Không Ngờ Tôi Lại Thành Ra Như Thế Này

Chương 2



Thật sự quá sướng.

Trước giờ trừ lúc tắm rửa, rất hiếm khi Từ Khê đụng vào bộ phận sinh dục nữ của mình, bình thường có ham muốn thì cũng chỉ toàn dùng dương v*t phía trước để giải tỏa.

Cho nên cậu chưa bao giờ biết rằng cái bộ phận mà bình thường cậu cố ý vô tình bỏ qua, chỉ cần bị Hồ Thừa Dương chạm qua một chút thôi cũng khiến cậu không còn tí teo gì ý tưởng chống đối, chỉ biết dang chân ra cho cậu ta liếm.

Cậu không biết là do bé bướm đã được người đàn ông trên người chơi quen rồi, chứ nếu “Từ Khê” trong thân thể này không phải là nhóc con chưa trải sự đời, thì một liếm này đã làm cậu bắn luôn.

Từ Khê hét lên vì sướng, thân thể tuy mẫn cảm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên làm tình nên cậu ngượng không nói nên mấy lời kiểu “Liếm em mạnh vào”, mà chỉ vô thức dùng mu bàn chân cọ nhẹ lên lưng trần của Hồ Thừa Dương, biểu đạt sự thoải mái của mình trong im lặng.

Hồ Thừa Dương cũng chưa có kinh nghiệm “ăn mèo” bao giờ, chỉ dựa vào cảm giác của bản thân mà lung tung liếm âm đ*o của Từ Khê, hút nước dâm mà Từ Khê chảy ra, thấy Từ Khê không lên đỉnh thì chỉ biết dùng lưỡi đâm ra đâm vào mà không biết chỗ dâm nhất thật ra là âm đế, may là khi lưỡi cắm thì mũi cũng có thể cọ vào hột le, Từ Khê lại đủ mẫn cảm nên chỉ thế thôi cũng bị làm đến lên đỉnh.  

Từ Khê uốn éo mông phun nước, lúc Hồ Thừa Dương đứng dậy cậu còn đang sướng đến run cả người, đùi chưa kịp khép lại đã bị Hồ Thừa Dương đỡ dương v*t mạnh mẽ tiến vào. 

Thân thể hai người đủ phù hợp. Khi Hồ Thừa Dương cắm vào cũng không nhịn nổi mà kêu lên một tiếng, tầng tầng lớp lớp thịt mềm, nóng, ướt bọc lấy dương v*t khiến hắn suýt thì bắn ra. Hắn phải cố nhịn ham muốn đâm vào rút ra, xếp hai chân của Từ Khê thành hình chữ M, vừa cắm sâu vào trong, vừa ngậm lấy hai đầu v* xinh mà hắn vẫn luôn muốn.

Hút được vài cái, Hồ Thừa Dương không nhịn nổi nữa, liền tiếp tục dùng tư thế truyền giáo bình thường nhất này, đâm vào rút ra không theo trật tự nào cả. May là dương v*t đủ to đủ dài, thể lực cũng tốt nên cắm đủ nhanh, mỗi lần đâm vào đều có thể chạm tới điểm G của Từ Khê khiến Từ Khê sướng đến trợn cả mắt, Hồ Thừa Dương phun nước miếng ra cậu cũng ngoan ngoãn ăn vào.

Chờ đến khi hai người làm xong, nằm trên giường thở dốc, phía dưới của cả hai đã thành một mớ hỗn độn gồm tinh dịch và dâm dịch. Trên âm mao của Hồ Thừa Dương còn đầy bọt dính phải khi đang cắm vào mà bé mèo bắn ra. Có lẽ là trút được ham muốn, Từ Khê cố nén ham muốn liếm lên dương v*t nửa mềm sau khi bắn tinh của Hồ Thừa Dương.

Từ Khê hít sâu một hơi, nếu không phải cậu cũng sướng, thì chỉ với hành động như cưỡng bức của Hồ Thừa Dương lúc đầu, cậu cũng muốn đánh nhau một trận với cậu ta.

Cậu trầm mặc nhớ đến tiếng thét chói tai của mình lúc lên đỉnh, thôi, Hồ Thừa Dương cũng không đến nỗi nào, đẹp trai, dáng người đẹp, ngủ với cậu ta một lần cũng không mất gì.

Hồ Thừa Dương bắn tinh xong đã bình tĩnh đi nhiều. Hắn tự biết mình đuối lý, lặng lẽ quay đầu nhìn Từ Khê, chỉ thấy ngực cậu phập phồng vì thở dốc, không có dấu hiệu gì là đang tức giận mới thăm dò nói: “Xin lỗi cậu, vừa rồi chắc tôi t*ng trùng lên não mới…”

Từ Khê vừa qua cơn cực khoái, hai má, khóe mắt vẫn hồng hồng, gương mặt có phần xinh xắn hơn con trai bình thường hơi mang chút hờn dỗi trừng mắt nhìn Hồ Thừa Dương một cái khiến hắn suýt nữa cứng trở lại.

Hồ Thừa Dương nằm ngốc trên giường. Hắn biết bạn cùng phòng của mình mặt mũi không tệ, chỉ là bình thường thanh cao, còn thích sạch sẽ, nên không dễ ở chung, nhìn mặt Từ Khê lúc nào cũng có vẻ chảnh, không ngờ là xoạc xong một cái lại ngoan thế, …xinh xắn thế.

Từ Khê che mông, cúi xuống đất tìm được một chiếc áo sơ mi, cậu che thân dưới, bật đèn rồi tìm được phòng tắm ở bên cạnh. Suốt lúc đó, Hồ Thừa Dương nhìn cậu không chớp mắt, đến tận khi cửa phòng tắm chốt lại mới nở một nụ cười không thành tiếng.

——–

Hai người ngồi trên sô pha trong phòng khách, không ai nói tiếng nào.

Vì vừa rồi thật sự là loạn xà ngầu, Từ Khê tắm xong che che đậy đậy mà đi ra. Cậu không lo gì khác, chỉ nhanh nhanh chóng chóng mở tủ quần áo trong phòng ngủ, tìm bộ quần áo mặc vào rồi mới quay đầu lại nhìn Hồ Thừa Dương, người vẫn nhìn cậu nãy giờ. Cậu sượng sùng kéo vạt áo, ý bảo Hồ Thừa Dương cũng đi tắm nhanh đi.

Hồ Thừa Dương thoải mái đứng lên khỏi giường, dương v*t giữa hai chân dù đang mềm vẫn thuộc hàng khủng lắc qua lắc lại theo từng bước chân. Hắn đi qua trước mặt Từ Khê vào phòng tắm. Mặt Từ Khê hơi nóng lên, cậu tìm bộ quần áo khác để Hồ Thừa Dương tắm xong ra mặc, rồi vội vàng ra khỏi phòng ngủ.

Lúc này hai người tỉnh táo ngồi trên sô pha, đã đoán được phần nào, hai người có vẻ như đã xuyên không.

Cụ thể hơn là xuyên đến chính bản thân mình trong tương lai.

Chỗ nào cũng thấy được đồ dùng của hai người, trên tủ đầu giường còn bày ảnh hai người ôm nhau thân thiết, cả video ghi lại mấy cảnh tình tứ hơi bị “khó coi” trên TV, đều đang chỉ ra rằng hai người sẽ thành một đôi tình nhân gắn bó keo sơn.

… Từ Khê không nói ra lời.

Tuy cậu chưa thích ai bao giờ, nhưng cùng từng tưởng tượng bản thân rơi vào bể tình với người ta như thế nào, có thể là một bạn gái xinh xắn đáng yêu, vì cậu không bài xích tình yêu đồng giới, nên cũng có thể sẽ là bạn trai, nhưng kiểu gì thì cũng phải là một người dịu dàng thiện lương, người đó sẽ không để ý đến khuyết tật trên thân thể cậu, hai người có thể sẽ nhận nuôi một đứa con, xây dựng một gia đình ấm áp.

Cậu không ngờ, người yêu cậu sẽ là Hồ Thừa Dương, gã bạn cùng phòng tự đại lạnh lùng này.

Mình của tương lai nghĩ thế nào không biết, làm sao có thể thích người này cho được?

Từ Khê hơi khiếp sợ, lại còn không hiểu sao xuyên không nên có chút ủ rũ. 

“Đã thế thì đến đâu hay đến đó thôi.” Hồ Thừa Dương vỗ vai cậu, “Chúng ta đi tìm điện thoại di động, thử xem xem đây là năm nào.”

Người hiện đại không thể không có điện thoại di động, chắc chắn thiết bị thông tin này sẽ lưu rất nhiều thứ, mắt Từ Khê sáng lên.

Hai người vừa đến cửa phòng ngủ, Từ Khê liền dừng lại. Trong phòng ngủ vẫn còn mùi hương sau cuộc yêu, giường đệm cũng lộn xộn, tất cả những thứ này đều đang nhắc cậu, lúc nãy cậu vừa làm với người bên cạnh.

Hồ Thừa Dương thấy cậu không thoải mái, xoa xoa lưng cậu trấn an, cười nói: “Tôi vào tìm, cậu cứ ra sô pha ngồi đi.”

Từ Khê rối bời gật đầu, tóc cậu hơi rối, mặt mày ngốc nghếch khiến Hồ Thừa Dương không nhịn được véo má cậu, Từ Khê không để ý.

Chẳng mấy chốc, Hồ Thừa Dương cầm hai chiếc điện thoại di động đi ra, đưa Từ Khê một cái. Từ Khê cầm lấy, xác thực khuôn mặt thành công.

Hình nền là ảnh chụp chung của hai người, hơi bị tình cảm quá rồi đấy, Từ Khê nhìn mà líu lưỡi. Cậu ấn mở app thông tin thường dùng nhất, im lặng mấy giây rồi đưa cho Hồ Thừa Dương.

“Hình như cái này là của cậu.”

Bởi vì vị trí đầu tiên là tài khoản của Từ Khê, ghi chú là “Bà xã yêu nhất trên đời”.