Khi Tận Thế Giáng Lâm

Chương 46



Hôm nay bữa ăn trở nên ngon miệng hơn hẳn, gia vị đầy đủ, tương giấm cũng không thiếu, đặc biệt là dầu ăn, vậy nên hương vị của món ăn cũng tốt hơn hẳn. Có lẽ là do vận động nhiều, thế nên động vật biến dị rất chắc nịch, rất ít mỡ.

Thành ra bình thường bọn họ chẳng thu được bao nhiêu mỡ, nên bữa cơm cũng vô cùng lành mạnh ít dầu mỡ, ăn lâu rồi cũng có chút nhớ nhung mấy món xào. Lần này được ăn thoải mái rồi, cả người đều trở nên thư thái hơn.

Hơn nữa, gia vị tuyệt vời nhất chính là đói và tâm trạng vui vẻ, mà bữa cơm hôm nay lại đủ cả, thật là một bữa cơm trưa đáng nhớ.

Ăn uống xong xuôi, lại nghỉ ngơi thêm chút nữa, mọi người lại quay trở lại vị trí làm việc của mình. Nhóm Minh tỷ sau khi ở đoàn xe một thời gian thì cũng tìm được công việc phù hợp với mình.

Minh tỷ trước đó đã từng làm quản lý khách sạn, vậy nên Chung Khải để cô quản lý nhóm hậu cần riêng của bọn họ, mặc dù công việc cũng không yêu cầu thể lực, thế nhưng lại yêu cầu cùng tâm trí đi quản những thứ đó, vậy nên cũng không nhẹ nhàng gì cho cam.

Cũng may Minh tỷ có kinh nghiệm, vậy nên công việc cũng coi như quen tay. Những người khác cũng không nói gì. Người nhà của mấy đồng đội của Chung Khải đều là cha mẹ vợ con của bọn họ. Những người có khả năng đều đã vào đội tác chiến hay trở thành phụ tá quân y, sửa chữa các thứ.

Những người còn lại thì do sức khỏe không tốt, hoặc là có con nhỏ cần chăm sóc linh tinh. Những người như vậy đều sẽ chăm sóc cho gia đình nhỏ của họ trước tiên, vậy nên bình thường cũng không để ý được nhiều lắm, ai bảo gì thì họ làm cái đó, giặt giũ, nấu cơm, quét dọn, đều là mấy việc vặt cả.

Có Minh tỷ quản lý phân công công việc, mọi thứ trở nên ngăn nắp gọn gàng hơn hẳn. Dương Lan thì vào đội tác chiến, lão Hứa thì sửa xe. Dương Ngôn vẫn còn hơi nhỏ, hơn nữa còn là dị năng giả tinh thần, vậy nên liền thuận lý thành chương gia nhập đội trinh sát.

Tất nhiên là hiện tại thì cậu nhóc chỉ ở trong lều trại luyện tập dị năng cũng như khả năng quan sát của mình thôi, nhiều nhất là sử dụng dị năng quan sát một vòng xung quanh nơi đoàn xe dựng trại đè phòng dị thú thôi.

Chung Khải lại dẫn theo một nhóm đi săn dị thú cho bữa tối. Lần này bọn họ lại quay lại hồ nước mặn mà lúc trước gia đình bọn họ tìm lại nhau. Mấy con gà biết bơi kia mùi vị thật sự quá ngon, dư vị đã lâu.

Thậm chí có người còn định bắt mấy đôi về nuôi để nó đẻ trứng ăn mỗi ngày, chỉ cần làm một cái lồng gắn sau xe, hoặc làm một cái chuồng gắn bánh xe kéo theo cũng được, những người còn lại cũng cảm thấy khá khả thi.

Chẳng qua là không biết đám gà kia rời khỏi biển lâu thì có sống được không, hay chúng nó giống như hải âu, mòng biển, chỉ là kiếm sống nhờ biển thôi.

Tóm lại, cứ phải bắt mấy đôi làm thí nghiệm trước đã. Nếu bọn chúng sống được thì bọn họ sẽ nuôi, còn nếu không được, vậy ngày mai có thêm món rồi. Dù sao bọn họ sẽ không lỗ, nên cũng chẳng cần phải lo.

Chung Khải lại tiếp tục làm như lần trước, lại thu được một đống gà cùng hải sản tươi sống. Cũng không biết đám gà này sinh sản nhanh hay từ chỗ khác chạy đến, nói chung lúc bọn họ quay lại nơi này, đám gà kia thậm chí còn nhiều hơn cả lần trước bọn họ tìm thấy.

Bình thường đi săn Chung Khải sẽ không sử dụng dị năng lôi hệ, bởi vì điều đó sẽ khiến con mồi cháy đen. Thế nhưng hồ nước này rộng lớn như vậy, sử dụng sét đánh vào nó cũng sẽ bị phân tán rất nhiều, vậy nên thành ra sẽ chỉ khiến những thứ kia choáng váng một lúc mà thôi, đợi chút là sẽ tự mình tỉnh dậy ngay.

Bọn họ chọn ra 20 cặp gà to béo nhiều sức sống nhất, cột lại, cắt lông cánh, rồi để vào một góc. Những con còn lại thì đều vặt lông giết thịt để vào không gian của Chung Khải.

Như vậy sẽ không khiến nơi dựng trại đầy mùi máu tươi thu hút dã thú, hơn nữa cũng dễ loại bỏ rác rưởi cùng sạch sẽ thuận tiện hơn.

Cứ lặp lại như vậy, đến lúc bọn họ trở về nơi dựng trại, trong không gian của Chung Khải đã có mấy ngàn con gà. Mà những người đi cùng Chung Khải đều tỏ vẻ không thiết sống nữa, bọn họ đều là giết gà giết đến chết lặng, giết đến trầm cảm, không muốn giao lưu gì với Chung Khải nữa.

Chung Khải cũng mặc kệ những gương mặt bi phẫn của những người kia. Hắn tìm Minh tỷ, để cô sắp xếp người đi làm gà hong gió, gà xông khói.

Không gian của hắn mặc dù có thể làm thời gian chậm lại một chút, thế nhưng cũng không phải vĩnh viễn, gà để lâu chắc chắn sẽ hỏng. Trong đoàn xe cũng có người có không gian dừng lại thời gian vĩnh viễn, thế nhưng không gian lại rất nhỏ, không có dư chỗ để chứa gà.

Vậy nên chỗ gà này nên xử lý càng sớm càng tốt. Minh tỷ cũng biết việc này, vậy nên cũng nhanh chóng sắp xếp mấy người lớn tuổi một chút, có kinh nghiệm làm thịt khô và gần hết người trong nhóm Chung Khải đi làm gà hun khói, chỉ để lại một ít để nấu bữa tối.