Làm Người Hai Kiếp, Sống Lại Ở Thế Giới Marvel

Chương 31: Mark 1



“....”

Khi Tony tỉnh lại, hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi. Nhìn qua thì đây là một sơn động u ám, hắn đang nằm tên một chiếc giường bằng sắt, quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông trung niên hói đầu đang đứng trước gương cạo râu dưới những ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn phát ra.

Đang định ngồi dậy, nhận ra được trước ngực mình có chút khác thường, Tony lập tức đưa tay sờ vào đó, một đồ vật kỳ lạ được làm bằng kim loại, bên trên gắn hai sợi dây điện nối với một bình ắc-quy. Không có bất kỳ cân nhắc gì, Tony đưa tay ra ý định rút ra đồ vật kỳ quái này.

‘Tôi sẽ không làm thế nếu tôi là anh!” Lúc này, người đàn ông xa lạ kia lên tiếng ngăn cản động tác của Tony.

“Ông làm cái quái gì với tôi thế!” Bình tĩnh lại tâm tình, Tony nghi ngờ hỏi người đàn ông kia.

“Tôi làm gì à? Haha, nhưng gì tôi làm là để cứu sống anh. Tôi đã lấy ra tất cả những mảnh đạn mà tôi có thể, nhưng vẫn còn quá nhiều ở trong đó và chúng đang hướng vào tim anh”

Người đàn ông trả lời nghi vấn của Tony, sau đó ông ta cầm lấy một chiếc bình nhỏ bằng thủy tinh, đưa đến trước mặt Tony, “Đây này, muốn xem không? Quày lưu niệm đấy, nhìn xem.”

Nhận lấy chiếc bình, thông qua những ánh sát yếu ớt, Tony nhìn thấy những mảnh đạn nhỏ trong đó.

Một bên, người đàn ông xa lạ vẫn tiếp tục lên tiếng: “Tôi đã thấy rất nhiều vết thương kiểu đó ở làng của tôi, chúng tôi gọi chúng là những thây ma di động> Bởi vì phải mất một tuần để các viên bi mới đến được các cơ quan quan trọng...”

“Vậy đây là cái gì “ Tony buông xuống chiếc bình, ngắt lời chỉ vào đồ vật trước ngực hắn.

“Là nam châm điện” Người đàn ông mỉm cười trả lời,”Nối với ắc quy ô tô, nó ngăn những mảnh đạn xâm nhập vào tim, hứ!!”

Tony chỉ còn cách im lặng, khẽ kéo khóa áo lên, chợt hắn nhìn thấy quyển trục mini được đính vào dây chuyền hắn đang đeo, nhớ ra được điều gì.

Nhìn xung quanh sơn động, phát hiện mấy chiếc camera, Tony lựa một góc khuất, tháo ra quyển trục kia, đặt xuống mặt bàn gần đó

Người đàn ông thấy vậy hiếu kỳ, “Đó là thứ gì?”

“Một đồ vật mà người bạn thân của tôi tặng cho tôi. Anh ấy bảo nó có thể cứu mạng tôi lúc nguy cấp!”

Nói xong, Tony ấn vào hai đầu quyển trục. Một tiếng “Bụp” vang lên, làn khói trắng quen thuộc xuất hiện trước mắt Tony, chúng tan đi, hiện ra một quyển trục to bằng một chai nước khoáng.

Người đàn ông nhìn thấy cảnh đó, ngạc nhiên thốt lên: “Thật thần ký, đây là một phát minh khoa học tân tiến sao?”

“No...dường như không phải” Vừa nói, Tony vừa dải quyển trục ra. Bên trên mảnh dấy trắng là một chữ tượng hình được viết bên trong hình tròn. Nghe theo lời Alex nhắc nhở, hắn khẽ đặt bàn tay vào đấy.

“Bụp...” Lại là một làn khói trắng toả ra, nhưng lần này không phải phóng to hay thu nhỏ, mà có một đám quạ đen bay ra từ đó, đậu rải rác xung quanh nóc sơn động, chúng chăm chú nhìn vào Tony và người đàn ông kia.

Tony đơ người ra một lúc, sau đó chửi thể, “Shit! R u kidding me, Alex. A....”

Người đàn ông nhìn cảnh này chỉ khẽ mỉm cười, “Thực lòng mà nói, hình ảnh vừa rồi thật thú vị, giống như là...Magic!”

“Chúng ta đã gặp nhau một lần rồi, ở hội nghị công nghệ Bern!”

Bình tĩnh lại nỗi tức giận, Tony hít sâu một hơi, đáp lại: “Tôi không nhớ!”

“Không, anh không thể nhớ” Người kia cười nói, “Nếu tôi mà uống đến thế thì chắc tôi cũng chẳng đứng vững nổi chứ đừng nói gì đến việc thuyết trình về vi mạch tổng hợp”

“Chúng ta đang ở đâu?” Tony lên tiếng hỏi.

Người đàn ông đang định trả lời, ngoài cánh cửa sắt phát ra giọng nói của ai đó, ông ta lập tức dìu Tony đứng dậy, “Cmon, đứng dậy nào, đứng dậy!”

“Làm như tôi bảo đi. Cmon, giơ tay lên!”

Tony còn không hiểu rõ được tình huống, chỉ có thể làm theo. Nhưng khi hắn nhìn thấy những phần tử khủng bổ tiến vào, trên tay chúng còn cầm mấy khẩu súng, Tony liền không thể bình tĩnh, “Đó là súng của tôi, làm sao chúng có được súng của tôi?”

“Anh có hiểu gì không? Làm như tôi bảo!” Người đàn ông vội vàng nhắc nhở.

Tên khủng bố đi đầu trôn giống như là thủ lĩnh, hắn nói ra ngôn ngữ mà Tony không thể hiểu được.

Thấy vậy, người đàn ông lập tức phiên dịch cho Tony: “Hắn ta nói: Hoan nghênh Tony Stark. Kẻ giết người hàng loạt nổi tiếng nhất trong lịch sử nước Mỹ”

Tên khủng bố tiếp tục lên tiếng, sau đó lại ra lệnh người đàn ông phiên dịch lại

“Hắn rất vinh dự. Hắn ta muốn anh chế tạo cho hắn một hệ thống tên lửa. Loại Jericho mà anh vừa mới giới thiệu” Nói xong cầm lấy một tấm ảnh, bên trên có hình của tên lửa Jericho, đưa cho Tony xem.

Im lặng một lúc, dưới những cái nhìn bất thiện của đám khủng bố, Tony thẳng thừng từ chối: “Tôi từ chối!”

Thế là, tên thủ lĩnh ra mệnh lệnh, ra hiệu mấy tên đàn em bắt đầu cho Tony được hưởng thụ sự tra tấn...

Sau khi bị dạy dỗ một trận, Tony bị bọn chúng kéo ra bên ngoài, mà ở đây, đầy ắp những vũ khí từ tên lửa đến pháo, tất cả đều là sản phẩm của tập đoàn hắn, chỗ này đủ để phá hủy cả một thành phố lớn.

“Hắn muốn biết anh nghĩ như thế nào”

‘Tôi nghĩ là hắn đã có rất nhiều vũ khí của tôi rồi!” Tony trả lời.

“Hắn nói tất cả những gì hắn cần anh làm là chế tạo cho hắn một quả Jericho. Hắn muốn anh đưa ra danh sách vật liệu cần thiết”

“.....”

“Hắn muốn anh làm việc đó ngay bây giờ, và khi nào anh làm xong, anh sẽ được trả tự do”

Tên khủng bố cười đưa tay ra muốn bắt tay với Tony, Tony cũng mỉm cười đưa tay ra, nói: “No, tôi không làm”

Người đàn ông thì lại cười trả lời với tên khủng bố theo cách khác: “Yes, anh ấy sẽ làm”

.............

“Stark, tôi chắc rằng người của anh đang tìm kiếm anh. Nhưng họ sẽ không bao giờ tìm thấy anh trong những dãy núi này” Trong sơn động, người đàn ông đang giải thích cho Tony hiểu, “Listen...Stark, những gì anh vừa thấy là gia tài của anh, sản phẩm của anh đều nằm trong tay những kẻ giết người này. Đấy có phải là điều anh muốn xảy ra không? Đây sẽ là sự cố chấp cuối cùng của Tony Stark vĩ đại sao?... Hay dự định làm gì vậy?”

“Tại sao tôi phải làm chứ? Rồi chúng sẽ giết tôi và anh!” Tony cay đắng trả lời, “Vả lại, nếu chúng không làm thế, đằng nào tôi cũng sẽ chết sau một tuần nữa”

“Vậy thì, đây là một tuần rất quan trọng với anh, right?”

Cuối cùng, Tony dường như đã quyết định điều gì. Lợi dụng đám khủng bổ yêu cầu hắn chế tạo tên lửa, Tony lấy được một đống lớn vật liệu dùng để chế tạo.

Tony đang bắt đầu tiến hành công cuộc chạy trốn của mình!

..........

“Anh nói được bao nhiêu thứ tiếng?”

Trong sơn động, hai người đang chăm chú làm việc, Tony lên tiếng hỏi.

“Khá nhiều, nhưng có vẻ như là không đủ cho trường hợp này. Họ nói tiếng Ả Rập, tiếng Urdu, Dari, Pashto, Mông Cổ, Faris, tiếng Nga”

“Những người này là ai?”

“Oh, họ là những khách hàng trung thành của anh. Chúng tự xưng là hội Ten Rings”

Trong phòng giám sát, mấy tên khủng bố vẫn đang tiếp tục theo dõi tiến trình làm việc của Tony thông qua camera, dường như chúng đang khá hài lòng.

“Anh biết đấy, chúng ta có thể đẩy nhanh công việc nếu anh để tôi giúp anh!” Người đàn ông trung niên nói.

“Aha!”

Vừa cảm thán, Tony vừa từ trong quả tên lửa lấy ra một ít thiết bị.

“What is that?”

“Paladium, 0.15 grams. Ta cần ít nhất 1.6. Vậy thì tại sao anh không đập vỡ 11 cái nữa đi!”

..............

“Cẩn thận, cẩn thận, chúng ta mới có 1 cái thôi đấy!”

“Yên tâm đi, tay tôi không run đâu! Anh nghĩ vì lý do gì mà anh còn sống, hả?”

Người đàn ông kẹp lấy một đồ vật vừa nung trong lò rèn, đổ ra một thứ hình tròn trên bàn.

“Tôi gọi anh thế nào đây?”

“Tên của tôi là Yinsen!”

“Yinsen...Nice to meet u!”

“Me too!” Yinsen mỉm cười.

Cuối cùng, dưới sự giúp đỡ của Yinsen, lợi dụng Paladium, Tony đã thành công chế tạo ra một chiếc Arc Reactor, mỗi giây có thể sinh ra năng lượng lên tới 3 giga jun, dùng để thay thế nam châm điện trên ngực hắn.

“Có vẻ như không giống một quả Jericho!”

“Đó là vì ở đây chỉ có một lò phản ứng hồ quang loại nhỏ, chúng tôi có một cái rất lớn cung cấp cho cả xưởng của tôi. Nó sẽ khiến cho các mảnh đạn không xâm nhập vào tim”

“Nhưng nó có thể phát ra cái gì?” Yinsen hiếu kỳ hỏi

“Nếu tính toán của tôi đúng, thì sẽ luôn luôn là.... 3 giga Jun/ giây!”

“OMG, bằng đấy có thể hỗ trợ tim của anh bằng 50 lần cuộc đời!”

“Yeah, hoặc là 50 phút cho việc gì đó vĩ đại!”

Tiếp đó, Tony đặt lên trên bàn vài tờ giấy mỏng.

“What is this?”

“Bay qua những ngọn núi. Look!” Tony phô bày ra bản vẽ thiết kế một bộ giáp sắt.

“Thật ấn tượng!”

Sau khi hoàn thành lắp đặt chiếc Arc Reactor lên ngực thay thế cho nam chân điện. Tony và Yinsen ngồi thư giãn trò chuyện với nhau.

“Anh vẫn chưa nói với tôi là anh từ đâu tới” Tony hỏi

“Tôi đến từ một thì trấn nhỏ tên là Gulmira. Nơi đó rất đẹp”

“Anh có gia đình chưa?”

“Yes. Và tôi sẽ gặp họ ngay khi tôi rời khỏi đây” Yinsen đáp lại, “And u? Stark!”

Tony hơi mỉm cười, suy nghĩ tới điều gì đó, trả lời: “Lúc trước thì tôi không có, nhưng bây giờ tôi có một người bạn. Anh ta rất quan tâm tôi, mặc dù tôi hầu như chẳng quan tâm lại anh ấy được lần nào. Tôi và anh ấy đang ở với nhau. He is very good!”

Trên nóc sơn động, đám quạ đen vẫn đậu ở đó. Trong đôi mắt của chúng tất cả là một màu đỏ lòm, với hình thù 3 cạnh xoay xung quanh đồng tử. Chúng nhìn thẳng vào Tony, biểu cảm ngơ ngác.

Ngày qua ngày, công việc vẫn tiếp tục. Tony và Yinsen đã chế tạo gần xong bộ áo giáp. Nhưng chính những hành động đó, dẫn đến sự chú ý của đám khủng bố.

Một tiếng mở khóa vang lên, gây lên sự chú ý của hai người. Rất nhanh, cửa được mở, một đám khủng bố cầm súng tiếng vào.

Một tên đầu trọc khuôn mặt hung tơn chậm rãi đi đến. Nhìn thấy Tony và Yinsen đang giơ hai tay lên đầu, biểu tình căng thẳng.

“Relax!” Tên đầu trọc kia đi tới trước mặt Tony, dùng tay khẽ vạch áo của hắn ra, nhìn vào chiếc Arc Reactor đang phát sáng, “Cung và tên từng là một thời đỉnh cao của công nghệ vũ khí. Nó giúp Thành Cát Tư Hãn vĩ đại thống trị từ bờ biển Thái Bình Dương cho đến Ukraine. Một đế chế lớn gấp đôi của Alexander Đại Đế, và gấp 4 lần Đế chế La Mã. But, Today, bất kỳ ai nắm trong tay vũ khí tối tân nhất của Stark, sẽ thống trị thế giới. Và nhanh thôi...sẽ đến lượt ta!”

Nói xong, tên đầu trọc nhìn thẳng vào Tony, biểu cảm tức giận: “Tạo sao mày lại phản tao?”

Yinsen nghe thế liền giải thích: “Chúng tôi đang chế tạo nó. Đang làm hết sức!”

“Tao tha mạng cho mày, đây là cách mày trả ơn tao à” Hắn chậm rãi đi đến trước mặt Yinsen.

“Nó rất phức tạp, chúng tôi đang cố...”

Không đợi Yinsen nói hết câu, tên đầu trọc ra lệnh cho đàn em đè ông ta quỳ xuống. Hắn dùng chiếc kẹp, kẹp lấy một miếng sắt đang cực nóng bỏng, chậm rãi đi đến chỗ Yinsen đang quỳ dưới mặt đất.

“Mày nghĩ tao ngu à, nói thật với tao”

“Chúng tôi thật sự đang làm việc chăm chỉ...”

Không quan tâm đến lời Yinsen nói, tên đầu trọc đè đầu Yinsen xuống. Tony thấy tình huống không ổn, vội vàng hỏi: “Hắn muốn làm gì, Yinsen?”

“Mày nghĩ tao là thằng ngốc à? Nói thật đi!”

“Chúng tôi đang chế tạo Jericho”

“Nói thật đi!”

“Đang chế tạo Jirecho!” Yinsen trong thời điểm này tỉnh táo khác thường. Ông biết, nếu để lộ ra, cả hai chắc chắn phải chết.

Tony lập tức tiến lên định ngăn cản, khiến cho những tên khung bố xung quanh đấy lập tức giơ súng lên chĩa vào hắn.

“Các anh muốn làm gì? Một thời hạn giao hàng ư?” Tony hít sâu một hơi, nhìn vào đám khủng bố, nói: “Tôi cần anh ấy, anh ấy là một phụ tá giỏi!”. Đam Mỹ Hài

“Mày sẽ có thời hạn đến ngày mai...để lắp ráp tên lửa cho tao!” Nói xong, hắn ta mang theo đàn em rời đi, khoác cửa lại. Lưu lại trong sơn động một Tony Stark đang cực kỳ tức giận.

Keng...keng...keng...đinh...!

Yên tĩnh đi qua, tiếng búa rèn, tiếng lắp ráp tiếp tục vang lên, chỉ khác trước là, lúc này càng thêm có lực, từng nhát búa đều thể hiện ra niềm khao sát sống sót chạy thoát của Tony.

Kế hoạch diễn ra rất thuận lợi, bằng công sức gấp rút làm việc của Tony và Yinsen, bộ giáp sắt đã hoàn thành, chỉ còn chờ đợi Tony mặc lên, bộ Mark 1.

“Anh ổn chứ, có thể cử động được không?” Yinsen vừa lắp giáp bộ giáp vào người Tony, vừa quan tâm hỏi.

‘Good, 41 bước thằng tới từ đây, sau đó là 16 bước về phía bên trái cửa, 4 bước về phía bên phải, 33 bước nữa rẽ trái...”

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gọi: “Yinsen, Yinsen, Stark...?”

“Nói gì đi chứ?”

“Hắn nói tiếng Hungary, tôi không biết...”

“Cứ nói thử đi”

“Ok.....đợi tí, đang làm..” Yinsen gào ra phía ngoài cửa. Chẳng biết lúc nào, ở chỗ chốt cửa, đã gắn một quả bom khí. Khi mấy tên khủng bổ phá cửa đi vào, lập phát nổ “Bùmm...”

Mượn vụ nổ này ngăn cản giúp hai người có thêm thời gian, Yinsen bắt đầu giúp Tony kích hoạt hệ thống điều khiển của bộ Mark 1. Nhưng ngoài cửa tiếng bước chân càng ngày càng gần, khiên cho ông ta không thể bình tĩnh

“Bọn hắn đang tới!”

“Không cần phải gấp, làm theo kế hoạch!” Tony nhanh chóng trấn tĩnh lại tinh thần cho Yinsen.

“Chúng ta cần nhiều thời gian hơn” Yinsen dường như làm ra quyết định gì, “Tôi vì anh đi kéo dài thời gian!”

“No, Yinsen, làm theo kế hoạch!”

Ngay khi Yinsen vừa định quay người rời khỏi, những con qua suốt thời gian qua đậu trên nóc sơn động là bạn với hai người bỗng nhiên bay tán loạn, sau đó tụ lại với nhau, một bóng người dần dần hiện ra. Người đó mặc một chiếc áo khoác dài đến bắp chân, cổ áo cao hơi che đi cái miệng, sau lưng là họa tiết một chiếc quạt tròn nửa trắng nửa đỏ ( Kiểu dáng áo khoác của Akatsuki ý, nhưng không có họa tiết những đám mây đỏ nữa, mà là hình chiếc quạt của tộc Uchiha).

“Khỏe chứ, Tony!” Người nọ lên tiếng.

“Alex...anh...” Tony kinh ngạc thốt lên, hắn không thể ngờ được rằng, trong khoảnh khắc này, Alex sẽ xuất hiện ở đây.

“Tôi đã bảo với anh là, quyển trục đó sẽ giúp anh trong lúc nguy cấp. Và bây giờ, tôi đang ở đây để cứu anh và người cộng sự này!” Alex mỉm cười nói với Tony.

“Anh làm thế nào mà...có thể vào được đây?”

“Tôi luôn bên cạnh anh, Tony, những con quạ đó, có thể coi như chúng là một phần của tôi!” Alex giải thích, “Ok, bây giờ tôi và Yinsen sẽ kéo dài thời gian giúp anh. An tâm, tôi sẽ bảo vệ Yinsen an toàn!”

Nói xong, Alex và Yinsen cùng nhau đi ra ngoài sơn động.

Khi Tony bước ra ngoài, tất cả xung quanh là một mớ hỗn độn, xác chết của đám khủng bố nằm la liệt. Phía trước, Yinsen theo phía sau Alex, tiếp tục chiến đấu.

Nhìn xem Alex thổi một quả cầu lửa ra từ miệng, Tony trong bộ giáp sắt thốt lên: “OMG, Alex, anh thật đúng là Superman!”

Tony lúc này trợn to đôi mắt. Đây là đang làm cái gì, ảo thuật? Yinsen lúc này cũng không khác chút nào, biểu lộ giống như đang gặp quỷ, không tin tưởng vào những gì mình nhìn thấy.

“Đừng đứng đờ người ra thế, phá hủy toàn bộ đống vũ khí này!” Alex quay đầu lại nói.

“Ok, tôi cũng có ý giống anh!” Tony lập tức kéo khoá chốt ở cánh tay, tạo ra một khẩu súng lửa, đốt cháy toàn bộ sô vũ khí của chính hắn sản xuất.

“Để tôi mang hai anh rời khỏi đây” Tony nói, môht tay cầm lấy cổ áo của Yinsen, một tay khác vừa định nắm lấy Alex, đã thấy hắn hóa thành một đàn quạ, bay lên trên trời.

“Shit! Tôi muốn học kỹ năng này!”

“Hey, wait me!” Tony ấn xuống một cái nút, ngay lập tức dưới chân phun ra ánh lửa, trông giống như là động cơ phản lực. Trong nháy mắt hắn và Yinsen cùng bay lên trời theo phía sau đàn quạ.

“A.....” Tiếng kêu thất thanh của Tony từ trên trời kèm theo là hắn và bộ giáp sắt rơi xuống. Toàn bộ Mark 1 nát tan tành, linh kiện bay tứ tung. Yinsen bởi vì được Tony bảo vệ trong ngực, khi rơi xuống không bị trấn thương gì quá nặng.

“Hô....” Tony tháo ra chiếc mặt nạ, thở dài một hơi thật sâu, giống như đã trút được toàn bộ gánh nặng trong thời gian qua.

“Bay lượn vui không?” Alex mỉm cười đi tới bên cạnh Tony, vươn tay ra kéo hắn đứng dậy.

Tony ngay lập tức ôm lấy Alex, khuôn mặt cảm thán: “Tôi yêu anh chết mất, thank u very much. Alex!”

“Chúng ta là bạn mà, phải không!” Alex cười nhẹ.

“Yeah, chúng ta mãi mãi là bạn!”

Trong sa mạc khô nóng, ba bóng người đang rảo bước vô định. Nhìn về phía xa xa toàn là cát và cát, Tony không khỏi chán nản

“Bao giờ mới ra được khỏi đây!”

“Không lâu...” Alex vừa nói xong, một chiếc trực thăng quân đội bay vụt qua đầu họ. Tony lập tức hưng phấn cười to

“Hey......hahaha...”

Trực thăng hạ cánh, Trung tá James Roddy nhanh chong lao ra, chạy tới trước mặt Tony.

“Chiếc xe vui vẻ sao rồi!” Khẽ vỗ vào bả vai Tony, Roddy nói, “Lần sau cậu đi với tôi, ok!”

Sau đó, Roody quay sang nhìn Alex, kinh ngạc hỏi: “Tạo sao anh cũng ở đây?”

“Tôi đến cứu tên cứng đầu kiêu ngạo này” Khẽ cười, Alex nhìn một bên Tony, trả lời.

“Lets go, chúng ta về nhà!”

“Anh sẽ đi với chúng tôi chứ?” Tony quay sang nhìn Yinsen, hỏi.

“No, tôi sẽ quay về làng của tôi. Rất vui được gặp anh, Tony!”

“Bảo trọng!”

Tất cả cùng nhau rời đi, một cuộc phiêu lưu mạo hiểm kết thúc, phía trước, là sự ra đời của 1 siêu anh hùng vĩ đại!