Ký Chủ Thân Thân! Dậy Ngay Đi!

Chương 17



Nghĩ đến sau này phải đi học thêm vài năm nữa, thì Thanh Hòa hai mắt tối sầm cảm thấy hít thở không thông. Cảm giác thế nào cũng không thể chạy trốn khỏi việc phải đi học.

"Vẫn là hiện tại đi ăn vặt để an ủi bản thân đi, còn việc đi học là của hắn Thanh Hòa tương lai, hoàn toàn không liên quan hắn của hiện tại đâu." Sau khi tự lừa mình dối người, thì Thanh Hòa cùng hệ thống đi xuống nhà đi ra ngoài dạo chơi.

Khi đi xuống nhà, Thanh Hòa bất ngờ vì Diệp Tịch vẫn còn ở đó.

Diệp Tịch: "Tiểu Hòa, em tính đi dạo chơi mua đồ à?"

"Đúng vậy.. Ca ca?" Thanh Hòa chần chờ mà kêu ca ca, dù sao lúc trước hắn cũng là con một nên cũng không rõ những nhà có anh em thì nên làm sao a. Nên trước tiên hắn theo trong ký ức của Diệp Thanh Hòa mà gọi theo.

Quả nhiên, sau khi nghe Thanh Hòa kêu ca ca thì hai mắt của Diệp Tịch cũng lấp lánh sáng lên đâu.

Hắn liếc nhìn qua hệ thống đang nằm trên vai, cũng không biết tại sao hệ thống rất thích nằm trên vai của hắn.

Cả hai đều quá dễ dỗ đi, mà có loại cảm giác tương tự đâu. Lẽ nào những nhà có anh em cũng đều như thế. Thanh Hòa yên lặng thầm nghĩ.

Không, hoàn hoàn toàn toàn không có như Thanh Hòa nghĩ thế đâu, chỉ là anh em nhà này đều là cái đệ khống nên làm ra hiểu lầm như thế đâu.

"Thế tiểu Hòa có ổn không khi ca ca đi chung với em?" Diệp Tịch hỏi, sau đó giả vờ đáng thương mà nói tiếp.

"Tiểu Hòa em xem, ba với mẹ đều đi chung với nhau qua thế giới hai người, ca ca cũng không xen vào được. Còn tiểu Liên thì.." Nói đến đây Diệp Tịch không cấm rùng mình, khi nhớ đến những lần bị bắt đi theo đi dạo, xách đồ cho Diệp Liên.

"Cho nên tiểu Hòa cho ca ca đi chung với em nha, nha, nha!" Ân hừ, hiện tại phải tranh thủ dán dán với em trai. Lúc về nước công việc sẽ dồn lại không biết có thời gian rảnh không nữa. Tiểu nhân trong lòng Diệp Tịch vừa khóc mà thầm nghĩ.

"Được.. được thôi." Thanh Hòa đổ mồ hôi mà đồng ý khi nhìn tình cảnh này.

Hoàn toàn không thể từ chối được đâu Thanh Hòa.

Thanh Hòa: "Ca, anh có cần lấy thêm đồ gì không?"

Diệp Tịch híp mắt lắc đầu mà cười: "Không cần, vậy thì hiện tại ta đi luôn nhỉ."

Thanh Hòa gật đầu, nói: "Ân, đi thôi."

Thanh Hòa cùng với Diệp Tịch đi ra dạo ngoài phố, bởi vì homestay của bọn họ khi Diệp Liên thuê thì lựa chọn nơi tiện lợi nhất, nên gần như cũng không cần lấy xe lái đi xa. Chỉ cần đi ra ngoài dạo một lát cũng có những nơi cần thiết.

Xem như thư giãn gân cốt vậy. Chuyến này rõ ràng là đi chơi mà, nhiệm vụ cái gì mà nhiệm vụ.

Sau đó chính là một buổi chiều nên ăn ăn, nên uống uống những món được đề cử ở trên mạng, hắn cũng ghé vào mua vài món quà kỷ niệm tặng cho nhà họ Diệp, dù sao cũng không thể quay về thế giới cũ được nữa, họ cũng đối xử với hắn hết lòng.

Mấy hôm nay hắn cư xử khác với nguyên chủ có lẽ họ cũng có phát hiện, nhưng đều bao dung tiếp nhận hắn, nên hắn nghĩ cảm tình trả giá bằng cảm tình.

Đương nhiên nhiệm vụ tra xét ủy nhiệm cho hệ thống.

Cho nên trong suốt buổi chiều đi chơi đến khi về, chính là:

[Hệ thống: Ký chủ đây này, đây này món ăn vặt trong tiệm này có rất nhiều người đề cử lạp.]

[Hệ thống: Ký chủ, cảnh nơi này rất đẹp đâu.]

[Hệ thống: Ký chủ..]

[Hệ thống: Ký chủ..]

[Hệ thống: Ký chủ..]

Dài đường đều như thế, não của hắn cũng ong ong ong, sợ bây giờ một mở miệng ra cũng là 'ký chủ'. Hảo cường cảm giác tồn tại.

Nhưng mà nhìn hệ thống vui vẻ như thế, hai đậu đậu mắt cũng sáng long lanh, quanh thân còn phiêu phiêu tiểu hoa hoa. Hắn cũng không thể mở miệng mà kêu dừng.

Hệ thống, đáng sợ như thế!

Còn bên thanh niên Diệp Tịch kia cũng không khác với hệ thống bao nhiêu.

Khoé miệng không thể kiềm chế được mà dương lên, quanh thân cũng phiêu phiêu tiểu hoa hoa như thế.

Luôn miệng cũng là 'tiểu Hòa, tiểu Hòa..'

Hoàn toàn nhìn không ra lúc bình thường nghiêm túc khi đi làm cả. Cấp dưới của hắn mà thấy có lẽ sẽ hét lên mà hỏi: Giám đốc ngài nếu mà bị uy hiếp thì chớp mắt hai cái a a a a a!

Nếu không phải biết hai bên không giao lưu, một bên cũng không thể thấy bên còn lại, thì bản thân hắn còn tưởng rằng bọn họ thông đồng với nhau mà tra tấn tinh thần hắn a!

Hảo muốn quay trở về, cảm giác từ khi bước ra khỏi homestay để đi dạo, là quyết định sai lầm a!