Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4267: Con sâu cái kiến




Xùy.
Cùng một thời gian, Tiểu Long xuất hiện trước mặt lão giả còn lại.
Ngao!
Lão giả này cắn răng, phát tay đánh ra một con hỏa long, hỏa long nóng bỏng lao thẳng về phía Tiểu Long.
- Cá tạp hung hăng càn quấy, đáng đánh.
Tiểu Long khinh thường cười lạnh một tiếng, hắn giơ tay ra ngăn cản hỏa long lao tới, bộ dáng dễ dàng như trở bàn tay.
Lão giả mặc trường bào nhất nguyên Hóa Hồng ra tay lạnh thấu xương, cột sáng đóng băng linh hồn lao thẳng vào người Lục Thiếu Du, nhưng khi tới cách Lục Thiếu Du nửa xích đã tiêu tán không còn, giống như bị khe hở vô hình thôn phệ, hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới Lục Thiếu Du chút nào.
Xoẹt.
Thân ảnh Lục Thiếu Du vượt qua không gian, trực tiếp xuất hiện trước mặt lão giả mặc trường bào, hắn giơ tay trái ra mà không mang theo chút chấn động nào.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt tiếp theo, lão giả áo xám nhất nguyên Hóa Hồng bị đọng trên không trung, không gian vặn vẹo như bánh quai chèo, sau đó bắt lấy đầu lão giả nhất nguyên Hóa Hồng.
Giờ phút này lão giả nhất nguyên Hóa Hồng Cảnh không che dấu được sợ hãi trong lòng, trước mặt Lục Thiếu Du hắn cảm giác nguyên lực bị áp chế, không gian trói buộc, linh hồn trói buộc, ngay cả tự bạo cũng không làm được.
Sâu trong linh hồn hắn thấy lạnh cả người, giờ phút này đối mặt với thân ảnh áo xanh, lão giả mặc trường bào cảm thấy mình có tu vị Hóa Hồng Cảnh lại chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Xùy.
Vào lúc này, Tiểu Long đánh ra một trảo vào người lão giả tóc đỏ.
Đột nhiên bị cấm chế không thể động đậy, bị Tiểu Long chế trụ, ánh mắt của hắn như tro tàn, bộ dáng như chó chết, sợ hãi, kinh hãi không hiểu.
Hai cường giả Hóa Hồng Cảnh trong nháy mắt ngắn ngủi đã bị Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long bắt như chó chết.
Cảnh tượng này làm đám người trên không trung rung động, hai cường giả Hóa Hồng Cảnh bị hai thanh niên kia bắt lấy như chó chết, cũng giống như con sâu cái kiến.
Xì xào!
Vào lúc này nhiều người hít khí lạnh, âm thanh nuốt nước bọt vang lên, mọi người rung động nhìn trân trối
Tất cả người Diệt Linh Minh ngốc trệ, nội tâm chấn động nổi da gà.
Hoài Như Danh càng sợ hãi, cường giả Hóa Hồng Cảnh bị bắt dễ như gà, cường giả Hóa Hồng Cảnh trước mặt Lục Thiếu Du không khác gì con sâu cái kiến, như vậy hắn không là cái gì cả.
- Giết không tha!
Giờ phút này, Vô Tướng động, trường bào màu đen quét qua, không gian tan vỡ.
Ầm ầm.
Sau lưng Vô Tướng là đám người Lý Cụ, Bắc Đông, Tô Nhan cùng mấy chục cường giả Hộ Hoàng đội lao tới, khí tức khủng bố bao phủ mấy ngàn người Diệt Linh Minh.
- Giết.
Trong thế giới Thần Thú, hơn một ngàn thấp nhất cũng là Niết Bàn Cảnh và rất nhiều cường giả Tuyên Cổ Cảnh lao đi, uy thế còn mạnh hơn Hộ Hoàng đội vài phần, từng đạo công kích đánh giết người Diệt Linh Minh.
- Giết.
Rầm rầm rầm.
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, bị rất nhiều cường giả vây công, mấy ngàn người Diệt Linh Minh giống như con sâu cái kiến, trực tiếp bị tàn sát không có lực chống cự.
Mấy cường giả Tuyên Cổ Cảnh bị Lý Cụ, Vu Mã Tam Giới, Huyền Hao, Huyền Vũ và cường giả Tuyên Cổ Cảnh của thế giới Thần Thú vây công, ngay cả hồn anh cũng không thoát, trong khoảng thời gian ngắn vô số người bị chém giết.
Trong lúc nhất thời sát khí ngập trời, sát khí lan tràn làm sóng biển bắn lên cao, biển gầm dữ dội.
Khói độc bao phủ nhiều nơi, Lục Tâm Đồng phất tay, độc tố ăn mòn không gian quét qua mấy trăm người Diệt Linh Minh và hai tên Tuyên Cổ Cảnh, nàng giống như ma nữ tà ác, rất nhiều người sau ngày hôm nay sẽ nhớ rõ trong Lục gia có ma nữ như nàng.
Xoẹt.
Hoài Như Danh bỏ chạy đầu tiên, hắn xé rách không gian, toàn thân run rẩy, mắt đầy sợ hãi, như chó nhà có tang phá không trốn đi.
- Lưu lại cho ta!
Thân ảnh Vô Tướng phá không bay tới, xuyên thấu không gian, một tay bắt lấy Hoài Như Danh.
PHỤT.
Lục Du Thược bay thẳng tới đánh ra một chưởng vào người Hoài Như Danh, miệng hắn phun máu tươi, không gian trước mặt sụp đổ, thân hình bay đi như diều dứt dây.
Xùy.
Hoài Như Danh bị bắt, hắn bị một trảo của Vô Tướng cấm chế, hắn có tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, đối mặt với Vô Tướng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Rầm rầm rầm.
Âm thanh trầm thấp vang lên không dứt, tất cả chỉ diễn ra trong mây hô hấp ngắn ngủi, mấy ngàn người Diệt Linh Minh đã bị tàn sát sạch sẽ.
Đây không phải đánh chết, đây là đồ sát, hoàn toàn không có lực chống cự.
Nguyên bản hắn vốn cho rằng người Diệt Linh Minh có một ít lực chống cự, nhưng mà nhìn thấy Hóa Hồng Cảnh bị Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long cầm trong tay như con sâu cái kiến, run như cầy sấy, sởn hết cả gai ốc, bọn họ làm gì có lực tâm chiến đấu chứ?
Khi người cuối cùng của Diệt Linh Minh bị tru sát, vùng biển này hoàn toàn yên tĩnh.
Đám người đứng ngoài lúc này như biến thành pho tượng đá, ánh mắt đầy sợ hãi, thật lâu không thể hồi phục tinh thần.
Hoài Như Danh và hai lão giả Hóa Hồng Cảnh đều bị Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Vô Tướng áp chế như chó chết, đối mặt với ba người này ai cũng sợ hãi, sợ hãi toàn thân run rẩy, cũng bị cấm chế không thể nhúc nhích.
Giờ phút này ba người hối hận xanh ruột, đặc biệt là hai lão giả Hóa Hồng Cảnh hối hận không gì sánh nổi.
Đối với hai tên Hóa Hồng Cảnh mà nói, hảo hảo ở trong thế giới hỗn độn tu luyện là tốt rồi, không biết vì sao ăn cái gì lại đi ra đối phó người Lục gia, ai nói Lục Thiếu Du đã chết, đây hắn không phải hảo hảo còn sống sao, thực lực còn đạt tới mức khủng bố, bằng không hai người bọn họ cũng không giống chó chết như lúc này, bọn họ đang nghĩ làm sao cầu xin Lục Thiếu Du tha thứ đấy.
Hai tên Hóa Hồng Cảnh bị Tiểu Long và Lục Thiếu Du bắt lấy, vừa vặn hai mắt nhìn nhau, đều sinh ra thần sắc sợ hãi, hai người giờ phút này đang nghĩ đầu của mình bị cửa kẹp rồi, bằng không đang yên lành lại đi phối phó Lục gia làm chi.
- Nhất nguyên Hóa Hồng, lại đi đối phó một tiểu bối, thật sự cam lòng ném mặt mũi của mình đi.
Nhìn thấy mấy ngàn người bị đánh chết, ánh mắt âm trầm của Lục Thiếu Du nhìn qua lão giả nhất nguyên Hóa Hồng bị bắt, ánh mắt của hắn không chút che dấu sát khí.
- Lục đại nhân, hiểu lầm ah, chúng ta bị người ta giật dây, lúc đó tâm trí bị che lấp, khẩn cầu Lục đại nhân hạ thủ lưu tình, Tùng gia ta sau này không dám nữa, nhất định sẽ giao hảo với Lục gia, sẽ không tham gia vào những chuyện như vậy nữa
Lão giả nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt run động bất định, ở trước mặt Lục Thiếu Du hắn không có ngạo khí của Hóa Hồng Cảnh, chỉ giống chó chết mà thôi.
Hắn còn không muốn chết, đến tu vị cấp độ của hắn, ba ngàn đại thế giới có thể đi dạo chơi.
- Lục đại nhân tha mạng, Sư gia ta về sau sẽ giao hảo với Lục gia, Lục đại nhân tha mạng, chúng ta chỉ hồ đồ trong nhất thời mà thôi.
Lão giả mặt đỏ cũng cầu xin Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy đường đường hai Hóa Hồng Cảnh lại có lúc cầu xin như thế, rất nhiều người chung quanh than thở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.