Lấy Phải Anh Chồng Giả Ngốc

Chương 13: Chúng ta có thể tạo em bé được không?



Hừ...Dám tranh vợ với Lão tử hả, chú mày còn non lắm...

Nói chuyện điện thoại xong, anh liền đi đến trước cửa phòng tắm, đứng ở bên ngoài, nhìn qua lớp cửa kính dày đặc trong suốt, đây là một loại kính đặc biệt anh mới cho người thay, kính này người ở bên trong không nhìn ra được bên ngoài, nhưng nếu ở ngoài thì có thể nhìn thấy rõ cảnh vật ở bên trong, mà điều này cũng chỉ có mình anh mới biết.

(Hum anh nhà đúng là có vẻ hơi biến thái à nha…)

Phí Nam Thành đứng ở ngoài, cách qua lớp kính trong suốt, anh có thể thấy rõ ràng từng đường cong trên cơ thể cô, giọt nước ở vòi hoa sen không ngừng chảy xuống thân thể cô gái, khiến cho làn da trắng nõn của cô càng trở nên hồng hào mà quyến rũ...Giống như một loại kích thích trí mạng đối với người đàn ông đang đứng ở phía ngoài…

“Ực”

Tự mình hại mình…

Anh nuốt nước bọt xuống cổ họng một cái, đôi mắt dán chặt vào thân hình quyến rũ mềm mại của vợ mình...Từng cái giơ tay, nhấc chân của cô đều làm dục vọng trong anh chảy lên, khát khao muốn cô càng lúc càng trở nên mãnh liệt...

Không được rồi...Anh không thể nhịn được nữa...Anh muốn cô...Muốn 'ăn thịt' vợ mình ngay bây giờ…

Phí Nam Thành không cần suy nghĩ, anh liền lấy tay đập cửa gọi lớn: "Huhu vợ ơi! Mở cửa, có chuột, có con chuột to lắm vợ ơi, A Thành sợ bị nó làm thịt lắm, huhu vợ ơi! Mau mở cửa cho chồng đi, Thiên Thiên không muốn bị con chuột làm thịt đâu, A Thành chỉ muốn cho vợ 'làm thịt' thôi! Huhu"

Anh vừa đập cửa vừa hét lớn đã thế lại còn cố làm khuôn mặt mình thành vẻ rất là sợ hãi.

Anh vừa đập cửa vừa la hét, vừa khóc lóc ầm ĩ cả lên…

Làm cho cô ở bên trong phòng tắm cũng giật mình mà sốt ruột theo không biết anh chồng ngốc của mình ở chính trong căn nhà mình còn bị làm sao mà la hét ầm ĩ lên thế kia.

Đã thế Thẩm Tòng Tâm ở bên trong phòng tắm do tiếng nước to nên chẳng nghe rõ anh nói gì, cô chỉ nghe thấy tiếng anh đập cửa rồi kêu la om sòm, nghe mà đau hết cả đầu...cô lẩm bẩm ái tên ngốc này lại bị gì nữa đây…

Cô vội vàng tắm vòi nước đi.

Do cô vừa mới tắm xong, còn chưa kịp mặc quần áo, đã nghe thấy anh chồng ngốc bên ngoài la lối om xòm đành phải phải lấy chiếc khăn tắm quấn tạm lên người rồi đi ra mở cửa cho anh xem anh có bị sao không...

Cạch!

Cánh cửa vừa được mở ra, Phí Nam Thành đã nhân cơ hội này ôm chầm lấy thân hình trắng nõn của vợ mình vào lòng miệng thì nói…

"Huhu vợ ơi có chuột, có con chuột to lắm"

Anh vừa la vừa hét với vợ mình còn làm ra vẻ rất là sợ hãi nhưng vẫn không quên nhiệm vụ là tìm cách ăn đậu hũ của cô vợ mình.

Thẩm Tòng Tâm giật mình thêm kinh ngạc chưa kjip phản ứng thì đã nằm gọn trong lòng anh, lại bị anh ôm chặt đến nỗi sắp ngạt thở, cô đang định bảo anh bỏ mình ra, nhưng không may sàn nhà do bị ướt vì cô vừa mới tắm xong, thì cô chỉ định di chuyển chân nhẹ một chút để kêu anh buông mình ra thì bất ngờ cô lại bị trượt chân ngã xuống còn kéo theo cả người anh ngã theo.

Oạch!

Cô chưa kịp định hình chuyện gì sảy ra thì đã thấy…

Cả hai thân hình liền ngã xuống đất, nằm chồng lên nhau tạo thành tư thế ái muội làm bất giác mặt cô đỏ lên.

Không may cái khăn tắm trên người cô cũng bị anh kéo rớt xuống đất theo.

Thân thể mềm mại của cô lại hiện ra trước mắt anh lần nữa...

Cả đầu anh còn chôn vùi ở trước ngực cô....

Cô hoảng sợ hét to lên, lấy tay đẩy đẩy đầu anh ra khỏi ngực mình...

"Dậy...dậy...Phí Nam Thành anh mau đứng dậy ra khỏi người em...Nhanh"

Lúc này cô vì ngại quá nên chân tay luống cuống đập đập vào lưng anh chỉ muốn anh đứng dậy ra khỏi người mình thật nhanh…

Trong đầu lúc này cô nghĩ đến cảnh tiếp theo lên khuôn mặt xinh đẹp của cô càng lúc càng đỏ hơn…

Phí Nam Thành ngẩng đầu nên thấy mặt cô đỏ nên trong lòng bất giác nợ nụ cười…

Và Anh đâu dễ dàng mà buông tha cho cô như vậy, anh chính là muốn lợi dụng cơ hội này để được ăn đậu hũ của vợ mình cơ mà, buông tha cho cô như vậy anh thấy thiệt thòi lắm cơ hội có một không hai không ăn đậu hũ của vợ anh đã không phải là anh...

Mà dục vọng bên dưới cũng đã làm anh khó chịu đến sắp phát hỏa luôn rồi…

"Vợ ơi! Chúng ta... có thể tạo em bé được không?"

"Gì... Gì cơ?..." Thẩm Tòng Tâm chỉ sợ tai mình nghe nhầm, lắp bắp hỏi lại anh lần nữa.

"Mẹ nói, có em bé thì sẽ có thưởng, chỉ cần A Thành cùng vợ tạo ra em bé, thì mẹ sẽ cho vợ và A Thành thật nhiều thưởng nha, đến lúc đó, A Thành không lấy, A Thành sẽ dành hết cho vợ"

Thẩm Tòng Tâm: "???"