Lĩnh Vực Bóng Tối

Chương 4: Rời đi



Tối trở về phòng rất trễ, sáng lại là người thức dậy sớm nhất. Trương Oanh Oanh vệ sinh cá nhân xong liền chạy đến phòng của Bà La Sát, cô biết bà ta không có ngủ, nhận nhiệm vụ rồi rời đi sớm một chút tránh phải đụng mặt, lời tạm biệt thì hẳn là không cần thiết, sau này vẫn còn nhìn mặt nhau lâu dài. Bốn người bọn họ có thân cũng chỉ dừng lại ở mức đấy.

Bà La Sát không phải chưa ngủ mà là chưa kịp ngủ đã bị làm phiền, phiền chán mà nói: “Chỉ mới ba giờ sáng, mày về đi!”

“Qua ngày mới là được tính rồi.” Cô đứng nghiêm túc đợi sự phân phó.

“Nhiệm vụ lần này cấp trên sẽ trực tiếp nói với mày, tao không biết. Bọn nó chắc là không đến sớm như vậy đâu.”

Rầm!

Cánh cửa bị đá văng, Bà La Sát lập tức đứng dậy, ngay ngắn đứng bên cạnh Trương Oanh Oanh. Phong cách ngang tàn như vậy ngoại trừ bọn Quỷ Dữ thì còn ai vào đây?

“LA” được phân cấp rất cụ thể, những đứa trẻ là tầng lớp bị điều khiển tiếp đến là Quỷ Nhỏ, Bà La Sát là người cầm sổ, quản lý một số lượng nhất định. Mỗi nơi tên gọi của người cầm sổ sẽ khác nhau, cấp cao hơn là bọn Quỷ Dữ. Tầng lớp này không phải giám sát hay huấn luyện những đứa trẻ mà trực tiếp đi gặp mặt đàm phán các cuộc làm ăn, được sắp xếp theo thứ tự những con số, số càng nhỏ năng lực càng lớn. Con số thể hiện sức mạnh và sự khôn ngoan của người đó, bắt đầu là từ số 0.

“Trương Oanh Oanh cấp SS, mười bảy tuổi, bắt đầu nhiệm vụ ngày hôm nay. Là nó sao?” Người kia đi đến ngồi vào chiếc ghế của Bà La Sát, giọng nói tỏa ra uy quyền, trên tay không ngừng lật những trang giấy.

“Đúng vậy!”

Cấp SS là sai mẹ nó rồi còn đâu? Vậy mà bà ta còn nói đúng, đúng cái đầu bà ấy! Trương Oanh Oanh ngoài mặt tỏ ra như không có chuyện gì, bên trong không ngừng phản bác.

“Nhiệm vụ lần này là món đồ có tên ‘Thủy Ngân Đỏ’ có từ thời xưa, địa điểm được khoanh vùng tại nơi sắp đi đến. Cô cần tìm cho ra trước khi bị người khác cướp đi. Thời gian là một năm! Bà La Sát trình chiếu cái này giúp tôi, mọi dữ liệu cần thiết chúng tôi sẽ cho cô xem kỹ càng.”

Bà La Sát bắt đầu mở file mà người kia vừa chuyển cho, Trương Oanh Oanh được mở mang tầm mắt.

Muốn tránh mặt là có thể tránh mặt, tận dụng tối đa thời gian bọn họ cho, đi một mạch là có thể, đây cũng là thời gian làm nhiệm vụ kỷ luật mà cô từng biết. Những người trước đây cao lắm chỉ được hai tháng, nếu không hoàn thành tổ chức sẽ đưa người khác đến giết chết người không thể thực hiện, đồng thời tiếp tục nhiệm vụ chưa hoàn thành.

Không phải đi chém giết đã may mắn lắm rồi, nhưng tỷ lệ đi tìm đồ sẽ mất rất nhiều thời gian, bây giờ cô đã hiểu vì sao bọn họ lại cho nhiều thời gian đến như thế.

“Nơi cô đến là một vùng đất kém phát triển, bốn mặt giáp biển. Gia đình của người khai phá vùng đất biết được nơi cất giấu ‘Thủy Ngân Đỏ’ ở vị trí nào, chỉ cần tiếp cận lấy thông tin, không được giết hại bất cứ người nào trên vùng đất này.”

“Tại sao?”

Trương Oanh Oanh bị câu nói làm cho ngớ người, chưa từng có cái luật lệ này trong nhiệm vụ.

“Cô không cần biết!” Người kia lạnh nhạt đáp.

Bà La Sát không dám đặt câu hỏi với bọn Quỷ Dữ, Trương Oanh Oanh khiến bà ta phải nể vài phần. Quả thật nhiệm vụ lần này mức độ an toàn rất cao, nhưng tỷ lệ thành cao thì trái ngược hoàn toàn.

“Trước khi đi đến đó, cần cấy một số thiết bị vào người. Hai trong số ba người bạn cùng phòng của cô sẽ trở thành con tin, nếu một năm sau không thu được kết quả chẳng những cô chết đi, bạn cùng phòng cũng sẽ mất mạng.”

“Không liên quan đến bọn họ mà? Tại sao phải như thế?” Trương Oanh Oanh khó hiểu.

“Chúng tôi không có nhiều cái gọi là một năm, nhiệm vụ lần này không có chỗ cho thất bại.”

Bởi vì có đe dọa mới có động lực để phấn đấu, bây giờ bản thân sẽ không tồn tại suy nghĩ không hoàn thành thì chỉ bỏ mạng, mà còn kéo theo hai sinh mạng khác chết vì mình, kế sách này không hợp với kẻ máu lạnh, nhưng sống cùng nhau mấy năm sẽ có một chút gì đó gọi là không nỡ. Đó cũng là lý do mà bốn người bọn họ không bị tách khỏi nhau khi chuyển đến hòn đảo này.

Nhiệm vụ đối với Trương Oanh Oanh đến khá bất chợt nhưng bên phía tổ chức đã sớm có tính toán.

“Không đầu không đuôi mà bắt tay vào làm sẽ gặp trở ngại, lần này cô được chọn người chỉ dẫn, một trong số ba nghìn con Quỷ Dữ.” Người kia đưa ra cho cô một chọn lựa.

Có thể tự mình làm tất cả nhưng lại cho phương án khả thi hơn, nếu bản thân chọn người chỉ dẫn đồng nghĩa với việc rất quan tâm đến mạng sống của con tin. Nếu không chọn thì những toan tính đánh vào tâm lý sẽ sai lệch, nhưng vẫn sẽ thực hiện nhiệm vụ mà không có bất kỳ sự thay đổi nào ở đây. Trương Oanh Oanh cũng biết được ý định của bọn họ, cô chấp nhận cho bọn họ thắng, thừa nhận đòn tâm lý mà họ đã chuẩn bị.

“Mã số của chú là bao nhiêu?”

Người kia khẽ cười lạnh một cái hỏi: “Chú sao?”

Hắn đứng dậy đi đến khoác vai cô, khẽ nói nhỏ: “15!”

Trương Oanh Oanh đẩy tay hắn xuống, gặp được người có năng lực như vậy đúng là phước ba đời, cũng đồng nghĩa với việc nhiệm vụ này không tầm thường như nãy giờ mà cô nghe thấy. Đi tìm ‘Thủy Ngân Đỏ’ là buôn bán, nhưng mục đích mà khách hàng muốn, cô đoán không ra.

“Vậy tôi chọn số 0 các người có đáp ứng?”

Vẻ mặt của người kia từ thú vị chuyển sang nghiêm túc: “Đáp ứng!”

Bà La Sát hoàn toàn yên lặng nhường chỗ cho số 15, bà ta cũng chỉ là một người cấp dưới so với Trương Oanh Oanh thì có nhiều kinh nghiệm hơn một chút, còn với 15 chẳng là cái gì cả.

Trương Oanh Oanh không ngờ người kia lại đáp ứng nhanh như vậy.

Cô cùng với tên Quỷ Dữ mang mã số 15 rời khỏi hòn đảo lúc mặt trời chưa lên. Bước lên thuyền đã bị bịt mắt cho đến khi thấy lại được ánh sáng đã là một phòng nghiên cứu. Các thiết bị dùng để mổ xẻ điều ở đây, mở mắt ra một lần nữa đã đến vùng đất mà tên kia nói.