Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 46: Gia môn bất hạnh



- Từ từ nào! Đừng nóng! Con yêu!

Yone vẫn như vân đạm phong kinh mà nhẹ nhàng nói:

- Bây giờ con muốn biết gì? Cha sẽ nói hết.

- …

Nghe được những gì mà cha nói, Yoni trong lòng cũng giảm đi một chút căng thẳng, nhưng cũng không vì thế mà cô thả lỏng.

Một trong bốn người đối diện là quái vật. Những buổi tập huấn từ trước tới giờ báo hiệu cho cô biết, nếu hiện tại lơ là thì sẽ mất mạng như chơi.

- Vậy… Nói cho con! Ai là người đã giết ba vị ủy viên kia? Ai là người đã giết giết những người ở sở cảnh sát? Ai là người đã gây ra những thảm kịch này? Nói cho con!!!

Giống như không thể kiềm chế được nữa, cảm xúc của Yoni bắt đầu bùng nổ.

Có quá nhiều điều cô cần phải biết. Nhưng hiện tại cô chỉ nghĩ ra được chừng đó câu từ mà thôi.

“Thật sự là…” Mặc dù biết trước Yoni sẽ hỏi những câu này, nhưng ngài thị trưởng vẫn lắc đầu một cái rồi dùng thần thái kiêu ngạo mà nói. “Đáp án tất cả những câu hỏi trên chỉ có một: đó chính là cha.”

???

Nghe được câu trả lời của Yone. Yoni cảm thấy rất bất ngờ.

Không phải người đó là mẹ hay sao? Sao giờ hung thủ lại trở thành cha rồi? Thật là bất hợp lý.

???

Cùng lúc, Hakase cũng bất ngờ theo. Hắn không ngờ rằng suy luận chặt chẽ của hắn lại đưa ra một đáp án sai.

Rõ ràng là vị chủ tịch thành phố này không có bất cứ thứ gì đáng để nghi ngờ cơ mà? Sao ông ta lại là hung thủ cơ chứ? Rõ ràng động cơ của ông ta đã hoàn toàn được giải quyết rồi cơ mà?

Không thể!

Càng suy nghĩ, Hakase lại càng thấy sợ hãi. Nếu hung thủ không phải là vị xốc nổi phu nhân kia, mà là người chủ tịch nhìn-bề-ngoài-có-vẻ-hòa-ái như thế này. Thì mọi chuyện càng ngày càng trở nên khó khăn hơn.

Phải biết, để có thể leo lên ghế đứng đầu cả một thành phố, thì không phải là một người đơn giản được.

Nếu ông ta là quái vật, thì chắc chắn mọi chuyện còn đáng sợ hơn nhiều.

Vì từ những hành động của ông ta, cho thấy vị chủ tịch này bề ngoài tuy hiền hòa chính trực nhưng bên trong lại rất lạnh lùng tàn nhẫn.

Nếu là quái vật, có lẽ ông ta sẽ là một con quái vật rất đáng sợ mới đúng.

- Vậy cha chính là người đã gây ra mọi chuyện có đúng không?

Mặc dù đã nghe được những gì mà cha nói, Yoni vẫn có một chút chống cự, cô cần xác nhận lại mới được.

- Đúng!

Không dài dòng, Yone liền dứt khoát gật đầu trả lời.

- Vậy tại sao cha lại giết những người kia? Không phải cha nói những lời nói của họ không ảnh hưởng đến cha hay sao?

Đợi Yone nói xong, Yoni liền cũng không muốn đi lòng vòng nữa. Cô thừa biết, cha mình không cần thiết phải dối gạt cô.

Giờ cô chỉ muốn biết sự thật mà thôi.

- Đúng, bọn họ hoàn toàn không ảnh hưởng tới cha, nhưng bọn họ lại khiến mẹ con phải buồn! Và điều đó hoàn toàn khiến cha không thể chịu đựng được!

- Cái gì?

Yoni lần này hoàn toàn bị Yone làm cho kinh ngạc rồi! Đây không phải là một lý do quá mức chính đáng nha! Mẹ buồn thì buồn, nhưng cũng không phải vì thế mà giết người được.

- Chấp nhận đi Yoni.

Đang lúc Yoni băn khoăn, một bàn tay thô to nhẹ nhàng chạm vào vai của cô. Đó là Hakase.

- Suy nghĩ của quái vật, con người không thể hoàn toàn lý giải được.

Hakase thở dài và nói tiếp:

- Cô có thể hiểu như thế này: hiện tại đối với Chủ tịch Yone, không có gì xứng đáng khiến hắn phải hi sinh hơn việc khiến Phu nhân Yue hạnh phúc đâu. Mạng sống của chúng ta và tất cả mọi người trên thế giới, đối với hắn chỉ là một cọng lông vũ nhẹ nhàng mà thôi.

Với quái vật, ngoại trừ mục đích chính, những thứ còn lại với chúng nó có tồn tại hay không cũng không quá là quan trọng.

- Vậy đó là lí do vì sao mà cha giết hết… mọi người trong sở cảnh sát ư?

Nói xong, Yoni có chút buồn man mác, nước mắt cô bắt đầu chảy ra một cách chậm rãi.

“Đúng rồi đó.

Nếu như bọn họ không chết, thì rắc rối sẽ lần lượt tiếp tục tìm đến cuộc sống yên bình của gia đình chúng ta.

Con có biết thứ gì khiến cha hối hận nhất không? Đó là cho con gia nhập lực lượng cảnh sát đó!

Nếu như con không gia nhập, James cũng sẽ không có gan đến đây mà gây phiền. Mẹ cũng sẽ không đến sở cảnh sát mà gây sự…”

- Đủ rồi!

Yoni gào giọng cắt ngang đi bài diễn văn của Yone.

- Vậy giờ ông muốn làm gì?

Cô phẫn nộ nói.

- Rất đơn giản thôi. Ta sẽ gây dựng nên một thế giới mà không còn có những kẻ phải khiến mẹ con phiền lòng nữa!

Yone dần dần trở nên kiêu ngạo mà nói.

- Để khiến thế giới không còn bất kì ai chống đối ta, ta sẽ khiến cho tất cả mọi người sẽ phải phục tùng và nghe lệnh ta. Cho dù có gây ra chiến tranh đi nữa! Mặc dù điều đó cũng sẽ khiến mẹ con đau lòng một chút, nhưng mà thà đau ngắn còn hơn đau dài, đúng không?

- Tôi thật sự là không thể hiểu được những gì ông đang nói, nhưng ông muốn cùng toàn bộ loài người là địch chứ gì?

Yoni trầm giọng lại nói tiếp:

- Nhân danh Đội Đặc Nhiệm, ông Yone, tôi sẽ bắt ông vì tội danh phản nhân loại!

- Con nghĩ ta sẽ là kẻ phản bội nhân loại nếu toàn bộ nhân loại đều nghe theo ta sao?

Yone kiêu ngạo mỉm cười.

- Hừ!

Không để cho Yone tiếp tục nói nhảm, Yoni liền rút khẩu súng ra.

Ngay bên cạnh cô Hakase và Sky cũng chuẩn bị động tác sẵn sàng chiến đấu, hoặc là chạy trốn.

Dù sao Hakase cũng không phải là đặc vụ chiến đấu, năng lực đánh nhau cũng không phải là quá tốt, hắn không có khả năng đứng ở đây hứng đạn lạc được!

Hắn cần phải núp càng xa càng tốt, chiến đấu cứ để Yoni và Sky lo là được! Có hắn thêm vào ở đây cũng vô dụng!

- Mọi người dừng lại!

Ngay tại lúc mọi người chuẩn bị hành động, một giọng can ngăn vang lên.

- Tích tắc!

Trong khoảnh khắc, thời gian giống như bị dừng lại vậy. Nếu không nhờ tiếng động phát ra từ đồng hồ treo tường.

Tất cả mọi người xung quanh đều bị thứ âm thanh phảng phất chứa ma lực kia ảnh hưởng mà dừng lại mọi hoạt động của mình.

Ngay cả Sky cũng không thể chống cự được!

“Thật là một năng lực kỳ quái.”

Cảm nhận cơ thể không nghe lời mà đứng yên tại chỗ. Cậu thầm nghĩ.

Thứ âm thanh này giống như là một quy tắc hơn là một thứ năng lực. Chỉ cần nghe thấy nó, là buộc phải tuân theo.

Thứ năng lực này không thể chống cự được!

- Con thấy không Yoni?

Yone nhìn đang đứng bất động Yoni mà hỏi.

- …

Không có một ai đáp lại hắn cả.

Yoni thật sự rất muốn nói gì đó, nhưng mà hàm miệng chật cứng của cô lại không cho phép.

- Với thứ sức mạnh này, ta có thể khiến cho thế giới này tuân lệnh theo ta. Sẽ chẳng có ai ngăn cản được ta lại, khi đó thế giới này chỉ còn hòa bình. Sẽ chẳng còn ai đau khổ nữa. Và mẹ con sẽ không còn phải thấy phiền lòng vì ta nữa.

Yone lại bắt diễn thuyết. Mặc dù hắn biết những gì hắn nói là quá điên cuồng, quá ngây thơ, và quá nông cạn.

Nhưng mà hắn không thể dừng lại được nữa rồi.

Thế giới này cần một vị cứu tinh, và kẻ đó sẽ là hắn. Chỉ cần mọi người đồng tâm và nghe theo những gì hắn nói, chẳng lẻ thể giới này sẽ còn có hỗn loạn được nữa hay sao?

Chỉ cần trật tự mà hắn tạo ra là tuyệt đối, sẽ không có chỗ cho sự hỗn loạn nữa!

- Yeza! Lấy xe cho ta!

Không còn nhiều lời nữa. Yone ra lệnh cho thư ký đứng bên cạnh. Hắn cần phải thực hiện kế hoạch của bản thân càng sớm càng tốt!

- Vâng, thưa Ngài!

Vị thư ký nghe được hiệu lệnh liền quay người mà rời đi. Khác với những người còn lại, hắn là người luôn toàn tâm toàn ý tuân theo Ngài chủ tịch thành phố. Cho nên hắn vốn không bị ảnh hưởng chút nào.

- Hừ! Mấy người cứ đứng lại đây suy nghĩ thêm về những gì mà tôi nói đi!

Nói xong, Yone liền dứt khoát quay người mà rời đi. Để lại những người còn lại đang đứng yên.

- Brùm Brùm!

Tiếng xe khởi động và phóng đi trong màn đêm vang lên. Chỉ để lại không gian yên tĩnh chỉ có tiếng đồng hồ kêu.

- Tích tắc!

- --

“Phải làm sao bây giờ?” Bên trong cơ thể như bị đóng băng, đầu óc của Sky vẫn tiếp tục vận động.

Mặc dù cơ thể không cách nào hoạt động, nhưng mà ý thức của cậu thì lại có thể.

Chỉ cần còn có ý thức, thì cậu vẫn có thể tự do sử dụng các biểu tượng.

Bây giờ cậu cần biết phải vận dụng biểu tượng gì để giúp bản thân thoát khốn trong tình cảnh này.

Gió?

Gió có thể chặn lại âm thanh, nhưng đã quá trễ rồi!

Sương mù?

Đúng là sương mù có thể ảnh hưởng đến tâm trí, nhưng chỉ ngang mức tạo ra áo giác đánh lừa mà thôi.

Mặt trời?

Vừa mới đi ngắm mặt trời lặn xong mà cũng nghĩ đến việc sử dụng ánh mặt trời à?

Mây?

Mây sở trường là phòng ngự và khống chế. Nhưng vẫn chưa đủ.

Đúng rồi!

Mưa!

Chỉ có mưa mới có thể làm được!