Không Phải Đóa Hồng Trắng

Chương 11: Trở về



Beta: Nhược Vy

Lúc KarlHeinz trở về, Christa đang bị mười vạn câu hỏi vì sao của con trai cuốn lấy không buông.

Subaru ba tuổi hỏi vấn đề mà ông bố bà mẹ nào cũng từng phải trải qua một lần.

"Mẹ, con từ đâu tới?"

Christa buông chén trà xuống, yên lặng không nói.

Đối với vấn đề này, tổ tiên đi trước có rất nhiều đáp án... Ví dụ như nhặt ở bãi rác, trong vườn nho, nhà kho vân vân mây mây....

Christa nghĩ nghĩ, quyết định chọn một câu trả lời có tính khoa học.

"Từ trong bụng mẹ."

"Ơ? Sao con lại ở trong bụng mẹ."

Subaru mở to hai mắt.

"Bố con bỏ con vào đó...."

Tch, hình như cô đang tự đào hố chôn mình thì phải.

"Sao lại bỏ vào? Bỏ như thế nào?"

Subaru tiếp tục hỏi.

Quả nhiên tự mình hại mình, Christa im lặng không trả lời.

Sau lưng có tiếng cười khẽ, tựa như âm thanh mê người của tiếng đàn violon.

Christa quay đầu lại, thấy người đàn ông nửa năm không gặp đang nhướn mày nhìn cô.

"Bố con về rồi, con hỏi người đi."

"Otou-sama!"

Subaru sáng mắt.

"Tới thư phòng của ta, lấy quyển sách thứ tám ở ngăn tủ số ba lại đây."

So với Christa như trứng chọi đá, KarlHeinz bình tĩnh ra lệnh cho gia nhân.

"Ta tặng quyển sách này cho con, chờ con có thể xem hiểu, mọi thắc mắc của con sẽ được giải đáp."

Người đàn ông nhận sách từ tay gia nhân, đưa cho Subaru.

Quyển sách kia rất dày, bìa da màu đỏ sang trọng quý giá, dòng chữ được sơn son thiếp vàng, bên trên ghi.... Nguồn gốc dòng dõi Vampire.

Christa chịu thua.

"Cảm ơn otou-sama."

Subaru còn thật lòng cảm ơn, cố sức ôm quyển sách dày cộp về phòng mình.

"Subaru đi chơi đi, ta có chuyện muốn nói với mẹ con."

Người đàn ông nhướn mày nhìn Christa, bình thản đuổi con trai.

"Tạm biệt otou-sama, tạm biệt mẹ."

Christa: "......."

"Đã lâu không gặp, có nhớ ta không?"

Một giây sau, sofa phía bên cạnh lún xuống, người đàn ông kéo Christa vào trong lòng, môi lướt qua vành tai cô.

"Mỗi ngày tôi đều bị Subaru quấn lấy, sao có thời gian nhớ tới ngài."

Christa thả lỏng thân mình, dựa vào người anh ta.

"Không ngoan, phải phạt."

Người đàn ông cười khẽ, áp Christa xuống sô pha.

"Ngài muốn trừng phạt như thế nào?"

Christa ôm cổ đối phương, nhẹ giọng đáp lại, đã lâu không gặp, cô cũng có chút động tình.

"Hôm nay em lại chủ động..." Người đàn ông trán tựa trán với cô, đôi môi như có không lướt qua làn da, ậm ờ nói: "Ta rất thích."

Christa nhíu mày, ngẩng đầu hôn lấy môi đối phương.

Người đàn ông cười khẽ, nhiệt tình đáp lại.

Hôm nay lại là một buổi chiều nóng bỏng.