Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4278: Trên chiến đài




Nghe nói khiêu chiến đài này có quan hệ thật lớn, trong Mật Địa Thiên Giới có không ít bí cảnh, cũng phải cần dựa vào bài danh Thiên Bảng mới có thể đi vào lĩnh ngộ, mỗi một bí cảnh cần thiết bài danh Thiên Bảng khác nhau, bài danh cao bao nhiêu, có thể đi vào bí cảnh bao nhiêu.
Lục Thiếu Du vẫn cảm thấy hứng thú với bí cảnh cổ tộc, nhưng muốn đi vào bí cảnh cổ tộc cần phải vượt qua Thiên Bảng top mười mới được.
Thái A nhìn thấy ánh mắt sư phụ nhíu lại, lập tức nói: 
- Thiên Bảng mười lăm hiện tại là tộc nhân cổ tộc Băng gia Băng Trần nắm giữ, tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, những gia hỏa cổ tộc này có thể khắc chế áo nghĩa người khac, tăng thêm nội tình cổ tộc, tự nhiên phi phàm.
- Băng gia Băng Trần, cổ tộc!
Lục Thiếu Du nghe vậy ánh mắt khinh động, trong thế hệ trẻ cổ tộc, nổi bật trong Mật Địa Thiên Giới không ai không phải long phượng trong Nhân tộc, Thiên Bảng thứ mười lăm, thứ hạng này đã rất cao, lúc trước mình đánh chấp pháp đội Sát Thiên, dường như cũng là Thiên Bảng thứ mười lăm.
Ánh mắt chấn động, Lục Thiếu Du nói với Thái A: 
- Những năm gần đây, thực lực Lục Linh đã tới bước nào, bài danh trên Thiên Bảng bao nhiêu?
- Lục Linh phó soái chính là Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, gần đây đang tìm cơ hội đột phá, bởi vậy liên tiếp khiêu chiến Thiên Bảng, đã thắng năm trận liên tục, trước mắt bài danh Thiên Bảng thứ mười sáu.
- Thiên Bảng thứ mười sáu, Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong.
Lục Thiếu Du biết rõ Lục Linh thực lực bao nhiêu, vô thượng Niết Bàn, thiên phú của hắn không kém hơn cổ tộc bao nhiêu, hiện tại cổ tộc đều dựa vào tổ tiên bảo hộ, nồng độ huyết mạch không cao, nhưng bình thường cũng có một ít thế hệ kinh tài tuyệt diễm, huyết mạch có thể phản tổ, thiên phú càng mạnh.
Một ngàn hai trăm năm, Lục Linh chỉ từ Tuyên Cổ Cảnh trung giai đến Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, một ngàn hai trăm năm này không có đột phá, dùng thiên phú của Lục Linh đủ chứng minh cấp độ Tuyên Cổ Cảnh khó đột phá cỡ nào.
Lục Thiếu Du suy nghĩ, Lục Linh đã là Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, đối mặt với Tuyên Cổ Cảnh cao giai bình thường vẫn có thể giao phong chính diện, mà bài danh vẫn chỉ là Thiên Bảng thứ mười sáu, xem ra Mật Địa Thiên Giới có không ít thiên tài kiệt xuất.
Lục Thiếu Du cũng biết đây là bài danh trên Thiên Bảng bài, Vạn Thế đối quyết một ngàn năm một lần, từ khi mình và Mạc Kình Thiên, Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Thái A tham gia Vạn Thế đối quyết, lần này đã có thêm một đám Chiến Hoàng mới tiến vào.
Tiến vào Mật Địa Thiên Giới lĩnh ngộ suốt một ngàn năm trăm năm, Lục Thiếu Du nhớ rõ thời điểm mình tiến vào thê giới mật địa, nghe nói đã có một đám Chiến Hoàng đang tu luyện.
Cho nên hiện tại trong Mật Địa Thiên Giới có hai nhóm Chiến Hoàng, nghiêm khắc mà nói hắn đã là lão nhân, đã qua một đời Chiến Hoàng rồi.
- Đi, chúng ta đi chiến đài quan sát.
Lục Thiếu Du trầm tư một hồi, hắn chưa từng đi chiến đài, lần này vừa vặn đi xem.
Sưu sưu...
Từng thân ảnh biến mất trên ngọn núi.
Chiến đài trong Mật Địa Thiên Giới nằm ở nơi nào, mọi người đều biết rõ, tất cả mọi người đều từng đặt chân trên chiến đài, trên chiến đài có Thiên Bảng bài danh, mọi người đều muốn có tên trên Thiên Bảng.
Chiến đài rộng vài vạn mét, nó là một khối nham thạch cực kỳ to lớn.
Chung quanh chiến đài được bố trí cấm chế, nghe nói cho dù là cường giả Hóa Hồng Cảnh cũng khó mà rung chuyển chiến đài.
Sáng sớm, sắc trời hơi sáng, lúc này là thời khắc yên tĩnh nhất.
Mà giờ phút này chug quanh chiến đài đã tụ tập biển người, nhân số không nhiều, chỉ hơn vạn mà thôi, nhưng mỗi một thanh niên nam nữ, bất kể là thân phận hay thực lực đều bất phàm trong thế hệ trẻ Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới.
- Hôm nay Lục Linh bài danh thứ mười sáu thắng liên tiếp năm trận, đặt chân Thiên Bảng thứ mười sáu.
- Lục Linh tiến vào Mật Địa Thiên Giới vẫn không đặt chân lên chiến đài, năm ngày trước đột nhiên lên chiến đài, trực tiếp khiêu chiến Thiên Bảng thứ hai mươi, sau khi thắng năm trận liên tiếp đã khiêu chiến Băng Trần.
- Vô lượng Niết Bàn không mạnh sao được, nghe nói Lục Linh đến từ Thương Khung chiến trường, khí tức sát lục rất khủng bố.
- Hôm nay Băng Trần không phải kẻ yếu, cũng tuyệt đối là cường giả số một số hai thế hệ trẻ Băng gia sau Băng Nhu.
- Nghe nói Bang Trần đã là Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, cách Tuyên Cổ Cảnh cao giai chỉ một bước mà thôi.
- Trận chiến này bất kể ai thắng ai thua, đây là trận đấu đáng xem.
...
Chung quanh đài chiến đấu, trên vạn người thấp giọng nghị luận, người biết rõ lai lịch Lục Linh không nhiều, nhưng mấy ngày qua đã truyền ra nhanh chóng.
Trận chiến này hấp dẫn nhiều người, thế hệ trước và thế hệ trẻ đều bị hấp dẫn, chiến đấu thế này rất hiếm thấy.
Khi thời gian qua đi, sáng sớm dần dần sáng rõ, ánh mặt trời xuyên phá mây đen, vượt qua dãy núi, chiếu vào chiến đài.
Nhưng vào lúc này, trên ngọn núi có hào quang phá không bay tới, trực tiếp đáp vào chiến đài.
Hào quang thu liễm, một thanh niên đứng đó, tóc mai như đao, lông mày như vẽ, phong lưu phong nhã, trên dung mạo tuấn lãng lại có khí tức lăng lệ tới cực điểm.
Sát khí này giống như ma quỷ tới từ cửu u địa ngục.
- Là Lục Linh đến!
- Sát khí rất mạnh.
Người chung quanh chiến đài nhìn thấy nam tử lăng lệ kia, nội tâm mọi người đột nhiên chấn động cả kinh, thân ảnh cao ngất giống như một thanh đại đao bao phủ lòng người.
- Đây là Lục Linh sao, xem thực lực rất không tệ.
Trong đám người có một thanh niên mặc hoa phục, tuấn lãng bất phàm, khí chất không tầm thường, hai mắt mang theo ngạo khí, ánh mắt hơi tàn khốc, chẳng biết tại sao làm người ta cảm thấy thoải mái.
- Thiếu chủ, Lục Linh là vô thượng Niết Bàn, thiên phú rất mạnh.
Sau lưng thanh niên mặc hoa phục này có hơn mười người đứng đó, trung đó nam tử trung niên tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai cung kính nói một câu.
- Vô thượng Niết Bàn thì như thế nào, ta đã sớm đạt tới vô thượng Niết Bàn, ta tin tưởng ta không lâu sau ta có thể đạt tới vô lượng Niết Bàn, đến lúc đó Lục Linh ở trước mặt ta tính là cái gì?
Thanh niên mặc hoa phục trầm giọng nói một câu, hoàn toàn không đặt Lục Linh vào trong mắt, thân là Chiến Thần trong Vạn Thế đối quyết lần này, hắn thật sự có tiền vốn tự ngạo.
Nghe vậy, trung niên Tuyên Cổ Cảnh trung giai rung động, nói nhỏ: 
- Thiếu chủ thiên phú tự nhiên vượt qua Lục Linh rồi, nhưng mà Lục Linh hiện tại dù sao cũng đã đột phá Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, đánh với Băng Trần một trận cũng khó phân thắng bại, cho nên tuyệt đối không phải kẻ yếu.
- Băng Trần, người này cũng là vô thượng Niết Bàn a!
Thanh niên mặc hoa phục nói nhỏ, khóe miệng của hắn cười rất tươi.
Thân là vô thượng Niết Bàn, hắn chính là người trẻ tuổi có thiên phú mạnh nhất Phượng Hoàng nhất tộc trong vạn năm gần đây, trong Vạn Thế liệp tràng, hắn đã trực tiếp đạt tới vô thượng Niết Bàn, đặt chân đại thừa Niết Bàn, từ đó danh chấn đại thế giới, thậm chí danh tiếng rất mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.