Lâm Chí, Hẹn Gặp Anh

Chương 10



Tôi liều mạng giãy giụa, may mắn, nụ hôn của Giang Hành đã rơi vào trên cánh tay ngăn cản của tôi.

Chỉ là, mới tránh được một lúc, bỗng nhiên Giang Hành nắm lấy cổ tay tôi lần thứ hai, mạnh mẽ đem cổ tay tôi giữ lại trên đỉnh đầu, tôi không vùng vẫy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Giang Hành chậm rãi tới gần.

Vốn dĩ là một khuôn mặt tuấn tú đẹp trai, nhưng giờ phút này lại mang theo một chút ý cười lưu manh.

Anh ta nhếch khoé môi, giọng nói khiêu khích: "Ngoan, anh sẽ dịu dàng."

Nhưng, trước khi anh ta cúi người xuống, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên: "Mở cửa, cảnh sát tới kiểm tra!"

Giang Hành ngây ngẩn cả người.

Mà tôi không biết mình lấy sức lực ở đâu ra, mạnh mẽ đẩy anh ta, sau đó nghiêng ngả lảo đảo chạy ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa, là vị cảnh sát lúc trước.

Hình như người này vẫn còn nhớ rõ tôi, sau khi nhìn thấy tôi thì sửng sốt một chút, sau đó nhìn vào trong căn phòng: "Lại tới vẽ tranh?"

Vừa dứt lời, liền nhìn thấy Giang Hành quấn khăn tắm ở bên giường.

Chóp mũi tôi cay cay, bỗng chốc nước mắt nước mũi rơi xuống.

.....

Sau đó, tôi gặp được Lâm Chí ở cửa sở cảnh sát.

Giờ phút này, sắc trời đã tối dần, tôi ngồi trên bậc thang góc đường ngoài cửa sở cảnh sát, sai khi nhận được tin tức Lâm Chí rất nhanh liền chạy tới.

Không biết vì cái gì, khoảnh khắc tôi nhìn thấy cậu, cảm xúc uỷ khuất bị đè nén xuống phút chốc bùng nổ.

Cậu ngồi xổm trước mặt tôi, thấp giọng hỏi tôi giờ thế nào, tôi không quan tâm mà ôm cậu.

Bên tai là tiếng tim đập mạnh mẽ của Lâm Chí.

Tôi gắt gao ôm cổ cậu, vừa khóc vừa thổ lộ.

"Lâm Chí, tôi.....tôi thích cậu, thực ra lúc đó tôi không hề muốn mua tất, chính bởi vì tôi thích cậu, nên mới xung phong nhận việc muốn giúp cậu bắt được tên biến thái sau lưng kia. Tôi cũng không thích người có cơ bắp, tôi cũng chỉ thích cậu mà thôi....."

Mới thổ lộ được một nửa, Lâm Chí đột nhiên kéo tôi vào trong lồng ngực.

Ngay sau đó, một nụ hôn ấm áp rơi xuống.

Lâm Chí đưa tay giữ sau đầu tôi, nụ hôn này càng ngày càng sâu.

Dịu dàng mà lưu luyến.

Nụ hôn dài qua đi, tôi đỏ mặt dựa vào vai anh, nghe anh nói vài câu ngọt ngào tình tứ, nhưng mà, càng nghe lại càng không đúng cho lắm.

Mãi đến khi anh nói câu kia, "Bất luận như thế nào, anh lẽ luôn ở bên em, hãy quên chuyện xảy ra ngày hôm nay đi, được không?"

Bỗng nhiên tôi nhận ra, anh có thể đã....hiểu lầm.

Anh sẽ không cho rằng, tôi bị Giang Hành làm chuyện gì đó chứ?

Tôi vội vàng giải thích, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Lâm Chí, người này tuy rằng ngoài miệng không thừa nhận, nhưng kia rõ ràng là bộ dáng nhẹ nhõm thở dài một hơi, lại vẫn để lộ ra suy nghĩ bên trong lòng.

Đêm khuya, ngoài sở cảnh sát.

Hình như tôi nằm mơ.

Người con trai tôi thích, vào buổi tối khi tôi gần như gục gã, anh che chở tôi trong lồng ngực, nói cho tôi biết--

Thực ra anh cũng thích tôi.

Buổi tối hôm nay, Lâm Chí đưa tôi quay lại trường học, chúng tôi sóng vai nhau đi trên đường, trên vai tôi khoác chiếc áo khoác còn đọng nhiệt độ cơ thể của anh.

Chúng tôi hàn huyên rất nhiều.

Cũng nói tới hiểu lầm trước kia, sau khi Lâm Chí bày tỏ tâm ý, câu hỏi đầu tiên của tôi, đó là lần uống rượu trước đó, Lâm Chí đã nói "Q" lúc trả lời câu hỏi.

Tôi họ Hạ, tên chỉ có một chữ Vi, làm gì có chữ Q?

Lâm Chí nghe vậy lại ngẩn người, chỉ thấy anh nhíu mày, vẻ mặt không thể tin, "Em đã quên nhũ danh của mình à?"

Nhũ danh....của tôi?

Nhũ danh của tôi là Tình Tình*, tình trong trời quang**

*晴晴(qíngqíng)

**晴天

Thực sự là Q....

Tôi kinh ngạc không thôi, một câu phản bác cũng không nói được.

Sở dĩ vẫn không liên tưởng tới, là bởi vì lúc đó tôi hỏi trong tên của cô gái mà anh thích có chữ cái gì, từ đầu tới cuối, tôi không nghĩ rằng anh sẽ trả lời nhũ danh.

Hơn nữ, chỉ có người trong nhà mới gọi tôi là Tình Tình, gần như không ai ở trường học biết cả.

Theo lý thuyết, Lâm Chí sẽ càng không biết.

Tôi nhỏ giọng nói ra nghi hoặc, cũng oán giận anh rõ ràng biết lúc đó còn có Kỳ Kỳ, tại sao anh lại nói ra chữ "Q" làm người ta hiểu lầm.

Lâm Chí sờ sờ chóp mũi, "Lúc ấy hơi ngượng ngùng, sợ nói X hoặc W thì rõ ràng quá, cho nên mới nói chữ cái trong nhũ danh."

Mà làm sao anh biết được nhũ danh của tôi, Lâm Chí giải thích cho tôi ---

Có một lần, mẹ tôi đến trường học thăm tôi, lúc sau khi ăn xong đi tản bộ cùng tôi ở sân thể dục đã gọi tôi là Tình Tình, mà đúng lúc Lâm Chí ở một bên nghe thấy, liền nhớ kỹ.

Ừ....Cũng hợp lý, lại rất đơn giản bình thường