nhưng vẫn bị Ân Mạc Thù dễ dàng bắt được lần nữa.

Hai tay cậu đều bị hắn bắt chéo ngược sau lưng.

Ân Mạc Thù chỉ dùng một tay đã có thể giữ chặt cả người cậu, khiến cậu không thể phản kháng được chút nào.

Cố Cẩm Miên hơi choáng.

Cậu liếm môi, tuy không thấy vẻ mặt của người phía sau nhưng bị giam chặt trong thang máy kín thế này làm cậu hơi căng thẳng.

"Cậu nhỏ Cố à."

Cố Cẩm Miên cảm thấy Ân Mạc Thù đang dựa sát vào lưng mình, đầu hắn kề gần vào tai cậu đến mức phần da thịt phía sau còn có thể cảm nhận được hơi thở của hắn.

"Cậu nói bảo vệ tôi... hửm?"

Vành tai của Cố Cẩm Miên khẽ giật giật, không chỉ vì giọng nói cuốn hút của Ân Mạc Thù mà còn vì cảm giác lạnh lẽo mơ hồ xuất hiện trong đó.

Không khí trong thang máy như bị đông cứng đột ngột.

Cố Cẩm Miên không thể nhìn thấy khuôn mặt của Ân Mạc Thù phía sau mình, cũng không biết biểu tình hiện giờ trên mặt hắn, nhưng cậu cảm nhận được Ân Mạc Thù đang nhìn chằm chằm vào cổ mình như thể một con thú sắp mất khống chế đang tập trung vào cổ họng của con mồi, làm cậu vô thức nổi da gà.

Mạch máu nằm trong vành tai cậu đột nhiên chảy như điên, cơ thể nhận được tín hiệu nguy hiểm nhanh hơn não.

"Sau này đừng nói những lời như vậy nữa." Giọng của Ân Mạc Thù hơi trầm xuống, giọng điệu cũng dịu đi nhiều.

Cảm xúc từ chất giọng của hắn rất đặc biệt, lúc nói chậm làm người ta có cảm giác như đang trao đổi hay thậm chí là yêu cầu gì bên trong.

Loại thông điệp nguy hiểm tác động thẳng vào dây thần kinh kia lập tức biến mất, không khí cũng chậm rãi chảy trở lại.

"Được không?" Ân Mạc Thù nói thêm một câu như thể để xoa dịu tinh thần cậu.

Lông tơ dựng ngược trên người Cố Cẩm Miên mềm xuống, cậu nuốt nước miếng, đang định gật đầu.

"Đinh..."

Cửa thang máy mở ra.

Bên ngoài thang máy đang có một đám người kinh ngạc nhìn bọn họ.

Cố Cẩm Miên thoáng nghĩ đến tư thế hiện giờ của mình.

"......"

Thư ký Cố mặc đồ tây đi giày da dẫn đầu, đúng là không hổ danh đã theo Cố Lịch Phàm đi chinh chiến khắp nơi, đối mặt với cảnh tượng như vậy mà sắc mặt vẫn không hề thay đổi. Anh ta khẽ đẩy gọng kính lên, ôm tài liệu trước ngực rồi khom lưng xuống: "Làm phiền rồi."

Đội ngũ thư ký phía sau anh ta vừa mới hoàn hồn từ trong hình ảnh khiếp sợ ban nãy, tuy không biết người con trai bên trong này là ai nhưng thấy sếp của mình làm thế nên bọn họ cũng vội vàng làm theo.

Bọn họ đồng loạt cúi đầu: "Làm phiền rồi ạ!"

Động tác đồng đều vô cùng dứt khoát, âm thanh vang dội khắp tầng.

"......"

》❆《