Làm Người Hai Kiếp, Sống Lại Ở Thế Giới Marvel

Chương 36: Trả thù và cuộc rượt đuổi



[“Cuộc đi bộ 15 dặm đến ngoại ô Gulmira chỉ có thể được miêu tả như”đi xuống đi ngục”. Trong thời gian tối tăm như hiện nay, những nông dân và người chăn gia súc từ những làng quê yên bình bị buộc phải bỏ nhà đi, bị tước đất bởi những người phát động chiến tranh, bị xung quân bởi những lực lượng mới thành lập. Dân làng đã bị buộc phải sơ tán và trú ẩn ở bất cứ nơi đâu có thể ở được trong sự sụp đổ của những ngôi làng khác, hay ở đây, trong tàn dư của chế độ Xô Viết cũ”]

Tony vừa chỉnh sửa chiếc giáp tay đang đeo vừa nghe những tin tức trên tivi giống như những gì Christine đã nói, bầu không khí lúc này cực kỳ trầm mặc.

Đang ngồi bên cạnh hắn, Alex cũng không nói một lời, chỉ lặng yên nhìn Tony. Alex biết tâm tình của Tony lúc này như thế nào. Một người bạn, một người đã giúp đỡ chính mình chạy trốn, nay ông ấy và dân làng của ông bị tàn sát bởi chính những vũ khí từ công ty của mình, thử hỏi tâm tình của Tony làm sao mà tốt đẹp cho được. Đến chính Alex nhìn thấy những cảnh tượng như vậy, hắn cũng không thể kìm nổi sự tức giận trong lòng. Alex cũng không có ý định ngăn cản Tony đi trả thù, thậm chí còn giúp đỡ hắn ta. Lần trước cứu sống Yinsen đã làm thay đổi kịch bản, tính cách của Tony không được biến hóa giống như trong nguyên tác. Giờ đây Yinsen vẫn chết, không thể thay đổi được sự nghiệt ngã của Timeline, Alex cũng có chút thất vọng cùng mơ hồ. Liệu có thật sự không thể thay đổi số phận của những nhân vật trong nguyên tác, chẳng lẽ Tony và Nat thật sự phải chết hay sao?

Alex lúc này cũng cực kỳ khó chịu.

[“Vụ bạo lực gần đây được cho là của một nhóm những tên khủng bố ngoại quốc được dân làng gọi là hội Ten Rings. Các bạn có thể thấy, những người này được trang bị vũ khí hạng nặng và đang làm nhiệm vụ, một nhiệm vụ là giết bất cứ ai cản đường họ. Do không có chính phủ hay sự giúp đỡ quốc tế nào, những người dân có rất ít hi vọng được cứu thoát...”]

Tư....boom...choang!

Tư....boom....choang!

Tư....boom...choang!

Đột nhiên, Tony đứng dậy, khuôn mặt lạnh lẽo, dùng trên tay chiếc giáp tay bắn ra liên tiếp 3 lần tia năng lượng từ lòng bàn tay, đem những chiếc kính chống đạn và đèn trần nhà bắn nát hoàn toàn. Đồng thời cũng khiến cho Alex đang chìm trong suy tư giật mình tỉnh lại.

“Sorry, không kìm nén được cảm xúc, tôi chỉ muốn thửu xem uy lực của nó như thế nào, miễn cho tí nữa để cho bất kỳ một tên này trốn thoát”.

Tony gỡ chiếc giáp tay xuống, vuốt vuốt mặt và tóc, miễn cưỡng đem tầm tình ổn định lại. Alex cũng đứng dậy, chậm rãi bước về phía cửa, đi lên trên nhà, giọng nó từ trên cầu thagn xuống

“Tôi đi thay đồ, cùng với anh đi giết những tên này, trả thù cho Yinsen”

Vài phút sau, mặc một bộ áo khoác dài màu đen, sau lưng có tộc huy Uchiha, Alex bước xuống.

Lúc này Tony dưới sự trợ giúp của máy móc, đã thành công mặc vào bộ MRK 3, đúng với hình tượng của Iron Man trong cốt truyện. Hắn quay sang nhìn Alex, nói: “Anh định đi như thế nào, nếu như bám vào tôi để tôi trở đi, sợ rằng anh sẽ không chịu nổi áp lực không khí trên cao”

Alex nghe vậy nhẹ nhàng móc từ trong túi nhẫn cụ ở sau thắt lưng ra một quyển trục, ném cho Tony

“Cầm lấy nó, khi gần đến nơi thì mở ra, y như lần trước trong hang động”

“Ok, hẹn gặp lại anh ở Gulmira!” Tony trong bộ giáp gật đầu đáp ứng. Nói xong, hắn lập tức khởi động động cơ, bay vút khỏi biệt thự.

...............

Vùng Trung Đông, Afghanistan, Gulmira.

Dân làng nơi đây lúc này hoàn toàn ở trong trạng thái sợ hãi, bọn họ hỗn loạn, từng gia đình cố gắng tìm cách chạy trốn khỏi những nòng súng đám khủng bố. Nhưng sự thật, những con người bình thường, thậm chí còn ăn uống không no đủ, làm sao có sức kháng chịu.

Bằng....bằng...bằng...

Những tiếng súng vang lên loạn xa, từng người từng gia đình bị chết đi, cảnh tượng hết sức hoang tàn đổ nát, khiến cho người ta không khỏi nổi lên lòng thương xót và giận giữ.

“Bắt thằng đó lại” Tên khủng bố mà lần trước trong vụ bắt cóc Tony ra lệnh cho thuộc hạ bắt lại một người đàn ông.

“Papa..papa..”Một cậu bé dường như là con của người đàn ông đó cố gắng thoát ra khỏi tay đám khủng bố, chạy tới ôm chặt người cha của mình.

“Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?”Tên khủng bố thét lên, đồng thời túm lấy đứa trẻ, quăng mạnh xuống đất, yêu cầu thuộc hạ bắt lại, “Giết thằng khốn này đi”

Cậu bé trai đó, người mẹ và đứa em gái đau thương nhìn lấy người cha đang bị chĩa súng vào đầu, chuẩn bị đối mặt với cái chết, từng giọt nước mắt tuôn ra trên những khuôn mặt ám bụi bẩn và thuốc súng của họ.

“Papa...huhu..papa!”

Đúng lúc này, dị biến nảy sinh. Từ trên không trung, một bộ giáp màu đỏ vàng hình người đáp xuống “Keng!” khiến cho xung quanh người dân và đám khủng bố sững lại, nơi đây lúc này lập tức yên tĩnh, thậm chí có thể nghe rõ ràng được tiếng gió thổi bên tai.

Lập tức đám khủng bổ lấy lại tinh thần, nổ súng bắn vào bộ giáp kia cũng chính là Tony, hắn ta cũng không trần trờ, giơ hai cánh tay lên, từng luồng năng lượng sáng chói bắn ra ”Tư...boom..”, tiêu diệt từng tên từng tên một.

Mà ở sau lưng tên khủng bố đang chĩa súng vào đầu người đàn ông, bỗng nhiên xuất hiện một đám quạ, chúng tụ lại thành một bóng người. Không để tên này kịp làm ra động tác gì, Alex đã ngay lập tức cầm chiếc kunai cứa đứt cổ hắn.

Nhưng tên khủng bố còn lại thấy vậy liền trong hoản cảnh khó khăn nảy ra thông minh đột xuất, bắt lấy nhóm phụ nữ và trẻ em, chĩa súng vào, hòng giữ làm con tin để chạy trốn. Tuy nhiên, chúng cũng ngu bất thình lình. Đối đầu với Alex “Nightcrow” và Tony “Iron Man”, hành động đó cũng chẳng khiến hai người khó xử chút nào.

Dưới cái nhìn của đám khủng bố, chỉ thấy những vệt đen lóe lên rất nhanh, trên đầu của bọn chúng đã găm chặt những chiếc shuriken, toàn bộ ngã xuống, chết không thể chết nữa.

“Papa..” Cậu bé kia thấy mọi chuyện đã an toàn, liền chạy lại phía người cha của mình, hai người ôm lấy nhau, nở nụ cười vui sướng.

Alex nhẹ nhàng đưa tay ra xoa lấy đầu cậu nhóc, trên mặt mang theo mỉm cười. Cảm giác cứu được người khác thật sự....rất tuyệt!

Lúc này, Tony đã tóm lấy tên cầm đầu, vứt xuống đất trước mặt những người dân, “Hắn là của mọi người!” Nói xong, đợi Alex bám vào, hai người bay lên rời đi.

Trên bầu trời, khi Tony đang dùng thiết bị định vị những vũ khí mà đám khủng bố nhận được của tập đoàn, dự định phá hủy chúng, đột nhiên Alex kêu lên: “Tony, lookout!”

Nói rồi, một luồng năng lượng màu đỏ cam lập tức bao quanh cơ thể hai người, chặn lại một viên đạn pháo từ đâu bay tới “Bùmmm”. Làn khói tán đi, Tony nhìn xuống dưới mặt đất, một chiếc xe tăng đang chía nòng súng vào bọn hắn, không trần trừ, một quả tên lửa mini từ cánh tay bộ giáp vọt ra, Tony và Alex chỉ lạnh lùng tiếp tục bay đi, để lại một vụ nổ cực lớn sau lưng, phá hủy toàn bộ số vũ khí của đám khủng bố.

..................

Căn cứ không quân Edwards, California.

“What the hell is that?”

“Chúng ta có thể chụp nó không?”

“No Sir, họ đang sử dụng tấm là chắn bằng người, chúng ta không nhận được đèn xanh”

Lúc này, toàn bộ căn cứ không quân Hoa Kỳ ở California đang hỗn loạn hết lên bở một vật thể bay không xác định xuất hiện trên bầu trời địa phân không quân Hoa Kỳ.

“Có văn phòng chính phủ đấy, họ đang theo dõi vụ này!”

“Chúng ta có một vật thể lạ, CIA có trên đường dây không?”

“Tôi đang nối máy với họ, họ muốn biết đó có phải là người của chúng ta hay không?”

“No, chắc chắn không phải chúng ta, Sir!” Một người binh sĩ đang ngồi trước màn hình theo dõi thốt lên.

“Nó không phải hải quân, không phải lính thủy đánh bộ!”

“Tôi cần câu trả lời, tôi có thể xem được mục tiêu hay không?” Người chỉ huy sốt ruột ra lệnh, “Gọi cho tôi Thượng tá Rhodes từ nhóm phát triển vũ khí xuống đây ngay, now!”

Mà lúc này, Tony và Alex đang tận hưởng những phút giây thú vị trên bầu trời mà không hề hay biết họ đã bị không quân chú ý tới.

“Tôi nói...lần đầu tiên được tôi miễn phí vận chuyển hàng không cảm giác thế nào?” Tony hét lên.

“OH...thực sự cũng khá thú vị, ngoại trừ việc ghế ngồi không được thoải mái cho lắm, không có nệm êm, chỉ toàn là sắt thép cứng rắn, tôi đang nhức hết cả người!” Alex cũng lập tức hét to đáp lại.

“So....vậy đây là năng lực thứ 3 mà cậu nói tới, tạo ra một luồng năng lượng màu đỏ bao xung quanh bảo vệ cơ thể?”

“Yes, thậm chí ra ngoài vũ trụ cũng không hề hấn gì... mỗi tội rất tốn năng lượng trong cơ thể, anh nên tăng tốc hơn đi, nếu không muốn trông thấy tôi trong bộ dạng suy dinh dưỡng trầm trọng!”

Đúng lúc này, điện thoại vệ tinh trong bộ giáp của Tony đột nhiên vang lên “Ring...Ring...Ring..”, Tony bắt máy, một giọng nói có chút quen thuộc truyền ra: “Tony?”

“Ai đấy?”

“Rhodes đây!”

“Sorry, hello?” Tiếng ồn ào của gió trên không trung khiến cho Tony không thể nghe rõ lời Thượng tá Rhodes nói.

“Rhodes đây mà!”

“Please, nói to lên!”

“Tiếng ồn đó là cái quái gì vậy?” Rhodes nghi ngờ hỏi.

“Tôi đang trên đường cao tốc!”

“Yeah, tôi cần cậu giúp ngay bây giờ!”

“Thật buồn cười khi anh nói thế đấy!”

“Yeah, nói về chuyện khôi hài, chúng tôi mới phát hiện một vật thể chỉ vừa xuất hiện và phóng khỏi gần nơi cậu đã bị bắt giữ”

“Oh, đó là một điểm nóng. Nghe như có ai đó đã nhảy vào và làm công việc của cậu thay cậu vậy!” Tony hài hước trả lời.

“Tại sao cậu nghe như khó thở vậy, Tony?”

“Oh, tôi đang cõng theo Alex chạy bộ trên núi!”

“Cõng theo Alex chạy bộ, cậu đang tập bài tập Cardio cường độ cao sao? Tôi tưởng cậu đang lái xe?” Rhodes càng lúc càng nghi ngờ hơn, một suy nghĩ nguy hiểm xuất hiện trong đầu anh ta mang thêm sự lo lắng.

“That right, bọn tôi lái xe đến hẻm núi nơi bọn tôi sẽ đi bộ. Đây nè, Alex có thể chứng minh”

“Hey, Rhodey, tôi và Alex đang hưởng thụ tuần trăng mật trên đỉnh núi, that’s very good!” Tiếng hét của Alex vang vào trong điện thoại của Rhodes.

“Ok, các anh có chắc là không có bất kỳ thiết bị kỹ thuật nào ở đó mà tôi biết đến”

“No, Im sure!” Tony đính chính.

“Ok, good, bởi vì tôi đang nhắm vào thứ đó ngay bây giờ! Nó ngay lập tức sẽ được thổi bay về thế giới bên kia!” Rhodes nói xong liền cúp điện thoại, khuôn mặt căng thẳng nhìn lên màn hình, nơi có vật thể lạ đang bay trên bầu trời.

“Hey, Alex, chúng ta có phiền toái, anh có biện pháp gì hay ho không, nếu như họ bắn trúng, tôi sợ sẽ để anh rơi tự do không dù!” Tony cúp điện thoại, hét lên với Alex đang bám trên lưng hắn.

“Dont Worry, Susanoo của tôi sẽ bảo vệ cả hai! Việc của anh chỉ là tăng nhanh tốc độ and..run!”

Alex vừa dứt lời, hai chiếc F22 Raptor của không quân Hoa Kỳ liền xuất hiện phía sau, đuổi theo hai người bọn họ. Tony lập tức bật hết cỡ máy phản lực dưới chân, phóng vút đi.

“Báo cáo, đây là Whiplash One. Vật thể trong tầm ngắm”

Đang ở căn cứ không quân, Thượng tá Rhodes nghe viên phi công báo lại, lập tức nói: “Whiplash One, nó là cái gì vậy?”

“I dont know!”

“Cậu có liên lạc radio với nó không?”

“Không có trả lời, Sir!”

“Vậu cậu cứ tấn công đi!” Người chỉ huy ra lệnh.

‘Tony, bọn họ muốn bắn, nhanh hơn nữa!”

“Thế anh nghĩ tôi đang làm gì, đã tăng hết tốc lực, Damn it, anh thật sự rất nặng!” Tony thé lên tiếng chửi thề.

“Vật lạ bay với tốc độ âm thanh, Phóng tên lửa!”

“Its coming!” Nhìn thấy quả lên lửa đang phóng tới, Tony thét lên.

“Tôi đã bảo không phải lo, nó không phá hủy được Susanoo của tôi đâu!” Nói xong, Alex lập tức tăng mạnh charka lên Susanoo, một nửa hình người với bộ giáp Samurai dùng chiếc khiên cản lại quả lên lửa phóng tới, “Boom!” Sau một tiếng nổ mạnh, làn khói từ vụ nổ tán đi, xuất hiện trước mắt hai người phi công

“Oh shit! Sir, vật thể đó có biến động, một hình người màu đỏ khổng lồ xuất hiện, nó chặn lại pha tấn công của tên lửa mà không tổn hại một chút nào!”

“Whiplash One, nó trông như thế nào?” Rhodes sốt ruột hỏi.

“Tôi nhớ ra rồi, nó đã từng xuất hiện trên tivi ở vụ Tokyo năm ngoái....Its Nightcrow!” Người phi công sợ hãi thốt lên.

Lúc này, Alex cũng không quan tâm bọn họ có nhận ra mình hay không, hắn nảy ra một ý tưởng, nói với Tony: “Hey tôi có ý này, tôi có một trò hay, khi tôi làm ra, anh ngay lập tức bám vào dưới một chiếc F22, không để bọn họ nhìn thấy, sau đó nhân cơ hội trốn đi!”

Không đợi Tony trả lời, Alex ngay lập tức hành động. Một đám quạ đen cực lớn lập tức xuất hiện sau làn khói trắng, che khuất đi tầm nhìn của hai chiếc F22 khiến chúng phải bổ nhào né tránh. Dường như nhận ra hiệu lệnh của Alex, Tony ngay lập tức luồn vào bên dưới một chiếc phi cơ, bám vào nó.

“Nightcrow đã mất khỏi tầm nhìn, Sir!”

“Hình ảnh vệ tinh đã bị mất!”

“Chuyện gì xảy ra? Đã nhìn thấy chưa?”

“Tôi không thể thấy gì, vừa rồi đột nhiên một đàn quạ xuất hiện cản trợ tầm nhìn, bọn tôi cũng phải né tránh, sau đó Nightcrow liền biến mất!”

Lúc này, Rhodes đang lắc đầu lo lắng ở trong phòng theo dõi vệ tinh, bỗng một hồi chuông điện thoại vang lên. Rhodes bắt máy, giọng nói của Tony hét lên từ đầu giây bên kia: “Hai, Rhodey, tôi đây”

“Ai đấy?” DƯờng như là để đáp trả cuộc gọi điện trước, Rhodes cố tình trêu trọc.

“Im sorry, tôi đây. Cậu đã hỏi đó là cái gì, and...đó là hai bọn tôi, Alex và tôi!”

“No, listen...đây không phải là một trò chơi, cậu không gửi thiết bị thường dân đến cùng đang có chiến tranh của tôi, understand? Và theo xác nhận của phi công đang trên chiếc F22 đuổi theo nó, thì đó là Nightcrow!” Rhodes nghiêm túc trả lời.

“Yeah, đó không phải là một mạnh thiết bị, tôi ở trong đó, nó là một bộ đồ, đó là tôi. Và Nightcrow chính là Alex!” Tony thở dốc thét lên.

Ngay lúc này, giọng của người phi công vang lên, anh ta đã trông thấy được Tony và Alex đang bám dưới một chiếc F22 còn lại, “Trên bụng máy bay của cậu, Nó là...2 người. Một người là một bộ giống như giáp sắt màu đỏ vàng, tên lưng bám theo một người nữa có luồng năng lượng màu đỏ bao xung quanh, tôi nghĩ đó là Nightcrow!”

“Tống bọn hắn ra, move, move!”

Chiếc chiến đấu cơ lập tức xoay vòng tròn, khiến cho Tony không thể bám chắc và để tuột tay. Nhưng không dừng lại ở đó, theo quán tính bắn ra, cả người Tony và Alex và vào cánh chiếc F22 còn lại, khiến nó mất khống chế, bắt đầu rơi tự do.

“Tôi bị va phải rồi! Tôi bị va phải rồi!” Người phi công hốt hoảng kêu lên.

Tại căn cứ không quân lúc này, Rhodes với khuôn mặt lo lắng nhìn lên màn hình chỉ huy.

“Bung dù! Bung dù!”

Người phi công kịp thời thoát ra khỏi chiếc chiến đấu cơ trước khi nó phát nổ, nhưng...dù của anh ta lại không thể kéo ra, nó đã bị kẹt khóa chốt.

“Whiplash Two, cậu có thấy dù không?”

“Không dù, không dù!”

Toàn bộ hiện trường phòng theo dõi lập tức căng thẳng, lo lắng cho tình trạng của người phi công kia.

“Cái dù của tôi bị mắc rồi!”

Đúng lúc này, tưởng như đã hết cách, bỗng vật thể lạ àm bọn họ vừa truy đuổi từ bên trên bay tới bên cạnh người phi công đang rơi tự do. Alex túm lấy khóa chốt dù, giật mạnh ra, chiếc dù đã được bung lên, người phi công đó thoát được cái chết trong gang tấc.

“Dù mở ra rồi! Dù mở ra rồi! Là Nightcrow đã cứu tôi!”

Lập tức, toàn bộ phòng điều khiển không quân vui như mở hội, mọi người vui sướng hét lên, “Woww...hú...” Người chỉ huy thấy vậy thở dài một hơi, trút đi gánh nặng trong lòng.

Rhodes lập tức nhấc điện thoại lên, “Tony, cậu còn ở đó không?”

“Hey, Thanks!”

“OMG, cậu đúng là một thằng điên!” Rhodes chửi bậy, “Cậu và Alex nợ tôi một chiếc máy bay đấy, nhớ chưa!”

“haha...Yeah, cậu ta va vào hai bọn tôi một cách kỹ thuật đó, vì thế...bây giờ cậu sẽ ghé qua và nhìn xem bọn tôi đang làm cái gì nhé”

“No, no, no, no, no...Tôi biết càng ít càng tốt, bây giờ tôi sẽ phải nói gì với báo chí đây?” Rhodes lên tiếng từ chối.

“Ờ..tập huấn. Không phải nó là BS thông thường à?”

“Nó không đơn giản thế!”

Hôm sau....

“Một cuộc luyện tập không may bao gồm một F22 Raptor đã xảy ra vào ngày hôm qua. Tôi hân hạnh thông báo rằng phi công không bị thương. Về diễn biến sự kiện không ngờ trên mặt đất ở Gulmira, vẫn còn chưa rõ ai hay cái gì can thiệp vào, nhưng tôi có thể bảo đảm rằng chính quyền Mỹ không có liên quan”