Không Ngờ Tôi Lại Thành Ra Như Thế Này

Chương 4



Tưởng tượng như vậy xong đột nhiên cả người Từ Khê sượng hết cả trân, đáng nói là hai người đã làm một lần trên giường, trai đơn trai chiếc ở bên nhau tận năm ngày, ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra.

Chính yếu là Từ Khê cũng không biết đến lúc đó cậu có từ chối được không, vì thật sự là rất sướng.

Rõ ràng cậu không thích Hồ Thừa Dương.

Từ Khê cầm lòng không đậu lùi về phía sau một bước, Hồ Thừa Dương cười cười, tiến lên một bước, “Hiện giờ cậu coi như là bà xã tôi phải không? Năm ngày… Từ Khê, tôi cũng chẳng phải là Liễu Hạ Huệ.” 

! Từ Khê lại lùi thêm một bước về sau.

Hồ Thừa Dương cười càng thêm vui vẻ, “Cậu sợ cái gì? Nếu cậu không muốn thì tôi sẽ không chạm vào cậu, nhé?”

Đây là đoan chắc rằng Từ Khê cũng muốn, Từ Khê há mồm nhưng lại không biết phản bác làm sao.

Hồ Thừa Dương không bắt cậu trả lời, nói sang chuyện khác, “Thôi coi như một kỳ nghỉ,” Hắn bỏ điện thoại xuống, kéo Từ Khê đi, “Chúng ta đi quanh nhà xem thử đi.”

Ngôi nhà này hẳn là một căn biệt thự đơn lập ở ngoại ô, bên ngoài còn có cả bể bơi, tiếc là hiện tại không ra được nên cũng chẳng bơi được, may mà trong phòng có rất nhiều thứ giải trí, phòng chơi, phòng sách, phòng chiếu phim, phòng đàn…, còn có cả phòng làm việc của hai người nữa.

Hồ Thừa Dương và Từ Khê đều là sinh viên khoa máy móc công trình đại học A. Dưới con mắt của Từ Khê, Hồ Thừa Dương có thể xem  là kình địch với cậu trên mọi phương diện, tuy chưa bao giờ biểu hiện rõ địch ý, nhưng Từ Khê vẫn luôn âm thầm so cao đọ thấp với cậu ta, từ học bổng đến thi đấu, dù thắng ít thua nhiều, Từ Khê chưa bao giờ từ bỏ.

Từ Khê đứng trong phòng làm việc, không biết mình trong mười năm sau nghĩ thế nào, cơ mà hiện tại cậu rất muốn thi đấu thắng Hồ Thừa Dương một lần.

Trong cuộc thi đấu cấp trường hồi trước, đội Hồ Thừa Dương làm rất tốt, đây là chuyện mà đối thủ cạnh tranh buộc phải thừa nhận, nên bỏ qua thái độ không thể gọi là khiêm tốn của hắn, giám khảo chấm điểm rất cao, bỏ xa đội đứng thứ hai.

Mà đội đứng thứ hai này chính là đội của Từ Khê.

Tuy rằng sau đó đội Hồ Thừa Dương đại diện trường tham gia cuộc thi chế tạo robot đoạn giải quán quân, khiến tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục, nhưng Từ Khê vẫn thấy khó chịu.

Bởi vì cậu thấy Hồ Thừa Dương quá cuồng, cậu còn nhớ như in lời giám khảo nói sau khi nghe xong phần giới thiệu của cậu ta, “Bạn sinh viên này rất tự tin nhỉ. Tuy tác phẩm của các bạn không tệ, nhưng tôi xem tác phẩm của một đội khác, là “đội x”, thấy cũng tốt lắm, bạn có thể nói xem tác phẩm của mình hơn đội đó ở những điểm nào không?”

Hồ Thừa Dương không hề khách khí, một mạch chỉ ra rất nhiều vấn đề, còn nói cả ý tưởng cải tiến của mình nữa.

Mỗi câu đều làm người thiết kế chính ở dưới sân khấu là Từ Khê tức đến đỏ cả mặt, “Tưởng mình trâu bò vậy cơ à?! Tuy cậu nói đúng thật…”

Cậu vốn không quen với tình cảnh như này, phần giới thiệu tác phẩm toàn phải nhờ thành viên khác trong nhóm ra sân, đến lúc này lại càng kéo mũ thấp xuống, thưởng cũng không lấy mà chuồn luôn.

Từ đó về sau, Từ Khê nhìn thấy Hồ Thừa Dương là khó chịu, vốn dĩ hai người không giao du gì với nhau mấy, về sau Từ Khê càng cố ý hoặc vô tình đâm chọc, Hồ Thừa Dương lại chẳng phải là kiểu người kìm nén gì, nhưng trên cơ bản cả hai đều khá lý trí, vẫn chưa trở mặt với nhau.

Từ Khê biết Hồ Thừa Dương không làm gì sai cả, nhưng cậu khá nhỏ mọn, cậu không nuốt trôi cơn tức này. Chờ sau này thi đấu thắng Hồ Thừa Dương, cũng chỉ ra một đống vấn đề của cậu ta trước mặt mọi người xong, cậu có thể xin lỗi cậu ta vì trước đó có thái độ không tốt.

Thế nên cậu càng nghĩ càng không hiểu, tại sao cậu lại ở bên Hồ Thừa Dương, không lẽ sau này cậu thắng cậu ta thật à?

Thấy biểu cảm trên mặt Từ Khê đổi qua đổi lại, Hồ Thừa Dương cảm thấy thật thú vị, không nhịn được cúi đầu hôn cậu một cái, “Nghĩ gì mà chăm chú thế?”

Từ Khê bừng tỉnh, theo bản năng đẩy Hồ Thừa Dương, “Cậu làm gì vậy?”

Hồ Thừa Dương tuy rằng không bị đẩy ra thật, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu, “Hôn cậu đấy.”

Nói xong, hắn lại cúi người hôn thêm cái nữa, Từ Khê muốn tỏ vẻ cự tuyệt, ai ngờ đôi môi mím chặt mới bị liếm vài cái, đầu óc đơ luôn mà tự mở miệng ra, bị Hồ Thừa Dương ngậm lưỡi mút vào.

Đến khi Hồ Thừa Dương hôn đủ rồi, thần trí Từ Khê mới trở lại, ngại ngùng kéo cái quần bị cởi đến đùi lên, đúng là vừa nãy cậu không từ chối.

Hồ Thừa Dương chặn lại, nắm cổ tay không cho cậu nhúc nhích, ái muội dùng nửa thân dưới đã cương cứng của hắn cọ vào dương v*t lộ ra của Từ Khê, Từ Khê cũng cứng rồi.

“Cậu có tin không, chắc chắn tôi đã từng chơi cậu ở đây rồi, ở ngay chỗ này, tôi đặt cậu ở trên cửa mà chơi. Nếu không tin thì bây giờ thử xem, cam đoan cậu sẽ sướng đến bắn tiểu.”

Sao cậu ta dám nói như vậy? Từ Khê nhìn cái mặt thối của hắn, không có vẻ gì là đang đùa cả, cậu có hơi không dám nói lời nào, Hồ Thừa Dương lại đẩy một cái, hỏi, “Không cho hôn sẽ chơi cậu, có cho hôn không?”

Từ Khê vội vàng gật đầu.

Bấy giờ mặt Hồ Thừa Dương mới chuyển về nhiều mây, hôn cậu thêm mấy cái rồi ôm cậu vào phòng chiếu phim.

Từ Khê trần thân dưới ngồi trên sô pha còn đang nghĩ xem có nên bỏ chạy lấy người không, ai ngờ tí cái Hồ Thừa Dương đã chọn xong phim rồi đi về phía cậu.

… Làm gì mà nhanh vậy.

Từ Khê nhớ tới chuyện lúc nãy, không dám tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hồ Thừa Dương kéo khóa quần, móc dương v*t ra, sau đó lại bị cậu ta ôm vào lòng, mở chân, nắm tay vuốt ve dương v*t hai người đang dán vào nhau.

Từ Khê bị chiếc trym bự nổi đầy gân xanh của Hồ Thừa Dương cọ đến chóng mặt, tư thế này khiến bé bướm bên dưới cũng bị cọ phải, lối nhỏ róc rách chảy đầy nước, chẳng mấy đã chảy đầy xuống dưới sô pha, hình như còn làm ướt quần Hồ Thừa Dương. Từ Khê nghe cậu ta cười một tiếng, “Chảy nước thật này.”

Hắn duỗi một tay ra, sờ lung tung mấy cái lên hột le của Từ Khê, lại cắm vào âm đ*o Từ Khê mấy cái, thật sự vừa ướt vừa nóng, rõ là tham ăn, thịt mềm bên trong quấn lên mút chặt ngón tay hắn.

Ba ngón tay của Hồ Thừa Dương cắm vào trong thử thăm dò ve vuốt, đến khi sờ đến một chỗ thịt mềm hơi cừng, Từ Khê mềm hết cả người. Hồ Thừa Dương hình như hiểu ra điều gì, chỉ toàn nhắm ngón tay tới chỗ đó mà nhanh chóng thọc vào rút ra. Từ Khê sướng đến hét ầm lên, trong chốc lát đã lên đỉnh, nước dâm và tinh dịch đều phun trào.

Hồ Thừa Dương đè lên hôn cậu, chờ đến khi cậu bình tĩnh lại, “Vừa rồi tôi nói không làm là không làm, chỉ dùng ngón tay cắm cậu, giờ xem phim trước đã.”

Từ Khê không dám nói gì, đành trần thụi ngồi trong lòng tên đàn ông áo quần chỉnh tề này, vừa ngoan ngoãn há mồm ăn nước miếng Hồ Thừa Dương đưa tới, vừa giúp hắn thủ dâm, cuối cùng còn bị ấn lên ghế chịu bắn tinh vào âm đ*o.

Cả bộ phim đã chiếu xong, nhưng phim chiếu gì thì chẳng ai biết.
Vài lời lảm nhàm của editor:

Nói chung tui thấy không nên biến đam mê thành công việc, đọc H thì thích mà edit H khó ghê =))