Không Rải Cơm Chó Sẽ Phải Chết

Chương 1: Xuyên qua



Editor: Voi Con

- --

【 Lâm Úc ăn xong bữa tối khách sạn đưa tới, lúc đứng lên gọi điện thoại để phục vụ tới dọn dẹp thì bỗng cảm thấy choáng váng, một trận nóng rực nhanh chóng lan khắp toàn thân. Trong cơn mơ màng, anh thấy cửa tủ quần áo bị đẩy ra, từ bên trong lấp ló một bóng người.

Giây tiếp theo, anh bị ôm chặt, đôi môi nhanh chóng bị chiếm lấy.....】

Má ơi, cưỡng gian!

Mới vào đã bạo vậy sao?

Hứa Thiên Tư ngồi trên máy bay, không nghĩ tới quyển truyện mà mình tiện tay nhét vào hành lý có thể làm bản thân đọc đến trợn mắt há hốc mồm.

Quyển truyện tên 《XXXX》, Lâm Úc là nam chính.

Do là hành vi cấm trẻ dưới 18 nên đoạn tiếp theo tác giả nhanh chóng lược bớt.

Cảnh kế tiếp chính là vào đêm khuya, khi Lâm Úc tỉnh lại, đã trở thành người chết qua một lần - Lâm Úc.

'Bẩm sinh Lâm Úc có thính giác nhạy cảm hơn so với người thường, khả năng phân tích âm thanh siêu tốt. Mười sáu tuổi debut đã làm toàn bộ giới âm nhạc sửng sốt, là thiên tài âm nhạc truyền kì, là người tấu đàn piano thực thụ.

Vì thân thể đặc biệt, anh rất ít khi xuất hiện trước công chúng.

Chính điều này đã phủ thêm một lớp thần bí cho vầng hào quang của anh.

Không bất ngờ khi anh có vô số người hâm mộ.

Và cô gái trên giường tên là Hứa Thiên Tư......'

Lúc đọc đến đoạn này, Hứa Thiên Tư tự cảm thán hai tiếng vl trong lòng.

Vậy mà lại trùng tên với cô!

'...... Chính là fan hâm mộ nồng nhiệt của Lâm Úc. Vô tình biết được số phòng nơi Lâm Úc sắp ở, cô ta liền ẩn mình trong phòng, chờ khi anh vào phòng vệ sinh rửa tay, liền lén lút thả thuốc mê và thuốc kích tình vào đồ ăn, sau đó còn mang thai con của anh.

Đời trước, xuất phát từ trách nhiệm nên Lâm Úc cùng cô ta kết hôn.

Không nghĩ tới, hôm sau Hứa Thiên Tư ưỡn ẻo đủ kiểu làm Chu Thiến Vận - người đồng hành cùng Lâm Úc nhìn không vừa mắt, cuối cùng đứa bé cũng mất.

Lâm Úc không thể nhịn được nữa liền ly hôn, cô ta sống chết không đồng ý. Trên đường đến Cục Dân Chính lại cố cướp tay lái khiến Lâm Úc xảy ra tai nạn xe cộ, mất đi khả năng nghe.

Cướp khả năng nghe của một nhà âm nhạc, còn tàn nhẫn hơn bẻ gãy cánh của một chú chim.

May mắn là Lâm Úc trọng sinh.

Hứa Thiên Tư đọc nhanh như gió, rốt cuộc đến đoạn Lâm Úc xử trảm fan cuồng ngu ngốc này, nháy mắt liền cảm thấy mỹ mãn.

Không đọc nữa!

Cuối cùng máy bay cũng đáp vào lãnh thổ Trung Quốc, lúc bay qua tầng đối lưu, thân máy bỗng chao đảo, mất kiểm soát mà lao xuống.....

Ngay lúc chao đảo, Hứa Thiên Tư bình tĩnh lấy điện thoại, gửi cho bố mẹ một tin WeChat.

Nếu cô chết, mong bố mẹ sẽ sống thật tốt.

Thế giới nhuốm một màu đen.

Suy nghĩ lóe lên trước khi chết:

Sau này, có cho tiền cũng không ngồi máy bay số hiệu 737.

- ---------------------------------

Lúc Hứa Thiên Tư lần nữa tỉnh lại cảm thấy toàn thân đau nhức, trên người cũng mát mẻ.

Cô vừa phẫu thuật xong à?

Vậy có phải là cô chưa chết?

Tốt quá!

Cô nỗ lực mở mắt, xuất hiện trong tầm mắt là đèn thủy tinh lấp lánh.

Cô sửng sốt một chút, không đúng, sao bệnh viện lại có đèn thủy tinh xinh đẹp như thế?

Nhìn thoáng qua một lần liền phát hiện nơi này rõ ràng là khách sạn, trang trí xa hoa, trong phòng vệ sinh còn đang sáng đèn, bên trong có tiếng nước ồn ào.

Mép giường rải rác quần áo của nam nữ, mà cô đang nằm trên giường...... Không mảnh áo che thân!!!!

Hứa Thiên Tư nháy mắt thanh tỉnh, nhanh chóng ngồi dậy, nhìn trước ngực đầy vết xanh xanh tím tím.

Một ý nghĩ đáng sợ chợt lóe.

Đúng lúc này, trong đầu vang lên tiếng máy móc lạnh lùng:

"Leng keng --! Người hướng dẫn 002 đã tới phục vụ. Nơi này là thế giới《XXXX》, cô là người từ thế giới khác đến, cô đã cùng main của truyện - Lâm Úc có hành động thân mật. Cấp báo! Cấp báo! Thanh sinh mệnh của cô đã trống, mau cùng Lâm Úc rải đường để nạp năng lượng đi."

Giây tiếp theo, một lượng lớn thông tin ập vào não, làm Hứa Thiên Tư choáng váng.

Không ngờ cô lại xuyên vào thế giới tiểu thuyết, đã thế còn xuyên vào thân thể của fan cuồng kia.

Mà lúc này, fan cuồng kia vừa chiếm sự trong sạch của idol......

Hứa Thiên Tư khó khăn lết đến phòng vệ sinh.

Người tỉnh dậy trước ở đời trước chính là nguyên chủ, nhưng hiện tại trên giường chỉ có mình cô, vậy thì người trong phòng vệ sinh là......

Cô hoảng sợ, mắt trợn to, câm nín....

...... Đó là Lâm Úc sau khi chết qua một lần!

Trong sách, sau khi sống lại Lâm Úc không một chút mềm lòng với nguyên chủ, trực tiếp gọi cảnh sát tới, lấy lý do tự ý xâm phạm riêng tư và dùng thuốc đầu độc để tiễn nguyên chủ vào đồn.

Vừa nghĩ đến đây, Hứa Thiên Tư ngã lộn nhào, nhanh chóng chạy xuống giường, một bên nhe răng nhếch miệng vì đau một bên luống cuống mặc quần áo.

Chạy!

Suy nghĩ duy nhất lúc này là phải chạy.

Nhất định phải chạy trốn trước khi Lâm Úc báo cảnh sát.

Mặc xong quần áo, vơ vét đồ đạc của bản thân liền xách đít chạy.

Chạy đến cửa lại quay đầu, lấy một tờ giấy trên bàn sách nghí ngoáy viết.

Hy vọng với sự thành khẩn xin lỗi của cô có thể khiến Lâm Úc bớt giận, tha thứ cho sự ngu ngốc của cô.

Cô vừa bước chân ra khỏi phòng thì cửa phòng tắm bị đẩy ra.

Lâm Úc tắm rửa để gột sạch đi sự nhớp nháp đầy chán ghét cùng sỉ nhục, ngoài ra còn có ác mộng suốt một năm trời ở quá khứ.

Sau khi đẩy cửa, quét mắt lạnh lùng nhìn về phía giường, chững lại.

Người đâu rồi?

Tầm mắt radar một vòng quanh phòng, lướt thấy giấy ghi chú trên bàn sách.

Anh đi qua xé tờ giấy, khi đọc thì sững người lần hai.

"Rất là xin lỗi, xin lỗi rất nhiều, tôi tội ác tày trời, trời không dung đất không tha vì đã khinh nhờn thân thể cao quý của anh. Tôi biết sai rồi, mong anh sẽ tha thứ cho sự hồ đồ của tôi, từ nay về sau tôi không dám nữa!"

Phía dưới còn vẽ hình người que đang quỳ xuống xin lỗi.

Lâm Úc mím môi nhìn, sau đó gấp tờ giấy lại.

Không đúng, tuy rằng nét chữ có chút qua loa, nhưng có thể chắc chắn là đã từng học thư pháp.

Đây không phải nét chữ của Hứa Thiên Tư.

Anh xoay người nhặt quần áo lên, vòng cổ anh đặt trên bàn đã không cánh mà bay.

Hứa Thiên Tư chạy một mạch ra khỏi khách sạn, thậm chí không có thời gian nghĩ vớ vẩn, trong đầu đều là cốt truyện.

Nguyên chủ còn chưa đủ hai mươi tuổi, là sinh viên năm 3 của học viện âm nhạc, thế nhưng không chăm chỉ học tập mà đuổi theo idol đến tận giường, thậm chí còn mang thai.

Chắc là não bị rớt chứ người bình thường ai lại thế bao giờ?!

Khoan!!!!!!

Mang thai?!!!

Hứa Thiên Tư còn chưa thoát khỏi đả kích, nghĩ đến liền hoa mắt chóng mặt, suýt nằm liệt trên đường.

Cô sốt sắng đi tìm tiệm thuốc.

Vừa đi nước mắt vừa rơi.

Lúc cô chết mới 21 tuổi, chỉ lớn hơn nguyên chủ 1 tuổi, đến nắm tay trai còn chưa thử huống gì là yêu đương,

Thế mà khi đến đây, lúc tỉnh lại liền phát hiện bản thân đã lên giường cùng với người không dễ chọc, đã thế còn có nguy cơ mang thai. Giả sử Lâm Úc không chịu tha cho cô, thì có thể sẽ phải ngồi tù.

Cô vô cùng tủi thân, thút tha thút thít đi vào tiệm thuốc, hỏi:

"Có bán thuốc tránh thai không?"

Người bán thuốc thấy một nữ sinh xinh đẹp quần áo xộc xệch, mắt long lanh chạy tới mua thuốc tránh thai, liền lo lắng hỏi:

"Cô bé đừng sợ, có người làm hại em sao?"

Hứa Thiên Tư đỏ mắt lắc đầu.

"Không có. Em muốn mua một hộp thuốc tránh thai, loại tránh thai khẩn cấp."

Cô không muốn khóc, nhưng thân thể này như làm từ nước, cô không thể ngăn được lũ lụt muốn xả.

Người bán thuốc vừa tức vừa gấp.

"Em đừng sợ, cũng không phải là em sai mà. Chị giúp em gọi 113 nhé, để công an bắt người xấu kia!"

Hứa Thiên Tư vừa nghe đến 113, liền xua tay:

"Không cần không cần, em không có bị hại đâu."

Người bán thuốc không tin:

"Vậy sao em......"

Hứa Thiên Tư:

"Chị có thể bán thuốc cho em trước không?"

Cô nghe nói uống càng sớm càng tốt, sợ rằng để lâu thì dù có uống thuốc cũng vô dụng.

Người bán thuốc nhanh chóng lấy cho cô hộp thuốc, rồi còn giúp cô lấy nước.

Hứa Thiên Tư vừa khóc vừa uống thuốc.

Cuối cùng yên tâm được một tí nên nước mắt ngưng đọng.

Người bán hàng thấy cảm xúc cô ổn hơn trước, cẩn thận hỏi lại lần nữa:

"Cô bé, em......?"

Hứa Thiên Tư đỏ mắt nhìn rồi lắc đầu.

"Không có."

Dừng một chút, cô lại nói:

"Là em hại người khác."

Người bán hàng: "......???"

Hứa Thiên Tư cầm dư lại dược, nói một tiếng cảm ơn rời đi tiệm thuốc.

Chân vừa nhấc khỏi chỗ, thì bỗng:

【Cấp báo! Thanh sinh mệnh sắp trống rỗng, mau nạp năng lượng! 】

Hứa Thiên Tư ngây người tại chỗ.

Vì cô là người thế giới khác nên muốn sống ở đây cần phải nạp năng lượng.

Nước mắt lại suýt tràn bờ đê.

"Làm thế nào... để nạp năng lượng?"

【Nội dung nạp năng lượng đã được gửi, mời cô kiểm tra và nhận thư. 】

Giây tiếp theo, một phần văn kiện tự động mở ra trong đầu Hứa Thiên Tư, tin tức ồ ạt tiến quân.

Khái quát ngắn gọn là: Rải đường thì ↑, rải đinh thì ↓, phạm vi ảnh hưởng càng lớn thì thưởng càng xịn.

Mà đối tượng để thả thính, chính là main của thế giới này -- Lâm Úc.

Hứa Thiên Tư xem xong: "......"

Tôi chết cho các người vừa lòng!

Đời trước Lâm Úc bị nguyên chủ hại chết.

Mà giờ lại bắt cô thả thính Lâm Úc?

Không đi!

【Cấp báo! Thanh sinh mệnh còn 30 phút. Nếu về 0 liền tước đoạt linh hồn. 】

Hứa Thiên Tư: "......!"

Đi đi đi.

Không đi không được.

Nhưng làm thế nào để thả thính?

Hiện tại mà quay lại tìm Lâm Úc sẽ bị anh xử trảm.

Bỗng có tiếng "Leng keng", có thứ rớt xuống.

Hứa Thiên Tư cúi đầu liền thấy một cái vòng cổ kim loại, mặt dây là chòm sao Ma Kết.

Đây là vòng cổ giống với cái của Lâm Úc, từ khi anh debut đã đeo, chưa từng gỡ ra.

Fans đều đoán chiếc vòng cổ này có ý nghĩa không tầm thường với anh.

Bởi vì là đây là kiểu dáng của hơn mười năm trước, nguyên chủ tìm thật lâu mới tìm được, năn nỉ hồi lâu mới mua được với cái giá cắt cổ.

Lúc cúi người nhặt liền phát hiện có thứ trên cổ lắc lư, nhìn y chang chiếc vòng đang nằm dưới đất.

Hứa Thiên Tư nhìn mặt dây trong lòng bàn tay, cái của mình đang nằm trên cổ, vậy cái này là của......

Lúc cô gom đồ cũng không để ý, quơ đại mấy món đồ liền chạy mất, với tình hình này thì chắc là cô đã vơ luôn cả vòng cổ của Lâm Úc.

Cô nhìn chăm chăm một lúc lâu, dùng sức nắm chặt mặt dây, hít một hơi thật sâu, liền chạy ngược về hướng hồi nãy.

- -

Trương Hoài Hiên nhận được điện thoại của Lâm Úc liền phóng như bay tới.

Lúc này Lâm Úc tóc còn ướt đang mang tai nghe chống ồn, mặt không cảm xúc ngồi trong phòng.

Giường chiếu hỗn độn, khăn trải giường còn dấu vết của một đêm điên cuồng.

Trương Hoài Hiên nhìn một vòng, tặc lưỡi nói:

"Bé Úc à, vậy mà chú dám chơi cả fan."

Trương Hoài Hiên là con trai cô ruột của Lâm Úc, lớn hơn Lâm Úc 3 tuổi.

Từ khi 13 tuổi Lâm Úc đã sống ở nhà cô ruột, hai người lớn lên cùng nhau, tình cảm không ít nên lúc nói chuyện cũng tùy ý hơn.

Lâm Úc: "Anh đến giúp em mấy ngày, mấy người bên cạnh em không an tâm."

Anh mới đuổi trợ lý Từ, nếu trợ lý không tiết lộ hành tung thì căn bản việc này sự sẽ không xảy ra.

Cũng sẽ không có giai đoạn tối tăm của đời trước.

Trương Hoài Hiên: "Cũng được, chỉ cần chú mày đừng chê anh phiền."

Lâm Úc: "Anh bớt nói lại."

"Không được, anh có miệng là để nói..... Đúng rồi, cô nhóc kia đâu? Chú mặc kệ à?"

"Đừng nhắc cô ta trước mặt em."

Đôi mắt Lâm Úc hiện lên tia lạnh lẽo.

"Coi như chuyện này chưa từng phát sinh đi."

Việc chạy đi là vô cùng sáng suốt, vì nếu còn dám dùng đứa bé uy hiếp anh, anh chắc chắn sẽ không nương tay.

Còn chiếc vòng cổ......

Thôi, bỏ qua vậy.

Hiện tại anh không muốn có chút dính dáng gì đến người phụ nữ đó.

Trương Hoài Hiên:

"Chậc, dù gì chú cũng phá hủy đời trinh trắng của người ta......"

Lâm Úc không thể nhịn được nữa, liếc một cái:

"Anh có thể im lặng một chút không"

"Được được được......"

Thấy em họ thật sự khó chịu, Trương Hoài Hiên làm động tác kéo khóa miệng.

Đúng lúc này, bên ngoài vang tiếng đập cửa.