Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

Chương 8: Ánh sáng



Roẹt!

Ngồi chờ đợi trong bóng tối không biết bao lâu rồi Eli bỗng nhiên nghe thấy một tiếng động lạ. Khi cô quay đầu về hướng mà âm thanh xuất hiện, Eli đã chứng kiến được một chuyện lạ.

Trong bóng tối vô cùng vô tận, xuất hiện một vết rách. Từ trong vết rách đó, ánh sáng bắt đầu len lỏi.

Vết rách ngày càng trở nên bự hơn, mà ánh sáng cũng ngày càng trở nên chói lọi hơn.

Cuối cùng, bóng tối cùng ánh sáng bắt đầu dung hợp lại. Để lộ ra diện mạo chân thật của không gian xung quanh.

Đó là một căn phòng cũ kĩ đổ nát, Khắp nơi toàn là những đồ vật cũ kĩ được bày bố. Mà từ trên nóc nhà đã bị thủng một lỗ Eli cũng đã thấy được ánh rạng đông từ từ ló lên.

“Trời đã sáng rồi sao?” Cô cảm thấy bất ngờ. Lúc cô và Sky rời đi, cũng chỉ mới là 9h. Mà bây giờ thì trời cũng bắt đầu sáng rồi.

Mà trước mặt của Eli cũng có hai người đứng đối diện nhau. Bên phải là đội mặt nạ, mặc áo giáp vàng chói lọi, phía sau có hào quang mặt trời Sky. Mà ở bên trái, là lơ lửng giữa không trung Sol. Trên người cậu bé đôi khi xuất hiện những vệt nhiễu sóng, lỗi hiển thị hình ảnh, thậm chí cả mosaic.

“Con người! Hãy nói lí do vì sao ngươi lại tới đây? Tại sao lại làm hỏng chuyện của ta? Ta có gây sự với các ngươi đâu?”

Đôi mắt phát sáng Sol Phẫn nộ. Mà giọng nói của cậu bé, giống như là có đến hai, ba người cùng nói một lúc vậy.

“Ngươi đang chiếm hữu cơ thể bạn ta. Vậy còn chưa đủ hay sao?”

Kỵ sĩ nghiêm giọng đáp, sau đó đưa kiếm về một cái thủ thế. Sức mạnh kẻ thù vẫn chưa rõ ràng, cẩn thận vẫn là tốt hơn.

“Sol cũng là bạn của ta! Ai cho thứ thối nát như ngươi có tư cách làm bạn với cậu ấy?!!”

Bị chiếm hữu Sol dùng tay vẫy một cái. Lập tức, có vô số quả cầu lửa từ sau lưng của cậu bắn tới.

Thấy thế kỵ sĩ cũng đưa thanh kiếm lên cao. Chói sáng thanh kiếm cũng theo đó mà hấp thụ càng nhiều ánh sáng xung quanh, từ đó tạo nên một màn chắn màu sáng.

“Hừ!”

Gương mặt lạnh lùng Sol vẫy tay một cái nữa. Đang bay những quả cầu lửa kia nhận được chỉ thị bỗng nhiên phát nổ tạo nên những làn khói dày đặc.

Kỵ sĩ cũng nhanh chóng phản ứng. Hắn nhanh chóng lấy ra biểu tượng của gió, rồi lắp vào khởi động động cơ.

Cơn gió nhanh chóng tụ lại quanh thân cậu, rồi nhanh chóng xua tan mây mù xung quanh. Khi gió lặng, bộ giáp trên người cậu cũng trở nên thon gọn hơn và đổi sang sắc xanh lá.

Mây mù biến mất, mà Sol cũng mất tích theo.

“Ngươi tưởng là ngươi chạy được sao?”

Dùng gió định vị ra vị trí của kẻ địch Sky không nghĩ ngợi mà nhanh chóng đuổi theo.



Khi quái vật bắt đầu chiến đấu. Eli đã nhanh chóng lẻn ra khỏi căn nhà. Dù sao cô không có khả năng hấp thụ lượng lớn linh khí để cường hóa thân thể mà chiến đấu

như Sky, chạy trốn vẫn là cách tốt nhất.

Đang từ trong nhà của Sol đi ra Eli bỗng nhiên nghe được một tiếng động lạ liền quay đầu về phía sau. Nhìn lên nóc nhà, cô đã thấy được Sol ngoi lên rồi bay về phía bắc, mà một hai giây sau, Sky cũng từ đó bay ra và đuổi theo.

Mà chứng kiến xong cảnh này Eli cũng chẳng còn bận tâm về vấn để an toàn nữa. Dù sao hai cái nguy hiểm nhất sinh vật đều đã rời đi, giờ cô nên quan tâm đến việc bản thân làm sao có thể đi về nhà thì hơn. Thời gian hoạt động đã kéo dài gần 24 tiếng đồng hồ, năng lượng của cô cũng sắp cạn kiệt rồi, cô cần nghỉ ngơi một chút.

- Hừm..

Đang tính đi vào chế độ ngủ Eli vô tình liếc mắt một cái, cô nhận ra một thứ khá quen thuộc nằm giữa đường. Đó không phải là cái xe bán tải của Hakase hay sao? Thấy vậy, cô liền tò mò đi lại gần và nhìn vào bên trong.

Ở trong xe là đang ngáy ngủ Hakase.

- Cốc! Cốc! Hakase ơi, ông dậy chưa? Là tôi Eli nè!

Eli gõ nhẹ nhàng cửa xe.

Không có gì xảy ra cả. Hakase vẫn đang ngủ rất ngon lành.

Thùng! Thùng!

Eli gõ cửa “mạnh” hơn chút.

- Á… Gì vậy?

Đang ngủ ngon giấc bỗng nhiên cảm nhận được cảm giác rung lắc Hakase vì thế cũng giật mình tỉnh dậy. Mà một giây sau, hắn cũng đã thấy được Eli đang ở phía bên kia cánh cửa. Hắn mở cửa ra với khuôn mặt mờ mịt.

- Ủa Eli? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sky đâu? Sol đâu?

Hakase làm bộ ngu ngơ. Hắn cũng không muốn đồng đội biết chuyện hắn đã ngủ quên trong tình thế nguy cấp.

- Nói cho anh biết là tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

Eli hình như hiểu ra gì đó cũng phối hợp làm bộ buồn bã thở dài thở dài. Dù sao hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn đang xảy ra.

Sau đó, cô bắt đầu kể lại trình tự mọi chuyện xảy ra. Từ lúc bắt đầu mở cánh cửa ra, cho đến khi cô tỉnh lại và thấy Sky và Sol lơ lửng giữa không trung.

“Theo như những gì cô nói và những gì tôi phân tích được. Chúng ta có thể đưa ra một kết luận như sau.”

Nghe xong Eli tóm tắt. Hakase bắt đầu làm bộ như là một nhà bác học dù thể hình như đô vật của hắn thì chẳng có gì gọi là ăn nhập gì với động tác cả. Cứ thử nghĩ xem một cái cao gần hai mét, nặng 140kg, tóc húi cua, râu quai nón làm bộ dáng trầm ngâm suy tư thử xem? Hình tượng này giống y như một con khỉ đột đang ngồi ngẩn ngơ vậy. Trông rất suy tư, nhưng thực chất chẳng có gì cao sang cả

- Là? Ý ông là gì cơ?

Eli mặt ngẩn ngơ. Cô chỉ là một cái nửa người máy mà thôi. Ngoài việc có thể sao chép được kiến thức trên mạng khi được kết nối và là một cuốn bách khoa toàn thư di động ra, khả năng suy luận của cô chẳng khác gì người thường.

- Chúng ta có thể an tâm mà chờ đợi cậu ấy trở về.

Hakase thản nhiên trả lời. Mà thấy khuôn mặt mang bộ dáng “Ông nói vậy tôi hiểu bằng niềm tin à?” của Eli, hắn cũng nhanh chóng tiếp tục.

“Để tôi giải thích cho cô hiểu.”

“Đầu tiên, theo cô nghĩ, năng lực của kẻ địch là gì?”

Hakase đặt ra một câu hỏi. Đây đối với Eli cũng có thể được gọi là một bài kiểm tra để đánh giá những gì cô đã học được trong khoảng thời gian qua. Mặc dù đó chỉ là những buổi tối cắm usb vào đầu mà thôi.

“Để tôi nghĩ xem… Theo như những gì đã xảy ra thì kẻ địch có thể chế tạo ảo giác sao?”

Eli nghĩ.

“Mặc dù cô nghĩ là như vậy, nhưng mà mọi chuyện cũng không đơn giản như vậy.”

Hakase lắc đầu.

“Cô có biết có bao nhiêu cách để tạo ra ảo giác không?”

“Máy chiếu? Quá đơn giản. Chất tạo ảo giác? Cũng không đúng. Thôi miên sao?”

“Theo như những gì mà cô chứng kiến thì thôi miên cũng rất hợp lí. Nếu như tôi không thấy được một số việc.”

Hakase lấy ra một cái quả cầu nhỏ bằng ngón út… của Eli.

“Đây là thiết bị quan sát siêu nhỏ. Tôi biết, nhưng mà ông lấy ra để làm gì?”

Những ngày download kiến thức trên mạng Eli đã biết Hakase đã sử dụng chính thiết bị này để theo dõi cô và quái vật trong trận chiến trước đó. Mặc dù lúc đó không thấy được con nhện theo sát cô nhưng trong đa số trường hợp nó vẫn khá là hữu ích. Nhưng cô vẫn không hiểu ý của đối phương là gì cho lắm.

“Thứ thiết bị này dùng để theo dõi quái vật, vì thế thiết kế của nó vốn có thể để có thể hoạt động trong những điều kiện bất thường như bị hư hỏng, thời tiết xấu, từ trường không ổn định…”

Hakase nói tiếp.

“Thế nhưng, theo lần này hoạt động, nó đã bị mất kết nối. Khi tôi đến hiện trường, nó vẫn còn hoạt động một cách bình thường bằng chế độ tự động. Điều đó chứng

minh rằng kẻ địch có năng lực khiến mọi thứ bị nhiễu sóng.”

“ồ!”

Eli dần hiểu ra.

Sóng, vốn luôn là một yếu tố cơ bản trong cuộc sống thường ngày. Hai trong năm giác quan cơ bản của con người là tai và mắt, đều tiếp nhận thông tin thông qua các bước sóng. Nếu kẻ địch có khả năng sử dụng sóng, hắn đơn giản là chỉ cần truyền những bước sóng sai lệch vào não bộ của con người rồi tạo ra ảo ảnh. Giác quan bị sai lệch thì nhận thức về thế giới cũng sẽ bị sai lệch theo.

Thế thì chuyện như thôi miên đối với kẻ địch là một điều cực kì đơn giản.

- Tôi bị trúng chiêu là một chuyện bình thường. Nhưng tại sao Sky…?

Đoạn này cô cũng không biết diễn tả ra sao. Vì rõ ràng sky cũng trúng chiêu, nhưng mà đợi sau đó vài tiếng đồng hồ cậu lại có thể tự giải thoát cho bản thân.

- À… Điều này phải nói đến hai cái biểu tượng mà cậu ấy đang mang theo.

Hakase giải thích.

- Biểu tượng mặc dù khi được kích hoạt bằng động cơ Z sẽ cho người biến thân được sức mạnh không tưởng. Nhưng thực tế thì người biến thân vẫn có thể nhận được sức mạnh từ các biểu tượng mà không cần biến hình.

Hakase trầm ngâm.

- Tất nhiên, tác dụng sẽ yếu hơn rất nhiều. Nhưng lực lượng từ Mặt Trời và Gió vẫn đủ khả năng để chống chọi sự thôi miên đến từ kẻ địch. Sky vốn không bao giờ khinh địch. Nên nó mới đợi đủ điều kiện, tức là khi trời bắt đầu sáng, mới sử dụng sức mạnh của “mặt trời” để phá tan ảo ảnh của kẻ địch.

Còn một chuyện nữa, đó là linh lực giả vẫn có thể trực tiếp sử dụng sức mạnh đến từ các biểu tượng mà không cần thông qua động cơ Z. Nhưng mà độ ổn định của nó thì kém hơn nhiều.

Tất nhiên những dòng này hắn cũng không dám nói ra. Vì trong quá khứ đã có một việc như thế xảy ra, và kết quả mọi chuyện thì không tốt lắm.

Sau đó, hắn gạt qua một bên những chuyện này.

- Kẻ địch cố ý chạy trốn, tức là hắn không muốn đánh nhau với chúng ta. Mà theo như những gì cô nghe được từ cuộc đối thoại kia, thì có lẽ hắn cũng không có ý làm hại Sol. Năng lực bị khắc chế, mà kẻ địch cũng không có ý liều mạng, mà chạy trốn cũng không thể thoát được năng lực của biểu tượng gió. Thế thì kiểu gì hắn cũng thất bại mà thôi.

- ồ!

Eli cảm thán một tiếng.

- Vậy bây giờ chúng ta cần làm gì?

Cô hỏi.

- Bây giờ chúng ta cần khám xét căn nhà kia. Dù sao kẻ địch đã cùng với Sol rời đi. Chúng ta cần điều tra xem chuyện gì đã xảy ra. Hơn nữa cũng điều tra thêm về sự xuất hiện của quái vật.

Hakase quyết định. Mà Eli cũng gật đầu đồng ý.

Sau đó, cả hai cùng nhau tiến vào nhà của Sol.

Mà ở bên kia đang chiến đấu Sky, lại đang lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.